chương 3

Phong Mạc buổi sáng sau khi tỉnh lại liền đi đến địa điểm thử kính trên thư mời .
Nơi thử kính là hai phòng làm việc, bên ngoài phòng làm việc đứng rất nhiều người, có nghệ sĩ tuyến đầu cũng có nghệ sĩ tuyến hai.
Phong Mạc khi tới nơi thấy vậy ngốc một chút: nghệ sĩ tuyến một đều tới, anh có phải hay không đã tới chậm?
Lại nhìn thoáng qua thời gian, trong lòng buồn bực: Không muộn...... Nghệ sĩ tuyến đầu không phải đều rất có bệnh ngôi sao ư? Như thế nào tới sớm như vậy?
Đương nhiên là để cho Hứa Càn lưu lại một ấn tượng tốt!
Hứa Càn là trong giới có tiếng tính tình xấu, quản người có hay không bối cảnh hoặc là nghệ sĩ tuyến nào, nên mắng liền mắng, cũng không khách khí.
Hắn không thích người đi cửa sau , cho nên thư mời phát ra, đặc biệt viết: Cấm đi cửa sau.
Tùy tiện năm chữ, làm người rối rắm đồng thời lại đối Hứa Càn hiểu biết cao hơn một tầng.
Lúc Phong Mạc tới tất cả mọi người kinh ngạc, bọn họ hai mặt nhìn nhau, thế nhưng nhất thời không biết người này là nghệ sĩ công ty nào -- hoặc là đi nhầm?
Phong Mạc mặt vô biểu tình ở ghế dài ngồi xuống , xem nguyên tác 《 Nhân Sinh Lữ Đồ 》.
Những người khác chính diện đánh giá, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, vài trợ lý dẫn dắt tiến vào.
Mọi người nhanh chóng đứng lên, Phong Mạc suy đoán vài vị này hẳn là đạo diễn, phó đạo diễn, nhà làm phim cùng biên kịch đi?
Hứa Càn hướng mọi người gật gật đầu, trực tiếp hướng bên trong đi.
Lúc này hắn cũng không nhớ rõ Phong Mạc, rốt cuộc ngày hôm qua chỉ là tùy tay cho một tấm thư mời, anh tới hay không cũng không nhất định, Hứa Càn cũng không có để ở trong lòng.
Khi Phong Mạc lấy ra thiếp vàng thư mời, những người khác đều sợ ngây người.
Thư mời của bọn họ đều là công ty vì bọn họ tranh thủ cơ hội, kết quả người này khen ngược, trực tiếp lấy ra thiếp vàng thư mời -- ý nghĩa ann là từ đạo diễn tự mình tiến cử lại đây.
Tiểu trợ lý nhìn đến thư mời cũng sửng sốt một chút, nhưng là dựa vào thứ tự đã phát ra, đành phải cho anh số 15.
Phong Mạc cũng không có để ý, tiếp theo xem nguyên tác.
Phong Mạc xem phi thường tập trung , phảng phất che chắn hết thảy bên ngoài, thẳng đến khi nghe thấy bên trong trợ lý hô một tiếng số 15 mới đứng lên đi vào trong phòng .
Ngồi ở vị trí thứ nhất là đạo diễn Hứa Càn, thứ hai là phó đạo diễn Lâm Đông, thứ ba biên kịch Lạc song, thứ tư nhà làm phim Nhậm Vũ Ngạo, thứ năm còn lại là 《 Nhân Sinh Lữ Đồ 》 tác giả Khi Tình Huyên.
Phong Mạc hướng năm vị lão sư cúi đầu chào: "Các vị lão sư hảo, tôi là Phong Mạc."
Hứa Càn chau mày, sau đó mới nhớ tới: "cậu là ngày hôm qua cái kia...... ừm... Cái người thích giúp đỡ người khác ?"
Phong Mạc: "...... A." Đại khái là.
Hứa Càn vỗ tay một cái: "Nguyên lai là cậu nha! Tôi nói cậu như thế nào quen thuộc như vậy !" Nếu là những người khác Hứa Càn khả năng không nhớ được, nhưng là Phong Mạc lớn lên quá đẹp, hơn nữa khí chất hoàn toàn cùng người khác bất đồng.
Hứa Càn gật gật đầu: "giá trị nhan đặc biệt thích hợp lăn lộn trong giới giải trí, tôi xem trọng cậu."
Phong Mạc cương một chút, sau một lúc lâu mới nói: "Cảm ơn Hứa đạo."
Đã thật lâu không có người lấy giá trị nhan sắc của anh ra nói chuyện, nhắc tới ảnh đế Phong Mạc nghĩ đến đầu tiên khẳng định là kỹ thuật diễn đỉnh cao mà không phải là khen nhan sắc .
Nhưng ở thế giới này còn không có người biết thực lực của anh.
Phong Mạc nói tiếp: "Tôi tới thử kính Triển Ỷ." Nói, anh ngồi ở trên ghêa, cả người nháy mắt tản mát ra hơi thở hắc ám mà quái gở .
Năm người kinh ngạc một chút, phảng phất nhìn đến không phải Phong Mạc, mà là Triển Ỷ Triển Ỷ tồn tại chân thật !
Anh hơi hơi cúi đầu, một loại áp lực tràn ngập không khí , qua vài giây, tay đột nhiên giật giật .
Triển Ỷ hơi hơi ngẩng đầu, trong mắt hiện lên mờ mịt , tuy rằng không có bất luận biểu tình gì , nhưng là năm giám khảo có thể nhận thấy được Triển Ỷ cảm xúc biến hóa rõ ràng !
Triển Ỷ giật giật miệng, lại không có phát ra âm tiết, lông mi run rẩy, cuối cùng, một đạo thanh âm mỏng manh vang lên: "Tỷ...... Tỷ?"
Hứa Càn năm người bị làm cho ngây người, trong nháy mắt, trước mặt bọn họ chính là Triển Ỷ!
Chính là Triển Ỷ sau tám năm lần đầu tiên nói chuyện trước mặt người ngoài !
Thanh âm có chút khàn khàn, mang theo ngữ khí khô khan , như là phí thật nhiều sức mới hô lên hai chữ.
Triển Ỷ sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng lại nâng tay, đem vòng hoa bảo vệ cẩn thận ở trong tay, ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ trước mắt .
Phong Mạc trước mặt không có trợ diễn, cho nên anh đối với không khí biểu diễn, nhưng kỹ thuật diễn lại làm cho năm người cảm giác được, trước mặt anh chính là có người!

Triển Tiêu liền đứng ở trước mặt anh!
"tốt!" Hứa Càn là người đầu tiên phản ứng lại, hô to một tiếng, bắt đầu vỗ tay.
Những người khác cũng cười vỗ tay.
Tác giả Khi Tình Huyên cười: "Rất tuyệt, tôi vừa mới thật sự cho rằng Triển Ỷ từ trong sách bước ra."
Hứa Càn nhìn Phong Mạc, hỏi: "câu tốt nghiệp chuyên khoa sao?"

Phong Mạc có chút xấu hổ: "tôi còn chưa tốt nghiệp." anh còn chưa có đi trường học báo danh đâu!
"um?" Hứa Càn vui sướng hài lòng hỏi: "Có hay không ký hợp đồng?"
Phong Mạc ho nhẹ một tiếng: "Tôi tháng trước mới thi đậu truyền thông Bắc Thành , còn chưa có đi báo danh, càng chưa ký hợp đồng."
ứa Càn chớp chớp mắt: "cậu thoạt nhìn trẻ như vậy , mới mười tám mười chín tuổi đi?"
Phong Mạc gật gật đầu, nói: "Mười chín tuổi."
"vậy là cùng Triển Ỷ tuổi như nhau, thật không sai, cậu rất có thiên phú." Hứa Càn nói.
Phó đạo diễn ho nhẹ một tiếng: "Hứa đạo, bên ngoài còn có rất nhiều người chờ thử kính đó......"
Hứa Càn ngẩn ra một chút: "ồ, ta suýt nữa đã quên, Phong Mạc đúng không? Trở về chờ thông báo đi."
Phong Mạc gật gật đầu, cúi đầu chào sau đó rời đi.
Anh để lại phương thức liên hệ cho trợ lý đi phía trước , anh rất nắm chắc, Triển Ỷ nhân vật này khẳng định là của anh.
Trong phòng thử kính , Hứa Càn nhìn về phía phó đạo diễn: "Người thanh niên này thật sự không có diễn qua bộ phim nào ?"
Lâm Đông vẻ mặt mờ mịt lắc đầu: "Không có đi? Bằng không lấy thiên phú đó sao có thể không có nghe nói qua?"
"Khả năng trời sinh chính là ăn chén cơm này, Hứa đạo, nhưng đến bắt lấy , bằng không một người mới rất khó ở cái trong vòng giải trí hỗn loạn này làm ra thành tích." Biên kịch Lạc song nói.
Hứa Càn cười cười: "Xem bản lĩnh, cũng xem phẩm tính."
Vài người gật gật đầu.
......
Dung Vũ về đến nhà trời đã tối rồi, cậu mở ra máy tính đem mấy chương bản thảo trước đăng hai chương.
Đăng xong hai chương mới , lại viết hai chương , Dung Vũ đăng nhập hậu trường, phát hiện trong thời gian ngắn lượng lưu trữ 《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 đã gia tăng đến bốn số không .
Dung Vũ có chút kinh ngạc, Phi Đao gửi tin đến: Đại đại, người nhanh như vậy liền phát sách mới nha?
Nhất Vũ Thương Thu: Ân.
Phi Đao: "......" Đại đại trước sau như một lạnh nhạt.
Phi Đao: Tôi đây đem quyển sách này hợp đồng gửi qua đi?
Nhất Vũ Thương Thu: Ân.
Phi Đao: "......" Đại đại nói chuyện phiếm không phải là tin nhắn tự động đi?
Phi Đao: Đại đại, quyển sách này là loại gì ?
Nhất Vũ Thương Thu: [ văn kiện ]《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 đại cương giả thiết.doc
-- đối phương đã thành công tiếp thu văn kiện "《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 đại cương giả thiết.doc"
Phi Đao không tiếp tục nhắn qua nữa, Dung Vũ thành thành thật thật gõ chữ .

Nhất Vũ Thương Thu có fans cơ sở, cho nên ở thời điểm《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》ra mắt , điểm đánh lượng phiếu đề cử lập tức xuất hiện ở bảng người mới .

Dung Vũ gõ chữ đến 9 giờ tối , chuẩn bị dọn dẹp một chút rồi đi ngủ.
Sau đó ở thời điểm rời khỏi hậu trường lại ma xui quỷ khiến click mở bình luận.
Bình luận cơ hồ tràn màn hình , Dung Vũ dòng chữ đỏ tươi 999+ có chút kinh ngạc, fan Nhất Vũ Thương Thu thư thật đúng là nhiều, Dung Vũ nhìn nhìn chú ý số lượng, có mười mấy vạn.
Nhất Vũ Lam Thiên: Tôi là từ 《 Sát Lục 》 bắt đầu vẫn luôn truy văn đại đại, nhưng không biết vì cái gì, hôm nay đại đại đã phát hai chương tôi liền cảm giác bút pháp được đại đại thay đổi, tôu không phải nhân sĩ chuyên nghiệp, cũng nói không nên lời nơi nào thay đổi, chính là cảm giác hành văn không non nớt như trước nữa .
Nhất Vũ Phiên Phiên: Gần hai chương iêm đã bị hấp dẫn, quá câu nhân đi đại đại! Sau văn cầu phát phúc lợi a! Ps: Đại đại viết càng tốt, em đều hoài nghi có phải hay không thay đổi cá nhân viết.
Nhất Vũ Bạch: Phía trước đều là một chương 3000 chữ, hiện tại một chương 5000 nhiều hơn đi? Đại thần thật lợi hại!
Nhất Vũ Ngô Đồng: Hảo hảo xem, đại đại càng ngày càng tốt !
Nhất Vũ Tiễn Ảnh: Thúc giục càng tới rồi, chúc mừng đại đại ra sách mới .
Xuyên hà: Đẹp đẹp (^ω^)! Chờ mong chương m kế tiếp.
Peter Pan: Càng làm tôi kinh ngạc chính là đại đại tóm tắt...... em muốn hỏi một câu, đại đại anh nghiêm túc sao? Cái gì gọi là "Ngươi không hiếu kỳ tính ta thua?" thật tốt, xác thật tò mò.
......
Bình luận rất nhiều, thúc giục cũng rất nhiều. Hơn nữa nhắn lại đại bộ phận là Nhất Vũ Thương Thu fans, Nhất Vũ + nick name cách thức động tác nhất trí ở khu bình luận spam xếp hàng .
Bất quá càng có rất nhiều người đề cao cách hành văn của Nhất Vũ Thương Thu -- ân, người đọc rất có nhãn lực !
Không có nghĩ nhiều, Dung Vũ đóng bình luận đi ngủ.
Nhưng mà diễn đàn Quyển Mặc đều nhanh chóng bị Nhất Vũ Thương Thu làm cho bùng nổ, Nhất Vũ Thương Thu ra sách mới, làm cho tác giả khác trong lòng mạc danh căng thẳng.
Nhất Vũ Thương Thu viết một quyển nổi một quyển, đây là loại vận khí cực đại gì chứ?
Ngày kế, Dung Vũ tỉnh lại mới 6 giờ, cậu đi ra ngoài chạy trong chốc lát, trên đường về mua bữa sáng.
Cậu sẽ không nấu cơm, cũng không muốn ăn mì gói, chỉ có thể mua cơm ăn.
Cậu đi thư phòng đọc sách trong chốc lát , sau đó mới mở máy tính chuẩn bị gõ chữ, nhưng là mở hậu trường đột nhiên phát hiện sách của cậu đã đổi thành trạng thái đã ký hợp đồng trạng .
Hơn nữa mới chỉ qua buổi sáng, đánh thưởng đã vượt qua 500 thứ hạng , bạc trắng minh chủ mười ba vị, hoàng kim minh chủ ba vị.(?)

Dung Vũ có chút ngốc, cậu mới phát có hai chương !
Thật tiện cho cậu, đây là thơm lây từ ánh sáng của nguyên chủ .
Bạc trắng minh chủ cùng hoàng kim minh chủ một khi xuất hiện liền sẽ ở giao diện Khải Tinh APP xẹt qua sao băng.
《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 ký hợp đồng, Khải Tinh giao diện nháy mắt bị sao băng chiếm một giờ, Dung Vũ đổi mới một lần liền sẽ thêm một lần minh chủ.
Dung Vũ lược 囧, đợi sau một lúc lâu sao băng mới dừng, 《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 tuyên bố hai chương ra đời 22 vị bạc trắng minh chủ, năm vị hoàng kim minh chủ, đổi mới tân thư kí lục.(?)
Sao băng đem càng nhiều người đọc hấp dẫn lại đây, sau đó nhìn hai chương liền rơi vào hố bò không ra.
Tô thần chính là một trong số đó , buổi sáng không có tiết học, thời điểm tỉnh lại nhàm chán, mở ra Khải Tinh APP muốn tìm một quyển sách thú vị giết thời gian .
Kết quả sách không tìm được, nhưng chính mắt thấy một hồi mười bốn phút mưa sao băng cộng thêm bảy phần chung ngân hà đấu chuyển, hắn ngay sau đó điểm một viên sao băng, giao diện liền chuyển tới 《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》.
Tên thoạt nhìn rất có thâm ý, hắn nhìn thoáng qua tóm tắt, tóm tắt thực kiêu ngạo, nhưng là mạc danh hấp dẫn người: Ngươi không hiếu kỳ tính ta thua.
Tô thần trong đầu lập tức nghĩ chính là: kiêu ngạo như vậy sao?
Hắn mở ra chương 1, vai chính Đường Lâm ngoài ý muốn phát hiện một đồ đằng thần bí , theo phỏng đoán, cốt truyện triển khai.
Tô thần khi nhìn đến mấy trăm chữ đã hoàn toàn không có tính toán tùy tiện nhìn xem , hắn bị thư trung thần bí đồ đằng gợi lên lòng hiếu kỳ.
Chính nhìn đến cốt truyện tiến vào một cái cao trào, Tô Thần hơi mang kích động lật sang trang tiếp theo, nháy mắt trợn tròn mắt: Tác giả đang nỗ lực gõ chữ , thỉnh kiên nhẫn chờ đợi a~
Tô thần: "!!!"
Hắn lại lần nữa đổi mới: Tác giả đang nỗ lực gõ chữ , thỉnh kiên nhẫn chờ đợi a ~

Tô Thần quả thực muốn hỏng mất: Nhất Vũ Thương Thu đồ xấu xa đoạn chương !
Tô Thần tuyệt vọng ghé vào trên máy tính một trận loạn cào phím , bạn cùng phòng trở về liền nhìn đến vẻ mặt hắn sống không còn gì luyến tiếc , nghi hoặc hỏi: "mày làm sao vậy?"
Tô thần tuyệt vọng nói: "Nhất Vũ Thương Thu a! Hắn hủy mất thanh xuân của tao a!"
Bạn cùng phòng: "???"
Bạn cùng phòng bừng tỉnh đại ngộ: "ồ, mày là nói Nhất Vũ Thương Thu sách mới đi? Tao cũng thấy được! Đậu mòe mưa sao băng hạ quá kính bạo! Tao nhìn, đặc biệt đẹp, chính là...... Không có, chỉ có hai chương nội dung!"
Tô thần phảng phất tìm được tri kỷ: "Đúng không? Nhất Vũ Thương Thu chính là cái đồ xấu xa đoạn chương ( nguyên văn "đoạn chương cẩu")!"
Bạn cùng phòng liên tục gật đầu, hắn lại nói tiếp: "Bất quá Nhất Vũ Thương Thu hai quyển trước cũng rất hay, mày xem qua không?"
Tô thần sửng sốt một chút: "Trước hai quyển ư? Tao đi xem."
Bạn cùng phòng ngồi bên cạnh, hai người bắt đầu nghị luận về Nhất Vũ Thương Thu......
Giống Tô Thần như vậy còn rất nhiều , bị 《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 hấp dẫn sau tự giác bò qua đi xem trước hai quyển tiểu thuyết của Nhất Vũ Thương Thu .
Vì thế 《 Sát Lục 》 cùng 《 Thiên Sát Thất Tinh 》 số lượng lưu trữ cũng cũng kéo theo dâng lên.
Dung Vũ lại phát năm chương 《 Tuyệt Mật Sơn Hà 》 bắt đầu gõ chữ, cậu không thích ở trên mạng cùng người khác giao lưu, cho nên đối với duy trì fan chỉ có thể dùng càng nhiều chữ tới tỏ vẻ cảm tạ.
Dung Vũ gõ chữ thực nhanh, một giờ có thể gõ một vạn tự, đặc biệt là ở thời điểm có linh cảm .
Giữa trưa 11 giờ , Dung Vũ đứng lên duỗi cái eo lười , đi ra ngoài ăn cơm, sau đó đi siêu thị mua một hộp kẹo que tới Viện phúc lợi.
Bởi vì trời nóng , cho nên khibDung Vũ xuống xe buýt có vẻ đặc biệt bực bội.
Khi thanh âm "đã đến Cẩm Thượng Viện phúc lợi , thỉnh hành khách xuống xe đến cửa sau xuống xe" vang lên, Dung Vũ trên người đã toát ra một thân mồ hôi.
Cậu từ cửa sau xuống xe, Dung Vũ bực bội khi vào cửa kia một khắc biến mất không thấy, cậu giơ lên tươi cười. Bình thường bởi vì trời nóng, Viện phúc lợi không có quá nhiều người đến .
Nhưng là hôm nay người lại kỳ lạ nhiều , Dung Vũ đi vào đều không có tiểu hài tử ra đón .
Dung Vũ có chút mờ mịt.
Tống Đức m nhìn đến Dung Vũ đứng ở cửa, hắn nhất thời có chút cảm khái -- Cẩm Thượng Viện phúc lợi thành lập 52 năm tới nay, Dung Vũ là người duy nhất từ Viện phúc lợi đi ra ngoài lúc sau còn nhớ tới mà chiếu cố Viện phúc lợi như vậy .
Nhưng là hắn lúc này tìm Dung Vũ còn có việc, đành phải trước đem cảm khái ném qua một bên. Còn không đợi Dung Vũ lấy lại tinh thần, hắn liền nhanh chóng lôi kéo Dung Vũ vào một gian nhà ở.
Dung Vũ có chút buồn bực: "Làm sao vậy?"
Tống Đức đưa điện thoại di động đưa cho hắn: "Đây là buổi sáng hôm nay trong lúc vô tình phát hiện." Tống Đức thân là Cẩm Thượng Viện phúc lợi viện trưởng, cố ý thành lập một cái Weibo, có nguyện ý □□ có thể trực tiếp ở Weibo liên hệ.
Hôm nay buổi sáng xem Weibo phía dưới có rất nhiều bình luận cùng tin nhắn, cũng có rất nhiều người tag hắn.
Dung Vũ nhìn thoáng qua.
Cần lao tiểu ong mật: Hôm nay buổi sáng đi Viện phúc lợi, các bạn nhỏ rất cao lãnh, nhưng là tiểu ong mật phát hiện một tiểu ca ca siêu cấp ấm áp , các bạn nhỏ đặc biệt vui mừng, tiểu ca ca còn dạy các bạn nhỏ kéo đàn violon, siêu cấp siêu cấp soái , liếm bình ~[ video ], [ video ]@ Cẩm Thượng Viện phúc lợi viện trưởng - Tống Đức

Cậu mở ra video nhìn , một cái là video buổi sáng lôi kéo đàn violon xướng 《 trùng nhi phi 》 , một cái là video 《 hy vọng 》.
Phía dưới tất cả đều là bình luận.
-- a a a a, tiểu ca ca thật là soái ! Xem nhóm tiểu bằng hữu ánh mắt thật nghiêm túc !
-- mị nhìn đến các bạn nhỏ tay cầm một cây kẹo qua, nhìn tiểu ca ca kéo đàn violon bộ dáng ngoan cực kỳ.
Cần lao tiểu ong mật hồi phục: kẹo que cũng là tiểu ca ca cho đó, những người khác tới mang đồ ăn vặt các bạn nhỏ đều không muốn ăn.
- tiểu ca ca hẳn là thường xuyên đi Viện phúc lợi, Viện phúc lợi hài tử đều thực quái gở, không muốn tin tưởng người xa lạ, trừ phi cùng bọn nhóc rất quen thuộc, tiểu ca ca này hẳn chính là người sau.
-- hai bài hát nghe thật hay ! Tui như thế nào hoàn toàn chưa từng nghe qua nhỉ? Đây là tự nghĩ ra à?
-- liếm màn hình , tiểu ca ca người đẹp trai tính cách lại tốt , người như vậy đi đâu mới kiếm được đây?
-- đi hỏi một chút Tống viện trưởng vị tiểu ca ca người ở nơi nào ?
Topic đến bây giờ đã bị chuyển phát hơn một ngàn lần, bình luận hơn vạn, một chữ thôi 'bạo'.
......

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top