Không tên 26
Bạn đã từng đợi một người.. đợi đến bàng hoàng chưa???
Gặp nhau là do vô tình, nhưng cưới nhau là vì cố ý, vậy mà...
- N à có lẽ tuần sau C bận không onl được!
* vâng, vậy C tranh thủ onl cao xương , thập thế kính với mọi người được không?
- không, bận lắm chắc C không onl được đâu, chắc qua tuần.
* thế C đưa acc N onl treo hoạt động cho, dạo này mọi người chạy cấp ghê lắm.
- ừ vậy N onl dùm C nha.
* vâng
- zing id
- ********
- ***********
Và cứ thế mỗi ngày mình cứ như vậy, onl hoạt động và đến tận bây giờ.
Một thời gian không nói là quá dài nhưng để mình đủ nhận ra là họ sẽ không còn trở lại nữa!!!
Có những lúc, sau khi mình chạy hết rồng thiên, dọn túi cho gọn gàng, lại rồi bàng hoàng khi thấy tin nhắn từ họ sau đó mình buồn cười nhận ra.
"Cảm ơn người đã dẫn ta đi khắp tam giới"
Là do bản thân mình đặt hi vọng quá nhiều hay là vì họ quá vô tâm?
Thật ra mình cũng đã nghĩ đến nguyên nhân khác, rất nhiều rất nhiều nguyên nhân tại sao họ lại không trở lại.
Có thể là một người nào đó không hi vọng họ chơi game, có thể là họ gặp chuyện gì đó, cũng có thể là họ bị té xe mất trí nhớ không nhớ được ID và pass..
Mình đã nghĩ rất nhiều, nhiều đến mức có những lý do là hoang tưởng.
Và hiện giờ thì mình đã không còn chờ nữa, thật đó! với mình bây giờ mọi thứ chỉ là sẳn tiện thôi...
P/s: úp hộ và đôi lời của người úp hộ:
"Bạn đã từng chờ ai đến bàng hoàng chưa?"
Đã từng chờ đợi, thời gian đầu thì đúng là bàng hoàng thật, nhưng thời gian dần trôi, chờ đợi cứ như là 1 thói quen bình dị, cứ như mỗi ngày thức dậy phải đánh răng.
Chờ đợi càng lâu thì lòng càng bình thản.
P/ss: gửi cfs về mail [email protected]
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top