Chương 13: phố Suribachi
Chương 13: phố Suribachi
".........
“Buổi tối hảo, Shinrai tiên sinh.”
Toko đem chính mình từ thắt cổ thằng buông, như cũ là kia phó ôn hòa bộ dáng, thái độ tốt đẹp chào hỏi.
Trên người hắn quần áo còn nhỏ nước, vạt áo mang theo một chút bùn sa, hiển nhiên là vào nước thất bại lại chạy tới thắt cổ.
Izuna nhăn lại trường mi: “Ngươi muốn chết liền tìm cái không ai địa phương, chết cũng dứt khoát lưu loát, treo cổ ở chúng ta trước tính cái gì?”
Hắn tự nhận là không có trêu chọc quá người này.
Toko cười cười: “Ngài nhất định phải giết chết ta.”
Hắn nói như vậy, lại thở dài: “Trừ phi ngài tự mình động thủ, ta là chết không xong.”
Thanh niên rũ đầu, giống chỉ ngốc cộc lốc tiểu gấu trúc giống nhau vặn ngón tay: “Nhảy vực sẽ bị treo ở trên cây, vào nước sẽ bị lưới đánh cá vớt lên, thắt cổ dây thừng sẽ đoạn, uống thuốc độc độc dược quá thời hạn, cắt cổ tay bởi vì cắt sai vị trí, ngủ một giấc, tỉnh lại vẫn là không có chết thành……”
“Ta vốn dĩ muốn thử xem ly ngài gần một chút, có thể hay không càng dễ dàng chết, quả nhiên vẫn là không được a.”
“Ngươi gia hỏa này, chỉ là đơn thuần vận khí không hảo đi.” Izuna khóe miệng trừu trừu.
“Không phải!” Toko vươn tay, hắn trong lòng bàn tay trồi lên một cái kỳ dị màu đen phù văn, vặn vẹo quái dị, lại có thể làm người lý giải nó ý tứ.
Đó là “Ác”.
“Ta là ác, là tội nghiệt! Chỉ có ngài, chỉ có thiện tài có thể giết chết ta!”
Toko kích động tiến lên một bước: “Lưng đeo chúng sinh tội nghiệt chết đi, đây là ta giáng sinh hậu thế lý do! Nếu không thể từ ngài thân thủ giết chết, như vậy này hết thảy đều đem không có bất luận cái gì ý nghĩa!”
Izuna thật sâu nhìn chăm chú vào hắn: “Không có nhân sinh xuống dưới chính là vì đi tìm chết.”
Toko sửng sốt.
“Ngươi đi đi, ta sẽ không giết ngươi.”
“Vì cái gì? Ngài là ngự thần tháp đứng đầu sát thủ không phải sao? Căn bản sẽ không để ý cướp đi một người tánh mạng đi.”
Izuna xoay người rời đi bước chân dừng lại, sửa đúng hắn: “Ta đã từng là.”
“Nhưng ta đã không nghĩ lại làm sát thủ.”
“Cho dù đôi tay trên đã dính đầy máu tươi, ta cũng không nghĩ lại cướp đi bất luận kẻ nào tánh mạng.”
“Ta sẽ không giết ngươi.”
Lam sắc bầu trời đôi mắt vô cùng nghiêm túc.
“……”
Toko cắn môi, biểu tình chần chờ.
Ở Izuna kiên định dưới ánh mắt, hắn đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất khóc lên.
“Ô…… Làm sao bây giờ a…… Ô ô ngài không giết ta, khụ, ta đây tồn tại không phải không có bất luận cái gì ý nghĩa sao ô ô ô…… Ta liền đi tìm chết đều làm không được ô ô!”
Izuna: “……”
Trước sát thủ tiên sinh bị trước mắt biến cố sợ ngây người.
Sao lại thế này? Chẳng lẽ hắn không giết người ngược lại biến thành ác nhân sao?
Hắn nhìn trên mặt đất anh anh khóc thút thít tiểu gấu trúc…… Giống như xác thật có điểm đáng thương bộ dáng…… Không! Không thể đối gia hỏa này phát lên đồng tình tâm a!!
Nhưng là…… Đối phương hồng vành mắt hoa lê dính hạt mưa bộ dáng, thật sự rất khó làm người bất đồng tình a!
Một đại nam nhân khóc như vậy nhu nhược đáng thương, này hợp lý sao?
Này không hợp lý a!
Không hề giết người sát thủ tiên sinh cuối cùng thu lưu không chỗ để đi tiểu gấu trúc ( bảo hộ hoang dại động vật mỗi người có trách )—— hai người đánh một cái đánh cuộc.
[ nửa năm trong vòng, nếu Toko vô pháp làm Izuna giết chết hắn nói cái này đánh cuộc liền tính kết thúc, Toko đem không hề dây dưa. ]
Hai bên đều đối chính mình rất có tin tưởng.
........"
Chờ viết xong thời điểm, Uehara Yona liền bỏ bút đứng dậy, nhìn sắc trời đã đến buổi chiều, cô sửa soạn lại bản thảo, đem nó bỏ vào túi xách chuẩn bị lát đi ra ngoài.
Uehara Yona vươn bả vai, ngáp một cái rồi đi vào phòng ngủ thay đồ chuẩn bị ra ngoài.
Cô cũng chỉ tùy tiện mặc áo khoác rộng rãi đến đùi, Uehara Yona cột tóc lệch bên vai, sau đó cầm túi xách chứa quan trọng bản thảo đi ra ngoài.
"Ân, hình như mình chưa đi tới phố Trung Hoa đi?"
Uehara Yona đi ngang qua cửa tiến vào phố Trung Hoa, nhìn người người đông đúc đi lại, cô hơi do dự tiến vào bên trong.
Nói thật, tiến vào thế giới này cô cũng chưa từng một lần đàng hoàng đi tham quan.
Bởi vì trực giác đi ở Yokohama thành thị mà không có thứ gì phòng thủ liền sẽ gặp nguy hiểm.
Trên đường tiến vào phố Trung Hoa, Uehara Yona không thể không nói nơi này náo nhiệt hơn bình thường nhiều, rất nhiều người đi đi lại lại, tiếng ồn ào trò chuyện cười nói.
Uehara Yona đi một vòng tham quan sau, bỗng dưng trực giác cảnh báo, cô co rụt lại theo bản năng nghiêng người.
Nháy mắt có một nam hài xẹt qua cô, ngang nhiên giựt lấy túi xách cất giữ bản thảo trong túi!
Uehara Yona: "!"
Phản ứng đầu tiên của Uehara Yona không phải là lo lắng tiền bạc, mà là... Bản thảo của cô!!!
"Đứng lại! Ăn trộm!!"
Uehara Yona phản ứng lại đuổi theo, nam hài kia hoảng loạn nắm túi của cô chạy vào đám người, Uehara Yona liền có chút khó khăn đẩy vài người ra đuổi theo sợ mất dấu.
Đó là bản thảo của cô mới vừa viết cả buổi mới được đó!
Nào nghĩ tới ra ngoài liền gặp chuyện xui xẻo như vậy!
Uehara Yona cắn răng đuổi theo, nên nói may mắn cô thể lực tốt đẹp nếu không đã bị nam hài quăng từ lâu rồi.
Mà nam hài kia sắc mặt không tốt, nhìn thấy thiển bích thiếu nữ cứ đuổi theo không vứt ra được, trong mắt liền loé tia tàn nhẫn, hắn chuyển đổi hướng đi chạy tới phố Suribachi.
Uehara Yona đuổi theo nam hài, không biết bản thân đã chạy đến chỗ nào, như thế bị nam hài dẫn vào xóm nghèo.
"Đứng lại!"
Uehara Yona lúc này thở hỗn hển đuổi theo, trong đầu trực giác cứ cảnh báo reo lên, phía trước có lẽ nguy hiểm nhưng Uehara Yona như cũ cắn răng đuổi theo.
Trên đường chạy trong túi reo lên di động, Uehara Yona cầm lên mở ra: "Hondo biên tập!"
"Natsu lão sư? Ta vừa kết thúc công tác chuẩn bị tới gặp ngươi, ngươi đang ở đâu?"
Hondo Komi lúc này vừa ra khỏi chỗ làm đang đứng ở ngoài đường chuẩn bị lấy xe, cô nghe bên kia truyền tới tiếng thở dốc của Uehara Yona, còn có ồn ào âm thanh làm Hondo Komi nhíu mày lại.
Uehara Yona vội vàng giải thích: "Ta trên đường định đến Uzumaki cửa hàng, nhưng nào ngờ gặp phải cướp bóc, bên trong còn có bản thảo quan trọng!"
"Cái gì?!" Hondo Komi ngây ngẩn, cô sốt ruột lên tiếng: "Như vậy Natsu lão sư ngươi đang ở đâu?"
Như thế nào lại gặp phải cướp bóc?
Mặc dù ở Yokohama cướp bóc thường xuyên xảy ra, nhưng không nghĩ tới Natsu lão sư sẽ gặp phải.
Không được, cô phải nhanh chóng tới chỗ của Natsu lão sư!
"Ta không biết, nãy giờ chạy theo cái kia cướp bóc, ta cũng không nhớ rõ bản thân đang ở đâu..." Uehara Yona nói tới đây mang theo điểm bất đắc dĩ.
Nếu cô không có bỏ bản thảo trong túi, Uehara Yona cũng sẽ không như vậy miệt mài đuổi theo.
Nhưng trong túi lại có quan trọng bản thảo, cô cũng không nghĩ muốn phải viết lại nữa đâu!
Đối với lười biếng tác gia Uehara Yona, chép lại toàn bộ bản thảo là cực kỳ thống khổ sự tình.
"Natsu lão sư, ngươi gửi định vị qua cho ta, ta sẽ nhanh chóng tới chỗ ngươi!"
Hondo Komi ngưng trọng sắc mặt nói, sau đó xoay người chạy vào bãi đỗ xe.
Uehara Yona ứng thanh: "Ta đã biết, ta chờ ngươi."
Uehara Yona tắt điện thoại, mở ra định vị gửi cho Hondo Komi. Bởi vì có tiền nhuận bút, Hondo Komi còn tặng riêng cho cô một cái di động có gắn định vị để khi cô lạc đường hay gặp chuyện có thể mở ra.
Này thật cũng tiện nghi an toàn...
Chờ Hondo Komi lái xe ra khỏi bãi đỗ, nhìn thấy định vị gửi đến, cô nhìn bản đồ cảm thấy nơi Uehara Yona đuổi tới có điểm quen mắt.
Hình như...
Hondo Komi sắc mặt biến đổi.
Đó là phố Suribachi!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top