.

Lúc nhỏ chưa trưởng thành cô đã bám theo 1 ng dai dẳng. Cũg như nắm chặt mãi ko buông sự dịu dàng của họ. Thích ngta đến nỗi hỏi 1 câu rất ngu ngốc

- A Nhiên , sau này chúng ta trưởng thành anh có thể lấy em ko ?

- Tiểu Đình, ko ns đến chuyện này học hành quan trọng..

Và rồi cô đã ngu ngốc cắm đầu học như lời anh ns .

Cho đến sau này khi cô nhận đc bằng tiến sĩ cô ms hỏi anh thêm 1 lần nữa

- A Nhiên, em học tốt như lời anh ns r rồi bây h có thể trả lời câu hỏi đó r chứ?

Anh đứng đưa cô bó hoa anh vừa mua..

- Tiểu Đình ,chúc mừng em đã tốt nghiệp.. Anh vẫn luôn xem em là em gái ko hơn ko kém. Vẫn luôn là như v.. Tiểu Đình à..

Đôi mắt đầy sự chân thành của anh cùng áy náy có lỗi.. thật ra anh ấy ko có lỗi.. chỉ có cô ngay từ đầu đã cố chấp mà thôi.. anh rất tốt rất tử tế cô trách anh cái j đây..

Vì sao ko yêu cô à ? Hay là trách anh lm lỡ quãng thời gian của cô . Rõ ràng là bản thân cô tự nguyện mà sao có thể đổ lỗi cho anh.. Rõ ràng thích anh ấy là sai rồi

Cô nhận bó hóa ôm vào lòng..

- A Nhiên em hiểu mà.. em hiểu.. cảm ơn anh vì đã đến nhé..

Cô hiểu mà.. bấy lâu chỉ mình cô cố chấp thôi. Thật ra cô đã biết trc sẽ có ngày như v nhưg cô mặc kệ. Dù biết ko kết quả nhưg cô vẫn muốn thử muốn đc đối diện vs cảm xúc thật của bản thân

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top