53
Mang thai đến tháng thứ 8 thì Vưu Ân bị sinh non.. đó là chuyện của 3 ngày trước.. nhớ đến đã thấy hoảng rồi.. đau chết cô
Em bé sinh ra không được khỏe lắm phải nằm trog lồng kính.
Nhìn ng cùng phòng ẵm em bé mà cô có chút tủi thân.. sinh rồi nhưg chưa thể ôm con vào lòng..
- Trương Quân.. chồng à..
Vưu Ân bĩu môi mè nheo khóc nhìn ng đàn ông đag đút nho cho cô..
- Sao lại khóc.. em đau chỗ nào sao.
Anh luống cuống hỏi cô.
- Em thật sự muốn ôm con của chúng ta.. em nhớ nó.. anh đưa em đi gặp thằng bé vs..
Cô thật sự rất muốn đc ôm con .. do sức khỏe còn đag yếu do sinh non nên cô cũng chỉ nge chồg cô ns sơ qua là em bé rất dễ thươg..
Trương Quân dịu dàng vuốt tóc vợ. Anh vỗ lưng dỗ dành cô
- Ngoan, đợi em khỏe lại anh đưa em đi nhìn thằng bé một chút..
Cô gật đầu coi như đồng ý.. sức khỏe vẫn còn rất yếu cô thiếp đi đến tr tối..mở mắt ra đã ko thấy chồng cô đâu ..
- Chồng ơi, em khát nước..
Cô nge tiếng cửa mở liền xoay người nhìn..
- Vưu Ân con đó chỉ có ở nhà dưỡng thai thôi cũg bất cẩn để sinh non.. Haizz con cứ dựa dẫm vào chồng mãi thì lm sao đc..
Mẹ chồng cô cằn nhằn.. bà ấy là một ng rất khó tính.. cũg như là ng phản đối kịch liệt khi Trươg Quân đòi lấy cô.. bà ấy coi thường cô vì cô có thai trc khi cưới .. bà ấy chấp nhận cô vì đứa bé.. cô cũg rất muộn phiền vs ng mẹ chồng này lắm..
- Sao mẹ lại ns thế với vợ con ? Sinh non đâu phải lỗi của em ấy..
Trương Quân lúc định mở cửa vừa lúc nge đc cuộc hội thoại giữa 2 ng.. anh không vui..
- Con đúng là ko xem ng mẹ này ra j hết..
Mẹ Trươg bất dọc xách túi ra ngoài ko thèm ở đây nữa..
Trương Quân thở dài..
- Chồng à, em ko sao.. là lỗi của em mẹ nói phải.. lần tới anh đừng ns vs mẹ mấy lời đó nhé..
Cô xoa dịu chồng .. cô biết anh ấy rất yêu cô. Có lẽ vì yêu mà 1 chút thiệt thòi cũg ko muốn để cô chịu.. nhưg cô hiểu nếu anh ấy cứ mãi chống đỡ cho cô mẹ chồng sẽ mãi ko thích cô..
- Vưu Ân.. xin lỗi. Anh ko tốt để em sinh con sớm..
Trương Quân ôm cô.. cô biết anh ấy luôn tự trách bản thân vì việc này .. nhưg mà cô tự nguyện sinh con cho anh ấy.. chỉ là cô gái 22 tuổi đầu như cô còn chưa quen vs việc bản thân đã có con mà thôi..
- Trương Quân, em cảm thấy như vậy rất hạnh phúc.. ko thiệt thòi 1 chút nào cả.
Cô cảm thấy rất hạnh phúc khi ở bên anh ấy.
Cô ko phải thiếu suy nghĩ đến độ sjnh con ở tuổi còn trẻ như v.. mà là anh ấy rất tốy. Vất vả lắm ms lấy đc trái tim của anh ấy.. ns chug bọn cô quen biết nhau lâu rồi.. từ hồi cô còn học cao trug. Nói trắng ra là đàn anh khối trên của cô. Anh ấy là hội trưởng của hội học sinh.. rất xuất sắc..
Sau 1 thời gian cô cũg xuất viện.. em bé cũg khỏe hơn nên đc về nhà theo dõi.. lần đầu tiên ẵm con cô thấy đứa trẻ này rất xấu lại còn rất nhỏ.. cô đã hỏi chồng sao đứa bé lại xấu thế này.. có phải lộn r ko rõ ràng là bảo rất đág yêu..
Cô còn chưa tin bản thân lm mẹ nữa. Lần đầu lm mẹ rất luống cuống cái j cũg ko biết ..
Ban đêm con trai rất quấy.. dỗ thế nào cũg ko nín.. cô và chồng thay phiên ẵm nó.. nhưg nó cứ khóc mãi.
Cứ mỗi ngày như thế cô rất mệt mỏi.. chồng cô thì cũg chẳg tốt hơn cô là mấy anh ấy ság sớm phải thức dậy đến bệnh viện tối lại cùg cô chăm con..
1 tuần trôi qua cô cảm thấy rất mệt mỏi .. đứa bé nó ko chịu ai ngoài cô. Cô dỗ mãi nó ms chịu ngủ..
Dạo này côg việc của anh ấy rất bận. Lần trc khi cô sinb anh ấy đã nghỉ 1 thág rồi.. nên côg việc bây h chồng chất rất nhìu.. có khi đến khuya ms về đến nhà.. cô rất xót ko muốn để anh ấy phải dỗ con vào buổi đêm nưac nên mỗi khi con khóc lên là cô vội ẵm nó sag phòng kế bên..
Cứ như thế đến tháng thứ 3 cô chịu ko nổi.. Mẹ chồng đến thăm luôn khiển trách cô ko biết chăm con. Mắng cô ko biết ăn điều độ để bị tắt sữa..
Trog lòng cô ko vui nhưg cô ko muốn để chồng cô biết sợ anh ấy lại lo.. Đi lm về anh ấy cũg rất quan tâm cô cũg hỏi han rồi ẵm bồng giúp cô.. nhưg cô vẫn cảm thấy rất buồn..
Cô bắt đầu thấy ko ổn.. cứ ôm con mà khóc .. cô thật sự rất bất lực.. con trai ko chịu ngủ cứ khóc suốt còn mẹ chồng và mấy ng khác đến chơi thì cứ khiển trách đủ điều..
Đến gần thág thứ 4 cô cảm thấy cô ko ẵm nổi con nữa.. cô sợ tiếng khóc của nó..
Cô chỉ có thể nhìn nó khóc ở trên giườg nhưg ko thể lm j.. cô khóc nấc lên..
Cô mệt quá cô muốn ngủ.. đã lâu rồi cô ko ngủ muốn chợp mắt 1 tí
Cô đứg ở ngoài ban côg nhìn xuống .. có phải nhảy xuốg là đc giải thoát ko. Cô thật sự hết cách rồi..
- Vưu Ân, đừng giỡn như thế .. anh sợ
Giọng của Trươg Quân run lên ko ngừg.. vừa đi lm về anh nge tiếng khóc của con.. anh vừa mở cửa phòng ra đã thấy Vưu Ân đứg ngã ra lan can
- Trươg Quân, em mệt quá.. nhìu ngày em chưa chợp mắt r.. bây h ẵm con cũg ko nỗi. Anh dỗ con giúp em..
Mắt của Vưu Ân ngấn lệ..
- Vưu Ân, anh lm sai cái j thì đánh anh có đc ko.. đừng lm như thế.. em mà nhảy anh sẽ theo em.. Vưu Ân em ở đâu anh ở đó..
Vưu Ân bắt đầu ngồi gục xuống khóc như mưa..
- Chồng à..
Cô khóc nấc lên.. anh chạy lại ôm cô vào lòng.. tay anh ôm cô mà run lên ko ngừg..
- Vưu Ân, lần khác đừng lm như thế nữa nhé? Em muốn trừng phạt anh cái j cũg đc nhưg xin em đừg bỏ anh.. ko có em anh cũg ko muốn sống..
Cô chỉ vùi đầu vào lồng ngực anh mà khóc ko ngừng..
- Con ơi mẹ xin lỗi.. mẹ sai rồi..
Ôm con trai vào lòng ko nghẹn..
Sau chuyện đó cô ms biết cô bị trầm cảm sau sinh. Trương Quân bắt đầu rút ngắn lại thời gian ở bệnh viện.. mẹ chồng cũg ko còn khiển trách cô nữa.. con trai thì cũg đỡ quấy hơn.. phần lớn là chồng cô chăm nó..
Có lẽ cô đã mạnh mẽ vượt qua đc khỏag thời gian khó khăn đó.. cô muốn cảm ơn ng chồng của mình đã luôn lắg nge và yêu thuơg cô vô điều kiện như thế..
Đàn anh Trương Quân em yêu anh
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top