Chap 10
Cảnh Hảo Hảo nghe thấy chữ "được", mới thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng cô không biết kế tiếp, rốt cuộc sẽ có cuộc đời như thế nào đang chờ đợi chính mình, cô chỉ biết là, tối thiểu ngắn ngủi hiện tại, cô bảo toàn chính mình.
Cuối cùng, vẫn là Lương Thần lái xe đưa Cảnh Hảo Hảo trở về như trước.
Tuy rằng Lương Thần chỉ đến tiểu khu Cảnh Hảo Hảo hai lần, nhưng lại có vài phần tư thế ngựa quen đường cũ, lúc này đây ngay cả hướng dẫn cũng không dùng, liền lưu loát lái xe chạy đến cửa tiểu khu Cảnh Hảo Hảo.
Xe dừng lại vững vàng, Cảnh Hảo Hảo liền cởi dây an toàn, lúc cô đang chuẩn bị đẩy cửa xe ra xuống xe, Lương Thần dọc theo đường đi vẫn trầm mặc không nói gì đột nhiên mở miệng, nói: "Hảo Hảo, tôi đã đáp ứng cho em thư thả vài ngày, cho em mấy ngày chia tay với Thẩm Lương Niên, em có phải cũng nên bày tỏ một chút, biểu lộ rõ thành ý của em không?"
Cảnh Hảo Hảo quay đầu liếc mắt nhìn Lương Thần ung dung chờ cô bày tỏ thành ý, mấy máy môi, liền hai tay gắt gao cầm lấy túi xách của mình, hơi ngẩng đầu lên, hôn thật nhanh ở trên mặt của anh.
Giống như là chuồn chuồn lướt nước.
Vừa chạm liền rời đi.
"Thành ý như vậy cũng không thể thỏa mãn tôi, tôi muốn là như vậy......" Lương Thần nói xong, liền nâng tay lên, nắm cằm Cảnh Hảo Hảo, hơi hơi nâng lên, sau đó không hề có dấu hiệu liền ngăn chận môi của cô......
Lúc Lương Thần buông Cảnh Hảo Hảo ra, cả người còn có chút thỏa mãn ước nguyện, toàn thân như là ẩn dấu một ngọn lửa, hanh khô khó an, yết hầu anh hung hăng chuyển động hai cái, nhìn chằm chằm môi của cô, giọng nói có chút ám ách nói:"Hảo Hảo, đêm sinh nhật em, tôi chờ điện thoại của em."
Dừng một chút, Lương Thần lại hỏi:"Số điện thoại của tôi, em biết đúng không?"
"Biết." Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, lại nhỏ giọng nói:"Vậy tôi có thể đi rồi chứ?"
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì.
Một tay Cảnh Hảo Hảo liều mạng nắm túi xách của mình, một tay đẩy cửa xe ra, cũng không quay đầu lại liền xuống xe, sau đó giống như là chạy trối chết, vội vội vàng vàng chạy vào trong tiểu khu.
......
Về nhà, Cảnh Hảo Hảo theo thói quen lại trực tiếp chạy vội tới trong phòng tắm, cô cầm lấy cốc đánh răng, rót một ly nước lạnh, liều mạng đổ vào trong miệng mình, sau đó liều mạng xúc miệng, muốn xua tan sạch sẽ hương vị Lương Thần ở trong miệng mình.
Trước kia lúc cô hôn môi với Thẩm Lương Niên, cảm thấy đó là một loại hạnh phúc.
Thẩm Lương Niên đối với cô rất ôn nhu, cho cô cảm giác thật thoải mái.
Nhưng Lương Thần không giống, nụ hôn của anh, giống như là người của anh, tràn ngập bá đạo, như là hận không thể cắn nuốt cô.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, nhịn không được nâng tay lên, dùng sức lau cánh môi bị Lương Thần hôn có chút sưng đỏ của mình
Cảnh Hảo Hảo đi ra từ toilet, mở túi của mình ra trước, theo bên trong lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy hai cuộc gọi nhỡ của Thẩm Lương Niên ở trên đó, liền hít sâu một hơi, đi đến cửa sổ trước ban công, gọi lại một cuộc điện thoại cho Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên tiếp điện thoại rất nhanh, bên kia có chút loạn, có thể nghe được mơ hồ vài tiếng nói chuyện đánh bài của đàn ông: "Hảo Hảo?"
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nghe âm điệu của Thẩm Lương Niên, không khỏi có chút ủy khuất, cô dùng sức hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, mới mở miệng nói:"Lương Niên, anh mới vừa gọi điện thoại cho em nha?"
"Ừ...... sao hiện tại mới trả lời điện thoại? Lúc ấy đang nghỉ ngơi à?"
"Vâng." Cảnh Hảo Hảo lên tiếng, liền cảm thấy yết hầu như là bị cái gì ngăn chận, đặc biệt khó chịu, cô dừng một hồi lâu, mới nói:"Cực kỳ mệt, trở về nằm ở trên giường liền ngủ thiếp đi, vừa mới tỉnh lại nhìn thấy cuộc gọi của anh, cho nên liền gọi điện thoại lại cho anh, sau đó sẽ chuẩn bị đi tắm rửa."
"Hảo Hảo, em thật đúng là một chú mèo lười, tắm cũng không tắm liền trực tiếp leo lên giường, qua vài nữa ở cùng với anh, anh sẽ ghét bỏ em bẩn đó!"
Cách điện thoại, Cảnh Hảo Hảo có thể nghe thấy tiếng cười giống như tâm tình Thẩm Lương Niên đang rất tốt.
Đổi lại trước đây, cô sẽ đỏ mặt, sẽ thẹn thùng, sẽ ngây thơ đáng yêu mắng Thẩm Lương Niên không đứng đắn, nhưng hiện tại, cô cũng không biết rốt cuộc chính mình có thể trốn thoát từ trong tay Lương Thần hay không, cô không thể nào bày ra được vẻ tự nhiên ngây thơ của cô gái nhỏ, thậm chí lòng của cô đã bắt đầu đau thương nghĩ, có thể qua một chút nữa, sẽ không còn có một người, như là Thẩm Lương Niên vậy, sủng nịch trêu chọc cô vui vẻ nữa?
Cảnh Hảo Hảo rất muốn liền khóc lớn với điện thoại, nói cho Thẩm Lương Niên chính mình sắp bị bạn bè tốt của anh, bạn hợp tác trên công việc đoạt đi rồi, nhưng cô lại không thể.
Cô nói như thế nào đây?
Thẩm Lương Niên lấy cái gì đối kháng với Lương Thần?
Giống như là Lương Thần nói vậy, có lẽ Thẩm Lương Niên sẽ bị anh bóp chết từng chút từng chút.
Cảnh Hảo Hảo dùng sức nuốt nuốt nước miếng, ép khổ sở chận ở trong cổ họng xuống, nhẹ giọng nói với di động:"Lương Niên, không nói giỡn với anh nữa, anh đừng chơi quá lâu, sớm trở về nghỉ ngơi một chút, ngủ trễ không tốt cho thân thể, cũng đừng luôn hút nhiều thuốc như vậy, đừng vì xã giao mà uống nhiều rượu như thế."
"Đã biết, Hảo Hảo em đều còn chưa có gả cho anh đâu, hiện tại đã làm bà quản gia rồi."
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nhìn bóng đêm mông lung ngoài cửa sổ, cảm thấy chính mình nói thêm gì nữa, nhất định sẽ khóc lên, cho nên liền vội vàng nhẹ giọng nói:"Lương Niên, em cúp đây, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
......
Sau khi Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, cũng không có đi tắm rửa, cô đứng ở ban công thêm một lát, liền xoay người cầm lấy túi xách của mình, đi bãi đỗ xe dưới lầu, lái xe của mình, trực tiếp chạy đi một bệnh viện gần đây.
Bệnh viện ban đêm, rất ít người, Cảnh Hảo Hảo đặt khám gấp phụ khoa, cũng không có xếp hàng liền gặp bác sĩ.
Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bác sĩ, cũng chưa chờ bác sĩ hỏi bệnh trạng của cô, cô liền trực tiếp mở miệng nói: "Kinh nguyệt của tôi đã có hơn một tháng chưa tới, tôi không có mang thai, có thể là nội tiết mất cân đối làm cho thời gian hành kinh hỗn loạn, cho nên có thể kê cho tôi progesterone không?"
"Trước kia từng uống qua chưa?"
"Từng uống rồi."
Bác sĩ không có hỏi nữa, trực tiếp kê một đơn thuốc ở trên bệnh án, Cảnh Hảo Hảo nói một tiếng "Cám ơn", cầm đơn thuốc xuống lầu trả tiền lấy thuốc.
Progesterone là một loại kích thích, Cảnh Hảo Hảo tiếp xúc với thuốc này, vẫn là trong một lần cơ hội vô tình vào hai năm trước, lần đó cô đi nơi khác quay phim, có thể là do không hợp khí hậu, hơn hai tháng đều không có nguyệt sự, cho nên rút thời gian đi bệnh viện kiểm tra, cuối cùng bác sĩ kê thuốc này cho cô, chỉ uống ba ngày, nguyệt sự liền đến.
Cô giữ lại tên thuốc, lên mạng tra xét, mới biết được, thuốc này là một loại thuốc có thể thúc giục nguyệt sự của phụ nữ đến, cách nhiều như vậy năm, cô thật không ngờ, thuốc này còn có thể giúp mình ở trong lần mấu chốt này.
Cô không thể lên giường với Lương Thần, cách sinh nhật của cô còn có bốn ngày...... Nhưng nguyệt sự của cô còn phải mười ngày nữa mới đến, đây là biện pháp duy nhất cô có thể nghĩ đến, chính là uống progesterone để thúc giục nguyệt sự của mình đến, sau đó để cho chính mình tạm thời an toàn vào đêm sinh nhật kia......
*Progesterone là một hormone nữ quan trọng đối với sự rụng trứng và chu kỳ kinh nguyệt.
Progesterone được sử dụng để tạo ra chu kỳ kinh nguyệt ở phụ nữ chưa đến tuổi mãn kinh nhưng không có kinh nguyệt do thiếu progesterone trong cơ thể. Loại progesterone cũng được sử dụng để ngăn chặn phát triển quá mức trong niêm mạc tử cung ở phụ nữ hậu mãn kinh đang được điều trị thay thế hormone estrogen.
Progesterone cũng có thể được sử dụng cho các mục đích khác không được liệt kê trong hướng dẫn thuốc.
Hơn nữa...... Cô vẫn đơn thuần cho là, một đêm kia chính là một chuyện sai lầm ngoài ý muốn, cô chỉ cần thành thực nói cho Thẩm Lương Niên chuyện ngoài ý muốn kia trước sinh nhật chính mình là được rồi, nhưng đến bây giờ sự tình phát triển đã không phải đơn giản như vậy, cô không khiến cho Lương Thần hoàn toàn mất đi hứng thú với mình, thì sao có thể an an ổn ổn cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên?
Cho nên, uống progesterone, không chỉ có thể tránh được Lương Thần, đồng thời cũng có thể cho chính mình có một lý do tốt, tạm thời cự tuyệt đêm đã ước định tốt với Thẩm Lương Niên vào lúc trước......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, đáy lòng không khỏi có chút bất đắc dĩ, đêm sinh nhật 20 tuổi, là một đêm cô đã chờ đợi rất lâu, rất nhiều ngày trước, cô vì đêm nay mà nhảy nhót, kích động, khẩn trương, còn có một tia chờ mong...... Ai ngờ, lúc chuyện tới, cô có thể làm, cũng là buộc chính mình buông tha......
Cảnh Hảo Hảo dừng xe ở bãi đỗ xe xong, đi thang máy trở về nhà, rót cho mình một ly nước ấm, lấy hai viên thuốc, uống xuống.
Progesterone thúc giục nguyệt sự được, nhiều nhất chỉ có thể làm cho Cảnh Hảo Hảo tạm thời an toàn bảy ngày, cô mới sẽ không ngây ngốc nghĩ đến, sau khi nguyệt sự chấm dứt, Lương Thần sẽ bỏ qua cho cô, cũng như, cô cũng sẽ không ngu ngốc ngồi chờ chết như vậy.
Cảnh Hảo Hảo uống thuốc xong, cắn ngón tay trầm tư một trận, liền cầm lấy di động của mình, gọi một cuộc điện thoại, điện thoại rất nhanh liền được tiếp nghe, Cảnh Hảo Hảo mềm giọng mở miệng:"Phương Đạo sao? Tớ là Hảo Hảo."
Sau đó, trong điện thoại liền truyền đến một giọng nữ sang sảng: "Hảo Hảo? Sao lâu như vậy mới nhớ tới gọi điện thoại cho tớ?"
Cảnh Hảo Hảo mím môi cười cười, ngữ khí khách khí mà lại nhu hòa:"Phương Đạo, thực ngượng ngùng, khuya như vậy còn phải quấy rầy cậu."
Phương Đạo tên là Phương Lộ, là đạo diện phim truyền hình mới nổi tiếng trong hai năm qua, trong tay có mấy bộ phim, thu được tỷ số xem đài đứng thứ nhất.
Giao tình của Cảnh Hảo Hảo với cô ấy, chỉ do một lần vô tình vào hai năm trước, lúc ấy Phương Lộ cầm một khoản tiền tiến quân vào làng giải trí, quay bộ phim đầu tiên của chính mình, bởi vì chưa quen cuộc sống, cho nên tìm đến ngôi sao lớn thù lao cực cao, nhưng đến cuối cùng tài chính trong cô ấy có chút quay vòng không ra, cho nên sau đó liền chọn vai phụ diễn hạng hai hạng ba, Phương Lộ tìm đến cô, hỏi cô có thể quay phim trước, rồi bổ sung phí quay phim sau được không.
Lúc đó Cảnh Hảo Hảo, vừa vặn là lúc sự nghiệp trống không, vừa mới đắc tội một đạo diễn, bị phong kín bảy tháng, cho nên không nói hai lời liền đồng ý.
Thật ra cũng không xem như là giao tình đặc biệt lớn, nhưng đối với trong thế giới vòng giải trí tình người ấm lạnh như thế, Cảnh Hảo Hảo xác thực xem như đã giúp Phương Lộ một đại ân.
Phương Lộ là người tốt, ngược lại nhớ ân, về sau có phim truyền hình gì, cũng sẽ tìm Cảnh Hảo Hảo trước, tuy rằng không phải người sản xuất, không đảm đương nổi vai nữ chính số một, nhưng sẽ luôn giữ nhân vật tốt nhất cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo được Phương Lộ chiếu cố nhiều như vậy, đáy lòng cũng cảm kích, sau đó cũng diễn xuất cho phim của cô ấy rất nhiều lần.
Bởi vậy, năm lần bảy lượt đi xuống, tuy rằng trong hiện thực hai cô gái không tiếp xúc nhiều lắm, nhưng thật ra đáy lòng đều xem chuyện của đối phương thành chuyện của mình.
"Không quấy rầy, hiện tại đúng lúc tớ ở nhà một mình, đang rất nhàm chán, cậu liền gọi điện thoại tới." Phương Lộ dừng một chút, còn nói:"Nói đi, Hảo Hảo, cậu hơn nửa đêm gọi điện thoại cho tớ, muốn tớ giúp đỡ thu xếp chuyện gì à?"
"Phương tổng, thật đúng là chuyện gì cũng không gạt được cậu." Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng cười cười, nói:"Tớ đây cũng sẽ không khách khí với cậu, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, không phải trước đó cậu chuẩn bị một bộ phim ư?"
"Đúng vậy, địa điểm chọn quay là một trấn nhỏ xa xôi ở Vân Nam, lúc ấy tớ gọi điện thoại cho cậu, hỏi cậu có thời gian tới chọn nhân vật hay không, cậu nói phải kết hôn, nửa năm này sẽ không chuẩn bị nhận vai diễn, sao hiện tại lại có hứng thú? Không kết hôn à?"
"Chuyện kết hôn...... có thể phải trì hoãn một chút, gần đây Lương Niên có hơi bận rộn." Cảnh Hảo Hảo nói hai ba câu liền bỏ qua chuyện của mình, tiếp tục nói trọng điểm:"Cho nên bởi vậy, tớ liền rảnh rỗi, mấy ngày hôm trước vốn Trương Đạo tìm tớ đóng phim, kết quả vận khí không tốt, trật chân bị thương, hiện tại trên chân không có gì trở ngại, bộ phim kia của cậu, cũng chưa có quay, cho nên, cậu xem có nhân vật thích hợp hay không?"
"Hảo Hảo, không phải tớ không giúp cậu, mà là nhân vật trong phim truyền hình đều đã an bài xong rồi, chỉ còn một ít nhân vật nhỏ, tớ vẫn thật sự không nhẫn tâm để cho cậu diễn, cảm thấy có lỗi với cậu."
"Không quan trọng, Phương tổng, đừng để ý nhân vật là gì, có tiền quay phim hay không cũng không sao, chỉ cần xuất hiện ở ống kính nhiều, thời gian ngốc ở trong tổ phim lâu là được rồi, tốt nhất là càng lâu càng tốt."
"Hảo Hảo, có phải cậu náo loạn khó chịu với Lương Niên hay không?"
"Không......" Cảnh Hảo Hảo ra vẻ ngữ điệu thực nhẹ nhàng nói:"Tớ và Lương Niên có thể nháo khó chịu cái gì, chỉ là gần đây ngốc ở thành phố Giang Sơn có chút tâm tình phiền muộn, muốn đổi địa phương để giải sầu."
"Vậy được rồi, nếu cậu không ngại không phải nhân vật chính, tớ ngược lại có một vai thích hợp an bài cho cậu, nha hoàn bên cạnh nữ chính, nữ chính chỉ cần xuất hiện, cậu sẽ đứng ở một bên, từ tập một đến tập cuối, suốt hơn 40 tập, mỗi một tập đều có sự xuất hiện của cậu, như vậy cậu thấy hài lòng không?"
Cảnh Hảo Hảo cần chính là nhân vật như vậy, lập tức cười nói:"Phương tổng, vậy thật đúng là cám ơn cậu."
"Thành giao, cậu không ngại, tớ còn mong ước vô cùng đó, cậu diễn tớ rất yên tâm, vừa vặn tiết kiệm cho tớ lại đi tìm diễn viên nhỏ tầm thường, diễn không tốt, tớ còn phải cắt liên tục." Phương Lộ nói giỡn nói đến một nửa, sau đó dừng một chút, liền nói:"Hảo Hảo, có chuyện tớ phải nói với cậu trước, lần này nữ chính chính là Kiều Ôn Noãn, người thích Lương Niên nhà cậu."
Cảnh Hảo Hảo ngẩn người, nhịn không được liền liên tưởng đến đêm chính mình bị mạc danh kỳ diệu đưa đến trong phòng Lương Thần kia, chỉ là rất nhanh, cô liền khôi phục bình tĩnh, nói: "Không có gì, cũng không thể ngăn cản người khác quyền lợi thích Lương Niên."
"Cũng đúng, Lương Niên đối với cậu tốt như vậy, cô ta thích anh ấy, Lương Niên thích cậu là được. Được rồi, chờ ngày mai tớ bảo trợ lý gửi tất cả quy trình và tài liệu liên quan đến tổ phim, còn có lời thoại cho cậu."
"Cám ơn, Phương tổng." Lúc Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, đột nhiên giống như là nghĩ tới cái gì, liền nói:"Phương tổng...... Nếu có người hỏi cậu, tớ đáp ứng nhận vai diễn với cậu khi nào, cậu liền nói hai tháng trước, lúc cậu vừa chuẩn bị bộ phim này, tớ đã đáp ứng làm khách mời biểu diễn cho cậu."
Phương Lộ không có suy nghĩ nhiều, cũng hiểu được đây cũng không phải chuyện lớn gì, cho nên rõ ràng lưu loát đáp ứng, sau đó liền cúp điện thoại.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nhìn bóng đêm hoà thuận vui vẻ ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên có chút kiên định.
Cho tới bây giờ cô cũng phải là người phụ nữ khuất phục dưới cường thế, lúc gặp phải cứng đối cứng, cô sẽ luôn lựa chọn đi đường vòng.
Đàn ông đều là như vậy, càng không chiếm được, sẽ càng muốn.
Cảnh Hảo Hảo biết bộ dạng mình xinh đẹp, nhưng cô cũng tự hiểu lấy mình, hiểu được người đàn ông xuất thân cao quý giống như Lương Thần vậy, chắc chắn sẽ không thật sự lưu tâm đến cô, cho nên hiện tại cô đối với Lương Thần mà nói, bất quá chỉ là con mồi tâm huyết dâng trào, tìm một trò vui mà thôi.
Nếu là tâm huyết dâng trào, sẽ luôn có lúc mất đi hưng thú.
Ở thành phố Giang Sơn, cô trốn không thoát, vậy cô liền đặc biệt chọn lựa một trấn nhỏ tầm thường cách thành phố Giang Sơn hơn trăm ngàn dặm.
Quay một bộ phim, dù thế nào cũng cần thời gian nửa năm, nửa năm sau, cô trở lại thành phố Giang Sơn, chắc chắn đáy lòng "Thiếu niên thiên tử" đó, sớm đã quên Cảnh Hảo Hảo là ai rồi?
Dưới đáy lòng Cảnh Hảo Hảo chờ mong chờ mong lúc cô quay xong bộ phim này, trở lại thành phố Giang Sơn, cô liền có thể thật sự ở cùng một chỗ với Thẩm Lương Niên
Mà kế tiếp, cô cần chuẩn bị, đó là đêm sinh nhật kia, phải đối mặt với Lương Thần như thế nào, mang một mặt diễn xuất ra, diễn đến chân thật nhất, xinh đẹp nhất...... Đồng thời cũng không có sơ hở nhất......
Cách đêm sinh nhật kia, còn có bốn ngày, nhưng đáy lòng Cảnh Hảo Hảo đã không khỏi bắt đầu có chút khẩn trương.
......
Bốn ngày này, nói qua mau cũng mau, nói qua chậm, cũng rất chậm.
Cảnh Hảo Hảo liên tục ăn progesterone ba ngày, lúc mười hai giờ giữa trưa ngày thứ tư, nguyệt sự đã đến đúng giờ.
Cô đổi một quần lót sạch sẽ ở trong phòng tắm, dán miếng băng vệ sinh bằng bông lên, lúc đi ra, chuyện thứ nhất, đó là gọi một cuộc điện thoại cho Thẩm Lương Niên, nói cho anh tin tức này.
Thẩm Lương Niên chờ mong đêm nay, mong đợi hồi lâu, lúc nhận được tin tức này, đáy lòng thật sự mất mát rất nhiều, chỉ là anh đã chờ hơn bốn năm, đối với anh mà nói, muộn một chút, thật ra cũng không có gì khác biệt.
Vốn Thẩm Lương Niên muốn ở trong ngày sinh nhật Cảnh Hảo Hảo này, cho cô một bữa tiệc sinh nhật lớn, Cảnh Hảo Hảo đáp ứng Lương Thần, mình sẽ chia tay với Lương Niên, cho nên nào dám để cho Thẩm Lương Niên phô trương lớn như vậy, cho nên nói dối một lần với Thẩm Lương Niên, nói mình đau bụng, không có tâm tư sinh nhật, sau này bổ sung sau.
Buổi chiều Thẩm Lương Niên đến nhà Cảnh Hảo Hảo, ôm cô ở trên giường xem một bộ phim điện ảnh, còn tặng cho cô một dây chuyền xinh đẹp làm quà sinh nhật, mãi cho đến mười một giờ đêm, Thẩm Lương Niên đợi cho Cảnh Hảo Hảo ngủ say, mới rời đi.
Chân trước Thẩm Lương Niên mới vừa đi, chân sau Cảnh Hảo Hảo liền mở mắt, cô đi đến trước cửa sổ, nhìn xe Thẩm Lương Niên dần dần lái xa, sau đó phát ngốc hồi lâu, vẫn đợi cho di động truyền đến chuông báo thức, cô mới cầm lấy di động, nhìn nhìn thời gian, còn kém một phút đồng hồ. Đúng mười hai điểm, liền tìm số điện thoại của Lương Thần, gọi qua cho anh.
Kỳ thật cô là cố ý, nếu muốn diễn trò, muốn gạt Lương Thần, tự nhiên là cần diễn chân thật......
Ở đáy lòng Lương Thần, anh biết rõ cô muôn vàn không muốn chia tay với Thẩm Lương Niên, cho nên nếu gọi điện thoại cho anh sớm, sợ rằng đáy lòng anh sẽ đa nghi......
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top