Chương 8
Trong đôi mắt luôn lạnh lùng của Phác Xán Liệt dần dần hiện lên sự điên cuồng vô tận.
Dùng sức tự chủ lớn nhất khống chế cảm xúc của bản thân, cúi xuống lưu lại trên người Ngô Thế Huân một chuỗi dấu hôn, như đang tuyên bố quyền sở hữu, Phác Xán Liệt hôn dọc từ xương quai xanh xuống đến cái bụng bằng phẳng. Cảm nhận làn da ấm áp trên bụng, thậm chí còn xấu xa dùng răng nanh lưu lại bên cạnh rốn một hàng dấu răng rõ ràng.
Biết rõ Ngô Thế Huân đã say đến bất tỉnh nhân sự, biết rõ hành động này của mình có loại quyết tuyệt được ăn cả ngã về không.
Nhưng mà...
Hắn đã nhẫn nại lâu lắm rồi.
Hỗn đản này vừa rồi một phen làm xằng làm bậy, rõ ràng đã coi mình thành nữ nhân, nếu còn nhịn nữa, chắc chắn sẽ phải đối mặt với một ngày nào đó em ấy kết hôn sinh con! Mình tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
Vậy thì lấy cớ say rượu loạn tính, phá bỏ tầng quan hệ này đi.
Bàn tay nhẹ nhàng cầm lấy tính khí mẫn cảm của Ngô Thế Huân, khí quan hơi rung động bại lộ trong không khí, màu sắc dễ nhìn tuyệt đối là cảnh đẹp ý vui, hoặc bởi vì say rượu, nơi đó hiện ra trạng thái bán đứng thẳng mê người, nhìn vẻ mặt tươi cười mơ hồ của cậu, Phác Xán Liệt ác ý nắm lấy tận gốc, tựa như trừng phạt, dùng sức mà xoa nắn.
"A..." Tươi cười trên mặt Ngô Thế Huân lập tức tiêu tán, bởi vì kích thích mãnh liệt, thân thể đột nhiên từ trên giường ưỡn lên.
Phác Xán Liệt thuận thế vươn tay, ôm eo cậu.
Phần eo thon mảnh, cảm xúc khi ôm vào trong ngực đặc biệt thoải mái, dùng cánh tay ôm eo Ngô Thế Huân, để thân thể cậu hoàn toàn bị khống chế trong lòng mình, đáy lòng dường như cũng được lấp đầy.
Động tác dưới tay Phác Xán Liệt càng thêm mạnh bạo.
"... Ưm... Ư ưm..." Ngô Thế Huân uống say hoàn toàn không biết xấu hổ, hé to miệng, thở hổn hển theo cảm giác kịch liệt của thân thể, thậm chí bởi vì quá mức thoải mái mà nheo mắt lại hưởng thụ. Dáng vẻ ấy, khiến người ta không nhịn được liên tưởng tới con mèo lười đang thích ý nằm trên ghế dài phơi nắng.
"Ưm... A ưm......"
Theo động tác mỗi lúc một nhanh hơn, Ngô Thế Huân thở dốc ngày càng dồn dập, trong mắt cũng hiện lên một tầng hơi nước.
Ngô Thế Huân uống rượu vào rồi vô cùng thành thực, thân thể sau khi được hưởng thụ, cậu liền không giãy dụa nữa, còn chủ động ôm lấy bả vai Phác Xán Liệt.
"Ưm... Nhanh... Nhanh chút nữa..."
Phác Xán Liệt đương nhiên thỏa mãn cậu, sau một hồi dùng sức vỗ về chơi đùa, rất nhanh, bụng Ngô Thế Huân đột nhiên căng thẳng, trực tiếp đầu hàng, chất lỏng nóng rực toàn bộ phóng thích trong lòng bàn tay Phác Xán Liệt.
Cho dù lý trí không thanh tỉnh, nhưng thân thể đạt được cao trào lại khiến làn da Ngô Thế Huân ửng lên một tầng đỏ mỏng manh, đôi mắt bình thường luôn cong cong ý cười, giờ phút này vì thất thần mà có vẻ hết sức mờ mịt, chỉ lo hé miệng kịch liệt thở hổn hển.
Tư thái như vậy, thật sự là... gợi cảm khó có thể hình dung.
Bộ dáng Huân nhi bị mình bức đến cao trào, đỏ mặt thở dốc, càng nhìn càng khiến người động tâm.
Làm sao có thể bỏ được, lại làm sao có thể dễ dàng tha thứ, để bộ dáng khiến người động tâm này của em ấy, hiện ra trước mặt một người nào khác?
Phác Xán Liệt không hề do dự, đem Ngô Thế Huân từ trên giường trực tiếp lật lại, nâng mông cậu lên tạo thành tư thế quỳ úp sấp, dùng tay trái khống chế phần eo cậu, tay phải hướng đến hậu huyệt đang bởi vì bại lộ trong không khí mà khẩn trương co rút.
Nơi này... Cho tới bây giờ chưa từng có người chạm nhỉ?
Khóe môi Phác Xán Liệt hiện lên một tia khát khao chiếm hữu mãnh liệt đến gần như tàn nhẫn.
Đem tinh dịch trong lòng bàn tay bôi xung quanh huyệt khẩu, không chút do dự sát nhập một ngón tay.
"Ách..." Cảm giác khó chịu do bị dị vật đâm vào thân thể làm Ngô Thế Huân bất an nhíu mày, "Không..."
Thân thể phản xạ muốn tránh né, đáng tiếc, đầu óc say mèm không thể điều khiển làm ra hành động chính xác đúng lúc, âm thanh phản kháng mỏng manh cũng hoàn toàn bị đối phương lờ đi.
Tay nhanh chóng sát nhập đến ba ngón, ngón tay thon dài trong cơ thể không ngừng đụng chạm khuếch trương, tựa như bộ phận trong cơ thể đang bị người thăm dò, cảm giác quái dị khiến Ngô Thế Huân khó chịu nhíu mày, cố gắng bò lên phía trước, lại bị nam nhân phía sau dùng sức bắt được thắt lưng.
Mãi tới lúc đầu óc trì độn của cậu hiểu được mình sắp gặp phải nguy hiểm, Phác Xán Liệt đã sớm làm xong tiền hí, rút ngón tay ra, một thứ gì đó còn thô to, cứng rắn hơn cả ngón tay đặt tại lối vào chưa bị người chạm qua kia.
????
Trong đầu óc mơ hồ của Ngô Thế Huân đầy dấu chấm hỏi.
Phác Xán Liệt thở sâu, phần eo đột nhiên dùng sức động một cái, tính khí nóng rực mạnh mẽ xông vào hậu huyệt căng chặt!
"A --!" Ngô Thế Huân phát ra tiếng hét chói tai dồn dập, cho dù say rượu, cái loại đau đớn như thân thể bị xé rách này, cũng khiến thân thể cậu theo phản xạ co lại, ý thức trong nháy mắt ấy thậm chí cũng thanh tỉnh, "Đau quá... Ư..."
Tuy rằng đáy lòng có chút không đành, nhưng đã đến tình trạng này rồi, Phác Xán Liệt cũng không còn khả năng ngừng lại nữa, đành phải hết sức dịu dàng cúi người hôn lưng cậu, một bên tay lại nắm lấy phân thân mẫn cảm của cậu, "Huân nhi, thả lỏng một chút..."
Một bên thấp giọng an ủi cậu, một bên dùng sức bắt đầu cử động phần eo.
Tính khí cứng rắn hung hăng đâm vào trong cơ thể mềm mại, cảm giác được niêm mạc gắt gao bao lấy, tựa như đặt chân tới thiên đường.
Hậu huyệt căng chặt của Ngô Thế Huân vây lấy tính khí của chính mình, chỉ cần tưởng tưởng hình ảnh như vậy, đã đủ cho hắn toàn thân hưng phấn, huống chi là lúc này được tự mình thể nghiệm, cảm giác kia quả thực không thể dùng lời nói mà hình dung được.
Động tác ngày càng trở nên điên cuồng.
Như thể muốn linh hồn hai người hợp lại làm một, mỗi lần đều sát nhập đến độ sâu khủng bố, một lần lại một lần thể hội cảm giác được hắn gắt gao bao bọc...
Động tác kịch liệt như vậy, làm cho hậu huyệt chưa từng bị người chạm qua căng đến cực hạn, Ngô Thế Huân quỳ sấp trên giường, bị nam nhân phía sau lần lượt xâm phạm, phần eo, phần chân đều bắt đầu không ngừng phát run.
"Ư... không... Từ bỏ..." Trong cổ họng cậu chỉ còn lại tiếng rên rỉ đứt quãng như cầu khẩn.
Rốt cục, mạnh dùng một chút lực, Phác Xán Liệt đem tinh dịch nóng bỏng trực tiếp bắn vào trong cơ thể Ngô Thế Huân. Tràng vách của Ngô Thế Huân tựa hồ bị bỏng đến nơi, nhẹ nhàng co rút, đầu gối quỳ trên giường cũng bởi vì vô lực mà mềm nhũn, cả người thê thảm ngã xuống giường.
Toàn thân trải rộng dấu hôn, hậu huyệt ngẫu nhiên còn chảy ra tinh dịch trắng đục, hình ảnh như vậy, thực sự kích thích mạnh đến cảm quan của Phác Xán Liệt.
Dục vọng vừa mới phát tiết, tựa hồ lại có xu thế ngẩng đầu.
Phác Xán Liệt ôm Ngô Thế Huân ngồi trên người mình, một bên hôn khóe miệng cậu, một bên xâm nhập từ dưới lên trên.
"Ư......" Ngô Thế Huân không thoải mái cau mày, nhưng thân thể bủn rủn của cậu căn bản không có năng lực phản kháng, bị Phác Xán Liệt vòng tay ôm chặt, chỉ có thể mơ mơ màng màng tùy theo bản năng thân thể làm ra phản ứng.
Phân thân mẫn cảm cũng hoàn toàn phản bội ý nguyện của chủ nhân, bởi vì tuyến tiền liệt bị kích thích mà nhanh chóng đứng thẳng.
Đáy mắt Phác Xán Liệt hiện lên ý cười, thân thủ cầm khí quan dựng thẳng của cậu, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói: "Huân nhi, chỗ này của em... thật đúng là mẫn cảm..."
Đầu óc Ngô Thế Huân hoàn toàn trống rỗng, chỉ nghe theo phản ứng của cơ thể, cánh tay nhẹ nhàng ôm lấy cổ Phác Xán Liệt.
Đau đớn xé rách lúc mới đầu dần dần rút đi, theo nam nhân lần lượt xâm phạm, hậu huyệt gần như đã tê dại, một cỗ khoái cảm kỳ dị dọc xương sống chạy thẳng lên đỉnh đầu.
Âm thanh phản kháng của cậu cũng dần dần được rên rỉ mê người tràn ra bên môi thay thế.
"Ưm... Ư..." Vị trí tuyến tiền liệt lại bị hung hăng ma sát, Ngô Thế Huân ngồi trên người Phác Xán Liệt, hai chân kẹp chặt eo hắn, ngay cả đầu ngón chân cũng hưng phấn cuộn lại, phân thân sưng đỏ lại trực tiếp đặt trên bụng hắn.
Phác Xán Liệt thực thích Ngô Thế Huân thành thật như vậy.
"Thoải mái không?" Một bên thấp giọng hỏi, một bên bắt đầu triển khai kỹ xảo lấy lòng phân thân cậu.
"Ừm..." Ngô Thế Huân mơ mơ màng màng đáp lại.
Tuy rằng đầu óc sau khi uống say không thể làm rõ tình cảnh giờ phút này, nhưng cảm thụ của thân thể vẫn vô cùng rõ ràng, sau khi đau đớn bén nhọn ban đầu qua đi, cái loại cảm giác vừa tê vừa thích này thực làm người ta ăn rồi muốn nữa.
"Thoải mái? Đây chính là em nói." Phác Xán Liệt thực vừa lòng, mỉm cười, thay đổi tư thế một chút, lại đem Ngô Thế Huân đặt ở dưới thân, hung hăng tiến tới.
"A... Ưm... A a......"
Rất nhanh, trong phòng ngủ chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng rên rỉ đan vào nhau.
...
Cũng không biết là làm bao nhiêu lần, mãi cho đến khi trời sắp sáng, Phác Xán Liệt mới ngừng lại được, nhìn nam nhân bị chính mình áp đến người toàn hôn ngân, bờ môi sưng đỏ, khóe mắt còn phiếm lệ quang, đáy lòng thực sự thỏa mãn đến tột đỉnh.
Ôm cậu cả đêm, trong thân thể lưu lại rất nhiều tinh dịch, sợ cậu ngủ không thoải mái, hắn nhẫn nại toàn thân mỏi mệt, ôm Ngô Thế Huân vào trong phòng tắm, hoàn toàn rửa sạch một lần.
Huyệt khẩu đã muốn thảm hề hề sưng thũng lên, may mà động tác Phác Xán Liệt có chừng mực, bởi vì là lần đầu tiên của Ngô Thế Huân, còn tận lực thả chậm quá trình tiền hí, hậu huyệt cũng không có bị thương hay chảy máu.
Trở lại phòng ngủ nhẹ nhàng ôm cậu đi vào giấc ngủ, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc này, cảm nhận hô hấp đều đều phất qua mặt mình, có cảm giác hạnh phúc kỳ diệu, trái tim như được lấp đầy.
Ngô Thế Huân......
Đây là người mình đã thích rất nhiều, rất nhiều năm...
Chỉ là, không biết, lấy cớ say rượu loạn tính mà thừa nước đục thả câu chiếm hữu em ấy, em ấy sẽ có phản ứng như thế nào?
****
Huân ca ah có ý thức được là mình đang ở trong nguy hiểm không vậy hả?
Lần đầu ta viết H hiện đại có gì mọi người góp ý cho ta nhé
À bất ngờ còn ở chương sau nhé
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top