See You A Gain


Thu đi để lại lá vàng
Anh đi để lại muôn vàng nhớ thương

Ngủ đi Jiyong, 3 năm thôi mà! :))) Đừng thức khuya đợi chờ tin nhắn từ biệt hay đại loại gì đó từ hyung ấy nữa!

Hyung ấy bảo sẽ đi trong thầm lặng sẽ ko gặp bất kì ai kể cả tôi. Tôi ko biết nên vui hay thất vọng vì điều đó nữa. Tôi nghĩ nếu vậy sẽ tốt hơn, vì nếu từ biệt mọi người trước khi lên đường tôi sẽ là người đầu tiên ko kìm chế được cảm xúc mà òa khóc như một đứa con nít trước mặt anh mất.

Thật xấu hổ nhỉ?

Hôm nay tôi đã post một tấm ảnh tôi ôm tay anh ấy, nhưng ko để thấy mặt tôi lên tài khoản IG công khai của mình. Tôi ko biết vì sao tôi lại vậy nữa. Chỉ biết là tôi đã ko còn quan tâm những gì mọi người sẽ nghĩ về mối quan hệ của tôi và anh ấy sau khi nhìn thấy bức ảnh, đã ko còn là vấn đề khi nguồn sống của tôi sắp phải rời bỏ tôi, ok tôi ổn mà!

Đêm nay sẽ là một đêm rất ngắn, thường thì nó sẽ dài đối với những ai trông cho trời mau sáng để lánh đi nổi sợ hãi của bóng đêm. Nhưng đối với tôi nó sẽ chỉ là một cái chớp mắt thôi. Vì khi trời sáng tôi biết mình sẽ phải đối mặt với những gì.

Xa anh...

3 năm thôi! Đúng ko? Chỉ 3 năm thôi. Đâu quá dài nhỉ? Nhưng sao tôi cảm thấy nó như hàng thế kỷ khi mỗi ngày ko còn được nhìn thấy anh, ko còn được anh quan tâm, chăm sóc, cũng sẽ chẳng còn những khi hẹn hò lén lút ở một nơi nào đó riêng tư nữa.

Nhớ anh là điều tôi ko thể tránh khỏi trong vòng 3 năm tới.

Cay mắt quá đi mất, là do khói thuốc đấy! Ko phải tôi khóc đâu, đừng hiểu lầm a~. Hyung ấy dặn dò tôi nhiều thứ trước khi đi lắm. Nào là phải bỏ thuốc lá, ko được uống rượu nhiều, ko được làm việc quá sức, ko được bỏ bữa. Ôi thôi cái gì cũng ko được phép, vậy sao ko dặn là ko được nhớ anh luôn đi nhỉ?

Vâng! Em sẽ bỏ tất cả thói quen xấu, thuốc lá, rượu bia các thức có hại cho sức khỏe em sẽ từ từ bỏ hết. Nhưng xin anh, chỉ một đêm nay thôi. Em cần những thức đó, rất cần. Em sẽ ko thể ngủ được nếu ko có hơn men ngấm ngầm trong máu, sẽ ko thể thôi suy nghĩ về anh nếu ko có khói thuốc lá. Em ko thể, hoàn toàn ko thể nếu ko có những thứ độc hại đó anh biết ko?

Ngày mai em sẽ mạnh mẽ sống tốt hơn cho anh thấy em đã ko còn là đứa trẻ cứng đầu ko biết nghe lời nữa. Anh bảo em đừng khóc khi nhớ về anh, khi ko có anh bên cạnh! Xin lỗi em ko hứa nhé! Đôi mắt rơi lệ là do cảm xúc ở đây này *chỉ vào ngực trái* còn tâm trí nó có nhớ hay ko thì bản thân em hoàn toàn ko kiểm soát được nhé! Đừng bắt em phải làm những gì em ko thể! Được chứ?

Anh cứ yên tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ cao cả với tổ quốc, em cũng vậy. Em đã đợi hơn 10 năm qua, chẳng lẻ 3 năm ngắn ngủi kia làm khó được em sao? Ko hề nhé!

Đã gần 1h sáng rồi hyung à! Khói thuốc thật sự rất cay đó! Nó làm đôi mắt em đỏ hoe cả lên, chảy cả nước mắt này. Aiishiiii... thật chẳng ra làm sao. Nè! Em ko khóc, thật sự em ko có khóc đâu đấy! Đừng hiểu lầm! Nhưng sao điếu thuốc dần tàn rồi, ko còn tỏa khói nữa mà mắt em cứ ko ngừng ướt đẫm vậy nè? Chắc mai em phải đi kiểm tra lại thôi, chắc là nó có vấn đề rồi.

Hyung à, em say rồi này! Ngủ nhá! Em ngủ nhá! Sẽ ko còn nhớ anh nữa đâu. Thật đấy! Nốt đêm nay thôi ngày mai em ko chắc.

Điều cuối cùng em muốn anh nghe thấy từ sâu trong trái tim, em muốn nói rằng:"EM SẼ CHỜ ANH! VÌ EM YÊU ANH NHIỀU LẮM! SEUNGHYUN!"

#BABYGOODNIGHT

END...

- Sau oneshort này , mị tạm thời drop tất cả 2 bộ fic kia. Hy vọng ngày trở lại sẽ ko bị các rds cho ăn bơ ngập họng nhá!! Tâm trí bấn loạn, chất xám, cảm xúc bay theo bước chân SeungHyun hết rồi.

See you a gain... kamsani tất cả GTs vì thời gian qua đã theo dõi ủng hộ mị  nhá! Yêu thương ❤❤❤

Hãy cố gắng cùng nhau đợi ngày Pama sum vầy nhá!!

#bye...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top