Chap 4: Hogwarts
[Diễn biến tập trước]
Lễ phân loại vẫn được diễn ra ở Hogwarts nhưng lẫn trong đám học sinh 7 con người đặc biệt nhất vẫn còn hứng thú nhìn con mồi của mình.
Nhìn vào danh sách học viên năm nay có thêm 7 cái tên khác cô McGonagall đọc lên thì cả sảnh liền im lặng tại nãy giờ có ai biết 7 người này và còn 1 phần là tò mò. Kể cả cô McGonagall cũng cảm thấy bất an khi nhìn mấy cái tên có họ rất kì lạ.
[ 7 người hiện đang học năm 2, nhưng vì vài lí do ( t/g+Boss: có quyền để làm chi! HAHA!..) họ buộc phải phân nhà lại cùng đám tân sinh.]
[ Tiếp tục]
_________________
KAMI VOLKA
Lúc Volka ( phiên bản nhỏ) vừa tính bước lên thì chiếc mũ đã hét lên
SLYTHERIN!
Mấy chú rắn nhỏ mặc đầy vẻ không thể tin được, nhìn ngừoi trên đài không có một chút quý tộc nào mà lại vào Slytherin a? Cũng không đợi các rắn nhỏ xì xào thì cái tên thứ hai đến người thứ sâu càng khiến chúng ngờ nguệch!
KAMI SHUUICHI
......
KAMI KAZE
......
KAMI CHIANTI
......
KAMI GIN
......
KAMI VEMOUTH
......
KAMI KORN
......
SLYTHERIN!SLYTHERIN!SLYTHERIN!... chiếc nón phát ra những tiếng Slytherin cứ liên tục nhưng trong lòng nó lại cực kì run sợ trước ánh mắt của những tên đó, cô McGonagall và dàn giáo sư ở phía trên cũng không thể tin được nhìn vào chiếc mũ còn run run và cứ đọc Slytherin, các giáo sư nhìn ngươi ngươi nhìn ta họ chỉ nghĩ cái tên nhãi con nhà Malfoy mới là người mạnh mẽ nhất vì chỉ cần chạm nhẹ chiếc mũ liền kêu lên Slytherin.
Vậy mà có những 7 người khiến chiếc nón vừa nhìn đến liền xếp họ vào nhà của đám "Tử thần Thực tử" kia, những người này không bình thường họ có phải là gián điệp của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai không.
" A rế? Vẫn nhà Slytherin a!"_ cậu bé nhỏ nhất với cái tên Kami Kaze lên tiếng, bây giờ họ mới chú ý 7 người này quá mức mờ nhạt làm họ không phòng bị được đặc biệt là "cậu bé" đang ngậm 1 cây kẹo kia, cậu ta có thật là học năm 2 không sao nhỏ vậy?
7 người biết họ đã bị để ý bởi các giáo sư nhưng họ chỉ cười nhẹ rồi về phía bàn của đám rắn nhỏ Slytherin.
Đám rắn nhỏ vậy mà lại tránh xa họ nga~, họ chưa có làm gì đâu! Các tân sinh cũng đã sắp đói meo rồi :>
Cho đến khi tân sinh cuối cùng ngồi vào chỗ , vị hiệu trưởng trường Hogwart , cụ Dumbledore , ông mới đứng lên .
Đọc một bài phát biểu tiêu chuẩn và cảnh báo những gì cần cảnh báo cho các tân sinh và hài lòng nhìn vẻ kiếp sợ trên mặt bọn nhỏ , tất nhiên là ngoại trừ 7 người nhà Slytherin đang hòa vào thế giới riêng của họ , ông mới hài lòng mà tuyên bố :
- Hãy để bữa tiệc bắt đầu .
Một bàn đồ ăn thịnh soạn hiện lên từ đầu dãy bàn đến tận cuối. Harry và các chú sư tử con đều mở to mắt mặc dù là học đến năm 2 nên vẫn há hốc mồm hay làm cái hành động được cho là quê mùa tại Slytherin. Tất nhiên, biểu hiện của Harry là thật. Cho dù đã dọn ra khỏi căn nhà đó và thừa tiền để mua hàng đống đồ ăn thịnh soạn. Nhưng nghĩ lại cái mùa hè đó Harry đều có hàng đống việc làm và thứ cần học chả thiết đâu mà ăn uống.
Harry đưa mắt rà kỹ từng người ngồi trên bàn giáo sư. Này là giáo sư Flitwick nhỏ xíu lùn xỉn, dạy môn Bùa chú, đang ngồi trên một đống nệm kê cao ngất , ngay bên cạnh giáo sư Sprout , dạy môn Thảo dược học, đội một cái nón lệch trên mái tóc xám phất phơ. Giáo sư đang nói chuyện với giáo sư Sinistra của bộ môn Thiên văn học. Bên cạnh giáo sư Sinistra là gương mặt vàng bủng, mũi khoằm, tóc bóng nhẫy của bậc thầy độc dược là giáo sư Snape - ông thầy mà Harry thấy khó ưa nhất ở trường Hogwarts này. Sự không ưa giáo sư Snape của Harry chỉ có thể bắc đồng cân với sự ghét bỏ của giáo sư Snape đối với nó. Sự ghét bỏ đó, nếu có thể, đã tăng lên bội phần vào cuối năm học trước, vào lúc Harry giúp đỡ chú Sirius trốn thoát ngay dưới cái mũi bự quá cỡ của thầy Snape. Thầy Snape và chú Sirius từng là kẻ thù của nhau từ hồi hai người còn là bạn học chung trường. Kế bên thầy Snape là một cái ghế trống mà Harry đoán chắc là ghế của giáo sư McGonagall. Ngồi bên cái ghế kế bên đó, ở vị trí ngay giữa bàn, là giáo sư Dumbledore, ngài hiệu trưởng, cụ có mái tóc và bộ râu dài lượt thượt màu bạch kim óng ánh dưới ánh nến. Bộ áo chúng màu xanh lục thăm thẳm của cụ được thêu nhiều trăng sao. Những đầu ngón tay dài và gầy của cụ chạm vào nhau để đỡ cái cằm của cụ. Và cụ ngồi đó, đăm đắm nhìn lên trần nhà qua đôi mắt kiếng hình nửa vầng trăng như thế cụ đang trầm tư mặc tưởng.
Cụ Dumbledore mỉm cười với mọi người, nói :
"Thế nhé! Bây giờ thì ai ai cũng đã ăn uống no nê ( Hermione " Hừm " một tiếng ) Tôi phải lập tức lưu ý các trò tập trung chú ý để tôi thông báo vài điều. Ông Filch , thầy giám thị của trường, đã yêu cầu tôi báo cho các trò biết rằng danh sách các thứ cấm bên trong tòa lâu đài trong niên học này đã được bổ sung, bao gồm thêm Yo - yo Kêu gào, Dĩa có răng nan, và Gậy nện đau hoài. Danh sách đồ cấm đầy đủ có bốn trăm ba mươi bảy món, tôi nhớ vậy , và có thể tham khảo trong văn phòng thầy giám thị Filch, nếu như có trò nào muốn coi thử.
"Góc miệng của cụ Dumbledore hơi nhếch lên. Cụ tiếp tục nói :
"Như từ trước tới giờ tôi muốn nhắc nhở các trò là tất cả các khu rừng trong khu đất quanh trường đều cấm học sinh lại vãng, và tất cả học sinh dưới năm thứ ba cũng không được phép đi đến làng Hosmeade. Tôi cũng lãnh cái nhiệm vụ đau đớn là thông báo cho các trò biết là năm nay không tổ chức cuộc thi đấu Cúp Quidditch Liên - nhà."
" Cái gì!"
Harry há hốc miệng. Nó nhìn qua Fred và George cùng những thành viên khác trong đội Quidditch. Họ nhóp nhép miệng nói gì đó với cụ Dumbledore mà không thốt được lời nào, hiển nhiên là ai cũng sửng sốt đến nỗi không nói gì được. Cụ Dumbledore tiếp tục:
Sở dĩ không tổ chức Cúp Quidditch Liên - nhà là vì sẽ có một sự kiện bắt đầu diễn ra vào tháng mười và kéo dài cho đến hết niên học, sự kiện này sẽ chiếm mất nhiều thì giờ và sức lực của các giáo viên . . . Nhưng mà tôi chắc chắn là tất cả các trò sẽ vô cùng thích thú tham gia. Tôi rất vui mừng thông báo rằng năm nay tại trường Hogwarts . . .
"Nhưng vừa đúng lúc đó, một tràng sấm rền đinh tai nhức óc vang lên, và cánh cửa Đại sảnh đường mở bung ra.
Một người đàn ông đứng ở ngay ngưỡng cửa, tì người vào một cây gậy dài, toàn thân liệm kín trong tấn áo trùm lữ hành màu đen. Mọi cái đầu trong Đại sảnh đường đều quay về phía kẻ xa lạ đó. Thình lình ánh chớp ngoằn ngoèo nhúng lên trên trần Đại sảnh đường soi rọi người khách lạ. Ông ta kéo nón trùm kín mặt xuống, rùng mình lắc đầu để rảy nước mưa bám trên bờm tóc xám, rồi bắt đầu bước tới bàn dành cho các giáo sư.
Mỗi bước đi của người lạ mặt dội một âm thanh đùng đục suốt dọc sảnh đường. Đến cuối dãy bàn dài, quẹo phải, rồi nặng nề lê bước về phía cụ Dumbledore. Một ánh chớp nữa nhá ngang trần, Hermione há hốc miệng kinh hãi.
Trong ánh chớp, gương mặt của người đàn ông nhìn như bức hình chạm nổi sắc cạnh, và đó là một gương mặt lạ lùng mà Harry chưa từng thấy bao giờ. Dường như thể nó được khắc trên một tảng gỗ đã dầm sương giãi nắng, dưới bàn tay của một gã nào đó biết rất lờ mờ cái gọi là " nhân diện " , và tuyệt chẳng có tí tài đục đẽo nào. Mỗi phần da đều như vết thẹo. Cái miệng trông giống hệt một vết cắt méo xệch, cùng cái mũi bị lẹm đi hẳn một mảnh to. Nhưng chính đôi mắt người mới khiến y trông đáng khiếp. Một trong hai con mắt nhỏ xíu , u ám , và sáng quắc. Con mắt còn lại to , tròn như đồng xu, màu xanh nê - ông sáng choang. Con mắt xanh da trời chuyển động không ngừng. Không thèm chớp lấy một cái, nó cuộn lên, cuốn xuống, đánh từ bên này sang bên kia, hoàn toàn độc lập với con mắt thường còn lại. Và khi nó đánh lên ngược hẳn về phía gáy của y, thì chỉ còn lại một màu trắng dã.
Người lạ mặt bước về phía cụ Dumbledore. Y giơ ra một bàn tay cũng nhằng nhịt thẹo hệt như cái mặt y. Cụ Dumbledore bắt lấy bàn tay đó, miệng lẩm bẩm điều gì mà Harry nghe không ra. Cụ có vẻ đang dò hỏi cái nhân vật lạ lùng này, cái kẻ cứ gật đầu mà tịnh không mỉm cười, chỉ trả lời bằng giọng rất khẽ. Cụ Dumbledore gật đầu và ra dấu cho người đàn ông một chỗ trống bên phải cụ.
Người lạ mặt ngồi xuống, lắc cho cái bờm tóc xám xịt rũ khỏi mặt , kéo một cái đĩa xúc xích về phía mình, đưa nó lên cái phần còn lại của chiếc mũi, và hít hà. Đoạn y lấy một con dao nhỏ từ trong cái túi ra, xiên vào đuôi mẩu xúc xích, và bắt đầu ăn. Con mắt bình thường của y dán chặt lên mấy mẩu xúc xích, nhưng con mắt xanh da trời vẫn không ngừng xét qua xét lại trong hốc mắt, quét qua hết sảnh đường lại tới lũ học trò.
" Cho phép tôi được giới thiệu, giáo viên của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."
Cụ Dumbledore nói sang sảng trong bầu không khí im phăng phắc .
" Giáo sư Moody. "
Thường thì giáo viên nào cũng phải được đón tiếp bằng những tràng pháo tay, nhưng lần này tuyệt không có một giáo viên nào, một đứa học trò nào, ngoại trừ cụ Dumbledore và lão Hagrid. Cả hai cùng vỗ tay, nhưng tiếng vỗ chỉ vang lên một cách rầu rĩ trong thinh lặng, và hai người dừng lại rất nhanh. Ai nấy đều như quá sững sờ trước vẻ ngoài kỳ quái của Moody nên không biết làm gì hơn là chỉ nhìn chằm chằm vào ông.
Moody dường như hoàn toàn dửng dưng trước sự đón tiếp kém nồng nhiệt dành cho mình. Phớt lờ bình nước bí ngô trước mặt, ông ta lại lục trong cái áo chúng đi đường của mình, lôi ra một cái chai rượu loại bỏ túi , và tập một ngụm dài. Khi nhấc cánh tay lên để uống , chiếc áo chùng của ông nhếch lên mất vài phân khỏi mặt đất, và Harry thấy, dưới gầm bàn, thòi ra mấy phân của một cẳng chân đẽo bằng gỗ, ở đầu là một bàn chân đầy móng vuốt.
Harry thì thào với Ron:
" Moody hả ? Phải Moody Mắt - Điên không cái ông mà ba bồ tới giúp hồi sáng đó? "
Ron nói , thấy giọng đầy run sợ :
" Chắc vậy rồi. "
" Có chuyện gì xảy ra với ông vậy? " Hermione thì thào. " Mặt ổng bị sao vậy? "
" Hổng biết? " Ron vừa thì thào đáp trả, mắt vẫn dòm Moody như bị thôi miên.
"Ôi Merlin ơi!"_ tiếng lòng của hầu hết các học sinh năm 2 trở lên bởi vì họ biết đó là Moody Mắt-điên, một kẻ điên thật sự còn đám tân sinh năm nhất chỉ ngu ngơ nhìn, có người được anh chị năm trên kể về Moody mà mặt họ thì tái mét.
Cụ Dumbledore tằng hắng. Cụ vừa nói vừa cười trước biển học trò ngồi trước mặt, tất cả đều đang nhìn Moody Mắt - Điên không chớp mắt: " Như tôi muốn nói . . . chúng ta vinh dự được đón một sự kiện rất kỳ thú trong vài tháng tới đây , một sự kiện đã không diễn ra trong suốt cả thế kỷ qua. Tôi rất vui mừng được cho các trò hay rằng lễ Thi đấu Tam Pháp thuật sẽ được diễn ra tại Hogwarts trong năm nay . "
" THẦY GIỠN SAO! , thầy! " Fred Weasley nói to.
Sự căng thẳng tràn ngập Sảnh đường kể từ khi Moody tới thốt nhiên vỡ toang. Hầu như ai cũng phá lên cười, và cụ Dumbledore cũng khục khặc tán thưởng .
Kaze chỉ nhìn tên Moody với vẻ mặt ngẫm nghĩ, cậu gặp hắn ở đâu rùi thì phải?
" Tên đó có thể làm đồ ăn cho thú cưng của chúng ta được đấy"_ Chianti nhét mép cười khinh.
Cụ Dumbledore liền nói:
" Ờ . . . có lẽ giờ không phải lúc . . . không . . . tôi đang nói tới đâu rồi kìa? À, tới Thi đấu Tam Pháp thuật . . . vâng , một vài trò chưa biết cuộc đấu này có những gì, cho nên tôi hy vọng những trò nào đã biết thì cảm phiền cho tôi được giải thích chút xíu , vài tôi cho phép sự chú ý của mấy trò tha hồ mà lang thang. " ( t/g: cụ không nghe Chianti nói mà trả lời đâu, tất cả là trừng hợp :>>).
" Thi đấu Tam Pháp thuật được lập ra từ khoảng bảy trăm năm trước như một cuộc so tài giao hữu giữa ba trường Pháp thuật ở châu Âu: Hogwarts, Beauxbaton, và Durmstrang. Môi trường chọn ra một nhà quán quân, và ba nhà quán quân sẽ so tài trong ba bài thi pháp thuật. Các trường thay phiên nhau đăng cai tổ chức mỗi năm năm, và khi đó, nói chung ai cũng nhất trí rằng đây là cách tuyệt nhất để thiết lập mối quan hệ giữa các nam nữ phù thủy của các quốc gia - cho đến khi danh sách người bị giết lên quá cao đến nỗi phải chấm dứt cuộc so tài. "
" Ha..Ha.! Có lẽ năm học này chúng ta cần đẩy nhanh kế hoạch thôi!"_ Kaze nhìn Shuuichi và Gin.
" Có chuyện gì sao "Boss"!_ Chianti
" À không! Ta chỉ muốn kết thúc nơi này sớm!"
" Hey~!"_ Chianti
Không ai nghe được cuộc hội thoại của 7 con người khác người nhất Hogwarts mà không ai biết.
Giáo sư Dumbledore nói tiếp:
Đã có nhiều nỗ lực trong suốt nhiều thế kỷ qua nhằm phục hồi cuộc thi đấu, nhưng cho tới nay không có nỗ lực nào , thành công. Tuy nhiên, Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế cùng Bộ Điền kinh và Thể thao Pháp thuật đã quyết định rằng thời cơ đã chín muồi để thử một lần nữa. Chúng tôi đã làm việc cật lực suốt mùa hè để đảm bảo rằng lần này, không nữ hay nam quán quân nào bị rơi vào nguy hiểm chết người cả. Hiệu trưởng trường Beauxbaton và trường Darmstrang sẽ đến đây vào tháng Mười, với những đầu thủ vào tới vòng chung kết, và cuộc chọn quán quân sẽ diễn ra vào lễ Hội Ma. Một trọng tài công minh sẽ chọn ra những sinh viên nào xứng đáng nhất để dự Tam đấu phù thủy giành vinh quang cho trường, lại được bỏ túi một ngàn Galleons tiền thưởng. "
" Vì cuộc thi quá mức nguy hiểm nên tân sinh năm nhất không được tham gia, những người có quyền tham gia phải từ mười bảy tuổi trở lên mới được tham gia"
" Thầy cầu xin các con đừng lãng phí thời gian đăng kí nếu các con dưới mười bảy tuổi, sau đó thầy nhìn qua hai anh em đang cãi nhau để dành phần đâng kí Fred và George.
" Hm! Vermouth, Chianti và Korn các ngươi đăng kí đi."_ Kaze quyền lực đã lên tiếng :>
" VÂNG!"_ bọn họ cảm thấy tự hào khi "Boss" tin tưởng bọn họ.
" Yên tâm! Ta để tên các ngươi và chiếc cốc rồi! Mong các người không làm ta thất vọng"_ cậu như vị vua quyền lực nhất nhưng bên ngoài không khác gì những Muggle bình thường (t/g: phải trang cho người ta thấy, con ta là mạnh nhất hừm!).
" Yes! My Lord"_ vì ở trong nơi bóng tối không ai thấy được ba con người đang quỳ xuống trước "cậu bé" mà nãy bọn họ nghĩ. Còn những người kia chỉ đứng kế như đoàn tùy tùng với vị vua của mình.
Cụ Dumbledore lại lên tiếng:
"Phái đoàn trường Beauxbaton và trường Durmstrang sẽ đến vào tháng Mười và sẽ lại với chúng ta một phần lớn thời gian trong năm. Thầy biết các con sẽ dành sự ưu đãi cho các vị khách trong thời gian họ ở với chúng ta, và một khi đã chọn ra được nam hay nữ quán quân của trường Hogwarts, các con sẽ hỗ trợ hết mình cho vị quán quân ấy. Còn bây giờ, trễ rồi, thầy muốn biết quan trọng nhất là ngày mai các con phải tỉnh táo và thanh thản khi bắt tay vào bài học sáng mai. Ngủ thôi! Lệ lẹ! "
Nghe vậy bọn tân sinh cùng huynh trưởng mình lẹ lẹ về phòng sinh hoạt chung. Các giáo sư thì bàn bạc về cuộc thi "Tam pháp thuật".
Khi cậu, Volka, Shuuichi và Gin đang đi về phía đại sảnh thì nghe bọn Harry nói gì đó về các cách có thể tham dự và Ron đã nói gì đó về thuốc lão hóa với Harry nhưng có lẽ Harry không muốn.
Còn mọi người tự hỏi Vermouth, Chianti và Korn ở đâu thì bọn họ đang chuẩn bị cho cuộc thi và chắc ăn sẽ thắng thui a •^•.
Cậu đã cho bọn họ những loại thuốc đặc biệt tuyệt vời, chỉ cần họ biết sử dụng thì thế giới này họ cũng có thể phá hủy được.
Nếu nói về 6 người họ thì cậu tin chắc Shuuichi và Gin đã nắm hoàn toàn các sức mạnh cũng như kiến thức ở đây nhưng riêng chỉ Volka là không sử dụng thành thạo còn ba người kia thì mạnh hơn Volka.
Sơ đồ sức mạnh:
Cậu
||||||||||||
Shuuichi||||Gin
Vermouth||| Chianti|||Korn
||||| Volka|||||
Mặc dù còn hơi lo ngại về Volka nhưng sức mạnh cậu ta có thừa chỉ thiếu cái suy nghĩ và hành động mà thôi.
______________
T/g: Mùng 2 rùi chúc mọi người năm mới vui vẻ! :>
Sẽ cố ra truyện ta viết ta còn hóng đây!
Chúc năm mới mọi người đặt nhiều thành công và may mắn qua hết cái Tết! HAHA~ 🥰🥰
Mà cũng không biết khi nào ra bộ "Truy Thê Nhà Vongola!" Chưa nghĩ ra được khai thông tình tiết như nào đây Haiz~~ 😂
Kệ qua hè tui viết hehe :>😂
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top