Một buổi sinh thần
Hơn một tuần qua Baekhyun không còn quan tâm Chanyeol nhiều như trước nữa .
Ví dụ như vừa tập luyện ở công ty về Baekhyun xách áo khoác rời khỏi kí túc xá tới nửa đêm mới về . Hay ngày chủ nhật được nghỉ chẳng hạn, Chanyeol nhà ta lập kế hoặc lôi người yêu đi mua sắm thì vừa mở mắt thấy cậu chân nam đá chân chiêu chạy khỏi phòng ,lúc ra đến cửa đã thấy cậu xuống lầu rời nhà mất tiêu rồi .
Buổi tối ăn uống xong, tắm rửa xong xuôi Chanyeol quyết định sẽ đợi Baekhyun về rồi nói chuyện rõ ràng.
Ấy vậy mà đang ngủ gật trên ghế sofa, ti vi vẫn đang phát chương trình thực tế nào đó . Hồi sau không yên giấc mà giật mình vì nghe tiếng cửa mở. Dụi dụi mắt cho tỉnh táo, anh ngẩng đầu nhìn Baekhyun xách một túi lớn về trên tay
" Em đi đâu mà suốt ngày về muộn thế "
Cậu nhìn anh, gắng kéo lên một nụ cười rồi đưa túi trên tay cho Chanyeol rồi cởi áo khoác lên lầu
" Bánh nướng em mua cho anh đó, giờ em đi tắm rửa đã, mệt quá rồi "
Thế đấy, bỏ lại một câu xong lên phòng mặc Chanyeol ngây ngốc nhìn túi bánh rồi lại nhìn bóng lưng cậu.
Ngày qua ngày , đến hôm nay sinh nhật của Chanyeol thì có anh quản lí và tất cả anh em trong nhóm cùng tiền bối hậu bối và bạn bè chúc mừng , riêng Baekhyun không nhắc đến, ngay cả em người yêu cũng ngó lơ chuyện này thì thấy thật không ổn chút nào.
Chanyeol bị buồn nên Chanyeol bỏ mặc tất cả, Chanyeol đi tập gym với Sehun mặc dù thằng út nó cũng chẳng hào hứng ba cái vụ tập tành này.
Đến chiều ngày sinh nhật của anh, khi hoàng hôn buông xuống và ánh đèn thành phố lại sáng lên anh cũng từ công ty về đến nhà.
Cảm giác bị bỏ rơi thật sự rất buồn, ban sáng đã cố gắng phát tín hiệu rồi mà ai kia chẳng nhận ra vậy nên giờ đây anh cũng chả buồn quan tâm nữa.
Mà suy nghĩ duy nhất của Chanyeol là " Baekhyun không còn thương mình "
Như hiện tại đây, đứng trước vẫn là Byun Baekhyun vẫn là con người ấy mà sao biểu cảm thờ ơ như vậy.
" Đi tắm trước đi rồi em có chuyện muốn nói "
Giọng của cậu nghiêm trọng, làm Chanyeol cảm suy nghĩ của mình chắc đúng rồi. Quay lại một tuần trước xem mình có làm gì có lỗi với cậu không thì thật là không có . Vậy thì tại sao Baekhyun lại như vậy ??
" Em có nhớ hôm nay là ngày gì không " Anh hỏi, mắt nhìn cậu như đang chờ câu trả lời
Vậy mà Baekhyun lại thản nhiên quay đầu hỏi ngược lại anh
" Ngày gì vậy ? "
Chanyeol không thèm đôi co, bước ngang qua cậu lên phòng lấy quần áo rồi đi tắm.
Tắm táp xong xuôi cả thân to lớn nằm ngang lên giường suy nghĩ những chuyện không đâu. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn chỉ liên quan đến Baekhyun, em ấy ngoại tình ? Không thể nào.
Em ấy hết yêu mình rồi ? Khả năng không cao lắm .
Em ấy giận mình ? Mà lí do gì mới giận chứ .
Hay em ấy quên thật ? Có lí một chút, Baekhyun vốn dĩ rất hay quên.
Đó chỉ là Chanyeol đang tự an ủi mình.
" Em muốn nói chuyện với anh, chúng ta lên sân thượng đi "
Mở cửa vào phòng, Baekhyun trưng ra bộ mặt khó chịu gọi Chanyeol vì ban nãy có nói với anh rồi, mà mở cửa ra lại thấy vắt ngang giường chơi điện thoại . Mặc dù hơi không thích thái độ kia lắm nhưng cũng phải nghe lời , anh nói cậu lên trước đi còn mình vào mang lại áo quần đã.
Khi mở cửa sân thượng ra, Chanyeol ngây ngốc nhìn bóng lưng nhỏ được bọc trong một cái áo khoác to xụ màu trắng dưới ánh sáng mờ ảo, dù khá tối nhưng sao thấy người đó luôn tỏa ra một loại ánh sáng vô hình.
Loại ánh sáng chỉ có Park Chanyeol nhìn thấy.
Anh tiến lại phía cậu, mới nửa đường miệng vô thức gọi tên mà anh hay dùng để xưng hô với cậu " Bảo Bối "
Baekhyun cũng nghe thấy, ngoảnh đầu mỉm cười nhìn anh, tay phải nâng lên vẫy vẫy " Chanie ah ~ lại đây "
Nhìn bàn tay đang vẫy với mình, nụ cười kia đang cười với mình, đôi chân dài của anh sải bước đi tới, tiếng giày lộc cọc dưới nền xi măng vang lên
DUANG DUANG DUANG
" Happy birthday to you, Happy birthday to you..... "
Với một con người có trái tim hơi yếu như Chanyeol suýt nữa thì rớt ra ngoài lúc pháo bông nổ rồi. Đi được vài bước thì vướng chân vào cái gì đó, rồi tự dưng nổ thế thì trái tim yếu đuối phải làm sao cơ chứ.
" Sinh nhật vui vẻ, Chanie "
Baekhyun tiến lại gần, hai tay bưng bánh kem trên tay đứng trước mặt Chanyeol. Hội anh em đứng bên cạnh luôn miệng hát bài chúc mừng sinh nhật, cả sân thượng đều được thắp sáng bởi bóng đèn màu và bóng bay.
Chanyeol bây giờ cảm động muốn khóc rồi, vừa hạnh phúc muốn ôm lấy cậu vào lòng, vừa vui vẻ há miệng cười thật tươi.
" Cảm ơn "
" Aiz... Cảm ơn gì chứ, nhanh cầu nguyện thổi nến rồi cắt bánh kem nào "
Cậu cũng hớn hở không kém, ban nãy mang khuôn mặt không mấy vui vẻ chọc cho Chanyeol đủ sợ chết khiếp rồi. Sau đó lại thấy anh hoảng hốt ôm ngực, giờ thì thấy đôi mắt ngấn nước muốn khóc nhưng lại không thể khóc làm cậu thật muốn ôm anh vỗ vỗ, nhưng tiếc là tay đang cầm bánh kem lớn nên chẳng thể động tay động chân được.
Chanyeol tính cách vốn vui vẻ nhưng sống lại rất tình cảm, còn hay trốn một góc nào đó khóc mỗi lúc mệt mỏi nữa . Mỗi lần thấy hai mắt anh đỏ hoe mà miệng vẫn cười làm Baekhyun đau lòng không thôi.
" Anh ước xong rồi "
" Vậy thổi nến đi "
" Chao ôi, có người yêu đúng sướng, được người ta chuẩn bị cho buổi sinh nhật cảm động quá trời " Sehun bên cạnh khoanh tay mặt mày giả vờ ngưỡng mộ.
Anh bật cười, hất mặt với anh em " Ai bảo không kiếm người yêu đi còn ở đó mà xỉa xói, xùy "
Đặt bánh kem lên bàn, Chanyeol nắm lấy tay Baekhyun hai người cùng nhau cầm dao cắt bánh.
" Bảo Bối thích ăn dâu, miếng này là của em "
" Anh cũng một miếng bên cạnh miếng của Bảo Bối "
" Phần còn lại...ừm...mấy người cũng tự cắt mà ăn đi chứ, ai cắt cho nữa "
Mọi người nhìn nhau, gật đầu rồi quay lưng đi vào nhà " Đếch thèm " đây là hai từ mà họ để lại cho Chanyeol.
" Ngon không " Cậu ngẩng đầu nhìn anh hỏi
" Ngon lắm ~ "
" Bánh em làm đó "
" Xạo "
" Không tin hả "
" Không, không, ý anh không phải là như vậy. Em, em đã khi nào làm đâu " như sực nhớ lại gì đó, anh vỗ đầu hoài nghi nói tiếp " Có phải em đi sớm về khuya là đi học không "
" Ừm "
" Bảo Bối, cảm ơn "
Anh bỏ đĩa bánh xuống, hai tay bao trọn cậu vào trong lòng, môi môi kề sát, rồi đặt lên đó một nụ hôn nhè nhẹ .
" Anh tưởng em quên rồi chứ "
" Sao có thể " cậu nói, cong mắt lên cười nhìn rất đáng yêu
" Bảo Bối tốt với anh quá "
" Vì Chanie là của em đó "
" Ừ, anh là của em, em cũng là của anh "
Baekhyun thẹn thùng, không biết thẹn vì câu nói của anh hay là vì cái khác. Hai người cứ như vậy ôm nhau thật lâu, một lúc nữa cậu ngọ nguậy muốn thoát khỏi cái ôm của anh, đầu cúi thấp giọng nói với Chanyeol " Còn có quà nữa, vào phòng em mới cho anh được "
Baekhyun đi đến cửa, cũng không thấy bóng dáng anh đi theo mới thắc mắc quay đầu hỏi xem thì thấy Chanyeol đang cặm cụi làm gì đó, lúc anh đứng dậy mới thấy anh bưng cái bánh cắt dở ban nãy
" Anh đang làm gì đó "
Chanyeol đáp " Những thứ Bảo Bối làm cho anh, không thể để phí phạm như vậy nha "
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top