Chap 3: You were so beautiful last night
Nửa đêm
Minh Hằng mất ngủ , càng muốn ngủ càng thêm tỉnh táo. Nàng lăn qua lộn lại hơn nửa giờ , buồn ngủ vẫn chưa tới , tiếng đập cửa vang lên. Đã hơn nửa đêm , còn tưởng rằng ảo giác , rất nhanh , ngoài cửa lại vang lên tiếng thứ hai.
Nàng chỉ đành phải dừng lại , tùy ý mặc chiếc áo sơ mi rộng rãi , chỉ lộ ra cặp đùi thon dài thẳng tắp. Nàng không bật đèn , sợ người tới sẽ nhìn thấy gì đó. Mở cửa ra , chỉ lộ nửa người.
:Làm sao vậy?
:Đồng Ánh Quỳnh ngủ ngáy , ồn ào không ngủ được , có thể tới bên chỗ chị chen một chút được không?
Áo sơ mi của Minh Hằng bởi vì quá vội mà chưa mặc tốt , đã cài sai nút áo , cổ áo mở rộng , đêm nay ánh trăng rất sáng , cho dù không bật đèn , Tóc Tiên vừa cúi đầu liền cơ thể nhìn thấy rõ bên trong.
Cô hơi quay đầu đi , lỗ tai đỏ lên. Minh Hằng ngẩn ra , suy nghĩ một chút , vẫn là gật đầu.
:Có thể , có điều em đứng trước chờ một chút.
:Được.
Minh Hằng nhẹ nhàng đóng cửa lại , tìm được áo khoác mặc lên , rũ chăn vài cái mới để cho Tóc Tiên vào. Nhưng vẫn không bật đèn. Nàng không nên mở cửa , lại càng nên đồng ý , nhưng ma xui quỷ khiến liền thành ra như vậy.
:Ngủ đi.
Nàng cuốn một góc chăn , đưa lưng về phía Tóc Tiên , cố gắng xích cách xa chút. Minh Hằng không lên tiếng . Minh Hằng tưởng cô quá buồn ngủ đến mức muốn đi ngủ , cũng an tâm hơn nhiều.
Lúc đường chân trời hiện lên trắng sáng , Minh Hằng dần dần tỉnh dậy , đồng hồ sinh học rất đúng giờ , còn năm phút nữa là đến 7 giờ rưỡi.
Tóc Tiên còn đang ngủ , Minh Hằng thở phào , từ từ đem tay bên hông dời khỏi . Trước tiên mặc nội y , lại tiếp tục tay chân nhẹ nhàng mở rủ quần áo lấy tùy tiện ra một bộ đồ . Mặc xong đi ra khỏi phòng.
Lúc này , Tóc Tiên vốn đang ngủ lại mở mắt ra , trong mắt không hề có nửa điểm buồn ngủ , cô quấn chăn trở mình , nghĩ đến những gì vừa mới nhìn thấy.
Cô siết chặt hai tay bên người , ngẩn ngơ xuất thần , xúc cảm ấm áp đó dường như vẫn còn lưu lại trong lòng bàn tay , tràn đầy đều là hơi thở và vết tích của một người khác nhắm thẳng chạy vào trong lòng cô.
Bởi vì phải làm thêm phần cơm cho hai người , Minh Hằng không chạy bộ buổi sáng , trực tiếp làm xong cơm sáng trước . Sau đó lại kêu hai đứa nhỏ rời phòng.
Tối hôm qua là đầu óc phát sốt . Hôm nay tỉnh táo , nhìn thấy đối phương không ngồi xấu hổ. Minh Hằng hầu như không nói chuyện , chỉ mong các nàng mau chóng ăn xong rời khỏi.
Em họ có vẻ đang vội càng quét thức ăn xong , ngoan ngoãn cảm ơn Minh Hằng mấy câu liền kéo Tóc Tiên đi khỏi , Minh Hằng dù thế nào cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vụ gì , rốt cuộc đêm qua hai người đã làm gì rồi sáng sớm tay lại đặt trên hông người ta , lại còn ngại ngùng các thứ như thế?
Hai ngày sau đó , có lẽ vừa khai giảng tương đối bận rộn, Tóc Tiên đều không tới cửa tiệm.
Đêm nay , là thời gian đã hẹn với Phạm Quỳnh Anh tới ăn lẩu , 6 giờ Minh Hằng liền đóng cửa tiệm sớm , về nhà trang điểm thay quần áo trước.
Nàng thay một chiếc váy có đai đeo thuần trắng bó sát , váy rất tôn dáng người , ngực tấn công mông phòng thủ , lả lướt hấp dẫn. Phạm Quỳnh Anh làm việc ở một công ty tư nhân bản địa , hiện tại đang trong thời kỳ phất lên , công việc khá bận rộn . Cuối tuần tăng ca là thường thấy . Buổi chiều cô ấy gửi tin nhắn cho nàng , nói 8 giờ sẽ tới đón Minh Hằng , nhưng sắp hơn 7 giờ rưỡi điện thoại lại gọi tới , nói tạm thời không thể đến đón, đã nhờ người khác tới đón.
:Chiếc Land Rover màu đen , sắp đến chỗ em rồi đó , em xuống lầu trước đi , em ấy sẽ đưa em đi , các em tới trước gọi đồ ăn thoải mái , chị bên này bận xong sẽ qua đó.
Trong điện thoại , Quỳnh Anh nhanh chóng bàn giao. Minh Hằng biết cô ấy bận , nói đôi câu liền cúp điện thoại.
Nàng giẫm giày cao gót đi xuống lầu , đứng chờ trước sảnh chung cư . Lúc này mặt trời mới vừa xuống núi , không quá nóng như ban ngày , gió đem chợt thổi tới từng cơn mát mẻ.
Không bao lâu , một chiếc xe như Quỳnh Anh miêu tả cũng đã từ xa tiến tới . Nàng đi lên trước nhìn thấy người lái xe , nhất thời sững sờ. Tóc Tiên ngồi trên ghế lái vẫn trong bộ áo đen chữ T , quần đùi , những khác biệt chính là hôm nay buột tóc lên , trên trán mang băng đô sọc đỏ đen xen kẻ , một lọn tóc lưa thưa rũ xuống hai bên , trông rất thời thượng.
Tóc Tiên nghiêng đầu nhìn nàng , nghiêng người một tay mở cửa ghế phụ ra.
:Lên đi.
Minh Hằng tỉnh thần , khom lưng nhấc chân ngồi vào , nhỏ giọng nói.
:Cảm ơn.
Không ngờ là em ấy . Tóc Tiên ừm một tiếng , không nói tiếp . Minh Hằng đưa tay vuốt vuốt tóc ra sau tai , nghiêng đầu nhìn ngoài xe , ngoài xe đèn neon dăng khắp nơi , ồn ào mà báo nhiệt. Trên đường phố có rất nhiều người qua lại , Tóc Tiên nhìn sang đưa tay thắt lại dây an toàn cho nàng , tay vô tình đụng phải bắp đùi của nàng . Minh Hằng gần như theo bản năng căng cứng thân thể.
Tóc Tiên thắt kỹ đai an toàn liền thu hồi tay , lái xe tới tiệm lẩu đã được chỉ định . Bên trong xe rất yên tĩnh , không ai nói với ai câu nào.
Tới nơi , em hỏi chờ các cô ở cửa , trong tiệm còn có mấy người bạn , mọi người nhìn thấy Minh Hằng liền sôi nổi chào hỏi.
Minh Hằng ôn nhu mĩm cười , một cô gái áo vàng gọi nàng , bảo nàng qua đó ngồi , Minh Hằng gật đầu rồi đi về hướng của cô gái đó.
Cái bàn là bàn tròn , cộng thêm Minh Hằng , bên kia vừa vặn ngồi đầy. Tóc Tiên ở phía sau sắc mặt trầm lặng. Em họ đứng lên , nói với cô gái áo vàng .
:Thy Ngọc, tớ muốn ngồi cùng cậu , đã lâu như vậy không gặp rồi , tớ rất nhớ cậu .
Nha đầu này miệng ngọt , mọi người trong bàn nghe được lời này đều bật cười , có người trêu ghẹo cô nàng.
:Chỉ nhớ Thy Ngọc của em , không nhớ chúng ta sao?
:Đều nhớ mà.
Cô nàng vừa nói vừa cười đến ngồi xuống bên cạnh cô gái áo vàng. Em họ ngồi vị trí đó , Minh Hằng đành phải qua bên kia . Sau đó, Tóc Tiên theo ngồi kế bên nàng.
Quỳnh Anh đến muộn một tiếng , cô ấy sau khi tới liền chủ động nhanh toán trước , còn mọi người đi ca hát. Em họ và Tóc Tiên sáng thứ hai không có tiết học thế nên cũng ham vui đi theo cùng.
Trong phòng KTV , ánh đèn chớp động , ánh sáng mờ tịt , ở đây có mấy người chơi được rất vui . Minh Hằng tính cách an tĩnh ôn hòa , trời sinh không hiếu động , yên lặng ngồi ở trong một góc.
Quỳnh Anh ngồi uống rượu cùng nàng , uống rượu vang đỏ , tác dụng ngấm về sau có chút lớn. Nửa bình rượu xuống bụng , men say chậm rãi dâng lên . Minh Hằng từ trước đến nay luôn tự biết kiềm chế , không uống tiếp nữa . Quỳnh Anh tửu lượng cao , còn chưa uống đã ghiền , liền đi tìm những người khác.
Một bên khác, cô gái áo vàng liếc thấy Minh Hằng hơi say , vốn định đi qua nhưng lại bị giành trước , Tóc Tiên đã ngồi vào bên cạnh Minh Hằng.
Cô gái ấy biết điều , hướng Tóc Tiên lắc lắc chiếc ly đế cao , một hớp uống cạn rượu vang đỏ trong ly. Tóc Tiên không thèm để ý đến.
Minh Hằng có cảm giác đầu nặng chân nhẹ , dựa vào sô pha mềm mại nhắn mắt nghỉ ngơi , nàng cảm thấy bên cạnh có người . Vì vậy đã mở mắt ra nhìn.
:Khó chịu sao?
Tóc Tiên hỏi ở bên tai nàng .
:Có muốn em đưa chị về trước không?
Tóc Tiên kề sát gần nàng , hai người gần như sắp chạm vào nhau nhưng lại bảo trì khoảng cách nhất định . Minh Hằng mí mắt run run , mới để ý lúc Tóc Tiên nói chuyện , hơi ấm áp kia toàn bộ nhất vào cần cổ của nàng , tê tê dại dại , nàng lắc đầu.
:Không sao.
Rồi sau đó nhắm mắt dưỡng thân. Bỗng nhiên , trên eo có lực mạng, ôm nàng kéo qua, một đôi tay nhẹ nhàng xoa bóp ở trên huyệt thái dương của nàng.
Trong nháy mắt dễ chịu hơn không ít. Bởi vì không có hơi sức , Minh Hằng lười chẳng muốn động , lẳng lặng hưởng thụ , nhích lại gần lòng ngực của Tóc Tiên thêm chút nữa.
Một đám người hight đến nửa đêm gần sáng , hai giờ mới ai về nhà nấy , em họ đi cùng Quỳnh Anh , Tóc Tiên phụ trách đưa Minh Hằng về nhà.
Chung cư , hầm để xe.
Ghế sau chiếc Land Rover, không khí rất nóng. Có lẽ là cồn quấy rối, có lẽ là ngâm đến quá muộn đầu tóc không tỉnh táo , bản thân Minh Hằng cũng không hiểu được , tại sao lại thành như vậy.
Nàng ngồi ngang ở trên đùi Tóc Tiên , hai người ôm nhau , hơi ấm cuộn vào , không thể tách rời.
Trực tiếp đột ngột vượt ra khỏi giới hạn ban đầu . Đêm khuya là thời điểm dễ dàng phạm hồ đồ nhất. Nhưng Minh Hằng vẫn còn lưu lại hai phần tỉnh táo , nàng nắm chặt tay Tóc Tiên , không để cho đối phương có động tác tiếp theo.
Tóc Tiên nhẹ nhàng tránh thoát khỏi tay nàng , cô vòng lấy eo nhỏ nhắn , một tay có thể ôm hết của nàng, hôn lên chiếc cằm nhọn của nàng , thấp giọng nói.
:Sẽ không làm đến cuối cùng.
Sáng hôm sau , nay là một ngày mưa dầm , nước mưa mang đến mát mẻ cho mùa hạ nóng bức. Trong nhà bật điều hòa 21•C , đắp chăn có thể thoải mái ngủ đến giữa trưa.
11 giờ , Minh Hằng từ từ tỉnh dậy . Mặt nàng hơi nóng , đối với chuyên tối ngày hôm qua , tuy có uống rượu nhưng vẫn nhớ rõ rõ ràng ràng . Cái cảm giác không nên có đó dường như vẫn còn tàn lưu , nhắc nhở nàng có bao nhiêu điên cuồng.
Chân rất mỏi , trên người đều có chút đau , cánh tay nhỏ gầy lại càng không có chút sức lực nào. Nàng ngẩn ngơ hồi lâu mới mặc quần áo tử tế xuống giường . Tỉnh lại sau khi say rượu khiến đầu có chút đau , nàng đến phòng khách rót ly nước lạnh để uống.
Nghĩ đến tối hôm qua , Tóc Tiên biểu hiện thật sự trúc trắc , nhìn dáng vẻ là không trải qua quá nhiều , vẫn là nàng dạy nhiều hơn . Lúc sau nàng mềm đến không sức lực, cũng là Tóc Tiên ôm về nhà. Tới phòng , hai người cùng nhau tắm rửa , cuối cùng suýt nữa không bảo vệ cho.
Bởi vì buổi chiều có tiết nên Tóc Tiên rất sớm đã đi khỏi. Cũng tốt , không cần phải xấu hổ như vậy.
Trong phòng bếp tỏa ra mùi thơm của thức ăn , trong nồi có cháo đã nấu xong. Lúc này Minh Hằng cũng đói bụng , nàng rửa mặt , sau đó múc chén cháo uống , nhanh chóng dọn dẹp qua loa một chút . Hôm nay nàng phải về nhà , phải tới trước giờ cơm.
Lúc đến cửa nhà để thay giày vào , tình cờ ngẩng đầu lên , phát hiện trên cửa có dám một tờ giấy màu xanh nhạt , nàng gỡ xuống , trên đó viết.
"Tối qua chị đẹp lắm , Minh Hằng".
To be continued
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top