2
Mỗi lần cãi lời là lại một trận đòn thừa sống thiếu chết. Jungkook mới đầu vẫn còn gắng gượng nhưng càng lúc càng thấy quen, đau một chút sẽ hết, máu chảy rồi cũng sẽ tự khô đi. Hắn chỉ cần tắm rửa một chút, nghỉ ngơi một chút thì dù có bị đánh thế nào cũng chỉ là chuyện cỏn con.
Taehyung mấy nay cũng hay thường xuyên ra vào căn hộ riêng của Gã và Hắn. Gã thì vẫn cái điệu bộ sang trọng khí phách đó dẫn đầu cả đoàn người vừa ngầu vừa hào nhoáng ra vào.
Gã ngồi tựa vào ghế, bên trái có kẻ quạt tay, bên phải có người đút thuốc. Trước mặt thì được chứng kiến cảnh tượng Hắn quỳ giữa sân, mặt mày lấm lem, tay chân trầy xước, mồ hôi chưa kịp chảy xuống bả vai đã bị roi vọt làm cho tan biến.
Những tiếng bép bép nghe man rợ chẳng có chút tình người. Gã là đang ép Hắn, ép cho tới khi Hắn chịu cầu khẩn van xin Gã hãy cho phép mình được ở lại căn nhà này.
" Nói đi, nói xin ta đi, chỉ cần em nói thì ta chắc chắn sẽ không làm em đau nữa."
" Đồ điên, anh bị điên rồi."_Jungkook hơi thở mệt mỏi, gượng gạo thốt lên.
" Đúng đúng, ta điên em nói đúng đấy, à mà người điên thì giết người lại quá dễ dàng thì phải."_ Gã ngồi xổm trước mặt Hắn, mắt đối mắt._ " Em thấy ta điên là may mắn cho em hay là may mắn cho ta vậy."
Jungkook chỉ cúi đầu, Hắn quá mệt rồi, mệt đến nổi chỉ muốn chợp mắt một chút, mệt đến nổi chỉ muốn thiếp đi vài giây rồi lại tiếp tục cuộc sống hành hạ tra tấn này.
*Ào*
Một thố nước lạnh được tạt vào người Hắn, Jungkook giật mình mở mắt. Cả người lạnh toát, ướt sũng kèm với đó là sự đau nhức của vết thương còn chưa kịp khô máu trên bả vai.
" Ta chưa cho phép em được ngủ mà."
" Tha cho tôi đi ."
" Em nói gì cơ?"
" Làm ơn, tha cho tôi đi."
Sau những lần đau đớn như thế, Jungkook chẳng dám nghĩ gì ngoài việc sẽ nhận được số tiền xứng đáng với công sức và tủi nhục mà bản thân đã chịu đựng.
Dù đã bên Gã đủ lâu nhưng chưa từng được một lần rời khỏi căn nhà lạnh lẽo này. Nhiều khi Hắn cũng cảm nhận thấy cứ mãi dặm chân ở nơi này thì dù có tráng lệ và cao lớn cũng dần bị thu hẹp bởi sự cô đơn và buồn bã.
" Taehyung à, ngày mai anh cho tôi ra ngoài một chút được không."
Taehyung im lặng, Gã chỉ mỉm cười rồi nhìn Hắn đang thỏ thẻ gọi tên mình.
Gã rời khỏi ghế làm việc, tiện tay rót lấy một cốc nước, lê đôi chân dài thượt tiến về chiếc giường nơi có Hắn đang trố mắt nhìn.
Đưa cốc nước tới trước Hắn._ " Em muốn ra ngoài làm gì?"
Jungkook ngoan ngoãn cầm lấy, Hắn một mặt không đổi chỉ là cũng đã tập quen dần với cuộc sống bên cạnh Gã.
" Tôi..Tôi muốn đi dạo, muốn thay đổi không khí một chút."
" Tôi bận, nói đúng hơn là không có thời gian làm mấy chuyện đó, hết ba tháng tôi sẽ thả tự do cho em."_im lặng một lúc Gã liền nói thêm._ " Biết thế từ đầu tôi suy nghĩ kĩ hơn về việc thời lượng ba tháng, tôi không nghĩ là mình chán nhanh như thế nhưng em yên tâm tôi vẫn sẽ trả tiền và cũng không làm em đau nếu em chịu nghe lời."
Jungkook bóp chặt ly nước, Hắn thật sự không hiểu được cái con người trước mặt mình là đang có bao nhiêu nhân cách hiện hữu trong người. Gã ta có lúc hung hãn, lúc thì nhẹ nhàng, lúc thì đang nhẹ nhàng bỗng lại thốt ra những lời nói cay nghiệt làm người khác cảm thấy khó chịu.
" Ý là anh chán tôi?"
" Chắc là thế."_Taehyung nhếch miệng.
" Vì tôi đã leo lên giường của anh nên anh cảm thấy không còn gì để bám vào sao?"
" Bé ngoan, em có thấy ai lại đi quý trọng một cành cây khô khi nó chẳng có giá trị gì không? Tôi vẫn còn giữ em bên người là đã tốt với em lắm rồi đấy."
" Em thì cũng ngon đấy nhưng thiếu kinh nghiệm thì cũng chỉ được cái mã thôi."
Jungkook dường như đã quen rồi, Hắn chẳng phản ứng gì với cách nói chuyện sỉ vả đó của Gã nữa. Hắn chỉ uống hết cốc nước trên tay với thái độ bình tĩnh nhất, Hắn đặt nhẹ cốc nước trên bàn, ánh mắt quay thoắt nhìn Gã.
" Hôm qua, anh cảm thấy tôi ngon sao?"
——————-
" Ưm, Taehyung à."
" Nhẹ nhẹ một chút, tôi đau quá."
" Ahh~~của anh, của anh to quá, không..không thể vừa đâu."
" Ưm, đừng, đừng mà."
" Jungkook, tôi không nghĩ cơ thể của em với góc độ này lại khiến tôi nóng đến vậy."
" Banh rộng chân ra nào baby à."
"Tôi thao em thế này em thấy có sướng không?"
" Ưm, đồ Taehyung chết bầm, anh rút nó ra ngay cho tôi."
" Ớ..ưm.. mạnh một chút nữa đi.. bên dưới..bên dưới ngứa quá."
" Ah..không ngờ lụm em về lại được sướng thế này đấy."
" Im lặng nào, đêm rồi cho người khác còn ngủ chứ bé con."
" Bé bé cái đầu anh, tập trung mà chơi đi."
—————-
Taehyung nghĩ lại khung cảnh tối qua, Gã chỉ nhếch miệng với điệu bộ dâm đãng đó. Gã miệng thì nói Hắn thiếu chuyên nghiệp nhưng rõ là cả đêm qua chỉ quần qua quần lại mà luyến tiếc không buông Hắn ra dù chỉ vài giây.
Jungkook biết cái tên đứng trước mặt mình chỉ là đồ tồi tệ, ăn sạch sẽ rồi phủi mép mà đi nhưng với Hắn thì cũng chẳng sao cả bởi lần đầu thử cảm giác bị đâm có vẻ cũng thú vị hơn Hắn tưởng tượng.
Không ra ngoài cũng được, hiện tại cứ ở lại ngôi nhà này chờ tới khi thời hạn ba tháng kết thúc rồi rời đi cũng chẳng có gì tệ. Jungkook chỉ thấy hơi phí, phí khoảng thời gian qua không chịu nghe lời Gã sớm hơn để đỡ bị ăn đòn, ăn chửi và sỉ nhục.
Đứng trước gương ngắm nhìn mình từ đầu đến cuối, ngoài cái thở dài thì Hắn cũng kéo theo một tiếng than cho thân mình.
" Mới một tháng thôi mà đã không còn là Jeon Jungkook nữa rồi nhớ gà rán của bà ngoại quá đi mất."
Taehyung đứng ngoài nghe được cũng tiện miệng hỏi han.
" Bà ngoại của em ở đâu."
" Hỏi làm gì?"
" Bà ở một mình không tốt."
" Bà tôi quen rồi."
" Em hay để bà ở nhà như vậy sao?"
Jungkook khựng người giữa gương, Hắn không đáp ngay chỉ thấy bóng lưng từ từ di chuyển đến chỗ Gã. Hắn ngồi vào ghế gần đó, mặt vui buồn lẫn lộn thều thào.
" Tôi phải kiếm tiền để đưa bà đi chữa bệnh nữa, ba mẹ mất sớm nên tôi cũng không có nhiều thời gian để thảnh thơi."
" Còn anh, anh ở một mình sao?"
" Ùm, một mình."
Jungkook suy nghĩ gì đó liền gặng hỏi.
" Một mình thật sao?"
" Ùm, có em thì là hai mình chứ bình thường tôi sống một mình thôi."
" À, tôi hiểu rồi."
Taehyung đưa mắt qua Hắn, Gã hơi đề phòng rồi ho khan lên một tiếng.
" Em đang điều tra tôi à."
" Không, anh thì có gì để điều tra cơ chứ."
Gã đưa sát tới mặt Hắn, khoảng cách nghẹt thở như muốn chạm môi nhau. Gã phà hơi thở nóng rực của mình qua cánh mũi Hắn, liếm nhẹ môi dưới rồi thều thào.
" Tốt nhất là đừng tò mò về cuộc sống của tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top