#2.3 [1710]: Công chúa của em

Tác giả: YinnyWang

____________________

Tôi ngồi ngốc ở đó tận mắt nhìn toàn cảnh cái chăn kia biến thành cái bánh cuốn nhân Công Phượng. Tôi có chút buồn cười, nghĩ lại cũng có chút chạnh lòng.

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều về việc tỏ tình anh, nhưng Xuân Trường vẫn là một cái rào cản gì đó rất lớn. Với đầu óc đơn thuần cùng những gì mà bản thân nhìn thấy thì tôi đã nghĩ anh Phượng và anh Trường khả năng cao có khi lại là một đôi. Giờ thì hay rồi, không những không phải như thế mà còn hoàn toàn khác xa. Sẽ chẳng còn lo ngại nữa, nhưng sao vẫn có thứ gì đó khiến tôi không thể nói ra. Có lẽ là vì tôi sợ, tôi sợ anh không thích tôi như trong những giấc mơ tôi từng mơ, anh sẽ từ mặt tôi để tránh ngại ngùng, anh sẽ chẳng còn là công chúa của tôi nữa.

- Sao còn ngồi đó nhìn, mày có biết là gần 1 giờ sáng rồi không?

Công Phượng đột nhiên thò đầu ra khỏi chăn cằn nhằn tôi. Tôi có chút giật mình rồi dạ dạ vâng vâng. Ngã mình trên giường tôi không tài nào ngủ được, bởi lẽ tôi không được ôm anh ngủ. Trời ơi là trời!

Chờ thêm một hồi lâu, tôi lén lút như một đứa ăn trộm trèo qua giường anh. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như khi tôi lật cái chăn kia lên lập tức thấy một cặp mắt to tròn nhìn tôi chằm chằm. Chết dở thật!

Tôi hết cách, đành mượn tuyệt kĩ của Toàn Tạo mà bao biện cho bản thân.

- Em... em thấy hơi lạnh nên muốn nhờ hơi ấm của anh một chút.

-...

- Anh sao còn chưa ngủ?

-...

- Ờm.. nếu anh không thích thì em sẽ về lại giường.

- Ôm tao ngủ đi.

Sau nhiều lần được đáp trả bằng sự im lặng thì tôi đã định an phận quay về giường của Toàn Tạo. Chỉ thật không ngờ anh lại níu nhẹ áo tôi rồi lí nhí nói như thế. Lúc đấy tôi đã ngỡ mình nghe nhầm, ngơ ngác nhìn anh.

- Không có mày ôm, tao không ngủ được.

Có tin được không??? Anh đang nói với tôi gì thế này. Trong lòng vui như mở hội, không chần chừ mà tôi chui hẳn vào chăn ôm lấy anh. Công Phượng có vẻ như rất ngại ngùng nên vùi chặt đầu vào ngực tôi, khoảnh khắc ấy tôi nhận ra công chúa nhỏ này chắc chắn là của tôi rồi.

Vũ Văn Thanh và Nguyễn Công Phượng vậy mà đã ngầm xác định mối quan hệ. Đúng là người trong hoàng tộc lúc nào cũng có lối đi riêng.

Tôi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của anh, rồi tựa lông hồng mà hôn lên đỉnh đầu. Trong lòng tôi bây giờ cảm xúc không thể hỗn loạn hơn, phải nói là rất rất vui.

- Bị làm sao thế? - Anh ngước lên hỏi tôi.

- Em làm sao là làm sao, mà anh còn chưa ngủ à?

- Tim mày cứ đập bình bịch như trời giáng như thế thì ngủ thế đ** nào được, không sao thật không đấy?

Anh càng liếc nhìn tôi với vẻ nghi hoặc càng làm tôi có chút buồn cười hơn là xấu hổ với những gì anh nói. Tôi cười tươi gật đầu rồi lại ôm anh vào lòng. Bằng những lý thuyết cơ bản mà tôi có, nhịp thở của tôi nhanh chóng đều hơn, tim có vẻ cũng không đập mạnh nữa.

- Tao dễ dãi với mày quá rồi hả chó đốm?

Tôi không hiểu câu hỏi của anh có ý gì, nhưng sau khi nhìn thấy được gương mặt đỏ bừng của Công Phượng thì mọi chuyện đã khác. Với kinh nghiệm bao nhiêu năm mặt dày đu bám anh thì có lẽ là anh vẫn thích tôi mở lời để 2 đứa đường đường chính chính hơn là im lặng mà ôm nhau thế này.

Tôi áp hai bàn tay vào má anh, cưỡng chế anh ngước mặt lên nhìn tôi, nhịn cười một chút rồi nói.

- Bây giờ em u mê Nguyễn Công Phượng quá rồi, anh có muốn làm công chúa của em không?

- Thế trước giờ mày coi tao là gì?

Tôi phì cười rồi lại nhìn chăm chăm vào mắt anh. Tuy ngày thường đanh đá là thế nhưng da mặt anh thực sự mỏng. Được tầm 5s anh đã cựa mình muốn thoát khỏi hai bàn tay tôi.

Tôi quyết định không chọc anh nữa, đang đoạn tỏ tình mà để anh dỗi thì dỗ mệt lắm.

- Em thương anh lắm Phượng à! Làm người yêu em nha?

- Ôm tao ngủ cả tháng giờ mới tỏ tình, mày còn hèn hơn thằng Híp.

- Ơ, vậy là anh biết à?

- Chứ gì?

- Nhưng cũng tại anh mà, ai bảo anh với anh Trường cứ dính lấy nhau làm gì?

- À bữa nay còn bày đặt giận dỗi ngược lại tao cơ à, định tạo phản chứ gì? Tao đè chết mày. Mới đó mà định được voi đòi hai Bà Trưng chắc? Mày ngon nhỉ? Sao? Nhìn nhìn cái gì? Bỏ ngay cái bản mặt như con chó mặt xệ đấy ra cho tao!!!

Anh cứ thế leo lên người tôi tra hỏi. Công Phượng à, anh có biết anh đang chơi với lửa không? Nhưng không sao, lửa này chỉ nóng chứ không đau. Em thề.

- Mày... mày... tạo phản thật rồi... hờ... hờ...

Anh hít lấy hít để không khí sau nụ hôn dài với tôi, gương mặt anh ửng đỏ, quần áo xộc xệch hơn bao giờ hết. Và có vẻ như anh cũng nhận ra mình đã nằm dưới thân tôi tự khi nào.

- Hôm nay đã lỡ thức rồi, vậy mình thức luôn anh nhé.

Tôi ghé tai anh thì thầm, không chờ sự đồng ý của anh mà cuối xuống hôn lên cái cổ mê người kia. Anh kháng cự yếu ớt rồi mặc cho tôi làm gì thì làm.

Đêm còn rất dài...

.

Nói thật thì đến tôi cũng chẳng nhớ mình đã làm anh bao nhiêu lần huống gì là anh. Nhưng những hình ảnh chết người của anh trên giường đều khắc vào đầu tôi cả rồi. Văn Thanh đã u mê Công Phượng nay là u mê thêm rồi bà con ơi, có gì cứu chữa khôngg? À thôi khỏi đi, sẽ chẳng có gì chữa được đâu:">

[...]

- Anh Phượng, em yêu anh...

- Anh cũng... yêu em... ưm... chậm chút... không... đừng dừng lại.... Văn Thanh....










#Công_Phượng




*

- Ê Trường, mày xem tao chụp được gì nè.

- Má thằng Thanhhhh

- Mày làm gì nó tao đấm mày.

- Thế bảo nó đừng có sáp vô Vương nhà tao.

- Mày chắc chưa.

*

- Tao nhéo chết mày, dám cho 2 đứa nó dựa vai ngủ.

*

- Suốt ngày Duy Duy Duy, ê Mạnh, mày tính để thằng Thanh cướp crush mày thật à?

- Thế anh hốt thằng Thanh về giúp em chứ không em lại rap dizz nó thì đừng bênh đấy.

*

- Ơ hôm nay sao không thấy nó qua nhờ, kệ, ngủ....... Aaaaa, nô tỳ chết bằm, mày mà vác xác qua đây tao đạp mày xuống giường.

*

- Alo Mạnh, Hồng Duy nó sốt, mày qua chăm nó rồi đuổi thằng nô tỳ về giúp tao đi.

- Ơ vâng, để em qua đó liền.

*

....



____________End fic________

Dìa dia, cuối cũng cũng end gồiiiiii🥳cảm ơn mọi người rất rất nhiềuuu. Fic này hơi tiếc là không có H có đúng hông =))) nhưng tại tui thích cái kiểu nhẹ nhàng này quá nên sơ sơ qua hoi ahihi. Hẹn gặp lại mọi người vào cái fic sau nhóaaaaa😘 iuuu❤

P/s: tui cò một phần ngắn là ngoại truyện nhưng của 1107(Mạnh Duy)😗 có nên đăng luôn không mnggg:3

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top