Izana x Take [ABO;H+]
Dân gian kể lại rằng vào ngày âm lịch hàng năm sẽ xuất hiện trăng máu,đó là khi phải hiến tế 1 thiếu nữ còn trinh cho vị Cáo Thần tàn ác bằng không qua đêm đó dân làng sẽ bị giết hại man rợ.Do các thiếu nữ độ xuân trong làng ngày càng ít,hơn nữa phần nhiều đã bị mất sự trong trắng nên việc đó ngày một khó khăn và là điều không thể...
Chỉ còn vỏn vẹn 2 ngày nữa là đến đêm "Trăng Máu",và người được chọn ra để hiến tế chính là em Hanagaki Takemichi.Em mang vẻ đẹp trong trẻo nên đã phải làm vật hiến tế,em thầm hỏi cuộc đời em đến đây là hết phải không?
-2 ngày sau-
Bộ kimono trắng đại diện cho sự hạnh phúc khi được cưới người mình yêu,nhưng sao em mặc nó nét mặt lại đau đớn đến lạ vậy em?thật sự nhìn em đã rất xinh đẹp cơ mà...
Đến 3 canh,cả làng tiễn em ra bờ sông.Cha mẹ em khóc thương cho sự bạc phận của con trai mình,nín nước mắt vào chúc phúc cho em.Mẹ em đã ôm em khóc than,cầu nguyện em sẽ an toàn mà sống hạnh phúc ở 1 kiếp khác.Thời khắc ấy đến rồi,ngày định mệnh đó.Em gào khóc cầu mong được thả,nhưng bọn họ vẫn lôi em đi.Thẳng tay ném em xuống dòng sông sâu,từ từ rơi trong vô thức rồi biến mất còn mẹ em không chịu nổi nên đã ngất đi...
-----
Takemichi:"M-mình...đang ở đâu vậy?"
Em từ từ tỉnh lại sau cơn hôn mê,cảm giác như đang nằm trong lòng ai đó.Em nhìn thấy người con trai có đôi khuyên Hanafuda,cặp mắt màu tử đằng cùng mái tóc biêng biếc tím.Gã ta cúi xuống nhìn em:
Izana:Tân Nương của ta tỉnh rồi à?
Takemichi:Ngài...là ai?*mơ màng*
Izana:Em không nhớ gì sao?chính em là người đã bị hiến tế cho ta đấy~
Em chột dạ nhớ lại rõ từng chuyện,rùng mình toát mồ hôi lạnh khi biết mình đang ở trong hang hổ,sợ hãi nói:
Takemichi:L-là...Cáo Thần Izana Kurokawa!?
Izana:Đúng rồi đó vật nhỏ à~
Gã nhấc bổng em lên bế kiểu công chúa,em giật người ôm lấy cổ gã.Bước xuống ghế vua,mỗi nơi gã đi qua tất cả nô tì trong cung đều cúi người kính nể.Em chỉ cần quan sát đã thấy quyền lực của gã đáng sợ đến thế nào:
Takemichi:Ngài thả em xuống đi,em có thể tự đi bộ được mà
Izana:Không được!Ta không cho phép em rời khỏi người ta dù chỉ 1 giây.Ngoan ngoãn để ta bế
Takemichi:Ngài đang đưa em đi đâu vậy?
Izana:Tới nơi rồi em sẽ biết~
Gã dừng chân ở 1 phòng lớn,lính canh mở cửa để gã bước vào.Quay đầu lại gã ra lệnh:
Izana:Nhiệm vụ của các ngươi chỉ có vậy thôi!giờ thì cút ra ngoài để ta và Tân Nương có không gian riêng!*liếc*
Lính:Chúng tôi hiểu rồi thưa ngài!*cúi đầu*
Nói rồi bọn họ rời đi,giờ trong phòng chỉ còn mỗi em và gã,đưa em đặt lên giường gã cất giọng trầm khàn ghé sát tai em:
Izana:Nương Tử~đến giờ động phòng rồi~
Takemichi:Khoan...đã ưm~
Chưa đợi em nói hết câu gã liền chiếm đôi môi anh đào của em mà hôn ngấu nghiến,chiếc lưỡi tinh ranh khuấy đảo khoang miệng em,hôn đến khi em hết dưỡng khí.Bàn tay to lớn không yên phận mà cởi dần lớp kimono dày đặc trên người em xuống để lộ xương xanh gợi cảm,không nhịn được gã chuyển qua mà "đánh dấu",cắn mút khi cổ em chỉ còn lại những dấu hôn đỏ chót đầy ái muội mới ngừng.Vạch áo em ra,miệng khẽ ngậm mút viên bạch quả đỏ lịm,đầu lưỡi khẽ đá nhẹ lên nó bức em rên rỉ yêu kiều.Tính khí nóng rực của gã dán sát hạ thân đang rỉ nước,dính nhớp của chàng Tân Nương.Ngón tay thon dài thô ráp mò đến mật huyệt non mịn,đầu ngón tay khẽ đẩy mép váy nhỏ mà tiến vào trong xỏ xuyên điên cuồng.Takemichi giật bắn mình,2 bàn tay bám lấy bả vai rắn chắc của gã,miệng nhỏ không ngừng phun trào,bọt nước róc rách thấm ướt đệm giường.Khuôn mặt kích tình phủ 1 tầng đỏ diễm lệ đầy dẫn dụ
Takemichi:Aaa~
Izana-sama...ưm~nhẹ lại...ư...ưm~
Nhìn người Nương Tử ma mị dưới thân,gã không khỏi vui sướng trước sự phối hợp này.Dù đây là lần đầu tiên nhưng thân thể trắng nõn của em được gã "ăn" tới nghiện,gã yêu toàn bộ hương vị thanh khiết của em,thật sự quá đỗi tuyệt vời
Izana:Ha~Vật nhỏ,thật tuyệt!
Takemichi:ưm~a...ư...
sướng..aaa~Lão Công...ưm...mạnh...a..ư nữa~
Cự vật trong em nóng ran,sung huyết phồng chặt như muốn đâm thủng bên trong huyệt non ấp áp của em.Tiếng thở dốc 2 người trầm đục,vươn nhẹ đầu lưỡi khẽ mút cổ thanh tú em lần nữa,khẽ phả hơi nóng nam tính vào tai em khiến em tê dại.Nụ hôn tinh tế hạ xuống nhũ hoa mẫn cảm đang run rẩy liên hồi....
Izana:"Chết tiệt!em ấy đang tiết ra sữa sao?"
Tiếp tục mân mê bên nhũ hoa còn lại,2 bên ngực em đều đặn sưng tấy hồng hào,gã vẻ mặt hài lòng mà tận tình phục vụ em,gã mạnh tay ép 2 bầu ngực mạnh bạo nhào nặn.Vị sữa trào ra trong miệng gã nhàn nhạt thơm ngon,gã đã nhắm trúng cực phẩm trời ban
Vịn lấy eo em,mật huyệt khít chặt cùng nhau sáp nhập,gã đâm thúc đến thần tốc,vùng bụng bằng phẳng chứa 1 cây trụ dài to lớn bị đâm rút ác liệt đầy mùi ái tình mơ hồ.Thân ảnh cao lớn của gã như trụ đinh bao bọc lấy cơ thể mỏng manh của em,thể xác đầy vẻ mãn nguyện,trái tim nồng ấm cùng chung 1 nhịp đập đầy sự mãnh liệt.Cùng người mình yêu khảm sâu da thịt của nhau tạo nên mỹ cảnh tuyệt trần....
Takemichi:Ư...ưm~aaa...
Izana-sama..a..ư em sắp...aa~...ra
Izana:Đợi ta,em và ta cùng ra!
Gã thúc những cú cuối cùng rồi ra bên trong em,bụng nhỏ nhô lên như vừa được ăn no.Em rã rời thiếp đi....
-Hôm sau-
Trải qua 1 đêm nồng nhiệt,cơ thể Takemichi mệt mỏi,khắp nơi chỗ nào cũng đau nhức âm ỉ,cổ họng khàn khàn,âm mũi có chút khản đặc.Nước mắt sinh lý không tự chủ trào ra,tay mềm khẽ đưa lên che đi vệt sáng ban mai,gã đi từ ngoài nâng em tựa đầu vào thành giường ân cần:
Izana:Hôm qua có lẽ em vẫn còn mệt,nếu muốn nghỉ thêm thì ta sẽ đi ra ngoài được chứ?
Em ngồi trong vòng tay gã bật khóc thành tiếng,nức nở đến lợi hại.Bối rối người kia dỗ dành vợ nhỏ:
Izana:Đừng khóc,sẽ mệt hơn đấy.Có chuyện gì mà khiến em buồn lòng đến thế?kể ta nghe
Takemichi:Em...hức...hức muốn về thăm cha mẹ
Izana:Ngoan,đợi lúc nào em sinh xong thì ta sẽ về nhé!
Takemichi:Em cảm ơn ngài nhiều lắm!
Trước đây,gã chưa từng phải động tay vào việc gì nhất là bếp núc nhàm chán,trong cung luôn có 1 đội ngũ nấu ăn chuyên nghiệp lên tới hơn 50 người.Sau này vì đang trong chu kì thai nên em cáu kỉnh mà đuổi hết họ,gã chỉ giữ lại vị lão bà làm trong cung đã lâu đảm nhiệm việc chăm sóc chu toàn cho em.Bản tính độc chiếm ngày có xu hướng thái quá,gã luôn đem theo em chặt bên mình,công việc đều mang về cung xử lý chỉ đến khi họp hành quan trọng.Mỗi khi có việc ra ngoài là đều cho vệ sĩ canh giữ em nghiêm ngặt 24/7,nói chung em và gã không khác gì hình với bóng....
Từ ngày em mang trong mình tiểu hài tử bé bỏng,gã như biến thành ông bố bỉm sữa chăm con,đem hết công việc bàn giao lại cho thái giám cận kề còn chính mình lại mời các Bếp Lượng Thiện về để học hỏi kinh nghiệm chăm vợ bầu.Từng miếng ăn giấc ngủ của em đều được gã giám sát 1 cách sát sao,bữa sáng đều dặn người làm nấu canh thanh đạm,tránh dầu mỡ và đồ chiên.Sàn đều được thay thế bằng thảm lông mềm mại,chống trơn trượt,cầu toàn từng ít một
Em trải qua kì ốm nghén tương đối vất vả,gần như mọi thứ nuốt vào đều nôn hết,khuôn mặt mệt mỏi xanh xao khiến gã không khỏi đau lòng nảy bất an.Qua nhiều tháng,bụng nhỏ của em dần nhô lên,tiểu bảo bảo đã tròn 8 tháng tuổi,phát triển khỏe mạnh khiến em ăn cũng nhiều hơn trước.Cơ thể đầy đặn trắng trắng như cục bột nhỏ nhô lên,mỗi đêm ôm Ái Hậu trong lòng đều tự hào với thành quả chăm sóc vợ nhỏ của mình...
-Sau khi sinh-
Cuối cùng thái tử cũng chào đời,gã vừa hay em sinh xong liền chạy từ ngoài vào hỏi thăm tình hình sức khỏe.Nhìn em ôm bảo bảo trong lòng cho ti sữa khiến gã không khỏi hạnh phúc,bước đến bên em nâng bàn tay đặt nụ hôn khiến em bất ngờ mỉm cười:
Takemichi:Phu Quân
nhìn này,tiểu bảo bảo đã chào đời khỏe mạnh rồi!Thằng bé rất giống ngài đấy~
Izana:Cảm ơn em,vì đã cho ta 1 gia đình!
-5 tháng sau-
Gã ôm eo em,bước từ ngoài vào thăm bố mẹ.Ông bà Hanagaki vừa thấy em bình an vô sự trở về liền vui mừng ra đón,thấy em bế hài tử trên tay liền hiểu ra tất cả.Bế cháu ngoại trên tay mà cảm động không nói thành lời
-Ra về-
Gã dùng ma thuật mở ra cổng không gian,chỉ cần bước qua là đến ma giới của em và gã.Chần chừ gã nói:
Izana:Bây giờ quay đầu vẫn còn kịp,liệu em có hối hận vì đã trở thành Phu Nhân của ta không?*đượm buồn*
Em thấy như gã đang dày vò bản thân,không nói gì chỉ cười đáp:
Takemichi:Nếu từ đầu đã không yêu ngài thì em đã không ở cạch ngài đến tận hôm nay,thậm chí đã không sinh con cho ngài rồi.Đúng chứ?
Như đã được gỡ rối sợ tơ trong lòng,gã cùng em bước qua cánh cổng kia.Cùng nhau trở về thế giới của riêng em và gã,nơi tình yêu chớm nở....
"Nếu em cho phép tôi đứng trước mặt em, tôi có thể che chắn cho em tránh khỏi bão tố quét qua cuộc đời. Tôi chỉ muốn biết, em có muốn chấp nhận sự ích kỷ này của tôi không?"
-Hết-
Đôi lời của Au:Hôm nay ta viết fic này để cmsn con rể Izana cụa ta đó mí nàng,fic ngọt đầu tay nhất trước giờ đó uwu
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top