Chương 14:
Nhà tên bắt cóc có ma AAAAAA...
Một người bị bắt cóc như cô biết làm sao đây AAAAAA...
"Nam mô a di đà phật,..." Quý Hân hai chân bủn rủn cố mò mẫm trong đêm vào phòng bếp, chấp hai tay, miệng lẩm bẩm tụng kinh:
"Các vị tiền bối hiện về không đúng ngày rồi, tên đó không có nhà. Nếu các vị có linh thì đừng hại em, em cũng là nạn nhân bị bắt cóc thôi. Ba đời tổ tông nhà em đều là người tốt, em cũng là con gái nhà lành, ngoài bắt rán, đập muỗi ra thì em chưa làm gì hại cho đời."
"Thiên linh linh, địa linh linh, xin các vị thần, xin tổ tiên hãy về gánh con. Nếu con có lỗi lầm chi thì hãy xá u xá mê xá lầm xá lỗi cho con."
"Ê mày ơi sao cái biệt thự này cứ dị dị sao ấy, tao chưa cướp nhà nào mà thấy rợn tóc gáy như thế này."
"Ừm dị thật, cả cái biệt thự to đùng bật điện sáng trưng như cái rạp hát thế này mà không một bóng người. Bình thường cũng phải có một hai người hầu chứ?"
"Chúng mày lắm lời vừa thôi, bọn nhà giàu có đứa nào không dị đâu? Chắc chúng nó ra ngoài rồi tranh thủ khuân đồ đi."
Quý Hân núp sau bàn bếp, bịt miệng, dỏng tai nghe tiếng của ba tên cướp.
"Chúng mày ơi tủ lạnh nhà này lắm đồ ăn ngon cực, tao lấy cho... A có một con chuột nhắt đang trốn ở đây nè."
Quý Hân giật thót, quay ra sau nhìn tên cướp thứ tư đang đứng cạnh cái tủ lạnh phát sáng.
A thần linh ơi, con biết là số con nhọ, nhưng nhọ đến nỗi này thì còn hơn cả đít nồi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top