10 11 12

Ủa?

Lên ti vi gì?

Chaeyoung mù mờ nhìn Lisa, miệng hơi hé mở: "Áu?" Gương mặt đầy nghi hoặc.

Lisa chỉ vào máy tính bảng trên bàn. Trong máy tính bảng, Tôn Hầu Tử đang nhảy vọt lên trông vô cùng cô dũng, còn yêu quái đối diện liên tục lùi bước.

"Đúng vậy, nhóc sẽ xuất hiện trong tivi, người khác có thể thấy nhóc trên tivi, giống như Tôn Ngộ Không vậy đó." Cô giải thích.

Thời khắc cô nói câu đó, với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, đôi mắt đen láy của chó con dần dần mở to, rồi to hơn nữa, và ngày càng sáng, càng ngày càng sáng...

"Áu!"

"Gâu!"

"Chít chít!"

Nàng liên tục kêu lên ba tiếng phấn khích, và bạn sẽ rất khó tưởng tượng ra làm thế nào nàng ấy có thể tạo nên nhiều loại âm thanh đến vậy...

Nàng muốn lên ti vi!

"Linh", loài luôn quen với sự tịch mịch trên núi, lại ưa thích náo nhiệt nhất. Lên ti vi, sẽ được mọi người nhìn thấy, nàng còn là "quốc bảo" bất khả xâm phạm ai gặp cũng thích.

Tuyệt thật đấy.

Hơn nữa...

Lên ti vi có thể cho tất cả mọi người biết nàng. Bây giờ, Chaeyoung là gấu trúc quốc bảo không ai dám tổn thương!

Nghĩ vậy, Chaeyoung không màng xem tivi nữa. Nàng đứng lên, đạp chân lên đùi của Lisa, kèm theo vẻ mặt hăng hái và mong đợi, mắt tha thiết nhìn cô.

Khoé miệng Lisa khẽ động, cô giơ tay lên xoa đầu nàng: "Vậy chúng ta lên ti vi nhé."

Từ chó con nhìn sang những người khác, ánh mắt cô bỗng chốc không còn ấm áp nữa, cô ung dung mở lời: "Tôi sẽ là khách mời cuối cùng của 'Cuộc sống thường ngày của ngôi sao nổi tiếng'. Cách giải quyết này thích hợp chưa?"

Quản lý Triệu: "..."

Quản lý Trương: "..."

Thư ký Đàm: "..."

Thích hợp lắm!

Quá thích hợp luôn ấy chứ!

Sếp lớn của Hoa Minh, một người đàn bà trẻ tuổi nạm kim cương, có gương mặt không thua kém gì các ngôi sao nam, đến cả Trương Diệu Vi cũng muốn bám vào để lăng xê, con gái độc nhất lèo lái tập đoàn họ La!

Cô tham gia chương trình thực tế, độ hot này sao có thể thua các nam khách mời lưu lượng được chứ?

Vả lại, sếp Hoa Minh đích thân đứng ra cứu cánh cho vấn đề của Hoa Minh. Trong phút chốc, họ có thể mường tượng ra được ít nhất tận mười tít báo cơ đấy!

Thậm chí, màn xuất hiện của sếp Hoa Minh cũng đủ thu hút sự chú ý, đủ viral, đủ để giảm bớt tin hot của Trương Diệu Vi luôn. Một mũi tên bắn N con nhạn.

Cách giải quyết này ngoại trừ hi sinh sếp – người hiếm khi xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu ra, thì hầu như không có bất kỳ tác hại nào khác, và thậm chí còn tốt hơn để Trương Diệu Vi tham gia chương trình.

Tuy nhiên...

Quyết định quan trọng thế này...

La tổng, cô có chắc là chỉ cần hỏi ý kiến của một con chó thôi không, vậy sẽ ổn chứ???

-

Bàn bạc xong, phần còn lại là chờ thông báo chính thức.

Đã lâu Lisa chưa đến công ty làm việc, thế nên cô lại mở thêm vài cuộc họp và xử lý một số công việc trong văn phòng.

Hiện giờ, Chaeyoung đã biến thành động vật, bởi vậy nàng cần phải hoạt động, nếu không sẽ không kiểm soát được muốn g4m cắn đồ đạc. Vì thế, Lisa cho nàng tự do chạy khắp tầng này.

...Đây chính là thú cưng sếp đích thân ôm tới. Máy quay an ninh rải rác khắp công ty nên không ai dám ngu ngốc ức hϊếp nàng. Lisa cũng khá yên tâm.

"Chaeng Chaeng, tới đây nào, chú mày muốn ăn gì." Trợ lý Cao lấy quả hạch trong phòng tiếp khách ra bóc vỏ cho Chaeyoung ăn.

"Áu." Chaeyoung há miệng.

Nàng thường xuyên gặp trợ lý Cao, vậy nên nàng biết đây là "người hầu" bên cạnh người nhận nuôi, rất nghe lời người nhận nuôi của nàng.

Trong khoảng thời gian này, cô ta đã đặt mua giúp nàng rất nhiều thứ, vì vậy một người một thú xem như cũng thân quen.
Hơn nữa, nàng là gấu trúc quốc bảo nên không sợ có người dám tổn thương nàng.

"Hầy," Trợ lý Cao vừa đút vừa than thở: "Cô hai Đàm nghỉ phép xong về làm việc lại, làm cô phải lưu lạc tới bước đút chú mày ăn rồi..."

"Áu..." Đút tôi thì sao chứ, người nhận nuôi cũng đút tôi đấy nhé. Tôi là quốc bảo, tôi có đặc quyền.

Nàng nhìn cô ta với vẻ không tán thành.

Trợ lý Cao: "... Ây gù, chú mày thành tinh thật rồi. Cô còn ngờ ngợ nhóc thật sự có thể nghe hiểu tiếng người nữa đấy."

"Áu!" Nhảm nhí, đương nhiên tôi có thể nghe hiểu chứ sao.

Nhưng Trợ lý Cao không thể nghe được câu này. Cô ta tiếp tục nói liên tu bất tận về chủ đề ban nãy: "Chú mày có biết tại sao cô gọi cô ấy là cô hai Đàm không? Vì đại ca chính là La tổng, boss bự của chúng ta. Nhóc hạnh phúc thật đấy, được ăn được uống, còn được đại ca của bọn này chăm sóc nữa. Cô còn không bì được với nhóc đây này."
Chaeyoung liếc cô ta, gương mặt viết rõ hai từ... khinh thường.

Nàng là quốc bảo, cô ta là động vật xã hội (*), có thể giống nhau à?

(*) Động vật xã hội: một từ phổ biến trên Internet, là một thuật ngữ xúc phạm được sử dụng để mô tả nhân viên văn phòng ở Nhật Bản, đề cập đến những nhân viên làm việc phục tùng trong công ty và bị công ty chèn ép như súc vật.

Trợ lý Cao nhìn thấu sự khinh bỉ của nàng, nội tâm bật khóc: "... Thật là, cả chú mày cũng ghét bỏ cô."

Như nghĩ đến điều gì, cô ta đột nhiên hạ thấp giọng, bỉ ổi nói: "Chaeng Chaeng, Chaeng Chaeng bé nhỏ ơi, à ờm... Cái lão họ Đàm mỗi ngày đi theo đại ca của nhóc chẳng phải người tốt lành gì đâu! Nhóc nhìn nè, cô đang chăm sóc nhóc đây, nể tình cô đút đồ ăn vặt cho nhóc, nhóc nhớ đừng bao giờ để ý đến cô ta nhé, trước mặt đại ca cũng..."
Sau lưng, một giọng nói sâu kín chợt vang lên: "Sao? Thừa nước đυ.c thả câu hả?"

Trợ lý Cao hoảng sợ ngồi bệt xuống đất, mếu máo quay đầu lại: "Cô, cô Đàm... Em đang giỡn với Chaeng Chaeng thôi ạ..."

Thư ký Đàm liếc xéo cô ta: "Sếp đâu?"

"Đang nói chuyện với quản lý Triệu ở bên trong." Trợ lý Cao vội đáp.

Nghe vậy, Thư ký Đàm bèn nói với Trương Diệu Vi đang đứng sau lưng mình: "Sếp đang bận, lát nữa nàng hẵng đến tìm cô ấy."

"Dạ." Trương Diệu Vi ngoan ngoãn gật đầu.

Thư ký Đàm cũng không đoái hoài đến trợ lý Cao đang muốn nói lại thôi. Cô ấy đi tới trước mặt Chaeyoung, ngồi xổm xuống rồi mỉm cười: "Chaeng Chaeng, đã lâu không gặp. Hình như chú mày rất thích Tôn Ngộ Không hả? Nhóc thử xem có thích cái này không?"

Dứt lời, cô ấy đặt đồ mình đang xách theo xuống đất, rồi mở hộp ra. Một mô hình Tôn Ngộ Không cao hơn Chaeyoung đôi chút, khoảng ba mươi phân, xuất hiện trước mắt.
Mô hình giống như in, khiến Chaeyoung phải trố mắt.

Nàng giơ tay lên khẩy nhẹ món đồ chơi, món đồ chơi lập tức cử động và phát ra giọng nói quen thuộc: "Yêu quái, ăn một gậy của Lão Tôn ta đây..."

"Hú!" Chaeyoung hoảng hồn lùi lại, ngay sau đó lại phấn khích bước lên.

Xã hội loài người thật sự có nhiều thứ thú vị quá.

Nàng đi tới trước món đồ chơi, nhìn xung quanh, hiển nhiên là vô cùng thích thú. Với người đã tặng món đồ này cho nàng, nàng cũng ló đầu rồi nhẹ nhàng dụi vào bàn tay đang chìa ra của thư ký Đàm.

Thư ký Đàm cười khẽ: "Nhóc thích là tốt rồi."

"Áu!" Thích chứ!

Bên cạnh, trợ lý Cao chứng kiến hết thảy: "???"

Mẹ kiếp, vậy cũng được à??

Sao cô ta không nghĩ ra sớm hơn nhỉ???

Cô hai Đàm gian trá quá đi! Chỉ vậy thôi mà đã lấy lòng được "chó bên gối" của sếp rồi.
-

Trợ lý Cao bị thư ký Đàm tóm đi làm việc vặt. Không cưỡng lại được bản năng cơ thể, Chaeyoung nhảy cẫng lên chơi đùa với "Tôn Ngộ Không" mà thư ký Đàm vừa tặng.

Gần đó, Trương Diệu Vi ngồi nhìn nàng.

Phải nói, sự kết hợp đen trắng này làm nó trông vừa giống gấu trúc vừa giống cún con, quả thật rất thu hút.

"Phụt..." Thấy cún con chụp lấy món đồ chơi, Trương Diệu Vi bật cười.

Chaeyoung nghe tiếng, bèn nhìn về phía cô ta, vừa lúc đối diện với cái nhìn của cô ta, thế là nàng lại vô thức lùi vài bước.

...Nàng không cảm thấy sự bất thiện ở nàng gái này.

Nhưng những nàng gái trang điểm đẹp đẽ đã để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp với nàng. Nàng không khỏi lùi thêm một bước.

Với lại...

Tên của nàng gái này quá quen thuộc.

Hôm đó, lúc bị hành hạ, Bạch Ngọc nhiều lần nhắc tới cái tên này... Trương Diệu Vi.
Chaeyoung lùi bước, Trương Diệu Vi lại ngứa tay, kiềm lòng không đặng tiến lên: "Đừng sợ, chị sẽ không làm em đau đâu."

Nàng ta nói xong, giơ tay ra, muốn xoa nựng chú chó.

Vậy nhưng, Chaeyoung tránh được.

"Áu!" Làm gì đấy, tôi là quốc bảo đó nha, không sợ ai hết á!

Trương Diệu Vi không hề tức giận, ngược lại nói với nàng: "Nghe nói lần này La tổng thay chị lên chương trình, sếp của Hoa Minh, con gái độc nhất của La thị, người đàn bà mà nhiều nữ minh tinh trẻ nằm mơ cũng muốn dây vào... Chắc con tiện nhân Bạch Ngọc đó sẽ phấn khích lắm đây!"

Nhắc tới Bạch Ngọc, cô ta nghiến răng nghiến lợi, như đang lẩm nhẩm: "Lần trước chị tạo scandal với sếp khiến cô ta tức đến mức lần nào thấy chị cũng lật mặt, còn dám tự xưng là chưởng môn ngọc nữ trong sáng, mẹ nó đúng là không biết xấu hổ!"
Nhắc tới Bạch Ngọc là cô ta căm hận, hoàn toàn không chú ý rằng... chú chó trước mặt đã bắt đầu co rúm rụt cổ khi nghe được cái tên này. Nàng liên tục lùi về sau với ánh mắt đầy sợ hãi.

"Sếp tham gia chương trình, chắc chắn cô ta sẽ mặt dày đeo bám theo. Sau này cô ta mà dính được vào sếp rồi thì bảo đảm sẽ không gỡ ra được đâu! Chị không bám vào La tổng được, thế nên nếu Bạch Ngọc thành công, quả thật sẽ làm người ta hận đến nghiến răng!"

Trương Diệu Vi mắng: "Mong rằng sếp đừng mù mắt. Nếu cô ấy xem trọng Bạch Ngọc, ở chung với Bạch Ngọc, chắc chị sẽ hộc máu mất."

Chaeyoung: "!!!"

Nàng trừng mắt, trong mắt ánh lên sợ hãi và khϊếp đảm.

Cái gì?

Bạch Ngọc sẽ đeo bám Lisa, muốn đi theo người nhận nuôi ư???

Nếu người nhận nuôi cũng ưa thích cô ta, sống chung với cô ta thì sao?
Vậy thì, từ nay về sau, chỗ nàng đang trú ngụ... sẽ có Bạch Ngọc?

Chaeyoung giật thót, cơ thể run lên nhè nhẹ, trong mắt ngập tràn chống cự. Vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, nàng khó chịu chết đi được.

Người nhận nuôi hiện giờ không tồi, họ chung sống rất hài hoà. Nếu Bạch Ngọc tới thật, nàng nhất định sẽ rời đi...

Người nhận nuôi kia cũng sẽ không tắm hay sấy lông cho nàng nữa...

Chaeyoung nghĩ vậy, đôi mắt chợt đỏ hoe.

Trương Diệu Vi không chú ý, chỉ mải chìm đắm trong cảm xúc của mình.

Dường như nhớ ra điều gì, cô ta đột nhiên đưa tay, vỗ nhẹ vào cái đầu be bé của Chaeyoung: "Nhóc con, chị nói cho em biết nha, Bạch Ngọc không phải thứ tốt lành gì đâu, vì vậy em phải bám sát chủ của em, đừng bao giờ cho Bạch Ngọc thừa cơ lợi dụng!"

"Áu?" Nước mắt rưng rưng chực trào của Chaeyoung đột ngột dừng lại, nàng nghiêng đầu nhìn cô ta.
Hẳn là vì có chuyện lo lắng nên nàng không né tránh sự đυ.ng chạm của Trương Diệu Vi.

Thấy chó con nhìn như đang đối thoại với mình, Trương Diệu Vi bất giác nói...

"Thấy Bạch Ngọc đến gần thì em phải đu đeo sếp, dữ với Bạch Ngọc lên, đừng để cô ta lợi dụng thời cơ. Em phải sử dụng hết tất cả mọi cách để thu hút sự chú ý của sếp, để cô ấy mãi mãi chỉ nhìn mỗi em, tốt nhất là có thể đoạt lấy danh tiếng của Bạch Ngọc trong show luôn..."

Trương Diệu Vi say sưa thao thao bất tuyệt, như thể đích thân mình ra trận vậy.

Chaeyoung ngồi xuống và nhìn cô ta một cách nghiêm túc, vừa nghe vừa gật gù.

Ừ, để không cho Bạch Ngọc đeo bám người nhận nuôi, nàng phải nghe theo "mưu kế" của nàng gái này thôi.

Một người nói hưu nói vượn với chó, một chó nghe người nói hưu nói vượn...
...Đúng là một người dám nói, một thú dám nghe.

Lúc miệng đắng lưỡi khô, Trương Diệu Vi đột nhiên nhận ra... trước mặt mình là một con chó.

Nàng ta thở dài một hơi: "Ầy, quay lại thực tế thôi, show thực tế 'Ngôi sao nổi tiếng' lần này không một minh tinh lưu lượng nào có thể giành danh tiếng với Bạch Ngọc được đâu. Tô Ức là sao nam hàng top, rất nổi tiếng, nhưng cô ta là người của Thần Ngu, đoán chừng có mối quan hệ khá tốt với Bạch Ngọc. Chương trình này là thiên hạ của Bạch Ngọc rồi."

"Trời ơi, ai cũng được, xin hãy cướp đoạt danh tiếng của Bạch Ngọc giùm đi!" Trương Diệu Vi nựng đầu chó, than thở một cách đầy suy sụp.

Nói xong, cô ta thở dài thườn thượt: "Thật tình, mình nói chuyện này với một con chó để làm gì chứ?"

Vốn đang rất im lặng, Chaeyoung đột nhiên bùng nổ. Nàng xù lông, trợn to mắt...
"Áu!" Nàng quát Trương Diệu Vi.

Trương Diệu Vi hoảng hồn, run rẩy. Nàng ta ngồi phịch xuống đất, kêu lên: "Á, em sao vậy?"

"Chít chít!!!" Dù nàng nghĩ kế giúp tôi nhưng nàng không thể nhận nhầm chủng loài của tôi được!

"Rú!" Tôi là gấu trúc quốc bảo, không phải là chó gì hết á!!

Chaeyoung trừng mắt, nổi giận, nhe răng.

Tuy nhỏ nhưng dẫu sao hàm răng trăng trắng bé xíu kia trông rất sắc bén, có tí ti đe doạ.

Trương Diệu Vi: "..." Hoàn toàn không hiểu nhà mi đang nói gì.

Nàng ta vừa chống người, vừa liên tục lùi lại, vừa rụt cổ: "Bé chó con, đừng nóng giận... Có gì từ từ nói..."

Chaeyoung tiến tới gần từng bước, căm tức: "Hú hú hú!!!" Đã bảo tôi không phải là chó rồi mà!

Nàng nổi giận đến độ muốn biến thành người cãi tay đôi với cô ta!

Lúc này, cửa văn phòng được mở, Lisa đi ra. Cô tỏ vẻ bất đắc dĩ, không quan tâm đến Trương Diệu Vi đang khẽ ngước đầu lên, mà ôm lấy Chaeyoung và nhẹ nhàng nói...
"Chaeng Chaeng, đừng giận nhé. Nhóc là gấu trúc, không phải là chó, nàng ấy nhận nhầm thôi."

Chaeyoung - đang nhe răng với Trương Diệu Vi - cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Trương Diệu Vi: "???"

Toi rồi.

Sếp của họ bị mù thật rồi.

Sếp mù kiểu này, lỡ đâu lên chương trình rồi để mắt đến Bạch Ngọc thì sao đây?!

Được bàn tay rộng lớn của người nhận nuôi ve vuốt trấn an, cuối cùng Chaeyoung mới dễ chịu hơn đôi chút.

Miệng ư ử phát ra âm thanh tội nghiệp, khiến người ta nghe được vừa bực mình vừa buồn cười.

Trong mắt Lisa đượm ý cười: "Nhóc đó nha, để ý đến chủng loài vậy à?"

"Áu!" Đương nhiên rồi!

Chaeyoung nghiêm túc nhìn cô, kêu thành tiếng: "A áu." Gấu trúc quốc bảo, ai làm tổn thương sẽ phạm pháp.

...Chó không có đặc quyền này.

Nàng là quốc bảo, không phải chó gì hết á.

"Được rồi, nhóc vui là được." Tuy Lisa không hiểu ngôn ngữ của loài chó nhưng ánh mắt nàng quá sống động, dường như tất cả suy nghĩ đều được viết rõ trên mặt.

Cuối cùng, Trương Diệu Vi mới lồm cồm bò dậy. Vừa làm mặt quỷ với Chaeyoung, cô ta vừa thầm nghĩ, nếu nói "chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng", vậy con chó này đi theo sếp, thì có lẽ người khác phải "chỉ chó bảo gấu" rồi.

Bây giờ, cô ta thật sự không dám nói thêm gì... rõ ràng đây là chó mà.

Lisa ôm Chaeyoung quay lại, nhìn cô ta rồi lạnh nhạt hỏi: "Chuyện gì?"

"À vâng... La tổng, em muốn hỏi xem, khi nào em có thể tiếp tục nhận hoạt động ạ? Hiện nay, lưu lượng đổi mới quá nhanh, em lo nếu mình cứ im ắng trong một khoảng thời gian thì sẽ bị công chúng quên lãng mất, mức độ nổi tiếng sẽ không bằng lúc trước." Trương Diệu Vi tỏ vẻ khẩn cầu.

Nhan sắc của cô ta hoàn toàn không hề thua kém Bạch Ngọc, và cô ta cũng biết cách để lợi dụng ưu điểm của mình. Giờ phút này, cô ta đang ra vẻ tội nghiệp nhìn Lisa, hàng chân mày xinh đẹp khẽ nhíu lại, có thể khơi gợi được sự thương tiếc từ cánh đàn bà.

Tuy nhiên...

Lisa: "Đổi hợp đồng."

Trương Diệu Vi: "...?"

Lisa lạnh lùng nhìn cô ta: "Tôi nhớ tôi đã cảnh cáo nàng, nếu gây thêm phiền phức cho công ty thì hợp đồng của nàng sẽ bị rớt hạng."

"La tổng?!" Trương Diệu Vi khó thể tin: "Chỉ vì điều mà này mà hợp đồng phải rớt hạng sao ạ?! Em có thể mang lại cho công ty..."

Lisa ngắt lời cô ta: "Nàng sai rồi, bây giờ nàng đang cần công ty cứu vớt."

Dừng một lát, cô lạnh lùng bổ sung: "Công ty không thiếu lưu lượng, nàng rớt đài thì chúng tôi có thể lăng xê người tiếp theo."

Vẻ mặt Trương Diệu Vi cứng đờ, cô ta tiếp tục van nài: "La tổng... Em thật sự biết lỗi rồi. Sau này, em chắc chắn sẽ tỉnh táo. Em sẽ không bao giờ làm vậy nữa đâu ạ."

Nàng ta vươn tay ra một cách đáng thương, muốn nắm lấy áo của Lisa.

Lisa điềm tĩnh ôm Chaeng Chaeng tránh đi, mặt lạnh như tiền: "Nàng chỉ có một sự lựa chọn này thôi, không thì nàng cũng có thể suy nghĩ đến chuyện chấm dứt hợp đồng."

Trương Diệu Vi hoàn toàn sững người.

Hoàn cảnh hiện tại của cô ta vô cùng tồi tệ, muốn được làm việc lại thì phải trông cậy vào Hoa Minh. Nếu lúc này chấm dứt hợp đồng với Hoa Minh, cô ta thật sự toi đời, khoan bàn đến tiền bồi thường, mà sau này...

Chấm dứt hợp đồng rồi, cô ta còn có sau này sao?

Lisa đang ép cô ta.

Sắc mặt Trương Diệu Vi thay đổi liên tục, cuối cùng cô ta chán nản nói: "Vâng... Em đồng ý, nhưng mong công ty có thể mau chóng giải quyết phiền phức này giúp em ạ."

"Ừ, biết rồi." Nói xong, Lisa quay người ra ngoài.

Trương Diệu Vi nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng cô, thầm mắng...

Đồ đàn bà chó vô tình vô nghĩa!

Trong mắt chỉ có kinh doanh và lợi ích, một nàng gái đẹp ngời ngời đứng trước mặt như mình đây thế mà cô ta không mảy may rung động. Đồ nhà giàu không có trái tim, chỉ xem nàng là công cụ!
Quá khó ưa, độc thân suốt đời là đáng kiếp!

Bên ngoài, giọng Lisa vang lên: "Chaeng Chaeng, đói không?"

"Áu!" Đói!

"Vậy về thôi, về ăn tối, tối nay có thể cho nhóc ăn chút đồ ăn vặt nhé."

"Chít chít ~" Tiếng chó cực kì hào hứng.

Trương Diệu Vi: "???"

Đúng là người không bằng cả chó!

Một nàng gái xinh đẹp như mình mà đãi ngộ không bằng cả một con chó cơ à???

-

Đa số hoạt động của Trương Diệu Vi đều bị tạm dừng!

Thậm chí, chương trình thực tế mới "Cuộc sống thường ngày của ngôi sao nổi tiếng" do Hoa Minh sản xuất cũng thay Trương Diệu Vi luôn!

Những lời mắng chửi quá khích trên mạng lúc đầu đã dừng hẳn, dần dà có khá nhiều người phân tích biết đâu Trương Diệu Vi bị hãm hại, và cho rằng Trương Diệu Vi bị anti-fan giở trò.

Đến khi trên mạng không còn bị bủa vây bởi những câu mắng mỏ và chê trách nữa, thay vào đó lại có những ý kiến khác...
"Có phải nàng ấy bị chơi xỏ không vậy?"

"Đọc mấy bài phân tích tôi thấy có lý lắm. Video đó cắt đầu bỏ đuôi, sau đó thông tin đen cũng đột nhiên xuất hiện, tôi thấy giả giả thế nào ấy..."

"Đồng ý, Trương Diệu Vi thảm quá trời rồi."

"@Hoa Minh, Trương Diệu Vi không đến mức phải bị đình chỉ tất cả công việc chứ trời. Mấy người đang làm gì thế hả!"

"À ờm... Chỉ có tui tò mò ai sẽ thay Trương Diệu Vi thôi ư? Show sắp ghi hình rồi, nói trước à nha, người được thay thế mà không vừa lòng tui thì tui không xem đâu đấy."

"Tò mò thật nha, là Tiêu Vũ hay Hứa Sở đây nhỉ?"

...

Ngay khi hướng gió đang từ từ nghịch chuyển, dân mạng dần dần không còn chú ý nhiều đến quá khứ đen tối của Trương Diệu Vi, thì trang blog chính thức của chương trình thực tế "Ngôi sao lớn" công bố Lisa sẽ là vị khách mời cuối cùng.
Cùng lúc đó, sếp lớn của Hoa Minh - Lisa đã đăng ký một tài khoản Weibo, dù chưa hề đăng bất kì bài nào.

Tin này vừa được công bố, trên mạng bắt đầu bùng nổ...

"Trời má! Cô chủ Hoa Minh!"

"Đại gia cũng muốn tham gia chương trình hả? Tôi nhớ hình như boss Hoa Minh rất đẹp gái và trẻ tuổi đó..."

"Đúng đó, có ảnh chụp nè (hình hình hình), đẹp gái cực, người đàn bà nạm kim cương cũng tham gia show này à?"

"Cứu bồ nghệ sĩ của công ty hả. Hơn nữa, show này là chương trình đầu tiên của họ, sếp đích thân ra trận thì cũng đáng để xem đấy."

"Bây giờ mị vô cùng mong ngóng show này rồi đó! Mị không chỉ muốn xem cuộc sống thường ngày của ngôi sao nổi tiếng, mà mị còn muốn xem cuộc sống thường ngày của đại gia nữa!"

"...Đừng lật xe đấy, nếu không quê xệ lắm cho coi."
"Đồng ý, cô ta là sếp của Hoa Minh, lên show làm gì chứ, đến lúc đó còn gì đâu mà coi?"

"Không phải còn những khách mời khác sao? Trái lại tôi rất trông chờ, boss Hoa Minh cực kì bí ẩn, lần này có thể xem được cuộc sống hào môn rồi! Không biết La tổng có tiết lộ cuộc sống chân thật của mình không?"

"Ha ha ha, ví dụ như... Buổi tối ai nằm bên cạnh La tổng nhỉ?"

...

Ông chủ của Hoa Minh - Lisa đích thân tham gia chương trình tạp kĩ!

Thông tin này ngay lập tức gây sốt trên mạng. "Ngôi sao nổi tiếng" thu hút mọi sự chú ý, không chỉ đang quảng bá cho chương trình tạp kĩ, mà còn di dời được sự chú ý của cư dân mạng khỏi tư liệu đen của Trương Diệu Vi.

Lúc này, ở một nơi trong thành phố cũng có người đang thảo luận.

"Lisa đích thân tham gia show luôn à!" Người đại diện của Bạch Ngọc hô lên.
Bạch Ngọc cũng khá kinh ngạc: "Thật không ngờ..."

Cô Trương: "Xem ra Thần Ngu không đạt được mục đích rồi. Họ ra tay với Trương Diệu Vi hòng đả kích show "Ngôi sao nổi tiếng" của Hoa Minh. Hiện giờ, rõ ràng là giá trị mong đợi với show này còn cao hơn nữa."

Cô ta lẩm bẩm: "Không ngờ Lisa sẽ tự mình ra trận. Lần này, có lẽ Thần Ngu sẽ chưng hửng rồi, sự hợp tác của chúng ta chắc không tiến hành nổi nữa đâu."

Bạch Ngọc không mảy may để ý: "Không tiến hành được thì thôi. Em cũng không muốn hợp tác với họ cho lắm. Tiếc là lần này không quật ngã được con tiện nhân Trương Diệu Vi đó, phiền chết đi được."

"Hoa Minh sẽ không để Trương Diệu Vi rớt đài đâu. Em nhìn thủ đoạn của Lisa đi, thật sự không ai tưởng tượng ra được." Cô Trương vô cùng tán thưởng Lisa.
"Đúng vậy, Lisa thật khủng khϊếp... Nếu có thể tán đổ được cô ta..." Bạch Ngọc khẽ nheo mắt lại.

Tuy Lisa từng khước từ cô ta nhưng với một người đàn bà cực phẩm như thế, cô càng từ chối thì cô ta càng muốn chinh phục...

Mấy gã đàn bà cùng cấp bậc với Lisa toàn lớn tuổi, vả lại ngoại hình cũng không ổn.

Những ngôi sao nam có cùng vóc dáng và gương mặt như cô lại không có năng lực và địa vị giống cô.

Phóng mắt nhìn vào giới giải trí, mục tiêu đầu tiên của tất cả các nữ minh tinh trẻ tuổi đều là cô!

Dù bị từ chối nhiều thế nào đi chăng nữa, Bạch Ngọc cũng không muốn buông tay.

"Em đừng dây vào cô ta, đó là show của Hoa Minh, cô ta là sếp của Hoa Minh, hơn nữa bối cảnh và thủ đoạn của cô ta là những thứ em không thể dây vào nổi đâu." Cô Trương cảnh cáo.
Bạch Ngọc cáu bẳn: "Sao em có thể làm phật lòng cô ta được? Em chỉ muốn được cô ta để mắt đến thôi. Show này là một cơ hội tốt, nếu có thể tiếp cận được cô ta, sau này chúng ta còn cần phải khổ sở nịnh bợ người khác thế này sao?"

"Vậy cũng đúng, nhưng Lisa chưa từng có bất kỳ scandal tình cảm nào. Em muốn cưa cẩm thì cứ cưa cẩm, đừng làm khó coi quá là được." Cô Trương lại cảnh cáo.

"Yên tâm đi, em sẽ chú ý mà."

-

Người ngoài giới tò mò và mãn nguyện thế nào, Lisa không màng quan tâm.

Cô đang tắm cho Chaeyoung.

Người chăm sóc Chaeyoung đã tới báo cáo từ sớm, nhưng nàng nhóc này không thích bị người khác đυ.ng chạm, lần nào cũng chỉ quấn lấy Lisa. Nếu cô từ chối, nàng sẽ xuất chiêu...

Ôm lấy bắp chân, ngồi trên giày, ngã vào đùi cô.
Mỗi lần như thế, cô không tài nào khước từ được.

Vậy nên, mỗi ngày trước khi tắm, cô sẽ luôn tắm cho nàng trước.

Bé chó rất thích tắm. Đến giờ tắm, nàng sẽ ngoan ngoãn lật người nằm trong bồn tắm và nhìn cô bằng đôi mắt mong đợi.

Lisa thấm ướt người nàng, lấy sữa tắm dành cho thú cưng rồi xoa khắp toàn thân cho nàng.

Trên cơ thể toàn là bọt, nàng vui sướиɠ không tả được.

Thấy nàng phấn khích, Lisa bất giác mỉm cười.

"Rè rè rè..." Điện thoại di động rung lên.

Cô lau tay, cầm điện thoại di động, thoáng nhìn qua, đó là một dãy số xa lạ.

Cô bắt máy: "Ai vậy?"

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia...

"Lisa, con muốn tham gia show?! Không được, ba không đồng ý! Một người có thân phận như con sao lại đi tham gia chương trình luôn bị dòm ngó bình luận kiểu đó?! Điều này nhục nhã như vậy, sao con có thể hạ mình giống con hát thế được!"
Giọng nói già nua ở đầu dây bên kia hơi tức giận, chứa đựng khí thế cao cao tại thượng.

Lisa vừa nghe giọng nói này thì sắc mặt lập tức sa sầm, đồng thời cơ thể cô bị bao quanh bởi một luồng khí ngột ngạt.

Chaeyoung hoảng sợ đến bất động, vừa tò mò vừa dè dặt nhìn cô.

Người nhận nuôi...

Đây là sao vậy?

Tai nàng run lên, cẩn thận dỏng tai lắng nghe âm thanh ở đầu bên kia điện thoại.

Giọng đó vẫn đang nói liên tu bất tận: "Lisa, con muốn tự mở công ty, ba không can thiệp vào. Con xem con kinh doanh công ty tốt đến vậy dù phải bắt đầu từ con số không, các chú bác của con luôn khen ngợi con, nói ba có một đứa con gái tài giỏi. Nhưng bây giờ con lại muốn đi tham gia cái show gì đó? Con xem ai sẽ..."

Lisa đột nhiên ngắt lời ông: "La Chấn Đình, tôi làm gì cũng chẳng liên quan đến ông."

"Sao lại không liên quan? Con là con của ba!" La Chấn Đình cao giọng.

Lisa cười khẩy: "Tôi không có ba, cũng không có nổi một người ba như ông đâu."

Giọng bên đầu dây kia chợt khựng lại. Hồi lâu sau, ông bỗng cất giọng khản đặc: "Lisa, lâu vậy rồi... Con vẫn không tha thứ cho ba sao?"

"Tha thứ?" Như nghe được một câu chuyện cười, Lisa cười nhạt: "Tôi có tư cách gì để tha thứ hay không tha thứ cho ông chứ. Người ông nên xin lỗi đang nằm ở dưới đất kia kìa."

"Lisa, con muốn thế nào đây? Rốt cuộc ba phải làm gì thì con mới bằng lòng tha thứ cho ba?" La Chấn Đình hỏi với giọng đau khổ.

"Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông. Tận ba mạng người đấy, ông cầu xin họ tha thứ đi." Lisa lạnh lùng nói.

Nói xong, cô cúp điện thoại, kéo số này vào danh sách đen.

Ngay sau đó là sự lặng thinh.

Gương mặt cô trông rất lạnh lẽo. Sự lạnh tanh này không giống những khi cô tiếp xúc với người khác. Cái lạnh này mang theo "nàng đơn", "đau khổ" và "căm hận"...

Đó là một loại cảm xúc vừa dằn vặt lại bi thương.

Nó giống như sự tuyệt vọng và đau đớn khi cô choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng mỗi đêm, cũng tựa như con thú dữ bên trong đang hung hãn đâm thẳng về phía trước nhưng lại không tìm được lối ra.

Cô ngồi đó trong im lặng, tiêu hoá hết tất cả những cảm xúc tiêu cực của mình sau cuộc điện thoại với La Chấn Đình.

Lúc này...

Một bàn chân vừa ướt vừa ấm đặt lên mu bàn tay cô.

Lisa ngẩng đầu nhìn qua và thấy Chaeyoung, người đầy bọt xà phòng đang nằm trên thành bồn tắm, duỗi chân đặt lên mu bàn tay cô và lo lắng nhìn cô.

Đúng vậy, là lo lắng.

Đôi mắt trong veo chứa đựng ấm áp và quan tâm.

Cô nhìn nàng không nói gì, ánh mắt ra chiều phức tạp.

Chó con khẽ cử động, vươn đầu, nhón chân và li3m nhẹ cô, miệng kêu lên: "Áu..."

Lisa vẫn không động đậy.

... Chưa được đúng không?

Chaeyoung li3m môi, ngẫm nghĩ. Hai chân trước giơ lên, chắp vào nhau và làm động tác chúc mừng.

Nàng từng làm động tác này rồi. Nhưng lần này, nàng làm vô cùng cẩn thận, ánh mắt vừa lo lắng vừa dè dặt.

Lần trước nàng sử dụng động tác này dỗ dành một người đang tức giận, nhưng lại chịu phải sự ngược đãi mà nàng chưa bao giờ tưởng tượng ra. Vậy nên, lần này nàng "dỗ dành" cô một cách thận trọng, vừa thử dò xét vừa dè chừng.

Lisa nhìn thẳng vào mắt nàng.

Cô có thể thấy rõ sự dè dặt trong nàng. Tuy nhiên, cô có thể nhìn ra rằng, nỗi sợ hãi và cẩn thận của nàng là thật, sự quan tâm và lo lắng của nàng cũng là thật.

...Nàng sợ "dỗ dành" cô, nhưng vẫn kiên quyết "dỗ dành" cô.

Một nàng nhóc thông minh và ấm áp như vậy...

Lisa khẽ nhướng môi, bi thương đang bủa vây cô dần rút đi, cơ thể căng cứng cũng từ từ thả lỏng. Cô vươn tay, xoa đầu nàng, sau đó cầm vòi nước lên rồi khàn giọng nói:

"Được rồi, nhóc con, nên tắm sạch xà phòng thôi."

"Chít?" Không giận nữa hả?

Chaeyoung mở to đôi mắt, nhìn cô.

Lisa chỉ điều chỉnh lại nhiệt độ nước, rồi nhẹ nhàng tắm sạch xà phòng cho nàng.

"Áu!" Chaeyoung vui mừng, nhe răng, gương mặt khoái chí không che giấu được.

... Dè dặt và thăm dò lập tức bay biến không còn gì nữa.
Nàng đã dùng độc chiêu dỗ dành được người nhận nuôi nè!

Nàng thật lợi hại, người nhận nuôi tốt quá chừng.

Chaeyoung cực kì phấn chấn, đến mức lăn qua lộn lại trong nước. Cơ thể còn run lên, lắc lắc lông khiến nước bắn tung toé khắp nơi.

Lisa lau nước trên mặt, bất đắc dĩ nói: "Nhanh lên nào, quậy nữa là cô sẽ cắt đồ ăn vặt ngày mai của nhóc đấy."

Chaeyoung lập tức bất động, chỉ có đồng tử đảo quanh, thể hiện tâm trạng tốt đẹp của nàng.

Lisa cũng khẽ nhướng môi, mắt ánh lên nét dịu dàng.

Sau khi tắm xong, cô bao bọc chó con lại bằng một chiếc khăn lông lớn và bế lên. Chó ta ngọ nguậy một lúc, rồi không ngo ngoe nữa, để cô bế mình ra khỏi phòng tắm.

...Nàng không nhìn thấy xung quanh mắt mình đã sạch sẽ từ gương phòng tắm, và không biết bây giờ "mắt gấu trúc" đã bị rửa trôi.
Vì vậy, có lẽ sáng mai, nàng mới có thể hoảng sợ soi gương, sau đó lén cô vẽ thêm "mắt gấu trúc" lên, đóng giả thành một con gấu trúc hoàn hảo rồi đắc ý đi ra khỏi phòng tắm.

Nghĩ vậy, Lisa lại nhướng môi cao hơn.

Chỉ có điều...

Tại sao màu lông đen trên người chó con lại không giống như được nhuộm thế nhỉ?

-

Sau một tuần công bố Lisa sẽ trở thành khách mời, hai số đầu tiên của "Cuộc sống thường ngày của ngôi sao nổi tiếng" sắp sửa bắt đầu ghi hình.

Chương trình này một lần sẽ thu hình hai số. Sau đó, họ sẽ vừa công chiếu, vừa thu hình kì ba và kì bốn.

Suy cho cùng, thời gian quay "Cuộc sống thường ngày" không thể chỉ vỏn vẹn vài ngày được, nếu không chương trình sẽ vô cùng nhàm chán.

"Đi thôi Chaeng Chaeng." Lisa chìa tay.

Chaeyoung bỏ lại đồ chơi của mình, lao về phía Lisa.
Cô ngồi xổm xuống dang hai tay, tiếp được nàng nhóc đang chạy bổ về phía mình với đôi mắt cưng chiều.

Trời đã nhá nhem. Sau khi lên xe, một người một thú đi thẳng đến một khu vực khác của thành phố.

... Đó là một căn bất động sản khác của Lisa, căn nhà cấp cao nằm trong khu biệt thự.

Cô và Chaeyoung hiện ở trong một khu tứ hợp viện có giá trị rất cao, đó là nơi cô đang sinh sống. Vậy nên, việc ghi hình có khả năng cao sẽ tiết lộ nơi ở, dẫn đến những rắc rối không đáng có.

Chính vì vậy, trong lúc ghi hình, họ sẽ luôn ở trong biệt thự này.

"La tổng, tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị xong theo yêu cầu của cô. Các phòng cũng được lắp camera. Camera sẽ bắt đầu hoạt động và ghi hình vào đúng bảy giờ sáng mai." Trợ lý Cao nói, cô ta cũng là người phụ trách "dọn nhà" lần này.
Lisa gật đầu, chỉ đáp: "Ừ, biết rồi."

Cô thả Chaeyoung xuống.

Đi tới nơi mới, nhưng vì biết sắp "được lên ti vi" nên Chaeyoung không hề tỏ ra chống cự. Thay vào đó, nàng tò mò quan sát khắp nơi.

Cho dù đó là "cái ổ" mà nàng chưa từng ở, hay đồ ăn được chế biến riêng, đồ chơi, sân chơi cỡ nhỏ..., tất cả đều giống tứ hợp viện như đúc, hầu như không gây ra cảm giác khó thích nghi.

Nàng thích thú chạy lên chạy xuống trong phòng, chốc chốc đi lên ban công ngắm nghía, chốc chốc lại ra sân trước xem xét. Rất sôi nổi, hiển nhiên tâm trạng của nàng cực kì tốt.

Lisa lắc đầu hết cách, sau đó đến thư phòng để cất đồ đạc của mình.

Chẳng bao lâu sau, giờ ăn tối đã đến.

Bữa tối của chủ và thú cưng được đặt trên bàn, có canh, rau và món chính, thoạt trông khá giống nhau.
Món chính của Lisa là một chén cơm, còn của Chaeyoung là một dĩa thịt bò bít tết đã được cắt sẵn.

Ngửi được hương thơm, Chaeyoung lập tức nhảy lên cái ghế đặc chế. Thức ăn được đặt trên bàn, ghế khá cao, vừa đủ để nàng nhô đầu lên ăn.

Tối nay có món thịt viên được làm từ tôm gà, vịt và cá băm nhuyễn. Nàng vừa nếm thử đã ch4y nước miếng.

Đuôi nàng tung tẩy, lưỡi cuốn lấy một viên thịt, mắt cũng sáng lên.

Xem cảnh ăn trực tiếp quả nhiên có hứng ăn hẳn, Lisa cũng cảm thấy ngon miệng hơn nhiều.

Cô vừa ăn, vừa đưa tay xoa đầu nàng với vẻ mặt hài lòng: "Không tồi nha, lớn thêm rồi nè. Xem ra gần đây nhóc được bồi bổ lắm nhỉ, tình trạng ổn hơn trước rất nhiều."

"Au ư ~" Chaeyoung đang mải ăn, không ngẩng đầu lên, chỉ kêu lên một tiếng như đáp lời.
Đúng vậy, nàng cũng cảm thấy gần đây mình ăn uống chơi bời khá tốt, cơ thể tích được kha khá năng lượng. Nếu muốn, nàng có thể biểu diễn một màn biến hình ngay trước mặt Lisa, đồng thời có thể lập tức trở lại hình dáng ban đầu.

Tuy nhiên...

Hôm qua, nàng tranh thủ lúc Lisa đang bận, bí mật vào phòng tắm biến hình thành "gấu trúc". Vậy nhưng, nàng vẫn không có mắt gấu trúc.

Có thể thấy rõ "mắt gấu trúc" không phải do năng lượng của nàng không đủ, mà vì... kỹ năng thiên phú của nàng thật sự có vấn đề!

Uầy.

Nàng chỉ buồn bã năm giây, rồi lại tìm được thuốc nhuộm từ một chỗ nào đó trong nhà, và tự vẽ vòng mắt đen lên cho mình.

Tự lực cánh sinh, cơm no áo ấm.

Chaeyoung ăn xong phần mình, còn ăn thêm hai viên thịt mặn trong chén của Lisa, bấy giờ nàng mới hài lòng nhảy xuống bàn.
Chờ Lisa đánh răng và tắm rửa cho nàng.

-

Buổi tối, chủ và thú nuôi nằm trên giường.

Lisa nhìn máy quay đang treo gần đó, hơi khó ngủ.

Đây là lần đầu tiên cô ghi hình, không quen lắm với chuyện trong nhà xuất hiện thêm vài món đồ lạ.

Sáng mai máy quay sẽ mở, ekip ghi hình và người quay phim sẽ đến đây. Chìa khoá đã được giao cho họ rồi.

"Khò khò khò..." Bên cạnh, Chaeyoung đang ngáy nhỏ.

Lisa nghiêng đầu nhìn nàng, bất đắc dĩ vươn tay véo nhẹ tai nàng.

Tai nhóc con run lên, sau đó nàng bực dọc chui vào lòng cô làm tổ và tiếp tục ngủ say.

... Kiên định không chút suy suyển.

Nàng nhóc này, sao có thể vô tâm vậy cơ chứ?

Không phải nhóc rất muốn lên tivi à?

Không có tâm trạng gì khác sao hả?

Cô bất lực lắc đầu, bên tai là tiếng ngáy khe khẽ của nàng khiến người ta nghe xong cũng cảm thấy buồn ngủ.
Trong bầu không khí ấy, Lisa mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Nửa đêm.

Chaeyoung cảm thấy sau lưng hơi ngứa, với chân ra sau nhưng không tới.

Vì vậy, do được ăn ngon ngủ yên nghỉ khoẻ, năng lượng đầy đủ và còn đang say giấc nồng nên nàng gần như không mảy may do dự... biến thành người.

Một nàng gái không mặc quần áo, với gương mặt ngây thơ và thanh tú xuất hiện.

Nàng vòng tay ra sau gãi lưng, rồi sau đó bàn tay trắng nõn và xinh xắn đập nhẹ lên người Lisa, đầu tóc mượt mà đen tuyền chui thẳng vào l0ng nguc cô.

Lisa nửa mê nửa tỉnh, cảm nhận được chó con vùi đầu vào lòng mình, cô vô thức vỗ về lưng nàng.

Sau đó...

Cô chạm phải thứ gì đó mềm mại, thơm ngát và nhẵn nhụi như ngọc.

Lisa sửng sốt, choàng tỉnh giấc rồi lùi lại, đồng thời cô nhìn vào l0ng ngưc mình.
Trong giây phút cô mở mắt, bóng dáng thiếu nữ chợt loé sáng, đến khi thấy rõ thì trong lòng cô vẫn chỉ là chú cún kia. Chú cún nho nhỏ với hai màu đen trắng đan xen đang chép miệng ngủ say sưa.

Cô cố gắng nhắm mắt rồi lại mở ra, vẫn là chó mà.

Có lẽ cô nhìn nhầm rồi? Nhìn nhầm rồi chăng?

Đấy chỉ là một hình bóng thoáng qua, như nằm mơ chưa tỉnh. Sau khi nhìn rõ, cô cũng chỉ thấy có bé chó này thôi.

Tóc đen như mực, làn da như ngọc, gương mặt thơ ngây ửng hồng đang say ngủ...

Cô vội lắc đầu, thở dài một hơi.

Chắc là mơ rồi?

Sao cô lại mơ thấy cảnh này chứ?

Chẳng lẽ, cô muốn phụ nữ lắm rồi à?

Lisa suy tư, rơi vào hoài nghi.

Mà chó ta...

Nàng vẫn đang ngủ mê mệt, khẽ ngáy khò khò, chẳng hay biết gì!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top