sứa lụa đau thương(Rinran)
Ánh sao lấp lánh như những vì tinh tú đẹp đẽ nhất trần đời,Rindou lặng lẽ ngắm nhìn đóa hoa Lan bé nhỏ đang đặt đầu trên vai mình thiếp đi,mái tóc tím mượt óng ả thường được vuốt keo ngọn ngàn nay lại xõa nhẹ không có dấu hiệu của việc sử dụng keo vuốt tóc,long mi cong nhẹ như hờ hửng với đời,môi nhỏ xinh xinh,đỏ đào.Anh thật đẹp,đẹp hơn cả những vì sao trên trời đêm đấy Ran anh trai yêu dấu của em.
Chiếm hữu và sự khao khát tột cùng đấy là cảm giác em đã cố che dấu lâu nay không muốn nó thoát ra được,nó như lời nguyền cổ xưa bị phong ấn trong một hang động lạnh lẽo như không muốn ai có thể chạm vào nó.Đã bao lần em muốn phá vỡ nó nhưng không đủ cam đảm,nay em liều một phen,cuối nhẹ đầu xuống hôn nhẹ lên đôi môi đỏ đào của anh,lúc đầu chỉ là nụ hôn lướt nhẹ thoáng qua như không như vô,nhưng dần dần sợi xích phong ấn lời nguyền ấy đã bị nới lỏng, đã không thể kiểm soát được, em mạnh bạo mút mát lấy đôi môi anh đến sưng tấy,chỉ thế thôi là đủ em không muốn xa thêm vì thế sẽ làm anh nổi điên mất.
Em nhẹ nhàng ôm anh vào lòng mình mà xoa nhẹ mái tóc tím óng ả đấy,mắt nhìn lên bầu trời đêm đầy sao,chỗ em và anh đang ngồi rất lý tưởng,có cây đèn đường kế bên soi ánh sáng dịu nhẹ vàng cam lên một khoảng không quá lớn nhưng đủ để soi sáng chỗ em và anh ngồi,ở đây có thể nhìn xuống là cảnh thành phố xa hoa phồn thịnh lấp lánh anh đèn nhiều màu sắc sau vẻ đẹp đấy là sự nhơ nhuốc bẩn thiểu,không ai hay biết.Trái ngược với nó là bầu trời đêm đen tuyền có những vì sao lấp lánh nhưng nó trong sáng thanh khiết biết bao mà không ai hay biết,ai cũng ngó lơ nó như người đời ngó lơ nhau chỉ vì sự khác biệt tầng lớp xã hội,sự phân biệt chuẩn tộc vẫn còn.
Ôm anh vào lòng em bế anh lên xe đi về,trời bắt đầu lạnh nếu để anh ngủ ngoài trời anh sẽ cảm mất,như thế thì em xót lắm anh như đóa Lan mỏng manh cần được năng niêu như lệ hoa.
Những tiếng xe kêu inh ỏi giữa dòng đời tắp nập phố đỏ xa hoa hào nhoáng,anh khẽ nhăn mày bởi âm thanh ồn ào,mắt lờ mờ tỉnh dậy,ngáp một cái dài rồi dụi dụi mắt đến đỏ hoe.
Lúc đấy em mới lạn tiếng:
-Ran anh đừng dụi mắt nữa,sẽ đau mắt đấy.
Anh cười nhẹ đáp:
-Ừ,mà Rinrin nào về tới vậy,còn bao lâu nữa vậy Rinrin.
Em trả lời mắt vẫn chăm chú lái xe tránh né vẻ mặt yêu nghiệt khi vừa tỉnh dậy làm em muốn chịch chết anh:
-Còn 3 phút nữa là về tới,anh muốn ăn Pudding không Ran.
Khi xử lý mấy tên phản bội và bọn cớm anh đáng sợ như nào thì trước mặt em trai anh chỉ là người anh ôn hòa,đôi khi đánh yêu nhau vài lần nhập viện thôi.
Anh vui vẻ đáp em trai mình,sẵn hỏi luôn một câu:
-Ừ,dạo này không có thời gian mua Pudding ăn nay ăn bù,mà Rinrin mấy hộp Pudding của anh đâu rồi.
Mặt anh bỗng tối sầm lại,em ấy náy liếc chỗ khác vì Pudding là em ăn do lúc đó vô tình(cố ý) thấy nó nên lỡ ăn mất.Mặc dù rất sợ nhưng vẫn không dám nói dối tổ chức có lắp camera qua sát phòng mấy tên phản bội không não trộm tài liệu mật,không lắp lỡ bị trộm không hay,Mikey xử họ chết ngoài Draken ai dám không nghe lời Mikey là ăn đạn họ có gan trời cũng không dám.
Tuy nói thế mấy lần anh em họ đánh yêu thủng mấy bức tường tài sản hư hại,tài liệu có mất Mikey chả quan tâm do bận chăm người yêu nhỏ của mình còn đâu vì thế ngày nào họ cũng ăn cơm chó không chỉ có Vua mà còn cơm chó của bọn Inuikoko,Izakaku,Sanmucho,Shintakeo phát miễn phí,anh em họ khổ quá mà thật ra chỉ có em thôi do anh đào hoa lắm sáng quen cô này,tối quen cô kia.Mỗi khi thấy anh ôm ấp mấy con ả đó em bực lắm nhưng không làm gì được,chỉ có thể im lặng.
Dòng suy nghĩ xẹt qua rất nhanh nhưng đủ làm em khó chịu,em nhanh chóng đáp anh trong lời nói pha lẫn tí bức bội nên tên ngốc như anh làm sao nhận ra:
-Là em lỡ ăn.
Ran nay thông minh đột xuất nhận ra giọng thằng em mình khác thường nên không truy cứu hộp Pudding nữa chỉ ngật đầu nhẹ.Sau vài ngày em cũng đã hết giận nhưng Ran quá đáng lắm anh ôm ấp mấy ả kia em không nói vì em không thể so sánh mình với mấy ả,mà nay anh ôm ấp cả mấy thằng con trai đấy em không chịu nổi nữa.Con người ai cũng có giới hạn mà nhỉ,em không phải thần thánh nên em cũng vậy thôi.
Trước vô số ánh mắt của bao người mà đi lại những bước chân mạnh bạo như bắt quả tang vợ ngoại tình,nhanh chóng đi lại mà vác anh lên vai không quên trừng mắt với bọn khách và mấy tên nãy anh ôm ấp làm họ sợ hại không dám nhìn,còn anh không hiểu gì ngơ ngác cả một lúc bị em vác lên vai,khi đã định thần được chuyện vừa xảy ra anh vùng vẩy dữ dội.
Ran cố hết sức đánh vào lưng em,đau thật nhưng không đau bằng nỗi lòng em,anh quát:
-Rindou mày bị gì vậy hả mau thả anh mày xuống,không anh mày không nương tay đâu.
Không cho phép anh nói thêm lời cậu đặc anh lên xe sẵn tay đánh ngất anh luôn,nhanh chóng khóa cửa sau xe,đi ra buồn lái mở cửa và khóa chốt chạy nhanh về tổ chức,đường từ đây về không quá xa nhanh chóng đã về tới,anh mở cửa xe vác anh lên vai đi lên phòng trước ánh ngỡ ngàng của bao kẻ hầu không là sốc mới đúng.Khi mở gặp boss không thèm chào luôn,mà boss cũng thờ ơ không quan tâm tại đang ăn đậu hủ vợ yêu trước mặt bao người,ở đây thì có Sanzu đang nghiện hít mùi người yêu Mucho thay vì Vitamin bây giờ Mucho vẫn cao lớn nhưng da trắng lắm,mái tóc khác xưa không còn uốn xoăn mà nuôi dài dũi thẳng trong chuẩn hot boy.
Thấy cảnh anh em Haitani chơi trò gì không biết liền đùa giỡn hỏi han:
-Rindou mày làm gì mà vác nó lên vai như thế,có cải nhau thì bình tỉnh nói truyện.
Rindou cộc cằn đáp sau đó bước đi không ngoảnh mặt:
-Không cần mày quan tâm.
Sanzu hơi bực,nhưng sau đó ôn hòa nói vài lời ngon ngọt:
-Xí,quan tâm tí làm gì căn,anh Mucho ơi lâu rồi ta không chơi với nhau nay ta chơi nhé.
Tội Mucho chưa kịp hiểu mô tê gì bị Sanzu bến lên phòng hoảng hốt vùng vẫy nhưng vẫn bị đè tới sáng,Inui ngồi kế bên chơi trò đếm tiền với Kokonoi không hiểu truyện gì tuy anh làm top nhưng toàn để Kokonoi chỉ dẫn không chứ biết gì đâu,nên quay qua hỏi Kokonoi.
Inui hoang man hỏi:
-Koko mày biết bọn nó chơi trò gì thế tao không hiểu.
Kokonoi đang điếm tiền chăm chú nghe thế chỉ quay lên mỉm cười đáp:
-Chơi trò tao với mày hay chơi vào ban đêm ấy.
Nghe xong Inui đã hiểu và đỏ mặt,anh là bot có da mặt mỏng nhất trong cái tổ chức này còn mấy tên kia mặt dày hơn tấm thớt.
Về phần anh em Haitani khi vừa lên phòng em mạnh bạo đặt anh lên giường tay khóa chốt cửa,vừa lúc anh mơ màn tỉnh dậy anh chưa kịp tỉnh táo sao cơn ngất thì bị em khóa chặt tay lên đầu giường hôn ngấu nghiến đôi môi đỏ đào sau đó luồn lách khắp khoan miệng ấm nóng.Khi thấy anh hết hơi đập tay vào lưng mình luyến tiếc rời môi đỏ đào kéo theo sợi chỉ trắng mỏng.
Nước miếng từ khoan miệng chảy ra do không kịp nuốt,những giọt lệ sinh lý chảy ra khuôn mặt đỏ ửng phủ một lớp xương mỏng,anh không biết bây giơ anh yêu nghiệt cỡ nào đâu khung cảnh mỹ lệ này đương nhiên chỉ có mình em được ngắm thôi mấy tên khác đừng hòng em sẽ giết chết bất kì ai nếu nhìn thấy cảnh này.
Và cảnh mỹ lệ ấy chính thức phá tan cái phong ấn cổ xưa,đêm nay anh có vẻ chịu thiệt rồi đóa lan bé nhỏ của em mà tất cả cũng tại anh thôi vì đã làm lòng em đau đớn chua xót giờ là lúc anh phải bù đắp.
_______________ Hết.
Không có thêm H đâu đừng chờ do bệnh lười tái phát,chap sau bù H mà mọi người muốn chap sau là cặp Sanmuto hay Ransmiley.
Nếu hay thì cho xin vote nhe :3.
Tính mai đăng mà mai cúp điện rồi nên đăng giờ luôn 22:57 còn ai thức không :3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top