TRƯỜNG TƯƠNG TƯ


Có nỗi buồn mà không thể nói nên lời.
Có nỗi nhớ mà không thể diễn tả.
Có nỗi đau mà cứ ầm thầm đến và không rời đi.
Có những vết thương đã lành nhưng sẹo vẫn còn đó.
Có bao nỗi niềm mà không thể nói cùng ai.
Có những trường tương tư mình ta thức trắng.
Có những ngày cảm thấy quá dài.
Có những nỗi cô đơn mình ta gặm nhấm.
Có những giọt nước mắt rơi trong âm thầm.
Yêu là gì? Tình là gì? Vô luận ngày hay đêm, xuân qua hạ về thu đến đông cũng sang mà tim ta vẫn còn khắc khoải.

Ta thật sự nhớ chàng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #huynhmimi