chương 165-170 Quyết đấu
Chương 165: Quyết đấu [1]
Cảnh Hảo Hảo tiếp nghe, mềm nhẹ “alo” một tiếng, chợt nghe được giọng nói quen thuộc của Thẩm Lương Niên truyền đến: “Hảo Hảo?”
Trái tim Cảnh Hảo Hảo, trong khoảnh khắc đó liền ngừng đập.
Cô vừa rồi còn nghĩ, sẽ là ai tìm cô, nhưng nằm mơ cũng không có nghĩ đến, gọi điện thoại tới lại có thể là Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo không ngốc, trong nháy mắt liền hiểu được, cú điện thoại này của Thẩm Lương Niên, là xác định có phải cô thật sự cùng một chỗ với Lương Thần không.
Nếu nói, lần gặp mặt hạ cửa kính xe xuống ở trên đường cái kia chính là bước đầu hoài nghi, như vậy hiện tại, chính là cuộc gọi xác thật.
Có một loại đau đớn tê liệt tùy ý xuất phát từ ngực cô, lan tràn đến đầu ngón tay nắm điện thoại của cô.
Thẩm Lương Niên đầu kia điện thoại cũng là trầm mặc, một tiếng "alo" vừa rồi của Hảo Hảo giống như là một trận ác mộng, hoàn toàn là tiếng sét đánh bên tai anh
Thẩm Lương Niên đợi hồi lâu, đều không đợi được giọng nói Cảnh Hảo Hảo truyền đến, anh mới mở miệng, giọng nói mang theo một chút run rẩy: “Hảo Hảo, em thật sự ở trong nhà của anh ta.”
Một câu, như là một hồi phán quyết, khiến cho tất cả Cảnh Hảo Hảo một lòng ích kỷ che dấu, cứ như vậy bại lộ ra ngoài.
Giải thích thiên ngôn vạn ngữ, rốt cuộc đều không thể rửa sạch dơ bẩn của cô.
Cảnh Hảo Hảo sợ đợi lát nữa, Thẩm Lương Niên sẽ tiếp tục chất vấn cô, thậm chí là chỉ trách, cho nên cô rất nhanh trực tiếp cầm điện thoại đến trước mặt mình, đầu ngón tay run rẩy nửa ngày, mới chặt đứt điện thoại, giống như vứt bỏ một thứ đáng sợ nào đó, trực tiếp ném tới một bên.
Thím Lâm đặt điện thoại di động ở trên máy điện thoại, liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, nhìn thấy sắc mặt của cô còn muốn tái nhợt hơn hồi nãy rẩ nhiều, cả người giống như là đã đánh mất hồn, thím Lâm không đành lòng tìm đề tài với Cảnh Hảo Hảo: “Cảnh tiểu thư, người vừa mới gọi điện thoại tới, là bạn của cô sao?”
Vừa rồi điện thoại là bà nhận, là một người đnà ông, trong lòng bà rõ ràng, hẳn là bạn trai của Cảnh tiểu thư đi.
Nếu bị Thần thiếu gia biết, bà tự tiện để cho Cảnh tiểu thư đi nhận cuộc điện thoại của người đàn ông này, chỉ sợ chờ đợi bà, sẽ không thể thiếu một trận mắng chửi.
Cảnh Hảo Hảo như là không có nghe đến, chỉ nhìn chằm chằm một mảnh hư không, ngồi ở chỗ kia.
Vừa rồi cô thương tâm khóc như là một người nước mắt, lúc này ngược lại rất im lặng, mắt cũng không có đỏ nữa.
Thím Lâm vừa bôi thuốc cho Cảnh Hảo Hảo, vừa không nhịn được tiếp tục nói: “Cảnh tiểu thư, cô đừng thấy Thần thiếu gia hung dữ, thực dọa người, thật ra Thần thiếu gia là một người ăn mềm không ăn cứng, người hầu trong biệt thự này, trong nhà có chút chuyện cần tiền, chỉ cần mở miệng với Thần thiếu gia, ngày ấy đều sẽ không nói hai lời hỗ trợ, cho nên về sau cô đừng ngốc hồ hồ cứng đối cứng với Thần thiếu gia nữa, cô va chạm với ngài ấy, đến cuối cùng,chịu tội đều là chính mình.”
Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng cúi đầu, vẫn không có lên tiếng.
Chương 166: Quyết đấu [2]
Thím Lâm biết, lúc Cảnh tiểu thư đến biệt thự, là người đã có bạn trai, cũng biết, một đoạn tình yêu êm đẹp cứ như vậy bị Thần thiếu gia cường ngạnh chặn ngang một cước, đáy lòng Cảnh tiểu thư khó chịu.
Nhưng...... Ở thành phố Giang Sơn, ai dám đối nghịch với Thần thiếu gia?
Thím Lâm bôi thuốc xong, lúc đắp chăn cho Cảnh Hảo Hảo, kiềm chế không được thở dài một hơi.
Cảnh Hảo Hảo nghe tiếng thở dài này, đột nhiên hồi thần, cô một phen xốc chăn thím Lâm đắp cho mình lên, xuống giường.
“Cảnh tiểu thư, cô muốn làm cái gì?”
Cảnh Hảo Hảo không nói gì, chỉ đi về phía phòng tắm, bước chân cô đi có chút nhanh, nơi bị Lương Thần dùng sức xâm chiếm nổi lên một tầng đau đớn, cô dừng bước chân một chút, liền cắn chặt răng, đi vào phòng tắm.
Sao cô lại quên, cô còn chưa tắm rửa.
Nghĩ nghĩ, Cảnh Hảo Hảo liền trực tiếp mở vòi nước ra.
Nước vừa lao xuống, có chút lạnh, Cảnh Hảo Hảo lại không lùi bước chút nào, cho dù là nước đá, chỉ cần có thể rửa sạch toàn bộ hương vị Lương Thần lưu lại trên người cô là được rồi.
......
Lương Thần không về biệt thự cả đêm.
Anh có không ít bất động sản ở thành phố Giang Sơn, từng nhà đều là tinh trang, nhưng trừ bỏ biệt thự giữa sườn núi, anh chưa từng ở những nơi khác qua.
Từ sau khi Cảnh Hảo Hảo vào ở trong biệt thự, từ một tháng trước, anh liền hoàn toàn bỏ đi thói quen lăn lộn ở khách sạn hơn nửa tháng.
Hiện tại, dưới cơn căm tức, rời khỏi biệt thự, Lương Thần vòng tới vòng lui, cuối cùng, liền chuyển đi khách sạn Tứ Quý.
Phòng 1314, khách sạn Tứ Quý giữ lại hàng năm cho anh.
Anh ngừng xe ở bãi đổ xe, trực tiếp lên lầu.
Bài trí trong phòng khách sạn không khác biệt gì lúc trước, Lương Thần nằm ở trên giường to như vậy, lăn qua lộn lại, làm sao cũng không ngủ được, thật vất vả nhắm hai mắt lại, nhưng trong đầu lặp đi lặp lại đều hiện lên cảnh tượng lần đầu tiên chính mình và Cảnh Hảo Hảo nam hoan nữ ái trên giường.
Ngày hôm sau, rất sớm, Lương Thần liền đi lên, trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý, đưa tới một bộ tây trang mới tinh, liền đi công ty.
Phòng làm việc trong công ty bị anh đập thành một mảnh hỗn độn, qua một đêm liền rực rở hẳn lên
Lương Thần ngồi ở trong văn phòng, toàn bộ buổi sáng, đều không có làm việc chút nào, trong đầu hiện lên đều là cảnh tượng ngày hôm qua sau khi mình rời khỏi biệt thự, Cảnh Hảo Hảo che chăn cuộn mình ở trên giường.
“Lương tổng? Lương tổng?”
Trước mặt truyền đến một đạo tiếng gọi dịu dàng, lúc này Lương Thần mới cau mày, ngẩng đầu lên, nhìn thấy là thư ký của mình, lúc này mới buông bút trong tay xuống, hỏi: “Chuyện gì?”
Thật sự là gặp quỷ, cho tới bây giờ anh chưa từng xuất hiện thất thần ở trong công ty, lại có thể vừa mới thất thần vì người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo kia?
Thư ký nhẹ giọng nói: “Lương tổng, lễ tân dưới lầu vừa mới gọi điện thoại tới, nói có một tiên sinh họ Thẩm đến tìm cô.”
“Thẩm?” Trong nháy mắt đầu Lương Thần có chút không xoay chuyển nổi, anh cau mày, tiếp tục hỏi: “Thẩm tiên sinh nào?”
“Chính là bạn của ngài, Thẩm Lương Niên tiên sinh.”
Lúc Lương Thần nghe đến cái tên này, thần thái trên mặt cũng không có biến hóa quá lớn, chính là trong nháy mắt ánh mắt liền trở nên sâu thẳm một chút.
Thật sự là thật không ngờ, Thẩm Lương Niên lại có thể ngày hôm qua nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên xe mình, hôm nay đã tới công ty tìm anh rồi.
Động tác còn rất nhanh!
Mặt Lương Thần không chút thay đổi, âm điệu nhẹ nhàng tiếp tục hỏi một vấn đề không liên quan chút nào: “Kế tiếp, công ty có an bài gì không?”
Quyết đấu [3]
Thưa Lương tổng, buổi sáng hôm nay còn mười phút nữa liền tan việc, không có an bài gì, chỉ là ba giờ chiều có một cuộc họp cấp cao.”
Lương Thần gật gật đầu, nói: “Được rồi, hiện tại cô gọi điện thoại cho lễ tân trước, mời Thẩm tiên sinh đi lên.”
“Vâng, Lương tổng.”
Thư ký đi ra ngoài chưa đến mười phút, cửa phòng làm việc liền lại bị nhẹ nhàng gõ vang một lần nữa, Lương Thần nói một tiếng: “Vào đi.”
Cửa bị thư ký đẩy ra, cùng với một tiếng nói lễ phép: “Thẩm tiên sinh, mời vào trong.”
Lương Thần nhìn thấy Thẩm Lương Niên, lập tức đứng lên từ ghế làm việc, trên mặt lộ ra nụ cười, thoạt nhìn không khác gì bình thường, giống như bạn bè gặp nhau, ngữ điệu tùy ý nói: “Thẩm tổng, hôm nay là cơn gió nào thổi anh đến nơi này của tôi?”
Lúc trước Thẩm Lương Niên nhìn thấy Lương Thần, trên mặt trước tiên đều treo lên nụ cười khách sáo chào hỏi, mà hôm nay, đối mặt với Lương Thần nhiệt tình chiêu đãi, anh lại mím môi, không nói một tiếng nhìn Lương Thần.
Lương Thần nhìn ra chất vấn nơi đáy mắt Thẩm Lương Niên, nhưng cũng không giận, chỉ ngước cằm với thư ký ở một bên, nói: “Đi pha hai tách cà phê tới đây.”
Lương Thần đợi cho thư ký đi ra ngoài, lúc này mới vòng qua bàn làm việc, chỉ chỉ sô pha bên cạnh, nói: “Ngồi đi, anh với tôi mà còn khách khí cái gì?”
Thẩm Lương Niên vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích gì như trước, chỉ dùng ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm Lương Thần, mắt cũng không nháy một chút.
Anh hẳn là cả đêm không ngủ, đáy mắt phủ kín huyết sắc, trên cằm mọc đầy râu rậm rạp.
Lương Thần cũng không quan tâm chuyện anh ta không để ý tới mình, ý cười trên mặt trở nên càng sâu, vẻ mặt tùy ý có chút biếng ngác: “Anh đây là mới đi ra từ nơi nào? Tối hôm qua sẽ không phải là đi theo tên nhóc Từ Dung kia lêu lổng chứ.”
Lương Thần nói xong, liền mỏ bước chân nhàn nhã, đi tới trước sô pha, thái độ kiêu căng ngồi xuống, hơi hơi ngửa đầu, nhìn Thẩm Lương Niên: “Anh thực sẽ không tính cứ đứng như vậy nói chuyện với tôi đi?”
Lúc này Thẩm Lương Niên mới đi tới ngồi đối diện Thẩm Lương Niên.
“Nói đi, hôm nay tìm tôi có chuyện gì?” Lương Thần hỏi.
Thẩm Lương Niên còn chưa kịp mở miệng, cửa phòng làm việc liền vang lên tiếng đập cửa, ngay sau đó thư ký đẩy cửa ra, đưa tới hai tách cà phê, rồi liền lập tức rời đi, thức thời đóng cửa lại.
Lương Thần bưng cà phê lên, uống một ngụm, nói: “Nếm thử đi, đây là cà phê Lam Sơn chính tông đặc biệt phái người đi nông trường Lam Sơn Jamaica lấy về đấy, không có cùng cấp bậc với loại bán trên thị trường đâu, hương vị rất tuyệt hảo.”
“Lương tổng, hôm nay tôi tìm anh là vì Hảo......”
Một chữ "Hảo" cuối cùng Thẩm Lương Niên còn chưa nói ra, Lương Thần liền thu liễm ý cười nổi lên trên mặt, thần thái nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, thoạt nhìn không khác biệt với vừa rồi lắm, nhưng đáy mắt đã sắp che kín một tầng ý lạnh: “Lương Niên, anh hẳn sẽ không cho tôi mặt mũi như vậy đi, cà phê này của tôi chính là sẽ không đưa cho người bình thường uống.”
Thẩm Lương Niên giật giật môi, bưng lên uống một ngụm.
Thật sự giống như lời của Lương Thần, cà phê Lam Sơn chính tông, vào miệng là thuần hương, nhưng anh lại không có chút tâm tư đi hưởng thụ mỹ vị cực phẩm nhân gian này, chỉ nhanh chóng buông tách cà phê xuống, nhìn Lương Thần, gọn gàng dứt khoát nói: “A Thần, chúng ta quen biết hai ba năm, bởi vì Từ Dung, ba người thường xuyên cùng một chỗ lêu lổng, mấy năm nay, tôi cũng chưa từng tới cầu xin anh chuyện gì, hiện tại, xem như tôi cầu xin anh......”
Thẩm Lương Niên nuốt nuốt nước miếng, nói: “Buông tha Hảo Hảo.”
Chương 168: Quyết đấu [4]
Thật đúng là giống như ngữ khí của anh, đủ gọn gàng dứt khoát!
Buông tha Hảo Hảo......
Lúc này đây, ngay cả thần thái Lương Thần cũng lười ngụy trang, trực tiếp biến thành một mảnh trầm thấp, anh nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, đặt tách cả phê cầm trong tay ở trên bàn, ngữ khí có chút lạnh lẽo cứng rắn nói: “Lương Niên, anh đã trực tiếp như vậy, tôi cũng nói rõ ràng với anh, buông tha Cảnh Hảo Hảo, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!”
Thân thể Thẩm Lương Niên lập tức buộc chặt lên: “A Thần, Hảo Hảo là bạn gái của tôi, anh cũng biết, cô ấy là người phụ nữ mà tôi muốn kết hôn, tôi rời khỏi cô ấy sẽ không thể sống, anh muốn cái gì của tôi, tôi đều đồng ý cho anh, nhưng Hảo Hảo, thì không được.”
A...... Lời này, nói thật đúng là đủ thâm tình!
Lương Thần cười nhạo một tiếng, sau khi tạm dừng một lúc lâu, mới tiếp tục nói: “Lương Niên, anh đây là đang nói chuyện cười đi, tôi muốn cái gì của anh, anh đều đồng ý cho tôi, anh nói tôi muốn cái gì của anh đây...... Anh là một ông chủ lớn, tôi cũng là một ông chủ lớn, Lương Thần tôi không muốn tiền, không muốn thế, cho dù tôi muốn thì anh cũng không cho tôi được, chẳng lẽ tôi muốn thân thể anh?”
“Nhưng Hảo Hảo không giống anh nha, tốt xấu gì Hảo Hảo cũng là một phụ nữ, thân nhẹ thể mềm, làn da mềm mại, ngủ cùng, vậy thật đúng là không tệ!”
Thẩm Lương Niên nghe được một câu cuối cùng, sắc mặt lập tức liền trở nên trắng bệch thành một mảnh.
Người phụ nữ anh quen biết mười năm, động tâm sáu năm, yêu nhau bốn năm, người phụ nữ anh luyến tiếc đụng chạm, hiện tại lại có thể đã thành phụ nữ của người khác!
Lương Thần nhìn sắc mặt khó coi của Thẩm Lương Niên, lúc này thần thái mới hơi tốt hơn một chút, anh câu môi, cười cười ôn hoà, tiếp tục nói: “Lương Niên, anh và Hảo Hảo cùng một chỗ nhiều năm như vậy, ngươi sao anh lại chưa chạm qua cô ấy, tôi nghĩ, có lẽ không phải đáy lòng cô ấy không thích anh chứ, bằng không sao lần đầu tiên gặp mặt liền theo lên giường cùng với tôi!”
Thật ra anh nói là sự thật, nhưng là lại che giấu phần quan trọng nhất.
Lần đầu tiên gặp mặt Cảnh Hảo Hảo, cô bị hạ dược, muốn phản kháng cũng không phản kháng được.
Nhưng anh muốn nói như vậy.
Anh vừa nghĩ đến, đêm qua Cảnh Hảo Hảo kéo cổ họng kêu gào với anh, cô rời khỏi người đàn ông triwocs mặt này sẽ không thể sống, anh liền nổi giận trong lòng.
Kết quả, người đàn ông trước mặt này cũng nói với anh, anh ta không thể không có Cảnh Hảo Hảo!
Thật ra anh kết giao bạn bè không nhìn xuất thân của người đó, cũng không nhìn lai lịch của người đó, nếu không loại cô nhi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng như là Thẩm Lương Niên này, sao có thể làm bạn với anh.
Mấy năm nay, nếu không phải Thẩm Lương Niên làm bạn với anh, công ty anh ta có khả năng càng làm càng lớn, mọi người ở thành phố Giang Sơn này, có ai không bán cho Lương Thần anh vài phần mặt mũi, tự nhiên cũng sẽ cho Thẩm Lương Niên ba phần mặt mũi.
Chỉ là, cố tình Thẩm Lương Niên dựa vào tiền của phụ nữ, lại dựa vào trở thành bạn của anh mới có thể kiếm được tiền ở thành phố Giang Sơn này lại là người mà người phụ nữ trong nhà kia muốn sống muốn chết đều phải yêu!
Anh chiếm được người Cảnh Hảo Hảo, nhưng cô đối xử với anh và Thẩm Lương Niên hoàn toàn bất đồng, cô không phải sợ anh, chính là trốn anh, hoặc là hận anh.
Người đàn ông trước mắt khắp nơi đều không bằng anh này, cứ như vậy không hề có lý do đánh bại anh.
Anh cũng không biết hiện tại mình là đang lừa mình dối người tranh mặt mũi cho mình, hay là đả kích Thẩm Lương Niên.
“Hơn nữa, hiện tại cô ấy là cam tâm tình nguyện đi theo tôi.”
Hai người bọn họ lần đầu tiên gặp liền lên giường?
Cảnh Hảo Hảo cam tâm tình nguyện đi theo Lương Thần?
Chương 168: Quyết đấu [4]
Thật đúng là giống như ngữ khí của anh, đủ gọn gàng dứt khoát!
Buông tha Hảo Hảo......
Lúc này đây, ngay cả thần thái Lương Thần cũng lười ngụy trang, trực tiếp biến thành một mảnh trầm thấp, anh nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, đặt tách cả phê cầm trong tay ở trên bàn, ngữ khí có chút lạnh lẽo cứng rắn nói: “Lương Niên, anh đã trực tiếp như vậy, tôi cũng nói rõ ràng với anh, buông tha Cảnh Hảo Hảo, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!”
Thân thể Thẩm Lương Niên lập tức buộc chặt lên: “A Thần, Hảo Hảo là bạn gái của tôi, anh cũng biết, cô ấy là người phụ nữ mà tôi muốn kết hôn, tôi rời khỏi cô ấy sẽ không thể sống, anh muốn cái gì của tôi, tôi đều đồng ý cho anh, nhưng Hảo Hảo, thì không được.”
A...... Lời này, nói thật đúng là đủ thâm tình!
Lương Thần cười nhạo một tiếng, sau khi tạm dừng một lúc lâu, mới tiếp tục nói: “Lương Niên, anh đây là đang nói chuyện cười đi, tôi muốn cái gì của anh, anh đều đồng ý cho tôi, anh nói tôi muốn cái gì của anh đây...... Anh là một ông chủ lớn, tôi cũng là một ông chủ lớn, Lương Thần tôi không muốn tiền, không muốn thế, cho dù tôi muốn thì anh cũng không cho tôi được, chẳng lẽ tôi muốn thân thể anh?”
“Nhưng Hảo Hảo không giống anh nha, tốt xấu gì Hảo Hảo cũng là một phụ nữ, thân nhẹ thể mềm, làn da mềm mại, ngủ cùng, vậy thật đúng là không tệ!”
Thẩm Lương Niên nghe được một câu cuối cùng, sắc mặt lập tức liền trở nên trắng bệch thành một mảnh.
Người phụ nữ anh quen biết mười năm, động tâm sáu năm, yêu nhau bốn năm, người phụ nữ anh luyến tiếc đụng chạm, hiện tại lại có thể đã thành phụ nữ của người khác!
Lương Thần nhìn sắc mặt khó coi của Thẩm Lương Niên, lúc này thần thái mới hơi tốt hơn một chút, anh câu môi, cười cười ôn hoà, tiếp tục nói: “Lương Niên, anh và Hảo Hảo cùng một chỗ nhiều năm như vậy, ngươi sao anh lại chưa chạm qua cô ấy, tôi nghĩ, có lẽ không phải đáy lòng cô ấy không thích anh chứ, bằng không sao lần đầu tiên gặp mặt liền theo lên giường cùng với tôi!”
Thật ra anh nói là sự thật, nhưng là lại che giấu phần quan trọng nhất.
Lần đầu tiên gặp mặt Cảnh Hảo Hảo, cô bị hạ dược, muốn phản kháng cũng không phản kháng được.
Nhưng anh muốn nói như vậy.
Anh vừa nghĩ đến, đêm qua Cảnh Hảo Hảo kéo cổ họng kêu gào với anh, cô rời khỏi người đàn ông triwocs mặt này sẽ không thể sống, anh liền nổi giận trong lòng.
Kết quả, người đàn ông trước mặt này cũng nói với anh, anh ta không thể không có Cảnh Hảo Hảo!
Thật ra anh kết giao bạn bè không nhìn xuất thân của người đó, cũng không nhìn lai lịch của người đó, nếu không loại cô nhi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng như là Thẩm Lương Niên này, sao có thể làm bạn với anh.
Mấy năm nay, nếu không phải Thẩm Lương Niên làm bạn với anh, công ty anh ta có khả năng càng làm càng lớn, mọi người ở thành phố Giang Sơn này, có ai không bán cho Lương Thần anh vài phần mặt mũi, tự nhiên cũng sẽ cho Thẩm Lương Niên ba phần mặt mũi.
Chỉ là, cố tình Thẩm Lương Niên dựa vào tiền của phụ nữ, lại dựa vào trở thành bạn của anh mới có thể kiếm được tiền ở thành phố Giang Sơn này lại là người mà người phụ nữ trong nhà kia muốn sống muốn chết đều phải yêu!
Anh chiếm được người Cảnh Hảo Hảo, nhưng cô đối xử với anh và Thẩm Lương Niên hoàn toàn bất đồng, cô không phải sợ anh, chính là trốn anh, hoặc là hận anh.
Người đàn ông trước mắt khắp nơi đều không bằng anh này, cứ như vậy không hề có lý do đánh bại anh.
Anh cũng không biết hiện tại mình là đang lừa mình dối người tranh mặt mũi cho mình, hay là đả kích Thẩm Lương Niên.
“Hơn nữa, hiện tại cô ấy là cam tâm tình nguyện đi theo tôi.”
Hai người bọn họ lần đầu tiên gặp liền lên giường?
Cảnh Hảo Hảo cam tâm tình nguyện đi theo Lương Thần?
Chương 169: Quyết đấu [5]
Điều này sao có thể?
Cảnh Hảo Hảo yêu anh......
Thẩm Lương Niên nghe nói như thế, nghĩ cũng không có nghĩ liền lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Làm sao có thể? Sao Hảo Hảo lại có thể yêu người khác?”
Lúc anh nói những lời này, như là lầm bầm lầu bầu, nhưng ngữ khí lại rất chắc chắc.
Lương Thần chỉ cảm thấy như là một cái tát hung hăng ném lên trên mặt mình, anh biết, hiện tại nếu chính mình thẹn quá thành giận, vậy thật là bại bởi Thẩm Lương Niên, trong lúc đàn ông và đàn ông quyết đấu, nếu đã bắt đầu, anh liền tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình thua, chẳng sợ đáy lòng anh rõ ràng đã tự thua đến rối tinh rối mù, anh vẫn sẽ tìm kiếm cơ hội khiến cho Thẩm Lương Niên giống như mình, cũng thất bại thảm hại!
Cho nên, Lương Thần tư thái nhàn nhã ngồi ở chỗ kia, thần thái thoạt nhìn cực kỳ thoải mái: “Lương Niên, tôi biết anh không tiếp nhận được chân tướng sự thật của chuyện này, nhưng anh ngẫm lại đi, tôi có tiền hơn anh, bối cảnh của tôi tốt hơn anh, tôi còn có thể cho cô ấy biệt thự giữa sườn núi, tôi có thể khiến cho cô ấy trong nháy mắt liền trở thành người có tiếng và thế lực, những thứ tôi có thể cho cô ấy, anh có năng lực cho bao nhiêu?”
“Anh đang nói đùa, sao Hảo Hảo có thể sẽ để ý những thứ đó?” Thẩm Lương Niên lắc lắc đầu, vẫn không tin như trước.
Thật sự không tin.
Nếu Cảnh Hảo Hảo là một cô gái ái mộ hư vinh như vậy, năm đó cô bước vào vòng giải trí, có bao nhiêu người có tiền có thế cho cô nhiều dụ hoặc như vậy, cô cần gì phải đẩy xuống?
Nếu Cảnh Hảo Hảo thật sự bởi vì Lương Thần tốt hơn anh, mà theo anh ta, vậy lúc trước Cảnh Hảo Hảo cùng anh vượt qua những ngày khổ cực kia, thì giải thích như thế nào?
“Hảo Hảo, vào năm mười ba tuổi kia, cha tôi bệnh nặng, Hảo Hảo vì để không ảnh hưởng cuộc thi tốt nghiệp trung học của tôi, một mình chiếu cố người cha bệnh nặng của tôi, thậm chí vào ngày cha tôi qua đời, cô ấy cũng tự chủ trương không để cho bất luận ai nói cho tôi biết, chờ tôi thi tốt nghiệp trung học trở về, nhìn thấy là quan tài lạnh như băng.”
“Hảo Hảo, lúc mười bốn tuổi, liền bắt đầu rất tốt với tôi, lúc đó cô ấy vừa tới thành phố Giang Sơn, ở trong phòng cũ nát lạnh như băng không có hệ thống sưởi ấm, chúng tôi đều rất nghèo, cô đưa hết hai quả trứng gà cho tôi ăn, nếu không phải tôi đi rửa chén, nhìn thấy trong bao rác chỉ có hai quả trứng gà, cả đời này tôi cũng sẽ không biết, cô ấy đã ủy khuất chính mình như vậy, để lại thứ tốt nhất cho tôi.”
“Hảo Hảo, lúc mười lăm tuổi, vì kiếm học phí cho tôi, đi đóng vai phụ, nằm trong tuyết vào mùa đông lạnh như băng, đông lạnh suốt mười tám tiếng, lúc trở về, toàn thân đều cứng ngắc, sau đó tôi mới biết được, lúc đó có một đạo diễn cường ngạnh quy tắc cô, cô không theo, đạo diễn liền đổi biện pháp chỉnh cô.”
“Nếu là Cảnh Hảo Hảo, thật sự để ý những thứ tiền kia, thật sự muốn thăng chức nhanh, cô ấy cần gì phải canh giữ bên người hai bàn tay trắng như tôi, trôi qua những ngày nghèo rớt mùng tơi như vậy?”
“Anh không biết rất nhiều chuyện quá khứ của Hảo Hảo, cho nên anh không hiểu cô ấy, cô từng vì giữ lại thân trong sạch cho tôi, giữ lại cho tình yêu của chúng tôi, cô ấy thà rằng vào lúc chính mình thật vất vả mới có chút khởi sắc, có thể trở thành một ngôi sao. cãi lời một đạo diễn, bị phong kín suốt bảy tháng, không nhận được một vai diễn nào.”
“Cho nên, A Thần, anh đang gạt tôi, tôi đều biết.”
Thẩm Lương Niên từng chữ từng chữ, lưu loát mà lại kích động nói ra những quá khứ đau khổ của anh và Cảnh Hảo Hảo.
Trong mỗi một sự chuyện, đều ẩn dấu quá khứ mà anh và Cảnh Hảo Hảo trân quý nhất, là thứ cả đời Lương Thần anh cũng không thể có được từ trên người Cảnh Hảo Hảo
Chương 170: Quyết đấu [6]
Mỗi một chuyện như vậy, giống như là một con dao, hung hăng đâm vào trong tim của anh.
Anh vẫn đều suy nghĩ, mười năm qua của Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc đã trải qua mười năm với Thẩm Lương Niên như thế nào?
Nhưng hiện tại, anh mới biết được, người phụ nữ kia, người phụ nữ thoạt nhìn mềm mại yếu ớt như vậy, nhưng vì Thẩm Lương Niên, lại có thể kiên cường mà lại dũng cảm như thế.
Lương Thần chưa nói tới lúc này đấy mình có phải là đang hâm mộ ghen tị hay không, nhưng anh có thể xác định, giờ khắc này đáy lòng mình lại phiếm đau.
“Lương Niên, hóa ra anh còn nhớ rõ quá khứ giữ anh và Hảo Hảo như vậy? Tôi còn tưởng rằng anh đã quên chứ?”
Thẩm Lương Niên nhíu nhíu mày: “Có ý tứ gì?”
Lương Thần không nói gì, chính nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, nhìn một lấu thật lâu, anh mới đứng lên, đi tới trước bàn làm việc của mình, cầm một phần văn kiện từ bên trong ra, sau đó ném cho Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên nghi hoặc liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó mới mở ra, lấy tư liệu từ bên trong ra, đợi cho anh nhìn thấy, trong nháy mắt cả người anh giống như sét đánh, cứng ngắc ngay tại chỗ.
Phần tư liệu kia, lại có thể là ghi chép thuê phòng của anh và Kiều Ôn Noãn, còn có quà anh tặng cho Kiều Ôn Noãn, cùng với vé máy bay anh mang theo Kiều Ôn Noãn đi Hải Nam, còn có...... Anh đi nước Pháp tham quan nơi Kiều Ôn Noãn quay phim......
Thẩm Lương Niên càng xem, sắc mặt càng khó coi.
Hoàn toàn không có tự tin và chắc chắc vừa rồi.
Anh vẫn nghĩ những việc mình làm, làm đến thiên y vô phùng, nhưng anh thật không ngờ, lại có thể có một ngày, những chuyện đã làm này đều bại lộ ra ngoài.
Lương Thần ngồi ở trước mặt anh ta, nhìn thần thái của anh ta, không có ý tứ mở miệng.
Anh vẫn đợi cho Thẩm Lương Niên buông tư liệu này xuống, mới nhẹ giọng hỏi một câu: “Xem xong rồi?”
Thẩm Lương Niên không có lên tiếng.“Lương Niên, hiện tại tôi chỉ hỏi anh ba vấn đề.”
Nếu nói, vừa rồi Lương Thần là đang tranh khẩu khí với Thẩm Lương Niên mà nói những lời đó, như vậy hiện tại, anh lại thật sự đang bình tĩnh xem xét.
Ngữ khí của anh rất bình thản, không có chút trào phúng, nhưng nói hai ba câu, lại làm cho mặt Thẩm Lương Niên không có chút máu.
“Vấn đề thứ nhất, Cảnh Hảo Hảo đối với anh tốt như vậy, anh cũng nhớ rõ ràng những chuyện Cảnh Hảo Hảo đã tốt với anh, vậy vì cái gì, anh lại ở sau lưng cô ấy. cùng một chỗ ngây người với một phụ nữ trong hai năm lâu như vậy?”
“Vấn đề thứ hai, nếu anh đã muốn hạ quyết định quyết tâm chặt đứt quan hệ với Kiều Ôn Noãn, vì sao còn có thể tiếp tục dây dưa cùng một chỗ với cô ta?”
“Vấn đề thứ ba......” Lương Thần cố ý dừng một chút, nhìn về phía Thẩm Lương Niên.
Lúc này anh mới nhìn thấy, Thẩm Lương Niên lúc trước hăng hái, áo mũ chỉnh tề ở trước mặt anh, lại có thể suy sút không có sinh khí gì trong nháy mắt.
Từ lần đầu tiên anh nhìn thấy tư liệu này, anh cũng rất muốn vạch trần diện mạo thật của Thẩm Lương Niên.
Nhưng anh quá bận rộn dây dưa không ngừng với người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo kia, hoàn toàn không để ý tới Thẩm Lương Niên, hiện tại rốt cục anh ta đưa lên cửa, anh tự nhiên sẽ không để cho anh ta đẹp mặt!
Nhất là, đêm đó, Cảnh Hảo Hảo chưa biết sống chết, anh ta lại có thể cá nước vui vẻ với Kiều Ôn Noãn!
Trên thế giới này, đàn ông vượt khỏi quỹ đạo cũng không thiếu!
Nhưng làm sao có nhiều đàn ông có thể vô tư hưởng thụ tề nhân chi phúc như vậy?
Cảnh Hảo Hảo - người phụ nữ kia, tuyệt đối không nên chịu ủy khuất như vậy!
Lương Thần hơi hơi ngước cằm, chậm rãi phun ra vấn đề thứ ba mình vừa nói kia: “Anh cảm thấy, hiện tại anh còn xứng đến bảo tôi buông tha cho Cảnh Hảo Hảo ư?”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top