MƯA

Haizzz . . . Hôm nay bị cô giữ lại ở lớp ghi sổ. Vừa ngồi viết vừa nhìn từng người một ra về mà chán nản không chịu được

Đến lúc viết xong thì cũng gần 6h tối. Chắc cô cũng thấy tội nghiệp cho mình nên tặng cho ít bánh quy tự làm. Mà công nhận cũng ngon phết, nhân tiện đang đói nên dọc hành lang mình mở ra ăn. Đang cười cười nghĩ cô cũng thật tâm lý thì thấy Minh ở ngay trước mặt. Cậu ta đang nghe điện thoại, giọng thì thầm có vẻ bí mật lắm. Nhưng cái mà mình chú ý là dáng người cao cao, cool boy đang dựa vào cánh cửa lớp trước mặt của Minh làm mình cảm thấy cậu ấy y chang một soái's ca's trong ngôn tình

Cậu ấy hình như vẫn chưa nhận ra mình vì mình đang đứng nhìn Minh từ khoảng cách khá xa. Tự nhiên thế nào lại nổi hứng lôi em oppo ra chụp lại rồi tủm tỉm cười cất điện thoại vào cặp

- Làm gì mà cười ghê thế

- Ơ

Mình ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm vào Minh

- Ờ . . . cười . . . gì đâu - nói xong mình cười trừ một cách rất- không- tự nhiên

- À . . .

- Vậy thôi tớ . . .

- Mà sao hôm nay cô giữ cậu lại lâu thế? - Minh cắt ngang lời, bước thêm vài bước theo mình

- À cô nhờ ghi sổ này nọ ý mà - mình lại giở cái giọng như bình thường lúc nói chuyện với đám bạn thân. Minh cũng vì thế mà có vẻ nói chuyện với mình thoải mái hơn chút

- Thế à, cậu viết chữ cũng đẹp mà

Mình quay ra mỉm cười cho xong chứ chẳng biết nói gì

Xuống đến cổng trường thì trời bắt đầu đổ mưa, mình lo lắng  quay ra nhìn Minh với vẻ chờ đợi. Minh thấy thế bảo

- Yên tâm tôi có mang ô

- May quá

- Ừm . . . Nhưng mà phải đi chung đấy

Vừa nghe câu đấy, mình nóng hết cả người lên. Cúi mặt bối rối không biết nên nói gì

- Thôi! Đi nhanh kẻo muộn

Minh nói rồi đặt tay lên vai mình kéo đi. Đặt- tay- lên- vai- mình. Mình gần như không cử động được tú nào  được trừ đôi chân đnag phải bước theo Minh. Phải gọi là cứ bị choáng ý! Ôiii, cảnh tượng ngọt ngào, sến sẩm giống trong ngôn tình vậy. Nam chính và nữ chính cùng đi trong mưa dưới một chiếc ô. Nam chính khoác vai nữ chính. Và rồi nữ chính quay lên nhìn nam chính một cách bất ngờ, thế là nam chính cúi xuống và đặt một nụ hôn NỒNG CHÁY lên đôi môi mềm mại của nữ chính và rồi họ sống bên nhau hạnh phúc đến cuối đời . . .

À không, bỏ đoạn cuối đi mình nghĩ nó không có khả năng xảy ra đâu

Không hiểu sao mình luôn cảm thấy có gì đó hơi khó khăn khi ở gần cậu ta, mọi động tác, cử chỉ, lời nói trở nên nhút nhát vụng về hơn khi ở trước mặt Minh. Có lẽ do sự bối rối và ngại ngùng mỗi khi nhìn vào khuôn mặt ấy. Ở chỗ đông người như trên lớp thì không sao, nhưng khi chỉ có hai đứa như lúc này thì lại khác

- Cậu kéo hơi gần đấy - Mình lấy hết can đảm nói ra

- Thì sao? - Minh quay ra hỏi còn kéo mình sát hơn, cứ tưởng cậu ta phải ngại ngùng bỏ ra chứ nhỉ

- Người ta nhìn vào lại hiểu lầm đấy

- Kệ - cái tay vẫn đặt đúng vị trí ban đầu và không có ý định di chuyển

- . . . sao cậu mặt dày thế! - mình lườm lại, tỏ ra bức xúc

- Dày sao!? Tớ tưởng nó bị cậu ngắm đến chai hết mặt rồi chứ

Minh nói đến đây thì mình vội rụt ánh mắt kia lại, quay mặt đi chỗ khác

- Rõ ràng là thích mà cứ nói ngược lại - Minh bĩu môi nói

- . . . Ai bảo thế!?!? - Haizzz, mình nghĩ mình vừa bị nói chúng tim đen -.-

- Chả thế! Tớ rất hiểu tâm lý con gái đấy

- Rồi! Tớ hiểu là cậu có nhiều người theo đuổi mà

- Tớ không biết nữa nhưng có một người mà tớ khá chắc chắn đấy

Tim đập thình thịnh, cậu ta nhắc đến mình à. Chắc không phải đâu

Minh xoa đầu mình rồi kéo lại gần, đi tiếp

. . .

Khi về nhà và ở trong phòng . . .

- Bình tĩnh nào không phải thế đâu . . . phù . . . nhưng mà rõ ràng là thế mà . . . sao lại vậy chứ???

- Đi về cùng nhau, đi chung ô, khoác vai, rồi cái gì mà nói mình ngắm cậu ta chứ?! Mình có ngắm đâuuuu! Trời ơi ngốc quá mà!!! Phải làm sao đâyyyy? . . . À phải rồi

. . .

- A lô! Tềnh yêu chưa ngủ hả?

- Chi đấy à, tớ có chuyện muốn nói với cậu

- Sao thế? Hiếm khi thấy cậu gọi điện

- Ờ . . . hôm nay tớ có . . . ở lại trường muộn . . .

- Thì sao?

- Rồi . . .

- Rồi sao???

- Rồi trời mưa . . .

- Trời vẫn đang mưa mà bà nội! Kể cái chính đi

- Xong rồi tớ về cùng Minh

- Axx!!! Thật á??!!

- Ừ

- Rồi sao??? - Chi hào hứng hỏi

- Rồi . . .

Thế là mình kể hết một lượt từ đầu đến cuối cho Chi nghe

- Cậu hiểu cậu ý thế nào với cậu đúng không?

- Tớ không chắc nữa

- Khoác vai! Cậu nhắc cũng không buông ra! - Chi nhấn mạnh từng chữ - Đấy đâu phải hành động bất đắc dĩ đâu, cố tình rồi còn gì nữa

- Ừ nhưng mà . . .

- Nhưng mà cái gì!? Cậu không phải ngại đâu, tớ biết là cậu đang rất rất hạnh phúc mà

- Hạnh phúc gì, đây đang đau tim chết đi được nè

- Ây daaaaa!!! Lãng mạn thật đấy! Cậu thích ghê!!

- Nhưng mà cũng hại não lắm, cậu ý nói toàn mấy cái lời như kiểu . . . ừm . . .

- Tán tỉnh ý hả???

- Ừ, chắc gần như vậy, thế mà mặt cậu ta tỉnh bơ ý

- Con trai thường tỏ ra lạnh lùng nhưng chắc trong lòng Minh cũng xao xuyến lắm đấy

- Cậu ta thì xao xuyến cái gì

- Thật mà! Đây là một tín hiệu đáng mừng cho tình cảm của hai đứa cậu đấy

- Vậy à

- Ừ, đừng có ngại! Cứ tiếp tục tiến tới đi nhé

- Ừ - mình cười

- Thế thôi mình cúp máy đây, ngủ ngon nhé tềnh yêu! Mai đến trường buôn tiếp

- Ừ, ngủ ngon!

------------------------------

Sánggg ngàyyy hômmm sauuu

Biết tâm trạng sáng này của mình thế nào không? Có thể nhận thấy rất rõ một sự yêu đời và tươi mới toát ra từ con người mình. Gặp ai là cười, nói chuyện rất vui vẻ. Rồi đột nhiên sáng nay nổi hứng sửa soạn quần áo, đầu tóc cả tiếng đồng hồ trước gương. Và đến trường từ rất sớm

- Hế lô em yêu! Hôm nay có vẻ yêu đời nhể? - Chi đón mình ngoài cổng trường

Mình chẳng nói gì chỉ tủm tỉm cười

- Thế nào? Hôm qua "ngủ ngon" không?

- Ngủ thế nào được

- Trội ôi! Thương quá cơ! Bị Minh làm cho hớp hồn rồi

- Thôiiiiiii

- Mới trêu có tý mà đã bức xúc rồi. Nên nhớ đây là "quân sư tình yêu" cho đằng ấy đấy

- Dạ vâng, em biết rồi ạ

--------------------------

- Minh ơi, hôm nay sinh nhật tớ cậu đến được không? Có cậu ở đấy thì vui lắm đấy

- Ừm . . . Để tớ xem đã

- Đi mà, cậu là học sinh mới nên rất quan trọng trong bữa tiệc đấy

- Thật hả, nếu cậu đã mời thì tớ phải đi chứ

- Vậy tốt quá

- Nhà cậu cậu ở đâu?

- Nhà tớ ngay gần trường thôi. Cậu cầm tờ giấy mời này đi, có địa chị đấy

- Ừ, cảm ơn

- Nhớ đến đấy

- Ừ *cười*

-  -  -

- Này Trang! Trang ơi! - Chi khẽ lay người mình - Đừng giận, Vân chỉ rủ Minh dự sinh nhật thôi mà

Mình không nói gì cả, quay người lại đi ra khỏi lớp

- Bình tĩnh, bạn bè thôi

- Ừ tớ biết, tại hơi ngạc nhiên thôi

- Thế mà làm tớ cứ tưởng . . . thôi, đừng đet bụng, xuống sân chờ sẵn tẹo nữa xếp hàng

- Ừ

Nhìn Minh với Vân thân thiết nói chuyện, dù chỉ là bạn bè nhưng mình không để bụng sai được. Nếu mình so với Vân, cô ta vẫn có phần nổi bật hơn. Mà con trai vốn dễ rung động trước con gái xinh đẹp. Lúc nãy Minh còn cười với Vân nữa, cử chỉ cứ sao sao. Chắc Chi không nhìn thấy nhưng cô ta đã quay ra nhìn mình đầy hàm ý. Lúc đấy bỗng dưng mình thấy xấu hổ, chỉ biết cúi mặt xuống đất vì mới vài phút trước đó mình lại có những suy nghĩ thái quá về tình cảm của Minh

Một lúc sau mình đã ổn định lại những suy nghĩ trong đầu nhưng cả buổi học lại chẳng nói với Minh câu nào

----------------------------

Đón xem chap sau nhé, tình tiết vô cùng gay cấn. Hị hị :))

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top