[Countryhumans USSR X Third Reich] Sự trở về kì diệu

Couple: USSR x Third Reich
Kết: HE
Có yếu tố máu me, bạo lực, chiến tranh
Lưu ý:
+Trong AU này, USSR và Third Reich không phải là kẻ thù.
+Các Countryhumans đều có tên:
Third Reich(nữ): Erika Bravia Hoffman
USSR(nam): Александр Николаевич Волков ( Aleksandr Nikolayevich Volkov)
Russia(nam): Дмитрий Александрович Волков (Dmitriy Aleksandrovich Volkov)
Germany(nữ): Angelika Bravia Hoffman
+ Trong chap này, Russia và Germany là hai anh em sinh đôi, Russia là anh, Germany là em
__________________________________________________________________________________
Năm ấy, Erika tiễn người chồng của mình ra chiến trường.
- Anh đi mạnh giỏi, và nhất định phải trở về nhé!
- Đương nhiên rồi, em và các con ở nhà chờ anh nhé!
Дмитрий(Dimitry) và Angelika ngây thơ hỏi:
- Папа*, người đi đâu vậy ạ?
- Ta ra đi để bảo vệ Tổ quốc, con ạ.
- Vậy папа có trở về không ạ?
- Ta cũng không biết nữa....











- XUNG PHONG!
- XUNG PHONG!
- Vì Tổ quốc chúng ta, XUNG PHONG!
- Máy bay địch bên kia kìa, pháo đâu? Khai hoả đi, nhanh lên. NHANH LÊN!
- BẮN!
- Chúng nó sẽ cảm tử đấy!
- Anh em, có lẽ ta sẽ không về đâu, nhưng ta còn vợ con, trên cả, ta còn Tổ quốc. Dù cho có chết, ta cũng phải thắng trận này!!!
- Александр(Aleksandr) à..
- BẮN!!!!!









Người lính trợ tá bước vào phòng, run run nói:
- Thưa chỉ huy, người của chúng ta, đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, và ......
- Ta hiểu rồi. Cậu nói với bộ phận liên lạc, gửi giấy báo tử về cho gia đình họ đi.
- Vâng.










Người lính liên lạc gõ cửa. Erika bước ra mở cửa. Người lính liên lạc kia chìa ra một bức thư:
- Rất thương tiếc báo tin......










Bóng người con gái ấy gục khóc một mình trong đau đớn.
- Tại sao chứ?? Anh đã hứa anh sẽ về mà!! Tại sao??
Bên ngoài căn phòng ấy, có hai đứa trẻ ôm lấy nhau, thút thít khe khẽ:
- Anh Дима**( Dima).....
- Đừng khóc mà... Папа nếu thấy chúng ta như thế này thì sẽ rất buồn đó....

Không khí tang thương bao trùm gia đình nhỏ vốn dĩ rất hạnh phúc.










- Đây...là đâu?
- A, may quá, anh tỉnh rồi Александр (Aleksandr).
- Tôi...chưa chết sao?
- Vâng! Chiến tranh đã kết thúc, Tổ quốc yêu dấu mà anh đã hết lòng bảo vệ, sống rồi! Hơn cả, anh có thể trở về cùng gia đình!
- Erika, em...sao rồi?
Người lính duy nhất sống sót sau trận chiến khốc liệt ấy, Александр(Aleksandr), được về nhà rồi!












Cốc, cốc, cốc, cốc..
- Ai v.....Anh Александр(Aleksandr)! Anh... còn sống sao?
- Erika, anh còn sống, anh về rồi!
- Папа!
- Дима(Dima), Angela***, hai con.......
Cả gia đình họ đoàn tụ trong sự hạnh phúc khôn nguôi, trong niềm vui sướng chan chứa, nghẹn ngào ẩn trong đôi mắt, trong nụ cười mà không lời nào tả xiết.










______________3 năm sau________________
- Папа(Papa), bọn con mới đi học về! Mà hôm nay, Angela được điểm 10 đó ạ. Con được 9 luôn!_ Дима(Dima) hí hửng khoe
- Thật vậy sao? Các con của Mutter giỏi quá!
- Cuối tuần, Папа(Papa) sẽ đưa hai con đi chơi nhé!
Cả hai đứa trẻ đồng thanh:
- Dạ!
Erika dịu dàng hỏi hai đứa con mình:
- Mà hôm nay, hai con học môn gì mà được điểm cao thế?
Angela đáp:
- Dạ, tụi con học môn Văn học ạ.
Дима(Dima) nói thêm:
- Chủ đề của bọn con là "Người lính". Папа(Papa) đã từng là một người lính mà, chủ đề đó dễ lắm.
Cả gia đình vui vẻ cười nói như chưa hề có phút biệt ly. Cậu bé Дима(Dima) hớn hở nói với cha mình:
- Cha ơi, cô giáo có tuyên dương con trước lớp đó.
Angela cũng vui vẻ mà nói với cha mẹ:
- Anh ấy viết một câu hay lắm ạ.
- Là gì vậy công chúa của Mutter****?
- Đó là : "Người lính chiến đấu không phải vì anh ấy ghét những gì trước mặt, mà là yêu những thứ anh đã bỏ lại sau lưng"
- Cả Angelika cũng viết một câu rất hay nữa ạ: "Không gì kì diệu hơn sự trở về của một người lính"

___________________________________________________________________________________

*Папа: Là "bố" trong tiếng Nga
**Дима(Dima): Là tên thân mật của cái tên "Дмитрий"(Dmitriy)
***Angela: Là tên thân mật của cái tên "Angelika"
****Mutter: Là "mẹ" trong tiếng Đức

635 từ
Chủ nhật, 19/3/2023









































Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top