Khởi đầu.

Vào một buổi chiều yên ả ở Yokohama. Dazai Osamu vừa thong thả dạo bước vừa ngân nga bài ca tuẫn tình của mình. Chả là, cậu chàng vừa thả cho cộng sự của mình một con bồ câu thật to để đi hoàn thành nghiệp lớn của bản thân. Đúng vậy, Dazai Osamu đã trốn việc để đi tự tử.

Dừng chân trước con sông quen thuộc, cậu thả mình xuống dòng nước với nụ cười dịu dàng trên mặt. Những giọt nước bắn toé lên khi thân hình gầy gò kia buông xuống như sáng lên dưới nắng chiều yên ả. Con sông dần ôm lấy cậu, đưa cậu chìm xuống theo dòng chảy của nó, cậu chỉ lặng im nhắm mắt, hai tay buông thõng cảm nhận sự lạnh lẽo của dòng nước chảy qua. Không giãy dụa, không sợ hãi. Dazai Osamu tận hưởng chính phút giây này, để mặc ý thức trôi đi khi oxi xói mòn.

Giữa ranh giới của cái chết và sự sống, một vòng sáng nhỏ vòng lấy cậu, bên tai cũng văng vẳng âm thanh thiết bị điện tử lỗi, chói tai đến lạ thường.

[Tít...t...tít. Tiến hành ràng buộc với chủ nhân. Ràng buộc thành công.]

[Ting! Phát hiện sinh mệnh của chủ nhân đang gặp nguy cơ. Tiến hành biện pháp khẩn cấp.]

Âm thanh lạ kia vừa dứt, Dazai Osamu đã bị lôi ra khỏi mặt nước một cách hết sức không khoa học. Một chiếc thuyền đánh cá đột nhiên vụt qua, thứ mà đáng lẽ không nên xuất hiện ở đây đã kéo Dazai Osamu lên bằng lưới đánh cá của nó. Sau đó cậu bị văng khỏi lưới khi ngư dân kéo lưới lên, rồi ngã một phát thật đau lên mặt đất cạnh đó.

Dazai Osamu nằm im tại chỗ, ngửa mặt hoài nghi nhân sinh vì những gì xảy ra ban nãy. Mặc dù thế giới này rất không khoa học, nhưng chắc chắn nó có lý hơn điều cậu vừa trải qua.

[Chào chủ nhân, tôi là hệ thống "Mama không đồng ý" đến từ sở phân tích và chữa trị bug thời không. Ngài có thể gọi tôi một cách thân thương là "Mama".] Chất giọng máy móc đặc trưng nhưng vẫn nhận ra được sự vui vẻ trong lời nói của nó.

Dazai Osamu: Ta có chứng cứ việc nhà mi đang cố chiếm tiện nghi của ta :)

"Thế, vì sao Hệ thống-kun lại ràng buộc với tôi?" Dazai Osamu ngồi dậy, dùng ngón tay ngoáy lỗ tay để nước trong tai ra bớt.

[Thưa chủ nhân. Có thể ngài không biết, hoặc biết rồi cũng vậy. Tóm lại, thế giới này tồn tại rất nhiều thế giới song song, và mỗi thế giới có một độ ổn định riêng của nó. Nhưng không may, do vài nguyên nhân không tiện nói, số lượng thế giới song song cấp 3 được sản sinh ồ ạt. Điều đó khiến cho những thế giới khác bị ảnh hưởng. Sự ảnh hưởng đó hiện tại đã lan đến thế giới chính, cũng là thế giới của chủ nhân.]

Dazai Osamu: "Và?"

[ Và căn cứ vào những nhân tố tiêu chuẩn, chúng tôi đã phát hiện ra "Ngài" là sự tồn tại không bị ảnh hưởng bởi tính chất thế giới. Chính vì thế, để các thế giới được ổn định, chúng tôi đã tìm trăm ngàn phương pháp để đến gặp ngài. Hãy cùng tôi đi cứu vớt thế giới!!!]

Dazai Osamu:... Trốn việc vui nhất thời, phiền toái từ trời xuống(?). Xin lỗi Kunikida-kun, từ giờ tôi sẽ suy xét lại việc không trốn việc.

"Theo lời ngươi, nếu ta không đồng ý thì thế giới này và các thế giới song song sẽ bị hủy diệt. Có phải không?"

[Đúng vậy. Mỗi thế giới có tính chất khác biệt và một độ lệch lạc nhất định. Nếu độ lệch lạc vượt mức cho phép, thế giới sẽ bắt đầu lôi kéo những thế giới có cùng tính chất về sự lệch lạc để dung hợp, khiến vách ngăn thời không bị hư tổn, dẫn đến nhiều thế giới bị dính và xếp chồng lên nhau.]

"Thật sự chỉ có mình ta mới làm được?" Dazai Osamu hỏi, thực ra cậu cũng biết tỏng lý do rồi. Khi nghe đến việc chỉ cậu không bị ảnh hưởng, thì cũng không mấy khó khăn để suy ra đó là tác dụng của Nhân gian thất cách.

[Đúng vậy. Vì ngài là sự tồn tại đặc biệt. Là báu vật của thế giới này.] Hệ thống nói một cách chắc nịch.

"... Thôi cho xin..." Dazai Osamu ôm mặt, báu vật cái gì chứ.

Loại bỏ hoàn toàn trường hợp có ai dùng dị năng lên cậu, thì những gì hệ thống nói có độ đáng tin khá cao. Và nếu những điều đó là thật thì cậu không thể đứng nhìn được.

"Ta đồng ý, vậy giờ cần làm gì?"

[Thưa chủ nhân, ngài cần phải xuyên vào người đồng vị thể của mình, sau đó sửa đúng những tình huống mấu chốt. Từ đó kéo độ lệch lạc thấp xuống. Như thế thì thế giới sẽ tự lo phần còn lại.]

"Hoá ra "độ lệch lạc" như là một loại sâu hại đúng không? Nó sẽ gặm cắn khiến chất cây cối là thế giới bị tổn hại." Dazai Osamu híp mắt đánh giá.

[Đúng rồi! Chủ nhân giỏi quá!!] o⁠(⁠(⁠*⁠^⁠▽⁠^⁠*⁠)⁠)⁠o Hệ thống tí tửng nói, nó còn tự hiện một biểu cảm trong không khí.

Dazai Osamu:... Cứ cảm giác cái hệ thống này không thông minh lắm...

[Vậy giờ mình đi ha chủ nhân. Đi sớm, làm sớm, xong sớm, nghỉ sớm.] Hệ thống nhanh nhảu nói rồi tự tiến hành quá trình xuyên qua. Nó căn bản không thèm quan tâm đến việc Dazai Osamu có đồng ý hay không.

"Chờ!..." Dazai Osamu vươn tay tính ngăn cản nhưng đã quá muộn. Luồng sáng chói loá bao bọc cả người cậu. Chỉ trong chốc lát, ven sống chẳng còn lại một bóng người.
.---- ----. ----- -....

[Đã đến thế giới thứ nhất! Mong ngài nhanh chóng xem tư liệu và tiến hành sửa đổi phân cảnh đầu tiên. Thời gian sẽ tạm dừng cho đến khi ngài sẵn sàng!!!] Con hệ thống trời đánh ríu rít bên tai.

Dazai Osamu đưa tay lên day trán, chờ một lúc để cảm giác choáng váng giảm bớt. Lúc này cậu mới để ý có một màn hình giả lập sáng lên trước mặt. Cố nén cảm giác khó chịu do xuyên qua, cậu đưa mắt đọc nội dung trên màn hình.

Đập thẳng vào mắt là một dòng chữ "Làm cách nào để cho Sucubus ăn no". Cảm giác xấu dần nổi lên, Dazai Osamu dùng ngón tay lướt nhanh trên màn hình. Chỉ vài phút sau cả người cậu như mất dần màu sắc. Đại não trống rỗng nhìn một đám người xung quanh mình... Nhớ đến tình tiết của thế giới. Dazai Osamu mệt mỏi, Dazai Osamu không muốn làm.

Thế giới.
Hủy diệt đi.

.---- ----. ----- -....

Lời của tác giả: Lmao, toi tính viết xong bộ kia mới viết cái ni. Nhưng dạo này đào được cái kho H của Dazai nên hứng lên đi viết luôn.

Mấy cái thế giới ở văn án chưa chắc tôi sẽ viết vào đây á, nhưng mà nói chung trong bộ này sẽ có rất nhiều thế giới H Dazai bot lmao. Chắc bộ này là một bộ dài OE á :)) cứ khi nào toi gặp cái plot H chấm hỏi nào thì toi sẽ viết vào đây. Độ dài một thế giới phụ thuộc vào cái truyện H mà thế giới đó đề cập. Nếu là đoản thì nhanh còn nếu là bộ truyện thì lâu hơn.

Hoan nghênh các bạn vào đọc để chấm hỏi với tôi. Tôi sẽ để nguồn truyện H ở chương đầu mỗi thế giới.

Đôi khi thấy mình tồi vl, bảo là thương con nhưng cứ đi kiếm H của con :))) đọc H thì cứ ngo ngoe muốn cầm cây đao 40cm đấm vào mồm đám sơ múi con mình. Nhưng mà ngol, thề.

Bonus ảnh khoe em bé:
Gì mà như hai giọt nước, xinh quá.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top