☆ Chương 14.

☆ Chương 14: Brothers Conflict 12.

Edit: Tiểu Nhiên & Shoorin Yumi

Beta: Shoorin Yumi

Okumura Takuya liền như vậy đi theo phía sau Asahina Kaname ra cửa, thẳng đến nhìn chằm chằm đối phương trở lại gian phòng của mình, mới dừng bước lại.

"Không vào ngồi một chút sao?" Asahina Kaname tựa hồ căn bản không thèm để ý ánh mắt đánh giá của Takuya, ngược lại rất thản nhiên cởi yukata màu đen ra, lộ ra thân hình tinh tráng.

Okumura chậc một tiếng, bước vào trong phòng liền khép cửa lại, tiếp tục nhìn Asahina Kaname đem quần áo đổi thành áo ngủ, ánh mắt cũng không chớp một cái. Bất quá lời nói của Asahina Kaname rốt cuộc khiến cho Okumura đem lực chú ý từ trên dáng người chuẩn của đối phương dời đi chỗ khác. lynzmix.wordpress.com

"Takuya, em thật sự là khiến cho anh càng ngày càng xem không hiểu." Asahina Kaname từ trong ngăn tủ cầm ra một chai rượu đỏ cùng hai cái ly, giơ tay lên ý bảo Takuya một chút, "Có muốn uống một ly không?"

Okumura gật gật đầu, trực tiếp ngồi ở trên ghế cạnh bàn. Chống cằm nhìn Asahina Kaname đặt ly rượu xuống, đem chất lỏng đỏ như màu thạch lựu rót vào trong ly, thẳng đến khoảng một phần ba thì ngừng lại.

Okumura cầm lấy ly rượu, nhẹ nhàng lắc lắc chất lỏng trong ly, cười mở miệng: "Không nghĩ tới anh Kaname lại giấu rượu ngon ở trong phòng, trong nhà sợ rằng chỉ có mình anh Kaname là làm như vậy đi."

"Cho nên Takuya em phải giữ bí mật giùm anh nha, nếu là Ukyo mà biết được. . ." Asahina Kaname ngồi ở bên cạnh Takuya, chớp chớp đôi mắt, "Ở nhà mấy ngày nay chắc em biết Ukyo khó thế nào rồi đúng không, nếu anh ấy biết anh rủ em cùng uống rượu, chỉ sợ anh cũng không thể bước vào cửa nhà nữa rồi." Nói như vậy, bản thân Asahina Kaname cũng nhịn không được bật cười.

"Không sao mà." Okumura Takuya không chớp mắt nhìn chất lỏng trong ly, đem cái ly dán tại bên môi, ngửa đầu một cái uống một hơi cạn sạch, "Mặc kệ là anh Masaomi, anh Ukyo, anh Kaname. . . Đều rất tốt." lynzmix.wordpress.com

Thấy Takuya còn muốn vươn tay lấy rượu, Asahina Kaname vội vàng ngăn cản lại, khóe miệng co rút, "Takuya, rượu đỏ không phải uống như vậy."

Okumura nhướng mày, nheo mắt liếc hắn một cái, "Như vậy phải uống như thế nào?"

Asahina Kaname bị ánh mắt này của Takuya hơi hơi kinh diễm, cho tới nay đem em trai khôn khéo có khả năng, ngây thơ lại chính trực bộ dáng xem ở trong mắt, không nghĩ tới thời điểm uống rượu liền ngay cả ánh mắt đều tràn ngập mị lực vô pháp ngôn dụ. Bị nhìn không được tự nhiên, Asahina Kaname chỉ phải thở dài, lại lần nữa rót một ly rượu, đã đậy bình rượu lại, "Một ly cuối cùng, anh bảo em vào đây cũng không phải là muốn cho em uống say."

Okumura si ngốc nhìn chằm chằm ly rượu, cong khóe miệng hỏi: "Như vậy anh Kaname muốn nói gì với em?" lynzmix.wordpress.com

Asahina Kaname xoa xoa thái dương, chính mình bưng lên cái ly nhấp một ngụm rượu. Đôi mắt chuyển chuyển, dùng ngữ khí bình thản nhẹ nhàng hết mức có thể nói: "Không phải anh muốn nói gì với em, là Takuya em có gì phiền não hoặc là không vui, có thể nói cho anh nghe."

"Phiền não? Không, sao em lại có phiền não chứ?" Ánh mắt của Okumura Takuya từ trên ly rượu chuyển dời đến trên người Asahina Kaname, trên mặt tràn đầy nghi hoặc, "Từ khi đến gia đình này, em vô cùng cảm kích, chỗ nào sẽ không vui?"

Asahina Kaname nhìn chăm chú vào Takuya lại lần nữa đem một ly rượu đỏ uống vào bụng, sắc mặt ửng đỏ tựa vào trên bàn, tựa hồ có chút say. Không khỏi lắc lắc đầu, không nghĩ tới Takuya lại không biết uống rượu, bất quá lúc này cũng là thời cơ hỏi tốt nhất. Asahina biết hiện tại chính mình lén lút làm như vậy có chút không đúng, thế nhưng nhìn thấy hành động khác thường của Takuya nhiều ngày qua, nhất là đêm nay bộ dáng lôi kéo Louis đi ra ngoài, có chút vấn đề giấu ở trong lòng rất muốn làm rõ ràng, "Takuya em và Louis đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Còn có tình cảm đối với em gái mới tới tựa hồ. . ."

"Louis?" Okumura Takuya lắc đầu liên tục, biểu tình trên mặt đã trở nên vô cùng u buồn, "Em và Louis không có gì cả, có liên quan gì đâu chứ? Về phần Ema, em thực thích Ema. Đúng vậy, thực thích." Anh giống như là muốn xác định tình cảm của chính mình, khẳng định trả lời.

Asahina Kaname mày nhíu lại, ngay từ đầu hắn là nhìn ra Takuya luôn luôn tại quan sát Louis, hơn nữa có thể nói là Takuya rất quan tâm Louis, từ đêm nay khi Louis nói với Ema sau bị lôi đi có thể nhìn ra được. Nhưng vừa rồi Takuya đối với hắn hôn môi Ema phản ứng lớn như vậy, khiến cho hắn không khỏi lại có một chút nghĩ nhiều, đến tột cùng Takuya là để ý Ema, vẫn là để ý. . . hắn? Asahina Kaname tự nhận là rất giỏi về sát ngôn quan sắc, nhưng đối mặt người em trai này, đã có chút nhìn không rõ. Nếu vấn đề của Takuya không được giải quyết, người em trai này chỉ sợ sẽ vẫn luôn không vui. Loại trạng thái này vẫn tiếp tục như vậy, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện.

"Sao Louis lại không có liên quan gì với em, không phải em ấy và Takuya em quan hệ tốt nhất sao?" Asahina Kaname thấy đầu Takuya đều cuối xuống đến mặt bàn, nhanh chóng vươn tay đem mặt đối phương sắp đụng đến mặt bàn nâng lên, "Nếu Louis khi dễ Takuya, anh trai đây sẽ đi tìm em ấy nói chuyện nha." lynzmix.wordpress.com

"Không được, tuyệt đối không được!" Okumura lắc lắc đầu, tựa hồ muốn làm cho mình thanh tỉnh một chút. Anh vươn tay, chặt chẽ nắm lấy cánh tay của Asahina Kaname, ánh mắt sương mù nhưng lời nói lại kiên quyết, "Anh đừng làm phiền Louis, là lỗi của em. Em không nên nói những lời khiến cho Louis khó xử. . ."

Đôi mắt Asahina Kaname hơi nheo lại, tươi cười bên khóe miệng thu liễm lại. Hắn rõ ràng cảm giác được Takuya đang run rẩy, cái loại run rẩy rất nhỏ lại ngừng không được này, khiến trong nháy mắt hắn liền lập tức khẳng định tình cảm của Takuya dành cho Louis. Nhưng tương đối, lại hoàn toàn không biết làm sao để trấn an người em trai này.

"Ema là một cô gái tốt, khi nhìn thấy em ấy em thật sự rất thích." Okumura Takuya cọ cọ bàn tay to đang đỡ mặt của mình, khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên, "Hẳn là em thích cô gái như vậy đi, nếu không vì sao thấy anh Kaname hôn em ấy, sẽ nhịn không được lại hôn lên nơi bị anh Kaname hôn chứ." Nói xong, Okumura vươn ra đầu lưỡi, liếm một cái trong lòng bàn tay của Asahina Kaname , "Nụ hôn đó, rất ngọt." lynzmix.wordpress.com

Asahina Kaname bị hành vi của Takuya cả kinh, rụt tay lại chợt nghe đến 'bùm' một tiếng, đầu Takuya đánh mạnh lên mặt bàn, chỉ cần nghe tiếng liền biết bị đụng không nhẹ.

Tựa hồ va chạm này khiến cho Takuya tỉnh táo lại, anh ngẩng đầu, vẻ mặt ủy khuất xoa xoa cái trán, "Sao lại đau như vậy. . ."

Asahina Kaname không nhịn được cười ra tiếng, "Ngu ngốc, chẳng qua là uống hai ly rượu đỏ, liền say thành như vậy." Hắn nhìn vẻ mặt thanh tỉnh của Takuya chỉ duy trì ngắn ngủi vài giây đồng hồ, sau đó lại là đầy mắt sương mù nhìn hắn, cái loại này ánh mắt, khiến cho Asahina Kaname nhịn không được liền có chút tim đập nhanh hơn.

"Kaname, anh Kaname. . ." Okumura Takuya lắc lắc lắc lắc đứng lên, đi về phía Asahina Kaname, thế nhưng cước bộ không xong, một cái lảo đảo liền ngã về phía trước.

Asahina Kaname nhanh chóng tiến lên một bước, mở ra hai tay đã đem người ôm trọn vào lòng. Cánh tay đối phương kéo một cái, áo ngủ hắn mới mặc vào đàng hoàng đều trượt xuống đến bên hông, đồng thời cảm giác ở trước ngực . . . lynzmix.wordpress.com

Asahina Kaname cúi đầu nhìn một cái, nào nghĩ đến Takuya thế nhưng vừa đúng lúc hôn lên đến điểm nhỏ trước ngực hắn, đồng thời như là tìm được món đồ chơi, mở miệng ngậm cả điểm nhỏ kia vào trong miệng. Dùng đầu lưỡi bao vây lấy phát ra chậc chậc tiếng vang, răng nanh xẹt qua liền khiến cho hắn cảm thấy một trận rùng mình. Asahina Kaname vẫn là lần đầu tiên gặp được loại chuyện này, đối với em trai say rượu, hiện tại thật sự là không hề biện pháp.

"Takuya, ngoan, rời khỏi ngực anh được không?" Asahina Kaname thậm chí dùng tới ngữ khí hống trẻ con, hy vọng người trong ngực có thể buông tha cho 'món đồ chơi', lập tức tránh ra, miễn cho loại cảnh tượng xấu hổ này tiếp tục.

Thế nhưng, người trong ngực chẳng những không có buông ra, ngược lại đùa càng thêm vui vẻ. Anh vươn ra đầu lưỡi, liếm từng chút một, từ điểm nhỏ đó dần dần khuếch tán đến toàn bộ trong ngực, Asahina Kaname vừa muốn đẩy người ra, nhưng trong tay không biết sao lại không có một chút sức lực nào. lynzmix.wordpress.com

Thẳng đến Takuya thật sự liếm đủ rồi, từ trong phiến lồng ngực kia dời đầu đi, Asahina Kaname mới chậm rãi thở ra một hơi. Thật sự là rất dày vò, hắn lần đầu tiên khắc chế chính mình như thế, cho dù trước kia có nữ nhân từng hướng hắn kỳ hảo, cũng chưa bao giờ có loại cảm giác này. Dưới tình huống như vậy, hạ thân lại ẩn ẩn có xu thế ngẩng đầu, điều này làm cho Asahina Kaname muốn nhanh chóng đem Takuya đưa trở về phòng. Chỉ là, một câu nói của đối phương , lại làm cho hắn dừng lại động tác.

"Sao anh Kaname lại muốn ngủ chung với Ema?" Okumura Takuya ngẩng đầu, vô cùng khó hiểu nhăn lại mi hỏi: "Em không được sao? Em không muốn anh Kaname ngủ chung với Ema đâu. Em thích Ema, cho nên anh Kaname không được nói với Ema như vậy nữa. . ."

Asahina Kaname nghe Takuya nói như vậy, không khỏi bật cười, "Anh chỉ nói giỡn thôi mà, chẳng lẽ Takuya lại tưởng thật sao?"

"Không được, tuyệt đối không được!" Như là tìm được một mục tiêu cần toàn lực ngăn cản, Okumura vươn tay, đỡ lấy bả vai Asahina Kaname, lắc lắc đầu, "Anh Kaname chỉ có thể ngủ với em thôi!" lynzmix.wordpress.com

Sau đó, Okumura Takuya nhón chân, chạm nhẹ vào môi của đối phương. Asahina Kaname nhanh chóng đỡ lấy người tùy thời đều phải ngã xuống đất, khi đôi môi mềm mại kia đưa đến bên môi, hắn thế nhưng cũng không có lui lại, ngược lại nhắm mắt lại, dẫn đường đầu lưỡi của đối phương khiêu vũ cùng hắn. Ngay từ đầu Takuya đánh tới lực đạo không nhỏ, môi còn bị răng cắn phá một chút, dẫn đến trong miệng hai người đều có chút mùi máu tươi. Bất quá rất nhanh, Takuya liếm liếm như đang ăn kẹo vậy mùi máu tươi liền biến mất, hai người cùng trao đổi nước bọt trong miệng, trong lúc nhất thời, tựa hồ nhiệt độ gian phòng đều tăng lên thật nhanh.

Thẳng đến vẻ mặt người trong ngực đỏ lên giống như muốn hít thở không thông, Asahina Kaname mới buông đối phương ra. Nhìn thấy ánh mắt tỉnh tỉnh mê mê của đối phương, Asahina Kaname xoay mặt qua chỗ khác, ở trong lòng cảm thán chính mình nghiệp chướng nặng nề. Thế nhưng khắc chế không được làm như vậy với Takuya đang hoàn toàn không tỉnh táo, lần đầu tiên hôn môi một người đàn ông, ngoài ý muốn khiến cho hắn lại muốn đến một lần nữa. Chẳng lẽ thật là gần đây hắn không có tìm nữ nhân, cho nên mới dễ dàng như vậy liền dấy lên dục vọng?

Đáng tiếc, người trong ngực lại cảm thấy chưa thỏa mãn. Vươn tay, cởi bỏ từng cúc áo trên người, ngay khi Asahina Kaname vẫn chưa kịp phản ứng thì đối phương đã giống như chú cá trơn bóng nhẵn nhụi lại chui vào trong ngực của hắn, còn không biết nguy hiểm lộn xộn cọ xát.

"Thật sự là đủ rồi." Cắn răng hừ một tiếng, Asahina Kaname nắm chặt cánh tay mềm dẻo trắng mịn của đối phương, cúi đầu gắt gao nhìn ánh mắt đối phương, "Takuya thật sự muốn ngủ với anh sao?" lynzmix.wordpress.com

"Ừm." Okumura Takuya ngẩng đầu lộ ra mỉm cười, hơn nữa không biết từ đâu đến khí lực, đẩy Asahina Kaname ngã xuống giường. Thân thể trần trụi nằm đè lên thân thể rắn chắc của Kaname, tay cũng không dừng lại chuyển động qua lại, dần dần đi xuống, cầm lấy vật đã đứng thẳng kia.

Asahina Kaname bị nắm chặt như vậy, hạ thân lập tức trướng lớn một vòng, cuối cùng giống như buông tha cho mà xoay người lại, đặt người con trai tóc đen ở dưới thân, "Xin lỗi, đây là em ép anh, Takuya."

Đối với loại chuyện này có thể nói là mưa dầm thấm đất, lý luận tri thức của Asahina Kaname rất phong phú, rất nhanh liền tìm được nơi có thể tiến vào. Khi hai người chân chính kết hợp, dung làm một thể thì không nhịn được phát ra tiếng thở dốc say mê.

Okumura Takuya giật giật thân thể, lộ ra một nụ cười thâm thúy mê người với người đàn ông tóc vàng kim đang ở phía trên, "Phải làm cho em thật sự được hưởng thụ nha, anh Kaname."

Asahina Kaname nhất thời không biết đối phương đến tột cùng là thật sự say hay là thanh tỉnh. . .

Shoorin Yumi:  Ngày tốt lành!

Hem lan quyên cơ mà hôm ni (' ・ _ ・ ') quá, tự nhiên cảm thấy mấy đứa chôm chỉa reup câu view câu like và xu cũng chẳng là giề so với cuộc đời vô thường này (┳ _ ┳ ). Khi nhìn thấy một sinh mệnh dần trôi đi trước mắt mà không giúp gì được cảm giác là gì?! Ta chỉ cảm thấy có gì đó . . . không bít diễn tả thế nào nhưng thật mún khóc (つ﹏<)・゚ . Một người sống sờ sờ đó vậy mà ầm 1 cái đã ra đi!!!!

Gửi mấy thành phần nhân cách đã bị cún tha : Cuộc sống vô thường, hãy quý trọng những gì đang có và đừng tham lam những thứ không phải của mình, hãy sống sao cho đừng thẹn với lương tâm, đến khi rụng nụ cũng có mặt mũi đi gặp tổ tiên nhá.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top