Chương 85: Hoshi
" Sau đây là màn trình diễn Art Seasons của các thành viên ban tổ chức lễ hội. "
Khi giọng nói của hội trưởng vừa ngắt, phía bên dưới liền hét lớn kèm theo tiếng vỗ tay rầm rầm. Hội trường chật kín người. Teika là trưởng ban, vì vậy trước khi trình diễn... Cậu sẽ phải phát biểu một vài lời nên nói.
" Lễ hội Hoshi năm nay sẽ thật tuyệt vời. Tôi tin rằng màn Art Seasons này sẽ để lại ấn tượng cực kì lớn đối với mọi người. Đây chính là công sức của ban tổ chức lễ hội, chúng tôi từng là những người xa lạ, không quen biết nhau... Thậm chí có nhiều người đã từ chối việc thậm gia vào ban tổ chức lễ hội để rời đi. Nhưng đến cuối cùng, nhờ một người.. một người mà chúng tôi rất quý trọng. Người đó đã đem toàn bộ thành viên của ban gộp lại một chổ..."
Phía trên dàn ghế cao nhất, anh em nhà Ichijoji đang quan sát em trai mình. Sau đó đưa mắt nhìn sang Michio đang ngồi ở ghế bên kia... Họ thấy cậu đang mĩm cười, chỉ là nụ cười nhẹ nhưng tràn đầy hạnh phúc. Họ có thể thấy sự vui mừng trong đôi mắt cậu. Như...
" Cuối cùng mấy đứa con của mình cũng đã lớn hết rồi... "
Chính xác là thế, như một người mẹ đang nhìn các con của mình trưởng thành mà hạnh phúc vậy ấy :>
" Dù Michio Aigasaki không thể tham gia vào màn Art Seasons này, nhưng hãy xin vẫn coi trong đây xuất hiện hào quang của cậu. Là những hào quang xinh đẹp nhất, rực rỡ nhất, tuyệt với nhất... Art Seasons xin được phép bắt đầu. "
Hai mắt Michio nhìn chằm chằm lên sân khấu, vào những con người đang vô cùng vui vẻ tạo ra hào quang của riêng mình. Nhưng điều quan trọng là toàn bộ hào quang đó, dù chúng không phải là của một người nhưng vẫn gắn kết đến kì lạ. Như bọn chúng là một mà nhẹ nhàng cuốn chặt lấy nhau, tạo thành một hạt giống nở ra một cái cây cao lớn đầy rực rỡ.
Art Seasons kết thúc, mọi người vỗ tay rần rần. Michio cũng nương theo mà vỗ. Những người đứng trên sân khấu hiện giờ thì đang cười trông vui lắm, ánh mắt của họ thì hướng lên chổ của người nào đó đang ngồi. Nhưng sau đó nụ cười của tất cả đều tắt đi.
Họ trông thấy dáng vẻ ngẩng người đầy sự hoảng hốt của Michio, cậu còn đưa tay lên che lấy miệng mình. Sau đó lại cúi gằm mặt xuống rồi nhanh như cắt chạy đi trong tình trạng vẫn chưa thể bình tĩnh được.
" Chắc chắn không phải, chỉ là do mình nhìn lầm thôi... "
Michio lúc nãy ngồi phía trên, nhìn thấy kẻ đứng sau tấm màn.. nở một nụ cười ranh mãnh đầy quen thuộc. Sau đó hắn lại biến mất không chút tăm hơi. Michio hoàn toàn nhìn ra nụ cười đó là của ai, chỉ là cầu mong do mình nhìn nhầm thôi.
Đó không thể nào... Là Ayato Sakamaki đâu. Không phải mà!
...
*Cạch*
" Sao ở đây hết thế? Còn chưa chuẩn bị cho tiệc khiêu vũ à? "
" Nii-san, cùng chụp hình ban tổ chức đi."
" Chụp hình ban tổ chức? "
Todo-sensei đi đến với trên tay là cái máy ảnh.
" Năm nào sau khi Art Seasons thì mọi người trong ban tổ chức lễ hội đều chụp một tấm hình để trong phòng sinh hoạt chung. "
" À... "
" Mấy đứa đứng vô chổ hết đi, thầy chụp cho. "
Michio lặng lẽ đi đến đứng bên Aigasaki. Cậu và em gái mình được cho đứng ở trung tâm. Bên cạnh cậu là Teika, còn bên kia Aigasaki là Monet. Những người còn lại thì sắp xếp chổ đứng xung quanh.
Tay Michio từ nãy đến giờ vẫn run rẩy như sắp chết. Tay không ngừng rịn ra từng đợt mồ hôi mỏng. Teika đứng kế bên thấy thế thì vô cùng lo lắng, bèn vươn tay nắm lấy tay Michio.
" 1 2...3 "
Một tấm ảnh siêu xịn với nụ cười cực kì tươi tắn của Michio-chan ra đời.
" Oa.. Michio-senpai cười xinh quá.. "
" Đáng yêu chết mất, cừu nhỏ. "
" Khoan đã, sao Ichijoji-senpai lại nắm tay Michio-senpai thế này? "
" Hả? Sao chú có thể làm chuyện đó thế?"
" Bạn xấu lắm đấy Teika. "
Trong khi cả đám đang chỉ trích Teika, thì người bị chỉ trích vẫn vô cùng thong thả sắp xếp lại giấy tờ. Michio thì đã bị Aigasaki và Juri từ đâu xuất hiện lôi đi mất.
...
Tối đến, buổi khiêu vũ. Những chàng trai vô cùng xịn xò của ban tổ chức lễ hội xuất hiện với những bộ vest sang trọng. Đi đến đâu liền rải hoa đào đến đó khiến bao cô gái hú hét.
" Michio-senpai đâu rồi nhỉ? "
" Bị Aigasaki lôi đi mất nữa rồi. "
Lời của Teika vừa dứt cũng là lúc Aigasaki với chiếc váy trắng đơn giản, cùng Juri với bộ đầm tím bó sát xẻ tà từ chân lên đầu gối xuất hiện.
" Ara, mấy chú rể đứng đây hết rồi ha. "
" Aigasaki-senpai, Michio-senpai đâu rồi ạ? "
" Chuẩn bị đi tới kia kìa... "
Michio lơ ngơ đi vào trong cửa nhanh chóng thu hút được ánh mắt của mọi người. Mấy vị nào đó thì mặt đỏ ửng hết cả lên, còn Aigasaki và Juri chỉ đứng một góc cười thầm, rồi còn cảm thấy tay nghề của mình vô cùng xuất sắc nữa.
Có vẻ Michio cảm thấy mình khác lạ nhất trong mọi người, trong khi người khác đều mặc vest và váy của Trung Âu. Aigasaki và Juri lại ép cậu mặc sườn xám của Trung Hoa, có màu xanh đen, phía dưới lại xẻ tà lên đến đầu gối, lộ ra chân trắng xinh xắn mang đôi giày cao gót.
Thật là nhục một đấng nam nhi. Nhưng Aigasaki đã vô cùng quyết liệt.
" Cho anh hai lựa chọn, một là đội tóc giả dài rồi mặc váy cưới trắng, hai là mặc sườn xám mang giày cao gót. "
" Nếu không chọn cả hai thì sao? "
" Em liền thả anh ở cùng một ngày với Anjo-senpai. "
" Thôi anh chọn mặc sườn xám. "
Và đây chính là thành quả đấy.
" Nii-chan, anh đẹp quá mức cho phép luôn ấy. Thật ghen tị với anh quá. "
" Mày đem anh mày ra làm trò đùa... Còn ở đó mà cười vô vẻ hả. "
" Senpai nói sao đâu á, em thấy anh đẹp lắm luôn. Có thấy tài năng của em và Kohana đỉnh chưa? "
*Đám người nào đó đang gật đầu liên tục để biểu hiện cho việc Michio xinh đẹp*
" Kohana, tụi mình đi nhảy đi. "
" Ừm.. Nii-san ở lại với mọi người đi nha. "
" Ơ.... "
Michio bị bỏ rơi đứng trời trồng cùng một đám đàn ông. Sau đó là bị lần lượt lôi lôi kéo kéo để nhảy cùng. Woa, đời này chả còn gì để hối tiếc nữa.
Đến điệu nhảy cuối, mấy vị kia đều đưa tay ra để mời Michio nhảy. Aigasaki và Juri đứng kế bên đang vô cùng trông ngóng.
Cậu bắt đầu suy nghĩ, mấy tên này toàn làm người ta khó xử. Thôi, quyết định rồi.
" Kohana, nhảy với anh điệu nhảy cuối. "
Ơ?
END CHƯƠNG 85
1000 follower rồi đó các bác ạ:))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top