Chương 59: Vợ là của anh. Anh không thể trao em cho bất kỳ ai khác (H)

Trans: truclinhdo (Wattpad)



'Logan, tôi có th sng được bao lâu na?'

'Thưa bà...'

'Tôi cảm thấy trái tim của mình bây giờ hầu như không đập. Thật khó để thực hiện mọi thứ.'

'Tôi xin lỗi thưa bà...'

'Haa, Bleon... Còn Bleon thì sao? Anh ấy như thế nào?'

'...Công tước đang làm rất tốt. Philia đang chăm sóc tốt cho ngài ấy...'

'Tt. Tôi thy rt vui mng.'

Tôi nghĩ đó thực sự là một sự giải thoát. Nhưng dù nghĩ đó là một sự nhẹ nhõm, trái tim tôi đập nhanh khi nghĩ đến hình ảnh anh ấy đang mỉm cười hạnh phúc, quên đi những thứ như tôi trong đầu.

'A, cơn đau li p đến. Ông có th đi bây gi. Tôi cn ng.'

'Tôi sẽ dẫn cô lên giường'

'Cm ơn. Ln t... Không. Hãy quay v mt cách an toàn.'

Vì lý do nào đó, tôi cảm thấy như hôm nay sẽ là lần cuối cùng tôi gặp Logan. Vì vậy, tôi đã cố gắng bảo ông ấy đừng đến nữa, nhưng có vẻ như tôi vừa nói một điều không cần thiết, nên tôi đã vội vàng ngậm miệng lại. Tôi dựa vào Logan và hầu như không tự đi đến giường.

Tôi nằm xuống và chìm vào giấc ngủ sâu. Giấc mơ lại thay đổi. Không - tôi nhớ rồi. Cuối cùng tôi cũng nhớ ra. Đây không chỉ là những giấc mơ. Chúng là những ký ức đang ngủ quên trong tiềm thức của tôi.

Tôi thức dậy khi nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa. Đó chắc là Logan. Tôi đứng dậy khỏi giường và bước từng bước nặng nề, buộc cơ thể nặng trĩu của mình đứng dậy.

'Logan, hôm nay là-'

Và khi tôi mở cửa, đó là Bleon, không phải Logan, người đang đứng trước mặt tôi không phải bác sĩ.

'Bleon?'

Tôi gọi anh ấy, nhưng anh ấy không trả lời. Anh chỉ nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt đầy sát khí như muốn giết ai đó.

'...Vy là v đã đây.'

'Anh đang làm gì đây?'

Anh đang nhìn tôi với vẻ mặt đẫm máu, lạnh lùng và tàn nhẫn. Tuy nhiên, nhìn thấy anh ấy trước khi chết khiến tôi cảm thấy tốt hơn.

Dù vậy, tôi vẫn nói chuyện thẳng thắn với anh ấy, với vẻ mặt khó chịu và nhẫn tâm, không bao giờ bộc lộ cảm xúc thật của mình.

"Em không nghĩ còn gì đ nói gia chúng ta na."

'Anh còn có chuyn mun nói.'

Nói xong, Bleon nắm lấy cổ tay tôi và lôi tôi vào nhà. Rồi anh nhìn quanh, tiến đến chiếc giường, đặt tôi nằm xuống rồi leo lên người tôi. Tôi ngước nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên. Tôi chưa bao giờ thấy anh hành động bạo lực như vậy.

'A-Anh đang làm gì vy— mmph!'

Vừa nói, môi tôi đã bị anh ngấu nghiến. Anh bắt đầu mút lấy môi và lưỡi tôi một cách mất kiên nhẫn như một con thú đói. Tôi vô tình chìm vào nụ hôn của anh ấy, sau một lúc lâu, tôi lấy lại bình tĩnh. Và khi tôi cắn mạnh vào lưỡi anh, mùi máu tràn ngập khoang miệng và Bleon hơi lùi lại.

'Ưm'

'Bn thu'

Tôi không bỏ lỡ một giây phút nào và nhổ nước bọt vào anh ta như thể một thứ gì đó thực sự bẩn thỉu đã chạm vào tôi.

'Ti sao anh đến đây vi cơ th bn thu đáng kinh tm đó? Em đã nói là em không có s thích dùng li đ ca người khác.'

'...Tại sao vợ làm điều này với anh?'

'Hả?'

'Anh đã nhìn thy tt c... Bác sĩ đã đi ra t đây.'

Khi nói điều đó, đôi mắt anh ấy rung lên như thể bị trọng thương.

'V—V tôi, và mt người khác, haa...'

'Em không còn là v anh na. Không phi gia đình hay bt c khác. Vì vy, nhng gì em làm có liên quan gì đến anh không?'

Rõ ràng là Bleon đã hiểu sai, nhưng tôi không có ý định đính chính điều đó. Cũng không tệ khi nghĩ rằng tôi đang gặp gỡ một người đàn ông khác. Nhìn hành vi của anh ấy bây giờ, tôi cảm thấy đó là một cơ hội tốt để loại bỏ hoàn toàn hình ảnh của tôi trong tâm trí Bleon, mặc dù anh ấy dường như vẫn còn hối hận.

'...Điu đó quan trng sao. Nó không thành vn đ.'

'Không thành vn đ- Mmmph.'

Nhưng thậm chí không cho tôi cơ hội để nói, Bleon bắt đầu ngấu nghiến môi tôi một lần nữa. Tôi lắc đầu nguầy nguậy để thoát khỏi anh ấy, tuy nhiên, Bleon dùng một tay nắm lấy cằm tôi, tay kia giữ cả hai tay lên trên đầu tôi để khiến tôi bất động.

Sau đó, anh ấy đưa gương mặt lại gần để nhìn vào mắt tôi. Tôi sững sờ trong giây lát. Đôi mắt của Bleon thật kỳ lạ. Có vẻ như thiếu một cái gì đó.

'V ơi... anh không mun làm tn thương em...'

Anh hôn khắp mặt tôi.

'Cút đi! Đng làm điu này. Chúng ta đã kết thúc ri!'

'Vẫn chưa kết thúc. Vẫn chưa.'

'Bây giờ anh định trả thù em sao? Anh đến đây để trả thù em vì đã khiến anh trở nên như vậy à?'

'Không...'

'Vậy anh tới giết em sao? Được, giết em đi. Sẽ tốt hơn nếu anh giết em!'

'Đừng nói thế... Làm ơn, làm sao anh có thể...'

'Vy thì đ em đi! Hãy đ em đi! Haaa, ukm.'

Tôi chợt tắt thở. Đó là khởi đầu của nỗi đau. Nhưng tôi không thể nói với anh ấy rằng tôi bị đau ở đây. Tôi cố tình vùng vẫy nhiều hơn, thở hồng hộc như sắp hết hơi vì chuyển động.

'V, nm yên đi.'

'Huuk, huuk, làm ơn, làm ơn, dừng lại. Em không là gì với anh cả. Huk, bây giờ anh cũng chẳng là gì với em cả. Chúng ta không nên gặp nhau. Nngh, vậy làm ơn.'

'...Chúng ta không nên gặp nhau? Ý vợ có phải như vậy không?'

'Đúng vy. Cút đi. Em không mun nhìn thy anh na. Làm ơn - hãy biến khi cuc đi em đi.'

Rất may, cơn đau nhanh chóng dịu đi và hơi thở của tôi trở lại bình thường. Anh dường như không để ý, có lẽ tiếng thở hổn hển đã bị lu mờ bởi sự vùng vẫy của tôi.

'...Anh không biết nên làm gì. Đng đ li cho anh. Bi vì đây là nhng gì em đã yêu cu...'

Sau đó, đột nhiên, Bleon tháo dây buộc váy quanh eo tôi, dùng nó buộc cổ tay tôi và buộc chúng lên giường. Sau đó, anh bắt đầu lôi thứ gì đó ra từ trong tay, một cái lọ quá quen thuộc.

'Cái gì, anh đnh làm gì? Tha cho em!'

'Anh s ung cái này trước, nên đng lo.'

Bleon nhặt cái lọ lên và tiếp tục nuốt những viên thuốc. Và khi từng chai một được uống cạn, mặt anh bắt đầu nóng lên. Sau khi uống vài lọ, đồng tử anh giãn ra, Bleon rót chai cuối cùng vào miệng tôi và hôn tôi ngay lập tức.

'Không! Em không mun. Em s không ung nó, mmmph!'

Một hương vị lạ xâm nhập vào miệng tôi cùng với lưỡi của Bleon. Tôi không muốn nuốt nó, nhưng khi anh ấy liên tục đẩy những viên thuốc vào miệng tôi, cuối cùng tôi đã nuốt thuốc xuống cổ họng.

'Ha... v.'

Sau khi xác nhận rằng tôi đã nuốt viên thuốc, Bleon rời miệng ra và giữa hai chân tôi rạo rực như thể thuốc bắt đầu có tác dụng.

'A, ngh... Em không mun...'

'Em biết gì không, vợ...? Khi chúng ta làm điều này lần đầu tiên, vợ cũng đã từng uống thuốc. Haa, lúc đó anh đã rất hạnh phúc. Vợ à, em... Ha, bởi vì lúc đó em rất thèm muốn anh...'

'Không, em không muốn anh ...'

'Nói di.'

Đột nhiên, bàn tay của Bleon luồn vào bên trong chiếc váy của tôi và nhẹ nhàng đẩy quần lót của tôi sang một bên, xoa bóp phần da thịt mỏng manh của tôi.

'V đã rt ướt như thế này ...'

'Mmph, đó là do, nnngh, tác dụng của thuốc.'

'Không sao. Điu đó không quan trng...'

Chiếc váy, quần áo bên trong và quần lót bị xé toạc ngay lập tức, để lộ bộ ngực của tôi.

'Anh đang làm gì vy, huuhk, anh đang làm gì vy...!'

Thay vì trả lời tôi, anh ấy vùi mặt vào ngực tôi và hít một hơi thật sâu rồi thở ra liên tục.

'Haa, tt quá...'

'Đi đi, làm ơn, ngh, đ-đng, hhngh...!'

Khi Bleon ngậm lấy hai đầu vú đã căng cứng vì thuốc, một tiếng rên rỉ bật ra. Kể từ thời điểm đó, anh bắt đầu thèm muốn tôi. Không biết là do thuốc hay là lâu ngày không tiếp xúc với anh mà mỗi khi môi hắn lướt qua, toàn thân tôi lại nổi da gà, đồng thời dịch thể ứa từ nơi bí mật ra khắp đùi của tôi.

'V là ca anh. Anh không th trao em cho bt kỳ ai khác, haa, V...'

'K-Không— hnnngh! Em không phải vợ anh— aahng...'

'Anh sẽ làm cho em cảm thấy tốt hơn so với tên khốn đó.... Bởi vì anh biết nơi khiến vợ cảm thấy thoải mái nhất...'

'Đừng, đừng, aaaah! Aaahk, hu-aang!'

'Ư.'

Một cây cột lớn lọt vào âm hộ ướt sũng chỉ sau những cái vuốt ve của anh ấy, và anh ấy lấp đầy toàn bộ bên trong chỉ bằng một cú nhấp. Khi quy đầu của anh ấy chạm đến điểm sâu nhất, các ngón chân của tôi cuộn tròn lại, và bên trong tôi run lên đến khi tôi đạt đến một cao trào xa vời. Bleon tiếp tục lẩm bẩm những từ tương tự, thậm chí còn đập sâu hơn vào bên trong, nơi không còn chỗ để đi vào.

Ngôi nhà này, vốn rất yên tĩnh khi tôi ở một mình, trở tràn ngập những tiếng rên rỉ phấn khích vì khoái cảm của chúng tôi trong nhiều ngày liên tục.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top