Chương 68. Bóng tối

Claudia tỉnh dậy trong một không gian tối tăm, nơi cô không thể nhìn thấy gì. Thực sự, cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy phía trước một inch. Cô ấy cũng không thể nghe thấy gì cả.

Cô không thể hiểu được tình hình của mình trong một thời gian vì cô quá sợ hãi bởi bóng tối theo sau cô, bất kể mắt cô có quay đi đâu.

Cô dò dẫm trong không khí - không có gì cả.

Cô ấy bước về phía trước - nó không đi tới đâu cả.

Cô thậm chí không thể biết nơi mình đang đứng là sàn hay trần nhà.

Cô hoảng hốt trong giây lát.

"Rin."

Irene không có ở đây.

"Anh ơi."

Felix cũng vậy.

Khi cô gọi tên họ bằng một giọng run rẩy một cách thảm thiết, cô nhớ lại rằng cô chưa bao giờ bị tách khỏi bất kỳ ai trong số họ trước đây.

Không, đã nhiều lần cô ra ngoài một mình, nhưng ít nhất trong những lúc khủng hoảng, một trong hai người luôn ở bên cô.

Hai người đó là nơi neo đậu tình cảm của cô.

Lucas, Benjamin, Constantine.

Claudia có thể giả vờ tỏ ra mạnh mẽ và bạo dạn trước mặt ba người vì Irene đang trông chừng cô ấy.

Nếu cô ấy tình cờ đụng phải một người như Thái tử trong khi Irene không ở bên cạnh, động lực của cô ấy sẽ tương đối yếu đi và cô ấy sẽ bị đe dọa.

Thật không dễ dàng để cố tình làm một việc mà cô không thể làm được.

Nếu cô ấy trơ trẽn giả vờ tỏ ra cứng rắn và không bị ảnh hưởng, họ sẽ dễ dàng và châm biếm rằng họ biết về mọi thứ.

Họ biết rằng dù gai của nhím có nhọn đến đâu thì lớp da mỏng manh bên dưới cũng không thể cứng lại được.

"Claudia, cả đời này nàng luôn dựa dẫm vào người khác nhỉ. Thậm chí trong tình huống như thế này, nàng vẫn muốn dựa dẫm vào tiểu thư Amber. "

Cách đây một thời gian, Benjamin đã nói chuyện với cô ấy như thể anh ta biết mọi thứ.

Và Claudia cau có và đáp trả,  "Đó không phải là một điều xấu. Nếu có một người che chở, thì sẽ có người dựa vào người đó ".

Cô nói thêm : "Nó giống như một mối quan hệ cộng sinh."

"Nhưng Claudia, nàng đã tự mình bước vào địa ngục rồi, thế nên thậm chí chẳng cần ta dộng tay nữa. Việc thoát khỏi tiểu thue Amber không phải là nhiệm vụ của ta, nhưng nếu cô ấy chết và nàng chỉ còn lại một mình, ta có thể đến đón nàng. "

Nó chỉ có thể được thực hiện với một người phụ thuộc vào người khác.

Benjamin đã nói với cô ấy rằng đừng lãng phí năng lượng của mình. Thay vào đó, anh ta bảo cô hãy dựa vào anh ta và giao phó cho anh ta cả thể xác và tinh thần của cô. Benjamin bảo cô không làm gì cả, đừng lo lắng và chỉ cần được thoải mái. Anh ta nói cô không cần phải đau khổ.

"Nếu nàng tiếp tục ngoan cố, ta sẽ loại bỏ từng người quý giá của nàng cho đến khi nàng tan vỡ."

Anh ta đang nói chuyện nhẹ nhàng, nhưng cuối cùng, đó là một mối đe dọa đến với anh ta bằng chính đôi chân của cô ấy trước khi Irene bị giết.

Cô ấy bảo anh đừng nói những thứ vớ vẩn.

Sau đó Felix chết.

Tất nhiên, anh ấy không thực sự chết, nhưng anh ấy cuối cùng được coi là chết trên danh nghĩa.

Cuối cùng, họ định làm vật hiến tế cho Felix và giết tất cả các thành viên gia đình Chamberlain và Irene cùng một lúc.

Bụng cô lộn ngược. Chỉ cần tưởng tượng đến tình huống này đã khiến trái tim cô tan nát. Đây là lần đầu tiên cô có ý định giết người như vậy đối với một người nào đó. Nhưng cô ấy không thể làm gì lúc này, vì vậy cô ấy sắp phát điên lên mất.

Tại sao....... cô chỉ muốn giết tất cả.

Đây chính xác là những gì Lucas đã nói trong đám tang:

"Cho dù nàng có thay đổi thế nào đi nữa, Claudia của ta sẽ luôn ngọt ngào."

'Đừng nói rằng tôi vẫn vậy.'

Cô ghét nhận xét khủng khiếp đó.

Đó là những gì ba người đàn ông tin tưởng.

"Dù nàng có cố gắng đến đâu, tình hình sẽ không bao giờ thay đổi".

Nhưng tình hình phải thay đổi.

Irene khen Claudia ngày càng dũng cảm và cứng rắn hơn. Irene nói rằng đó là con người thật của cô ấy.

"Nhưng Rin, tớ vẫn chưa biết."

'Tớ có phải là người mạnh mẽ không? Tớ có thể trở nên mạnh mẽ không? '

Mọi người không dễ dàng thay đổi điều đó. Cô liên tục tẩy não bản thân và giả vờ mạnh mẽ, nhưng cô vẫn bất lực đứng ở vị trí này.

Cô chưa bao giờ nghĩ đến tình huống không có Irene hay Felix. Chỉ sau đám tang của Felix, cô mới nhận ra điều đó một cách sâu sắc hơn.

Cô không thể sống thiếu họ.

Nó không thể tiếp tục như thế này.

Cô phải trở nên mạnh mẽ hơn.

Và trở thành một người đáng tin cậy.

Tuy nhiên, ngay cả khi cô ấy có quyết tâm thì mọi chuyện vẫn vậy.

Cô ấy nói một cách tự mãn, nhưng cô ấy không thể làm bất cứ điều gì một mình. Cô là người đã khiến mọi người gặp nguy hiểm dù rất tự tin lấy được bản lĩnh. Họ không sai khi nói cô ấy yếu đuối. Cô ấy đang làm cái quái gì ở đây vậy?

Chỉ sau đó, Claudia mới nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.

'Mình đang trên con đường tìm kiếm một tinh linh độc lập. Mình nghĩ điều này sẽ chỉ gây ra nhiều rắc rối. Vì vậy, mình buộc mình phải nghĩ rằng đó là thử thách cuối cùng, và sau đó mình nghe thấy một điều gì đó kỳ lạ trên con tàu .......

Sau đó, không có ký ức, và đến thời điểm hiện tại .

Claudia hít một hơi thật sâu.

"Hoo ......"

Và rồi cô ấy thở ra.

Khi ngực cô căng phồng và hạ xuống, đầu cô choáng váng trong giây lát, và nỗi sợ hãi đã giảm đi một chút.

–Không, chắc chắn là không. Sự khác biệt nếu ngươi hành động là gì chứ?

Cô ấy từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi và lần nữa dò dẫm trong không khí. Lần này cô ấy bước đi một cách không do dự hơn một chút. Tay chân cô run lên, nhưng đó là điều không thể tránh khỏi. Cô phải đi bằng đôi chân của mình. Nếu cô ấy thậm chí không thể hoàn thành điều này, thì cô ấy sẽ không thể bảo vệ bất cứ ai.

–Ngươi không thể bảo vệ ai được đâu. Ngươi chỉ là một con búp bê xinh đẹp mà thôi! Chẳng ai cần ngươi tự bước đi cả. Đều chỉ phí công vô ích hết thôi.

Từ nhỏ, mỗi khi chán nản và lo lắng, Claudia thường mắc chứng ảo giác thính giác như thế này.

–Không ghét sao? Ah, ngươi chán ghét cuộc sống của nguoie. Tất cả mọi người đều phải chết vì ngươi, vì vậy sẽ tốt hơn nếu ngươi chết mà không cố gắng hành động vô ích.

Irene nói rằng những ảo giác này có liên quan đến việc tại sao Claudia không thể ký khế ước với bất kỳ tinh linh nào. Claudia không hiểu Irene đang nói gì. Nhưng cô biết rằng tất cả sẽ kết thúc ngay sau khi cô bị lay chuyển bởi những lời nói đó.

Cô nghiến răng và tiếp tục đi về phía trước, cố gắng không quan tâm đến giọng nói tàn nhẫn.

–Tại sao ngươi vẫn chưa chết đi? Tại sao chứ?

Bởi vì, nếu cô ấy làm vậy, Irene sẽ rất buồn.

Vì ngay cả thị giác của cô cũng bị bóng tối tiêu thụ, nên cô không thể biết mình đã đi được bao lâu và bao xa.

Nhưng không lâu sau cô chạm vào một bức tường. Chà, nó giống như những viên gạch hơn.

"Huh?"

Sau khi lần mò tường một hồi, cô tìm thấy một viên gạch rời. Claudia cẩn thận nắm lấy nó và kéo nó ra.

Đồng thời, ánh sáng tràn vào qua một khoảng trống có kích thước bằng lòng bàn tay của cô ấy.

Ặc. Claudia nhăn mặt trước ánh sáng bất ngờ.

Sau khi tầm nhìn của cô được điều chỉnh ở một mức độ nhất định, cô bắt gặp một khu vườn đẹp như tranh vẽ, điều đó thật tuyệt vời ngay cả trong mắt cô.

Những chú chim hót líu lo và tiếng nước chảy vỗ về tai cô, và những bông hoa hồng ngập tràn ánh nắng và những bông hoa cẩm tú cầu đầy biển đang nở rộ. Trên cây cũng có chiếc xích đu đung đưa như thể ai đó vừa ngồi xuống.

Claudia nhìn nó như bị mê hoặc rồi quay lưng lại.

Con đường mà cô ấy đi qua trong khi run rẩy với đủ loại sợ hãi không hơn gì một lối đi đơn giản. Cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy phía trước một inch, vì vậy cô ấy đã bị choáng ngợp bởi nó. Nhưng, đó chỉ là một con đường đầy những khúc quanh và chúng phức tạp như một mê cung.

Sự kết thúc của mê cung có lẽ sẽ dẫn đến vườn hoa đặc sắc này.

Claudia vô hồn chớp mắt. Sau đó cô lại lần mò quanh bức tường để tìm lối ra thích hợp và bước về phía trước.

----------------

Tinh linh của sự dối trá và tuyệt vọng.

Thời điểm chính xác anh ta xuất hiện trong nguyên tác là khi nhân vật nữ chính và nhân vật phụ, Cedric, bị bắt sau khi cố gắng trốn thoát khỏi các nhân vật nam chính.

Claudia, người hoàn toàn bị giam cầm trong hoàng cung, trở nên bi quan với cuộc sống và có ý định tự tử.

Sống đau đớn hơn chết nên cô định nhảy lầu tự tử nhưng không thành. Nihilis xuất hiện khi cô toàn thân tan nát và chìm trong nỗi đau còn hơn cả cái chết.

Và sau khi ép buộc Claudia, người đang phải chịu đựng nỗi đau vô tận, phải nói: "Cứu tôi với, đau quá. Tôi không muốn chết, "sau đó cô buộc phải ký kết khế ước.

Chưa kể sau đó cuộc đời của cô lao thẳng xuống vực sâu như thế nào ....... Tất cả những gì tôi có thể nói là nó thực sự đau khổ.

Tôi hy vọng rằng cô ấy có thể ký khế ước với một tinh linh khác càng sớm càng tốt.

Thế nên, tôi đã nhảy vào canh bạc rủi ro có thể phải trả giá bằng mạng sống của chúng tôi. Nhưng kết quả đó vẫn sẽ tốt hơn một chút so với việc ký khế ước với Nihilis.

'Chloe, tớ hy vọng cậu hiện tại vẫn ổn .......'

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top