Chương 1
Tổng giám đốc và Bé đáng yêu – Lữ Thiên Dật
Edit: Mèo Xù (banhbaotrungcut.wordpress.com)
Chương 1a.
Thật lâu thật lâu trước kia, có một trợ lý giám đốc.
Dáng vẻ trợ lý giám đốc đẹp trai lại đáng yêu, nên có tên gọi tắt là Bé Đáng Yêu.
Giám đốc chính là nam thần hoàn mỹ nghìn bài một điệu, tác giả lười miêu tả.
Đơn giản mà nói thì chính là, Tổng Giám Đốc, đẹp trai, có tiền.
Duy nhất có một điểm không giống, đó là Tổng Giám Đốc vô cùng mê tín.
Một Tổng Giám Đốc còn trẻ, vừa nhìn đã biết là được giáo dục ở đẳng cấp cao, lại lải nhải từ sáng đến tối.
Mỗi buổi sáng chuyện thứ nhất mà Tổng Giám Đốc làm lúc đến văn phòng đó chính là ngồi xổm dưới bàn làm việc, dùng bút lông vẽ trận pháp.
Lúc Bé Đáng Yêu vừa mới tới rất tò mò: "X tổng, ngài đang vẽ cái gì vậy?"
Tổng Giám Đốc vô cùng thần bí: "Ngũ quỷ vận tài trận."
Bé Đáng Yêu: "....."
Có điều đúng là Tổng Giám Đốc rất có tiền, do đó mà mày cũng chả có cách nào chứng minh trận pháp này là vô dụng.
Trên hai khối cơ ngực đẹp đẽ của Tổng Giám Đốc quanh năm đeo một sợi dây đỏ có một chuỗi tiền đồng.
Bé Đáng Yêu rất tò mò: "X tổng, sao ngài lại đeo cái này thế?"
Tổng Giám Đốc tà mị nở nụ cười: "Trừ tà."
Bé Đáng Yêu: "....."
Có điều vấn đề này cũng không làm mọi người lỡ việc thưởng thức cơ ngực đẹp đẽ của Tổng Giám Đốc.
Bé Đáng Yêu làm việc tận tuỵ, cẩn thận tỉ mỉ, hầu như chưa bao giờ có sai lầm, nghĩ cho suy nghĩ của Tổng Giám Đốc, lo cho cái lo của Tổng Giám Đốc. Hơn nữa một chưa từng cãi nhau với Tổng Giám Đốc, hai chưa từng làm Tổng Giám Đốc mất mặt, ba chưa từng tông vào xe Tổng Giám Đốc, do đó chưa từng gây nên chú ý với ngài ấy.
Bé Đáng Yêu làm trợ lý bên cạnh Tổng Giám Đốc một năm, đi theo làm cấp dưới, tinh tế chu đáo.
Một năm này, mùa xuân đã đến, Tổng Giám Đốc mang Bé Đáng Yêu đi công viên.
Bé Đáng Yêu không hiểu: "X tổng, ngài đây là....?"
Tổng Giám Đốc ném cho Bé Đáng Yêu một cái túi: "Đi xuống nhặt hoa."
Bé Đáng Yêu mang theo túi nilon xuống xe, hoa đào đầy đất.
Tổng Giám Đốc: "Nhặt cánh hoa đào, có bao nhiêu nhặt bấy nhiêu."
Bé Đáng Yêu: "Ngài cần cánh hoa, hay để tôi đi tiệm hoa mua cho ngài?"
Tổng Giám Đốc: "Nhất định muốn hoa đào."
Bé Đáng Yêu: "Hoa đào cũng được, tôi sẽ đi liên hệ, ngài cần bao nhiêu?"
Tổng Giám Đốc: "Nhất định phải là hoa đào nở ở chỗ mùa xuân tháng ba người đến người đi, hút nhiều nhân khí."
Bé Đáng Yêu hiếu kỳ: "Ngài dùng để làm gì?"
Tổng Giám Đốc: "Ép lấy nước."
Bé Đáng Yêu: "...."
Tổng Giám Đốc nói bổ sung: "Uống hỗn hợp nước ép hoa đào với tàn hương sau khi bùa cháy hết, có thể hút đào hoa, để người tôi yêu cũng yêu tôi."
Tổng Giám Đốc luôn mê tín như vậy, Bé Đáng Yêu quen rồi, cũng không hỏi nhiều, bắt đầu nhặt hoa.
Bé Đáng Yêu nhặt một túi nilon hoa, đưa cho Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc nhận lấy.
Ngày hôm sau, Bé Đáng Yêu chợt phát hiện Tổng Giám Đốc vốn dĩ đã rất đẹp trai, hình như càng trở nên đẹp trai hơn.
Bé Đáng Yêu cảm giác mỗi lần Tổng Giám Đốc hít thở đều nồng nặc hormone.
Bé Đáng Yêu cảm thấy mỗi một lần Tổng Giám Đốc nháy mắt đều là đang thả thính mình.
Bé Đáng Yêu ở chung cùng Tổng Giám Đốc một buổi sáng, mặt đỏ tim đập sắp ngất đi, lúc ăn cơm trưa lén lút hỏi đồng nghiệp khác.
Bé Đáng Yêu: "Các cậu có cảm thấy... Hôm nay X tổng hình như có gì đó khác khác không?"
Đồng nghiệp: "Không mà, khác chỗ nào?"
Bé Đáng Yêu: "Là... Là.... Càng đẹp trai hơn?"
Đồng nghiệp vui vẻ: "Vẫn luôn đẹp trai mà."
Bé Đáng Yêu: "Là... Hôm nay đột nhiên càng đẹp trai hơn."
Đồng nghiệp: "Không, sao mà càng đẹp trai hơn được."
Bé Đáng Yêu: "Vậy cậu có cảm thấy, hôm nay X tổng đặc biệt có mị lực không? Không giống như các ngày bình thường, đặc biệt đặc biệt có mị lực."
Đồng nghiệp lườm một cái: "Không phải là cậu thích người ta chứ? Tổng Giám Đốc của công ty bọn mình, cậu còn là nam, khỏi suy nghĩ nữa rồi."
Bé Đáng Yêu kinh ngạc: "Tớ không có!!"
Đồng nghiệp: "Cậu tự soi gương đi, đầy mặt nhộn nhạo, còn bảo không có."
Bé Đáng Yêu đi soi gương, trên đường đi phòng vệ sinh đúng lúc gặp thoáng qua X tổng, nhất thời nhũn chân.
Bé Đáng Yêu đi tới trước gương dòm một cái, quả nhiên đầy mặt nhộn nhạo.
Bé Đáng Yêu: "......"
Bé Đáng Yêu hoảng sợ, trong lòng loạn thất bát tao, tất cả suy nghĩ đều là Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc vừa nhìn cậu, đại não Bé Đáng Yêu liền trống rỗng.
Bởi vì mất tập trung, vì đó Bé Đáng Yêu bình thường làm việc luôn rất chăm chỉ liền bắt đầu có thái độ khác thường, mắc các loại sai lầm, các lỗi sai ngu ngốc.
Bé Đáng Yêu lóng ngóng tay chân đánh đổ tách trà của Tổng Giám Đốc, mảnh vỡ đầy đất. Bé Đáng Yêu vội vàng ngồi xổm xuống nhặt, tay lại bị Tổng Giám Đốc đè lại.
Bé Đáng Yêu cảm giác mình sắp hít thở không thông rồi.
Tổng Giám Đốc sâu xa nhìn cậu một cái, nói: "Cẩn thận một chút."
Sau đó Tổng Giám Đốc tự mình quét dọn mảnh vỡ.
Bé Đáng Yêu cảm động đến mức sắp khóc.
Bé Đáng Yêu bất cẩn lấy nhầm văn kiện cuộc họp mà Tổng Giám Đốc cần dùng, khiến Tổng Giám Đốc vô cùng lúng túng trong hội nghị.
Hội nghị kết thúc, Bé Đáng Yêu mặt đỏ tai hồng nói xin lỗi: "Xin lỗi, X tổng, tôi làm việc rất không nghiêm túc..."
Tổng Giám Đốc anh tuấn cười cười: "Không sao, lần sau chú ý một chút."
Bé Đáng Yêu tim đập đến hầu như muốn ngất đi.
Bé Đáng Yêu làm mất chìa khoá xe của Tổng Giám Đốc, bò sấp trên mặt đất tìm.
Tổng Giám Đốc cũng bò sấp trên mặt đất tìm.
Hai người bò tới bò lui trong văn phòng Tổng Giám Đốc để tìm chìa khoá, cuối cùng đồng thời phát hiện chìa khoá ở dưới bàn làm việc của Tổng Giám Đốc. Hai người đang lấy chìa khoá đụng vào nhau, trán chạm trán, thiếu chút nữa là đã hôn nhau.
Bé Đáng Yêu hoảng hốt vội nói: "Để tôi lấy..."
Tổng Giám Đốc trầm thấp nở nụ cười, trong hơi thở có mùi bạc hà nhàn nhạt, nhẹ nhàng phả lên môi Bé Đáng Yêu.
Mặt Bé Đáng Yêu đỏ thành cà chua.
Bé Đáng Yêu nghĩ đến Tổng Giám Đốc là thành thiểu năng, đi đường chân trái vấp chân phải, soạt một cái đâm đầu vào trong lồng ngực Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc gắt gao ôm lấy Bé Đáng Yêu hơn nữa còn điên cuồng toả hormone.
Bé Đáng Yêu kích động đến suýt nữa đột tử tại chỗ.
Bé Đáng Yêu: "Xin, xin lỗi X tổng, tôi không cẩn thận, không làm ngài đau chứ..."
Tổng Giám Đốc ôm người thật chặt: "Không."
Bé Đáng Yêu lắp ba lắp bắp: "Vậy ngài... Buông ra?"
Tổng Giám Đốc giả vờ không nghe thấy, tiếp tục ôm chặt, thân thiết hỏi: "Sao lại bị ngã trên đất bằng vậy, có phải là thân thể không thoải mái không?"
Bé Đáng Yêu bối rối, nói xuôi theo: "Cũng có chút...."
Tổng Giám Đốc không có xu thế buông tay: "Tụt huyết áp sao?"
Bé Đáng Yêu hoang mang lo sợ: "Ừm... Có thể là vậy...."
Tổng Giám Đốc: "Muốn đến phòng nghỉ nằm một chút không?"
Bé Đáng Yêu: "Được...."
Tổng Giám Đốc: "Muốn uống chút sô cô la nóng không?"
Bé Đáng Yêu: "Được...."
Tổng Giám Đốc: "Muốn xin nghỉ một buổi chiều không?"
Bé Đáng Yêu: "Được...."
Tổng Giám Đốc: "Thử ở cùng một chỗ với anh không?"
Bé Đáng Yêu đáp theo quán tính: "Được...."
Một lát sau yên tĩnh, Bé Đáng Yêu: "Ngài nói cái gì !!"
"Muốn thử cùng anh không? Anh thích em."
Bé Đáng Yêu kích động đến lâm vào trạng thái nửa hôn mê, vội vàng bấm nhân trung của mình, bấm mình tỉnh lại.
Tổng Giám Đốc: "....."
Bé Đáng Yêu: "...."
Tiểu thuyết về tổng giám đốc không lừa mình, hoá ra chỉ cần liên tiếp phạm phải sai lầm là sẽ được Tổng Giám Đốc yêu!
Bé Đáng Yêu bấm nhân trung nói: "Muốn! Em muốn! Em cũng thích anh!"
Chuyện yêu đương cứ nói đến là đến như thế đó.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, ngày yêu đương thứ hai, Bé Đáng Yêu bị xe tông chết trên đường đến công ty.
Linh hồn của Bé Đáng Yêu trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, nhìn thi thể chính mình dưới bánh xe, vô cùng tức tối.
Tốt xấu gì cũng để tôi và X tổng nói chuyện yêu đương vài ngày đã rồi chết chứ!!!
Chương 1b.
Có người đi đường gọi 120, trên đường rất lộn xộn, tài xế gây chuyện bị quân chúng nhân dân bao quanh, khống chế lại.
Lúc này, điện thoại trong túi quần của thi thể Bé Đáng Yêu vang lên, tên hiển thị là "Chồng."
Kỳ thực lúc trước vẫn là X tổng, tối hôm qua mới đổi thành chồng.
Một vị quần chúng nhiệt tình nhận điện thoại đang kêu....
Bé Đáng Yêu tức giận đến mức bay lên trên trời!!!
Bởi vì chính cậu còn chưa nhận được cuộc gọi nào có tên hiển thị là chồng X tổng đâu!
Vị quần chúng nhiệt tình kia nhìn màn hình, nhìn thi thể Bé Đáng Yêu: "Này... Vợ của anh, không phải.... Chồng anh bị xe đâm, cậu mau đến đây nhìn đi, địa chỉ là..."
X tổng rất nhanh chóng lái xe chạy đến, so với xe cứu thương còn nhanh hơn.
Quỷ Bé Đáng Yêu nước mắt lưng tròng mà nhìn X tổng.
Bé Đáng Yêu tưởng tượng lúc X tổng nhìn thấy thi thể của mình, dáng vẻ luôn luôn tự chủ đáng tự hào của anh ấy sẽ ầm ầm sụp đổ, tưởng tượng X tổng khóc lóc ôm lấy thi thể của mình, dáng vẻ tan nát cõi lòng mà rống to với quần chúng vô tội đang vây xem "Nếu như em ấy chết rồi tôi muốn mọi người phải chôn cùng", tưởng tượng dáng vẻ rơi nước mắt mà chạy điên cuồng trong mưa hô to "Tôi không tin tôi không tin".....
Thế nhưng, vạn vạn không ngờ đến, X tổng chỉ tỉnh táo quỳ một chân xuống cạnh thi thế Bé Đáng Yêu, dùng tay dò xét hơi thở của cậu, sắc mặt bi thương nói: "...Không có hô hấp."
X tổng viền mắt ửng đỏ, rớt hai giọt lệ.
X tổng cởi áo khoác của mình che lên người Bé Đáng Yêu, kéo tay cậu, nhẹ giọng an ủi: "Cục cưng, đừng sợ."
Sau đó, không còn gì khác.
Đúng, không còn gì khác.
Cực kì bình tĩnh.
Quỷ Bé Đáng Yêu tức phát điên rồi, suýt nữa tức thành ác quỷ!
Quỷ Bé Đáng Yêu lớn tiếng gào lên: "X tổng anh đây cũng quá bình tĩnh nhỉ! Nhìn thấy em chết đi mà lại bình tĩnh như vậy ư! Vốn dĩ anh không có yêu em! Anh chỉ muốn vui đùa một chút với em mà thôi! Chó nhà em chết em còn khóc mất mấy ngày! Em, một người sống sờ sờ lại là bạn trai anh vậy mà anh chỉ rớt hai giọt nước mắt.... Con mẹ nó, nghe thấy không? Con mẹ nó!!"
Bé Đáng Yêu sống đến bằng này tuổi, lần đầu tiên nói tục, thế nhưng không có bất kì người nào nghe thấy.
Người thân bạn bè của Bé Đáng Yêu cũng đều biết chuyện, khóc gào ầm ĩ, tan nát cõi lòng, người người đều có tình cảm thực lòng hơn so với Tổng Giám Đốc.
Bé Đáng Yêu thở phì phò ngồi ngay ngắn trên linh đường, cầm lấy một quả đào cúng, ăn rồm rộp rồm rộp.
Cút mẹ tình yêu đi, tình thân với tình bạn mới là chân thật.
Bé Đáng Yêu nhìn tang lễ của mình tiến hành.
Quỷ hồn Bé Đáng Yêu nỗ lực an ủi những người đang thương tâm kia, tuy rằng họ đều không nghe thấy.
Quỷ hồn Bé Đáng Yêu trừng mắt nhìn những kẻ chơi điện thoại di động trong tang lễ, tuy rằng bọn họ không nhìn thấy.
Bé Đáng Yêu đến gần nhìn người chơi game: "Hừ, đáng đời mi thua, cho mi chơi điện thoại trên lễ tang của tau."
Người kia không nghe thấy.
Bé Đáng Yêu nhìn hết khách mời một vòng.
Tổng Giám Đốc không có tới tham gia lễ tang.
Bé Đáng Yêu lại cầm lấy một quả chuối cúng, cạp từng miếng từng miếng.
Quan tâm anh có tới hay không chứ, mới không thèm mong anh tới đâu, tôi ngay cả nghĩ cũng chả thèm, Bé Đáng Yêu nghĩ.
Lễ tang đang đi trên đường, đột nhiên có người hét lên.
Người kia: "Chết rồi! Hũ tro không thấy nữa!"
Mọi người tìm khắp nơi một lần, không tìm được bất kì hũ tro nào.
Mọi người:"Chết rồi! Có người trộm hũ tro rồi!"
Quả chuối trong tay Bé Đáng Yêu mịt mờ rớt xuống đất.
Trong lòng cậu sôi trào một dự cảm khó hiểu.
Bé Đáng Yêu bay nhanh về phía nhà Tổng Giám Đốc.
Bé Đáng Yêu đến nhà Tổng Giám Đốc.
Quỷ bay rất nhanh, tốc độ gần giống ô tô, hơn nữa còn không bị kẹt xe.
Do đó lúc Bé Đáng Yêu bay đến nhà tổng giám đóc, vừa lúc gặp anh bước ra từ ga ra.
Tổng Giám Đốc đội mũ, đeo kính râm, khẩu trang, che vô cùng kín, trong tay lén lút bưng một hũ tro.
Bé Đáng Yêu kinh ngạc, kỳ thực cậu cũng không ngờ suy đoán huyễn hoặc này của mình lại sẽ trở thành sự thật.
Bé Đáng Yêu: "Anh.... Sao anh lại trộm hũ tro của em..."
Tổng Giám Đốc không nhìn thấy cũng không nghe thấy, trầm mặc ôm hũ tro vào trong nhà.
Bé Đáng Yêu không thèm qua cửa, xuyên tường mà vào.
Bởi vì chính là muốn xuyên qua tường, mới mẻ mà.
Tổng Giám Đốc ôm hũ tro xuống tầng hầm, trong tầng hầm chứa các loại vật kì quái, thoạt nhìn như pháp khí gì đấy.
Tổng Giám Đốc cẩn thận đặt hũ tro lên bàn, gỡ khẩu trang mắt kính ra, nhẹ nhàng hôn hũ tro của Bé Đáng Yêu một cái, ngưng mắt nhìn hũ tro, ôn nhu nói: "Cục cưng đừng nóng vội, ngoan ngoãn chờ anh."
Bé Đáng Yêu chỉ mũi mình: "Em ở chỗ này nè!"
Tổng Giám Đốc nhìn hũ tro, lẩm bẩm độc thoại: "Anh muốn cải tử hồi sinh cho em, anh có biện pháp."
Bé Đáng Yêu: "Thật hay giả vậy? Nhưng mà em đã bị đốt thành tro rồi mà..."
Tổng Giám Đốc vẫn không nghe thấy, anh ôm hũ tro như ôm vợ mình, mê mải nói những lời tâm tình với hũ tro. Rằng ấn tượng của mình lúc Bé Đáng Yêu vừa mới vào công ty, nói Bé Đáng Yêu làm việc vô cùng cẩn thận tỉ mỉ đã dẫn đến sự chú ý của mình, rằng dáng vẻ của Bé Đáng Yêu là loại hình mình thích, nói mình càng ở chung với Bé Đáng Yêu lại càng yêu thích cậu...
Bé Đáng Yêu ở một bên nghe, rơi lệ không thôi.
Bé Đáng Yêu cảm thấy mình đã hiểu lầm Tổng Giám Đốc rồi.
Bé Đáng Yêu tiến vào trong lòng Tổng Giám Đốc, để hồn phách của mình trùng với hũ tro, làm thế thật giống như Tổng Giám Đốc đang ôm cậu.
Tổng Giám Đốc nói nhiều mệt mỏi, cẩn thận cất kĩ hũ tro, lấy một đống dụng cụ, trong đó có một cái vại* lớn.
Bé Đáng Yêu hoang mang bay ở bên cạnh nhìn.
Tổng Giám Đốc mặc một cái tạp dề, mở mấy túi đất lớn bên ngoài trang trí đẹp đẽ, đổ vào trong vại lớn, sau đó lại dùng cốc đong nước đổ vào, bắt đầu khuấy.
Bé Đáng Yêu: "......."
Tổng Giám Đốc khuấy bùn được một lúc, thấy đã gần đủ rồi, bèn lau tay lên tạp dề, cầm lấy một cuốn sách cổ có đóng buộc chỉ* trên bàn. Anh vừa nhìn, vừa lấy một cái bình không biết đựng bột phấn gì, dùng thìa múc khoảng ba thìa, đổ vào trong vại, sau đó đặt bột phấn này xuống, cầm lên một bình khác....
Thoạt nhìn cực kì giống một bà chủ đang học nấu món ăn mới!
Trong lúc đang phối liệu, Tổng Giám Đốc còn ra ngoài nhận điện thoại. Bé Đáng Yêu loáng thoáng nghe thấy âm thanh của Tổng Giám Đốc từ ngoài cửa tầng hầm bay vào, cái gì mà B2B, C2C, hệ thống mạng internet tư duy, bản thứ ba mới được tung ra thị trường*,.... Nói xong cuộc điện thoại này, Tổng Giám Đốc mặc tạp dề vô cùng bẩn trở về, tiếp tục vô cùng chuyên chú làm hoạt động mê tín phong kiến, cúi đầu khuấy bùn.
Bé Đáng Yêu vốn ban đầu bị biểu tình hết sức chuyên chú của tổng tài làm cho có chút tin tưởng, bắt đầu cảm thấy việc này có chút huyễn hoặc.
Bởi vì cuộc điện thoại này của Tổng Giám Đốc thật sự là không có một tẹo phong phạm của cao nhân đắc đạo á!
Cái gì mà cải tử hồi sinh chứ, bầu không khí này hoàn toàn không ổn!
Nhưng trong giây phút Bé Đáng Yêu bắt đầu cảm thấy tổng gián đốc không đáng tin này, Tổng Giám Đốc mở hũ tro của Bé Đáng Yêu ra, rót toàn bộ tro cốt vào trong chiếc vại lớn kia.
Bé Đáng Yêu nghẹn ngào gào lên: "A a a a a !!!"
__________________
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top