Chap 5: Đêm Tokyo thật tuyệt vời ~ .
Sau nụ hôn say đắm tưởng chừng như vô tận, An Tử Yến mới chịu buông Mạch Đinh ra, ôm cậu thật chặt. Mạch Đinh cảm thấy trong lòng trào dâng niềm hạnh phúc tột cùng, giữa biển người mênh mông này, cuối cùng cậu cũng đã tìm thấy cho mình được một vòng tay vững chãi và ấm áp như thế. Cậu đã từng buồn rầu tự hỏi rằng tại sao Thượng đế không nhìn thấy mình, không bao giờ rọi may mắn xuống mình, bản thân luôn gặp phải chuyện khó khăn, xui xẻo. Nhưng giờ đây, có An Tử Yến kề bên rồi, điều này bằng tất cả những gì tốt đẹp trên thế gian cộng lại, nhân lên mười lần.
Mọi thứ đang chìm trong không gian ngọt ngào thì bỗng nhiên điện thoại của An Tử Yến lại reo. Chiếc điện thoại đáng ghét, lúc nào cũng đổ chuông chẳng đúng nơi, đúng lúc gì cả. An Tử Yến miễn cưỡng buông Mạch Đinh ra, rút điện thoại ra xem. Màn hình hiện lên cái tên quen thuộc, hiện tại, ở nơi đây, chỉ có một người duy nhất liên lạc với anh mà thôi. Nhưng lúc này, An Tử Yến thực chẳng muốn bắt máy chút nào, muốn tắt cụp đi, lại nghĩ chú Ngô vốn dĩ không phải tuýp người thích làm phiền người khác, ắt hẳn phải có chuyện gì đó mới gọi vào giờ như thế này. Cứ thế, đứng lưỡng lự một lúc. Mạch Đinh biết ý, ra hiệu bảo An Tử Yến nghe máy đi, rồi đứng nhìn ra hướng khác.
- Vâng?
– Cậu An à, thực làm phiền cậu quá. Tôi biết giờ đã trễ rồi, nhưng phía khách sạn yêu cầu cậu xuống làm chút thủ tục giấy tờ đặc biệt cần xác nhận (*). Phiền cậu xuống dưới một chút được không?
An Tử Yến quay qua nhìn Mạch Đinh, rồi đáp gọn
- Được, tôi xuống liền.
~~~~~~~~
Lúc An Tử Yến trở lên đã thấy Mạch Đinh tắm rửa xong xuôi, đang choàng khăn tắm trắng muốt đứng ngoài hành lang. Ôi, nhìn từ đằng sau, lại trong hoàn cảnh này, An Tử Yến sao kìm lòng cho đậu. Anh nhẹ nhàng bước đến, hít hà Mạch Đinh rồi hôn nhẹ lên gáy cậu, thì thầm:
- Cậu thơm quá. Muốn quyến rũ tớ đến chết sao?
Mạch Đinh hơi giật mình, quay lại, thấy An Tử Yến nói vậy ngượng đỏ mặt, nói lảng đi:
- Cậu… mau đi tắm ngay! Xem kìa, cả ngày đi khắp nơi thế, bụi bẩn khắp người rồi..
An Tử Yến coi như không nghe thấy gì, ghé sát mặt Mạch Đinh, cười gian tà
- Nhưng bây giờ lại không muốn tắm, muốn “yêu” cậu cơ.
Mạch Đinh nghe An Tử Yến nói đến chuyện nhạy cảm, các cơ máu dồn hết lên mặt, làm tai cậu đỏ lên, hai gò má bỗng hồng hào, càng nhìn càng thấy yêu. Thật ra, Mạch Đinh cũng rất muốn “yêu” An Tử Yến, nhưng lại thấy đây là đêm đầu tiên cùng nhau ở nước ngoài, Mạch Đinh muốn một điều gì đó thật lãng mạn, ngọt ngào để cậu khắc cốt ghi tâm sau này. Thấy An Tử Yến đang ở cự li quá gần, bản thân lâm vào thế bị động không thoát ra được, cậu chống trả yếu ớt:
- An..An Tử Yến à,… dù gì tớ cũng là của cậu rồi…đêm nay còn dài mà…Tớ…tớ muốn chuẩn bị một chút…để mãi ghi nhớ buổi tối đặc biệt này…
Hiểu Mạch Đinh muốn nói gì, An Tử Yến khẽ cười, hôn nhẹ lên môi cậu:
- Tạm tha cho cậu đó. Tớ sẽ quay lại nhanh thôi.
Nói xong, liền thoát y, đi vào phòng tắm.
Mạch Đinh ở ngoài, nhanh chóng soạn đồ mới mua ra xem. Trong đống ngổn ngang quần áo và các thứ linh tinh, đập vào mắt cậu là cặp quần xanh đỏ hết sức sặc sỡ, họa tiết hình mèo đang vẫy khách vô cùng đáng yêu. Thấy An Tử Yến vừa bước ra, liền chạy tới, chìa chiếc màu xanh trước mặt anh:
- Này, cậu mặc thử xem vừa không?
An Tử Yến né sang một bên, đáp thẳng
- Không mặc.
- Vì sao?
- Không thích.
- Gì chứ? Nói một câu “Không thích” là xong sao? Dù sao thì cũng đã mua mỗi người một cái rồi. Không thích? Sao lúc mua cậu không nói như vậy đi, giờ lấy về, lại đổi ý?
- Ồn ào quá đi.
- Được, cậu không mặc? Vậy đêm nay tìm niềm vui với tay phải nhé.
- Cậu không còn câu nào khác à?
- Vậy giờ là mặc hay không?
An Tử Yến giật chiếc quần trên tay Mạch Đinh, thở hắt:
- Phiền vãi ra.
An Tử Yến mặc chiếc quần mèo, đứng trước mặt Mạch Đinh. Mất vài giây đứng hình, sau đó Mạch Đinh phá lên cười “Hahaha~~!!” đầy sảng khoái. Nhìn An Tử Yến lúc này, hệt như cao bồi miền Tây lại mặc áo Hello Kitty vậy, chẳng hợp một chút nào.
An Tử Yến thấy điệu bộ ấy của Mạch Đinh thì vừa xấu hổ vừa tức giận, liền tiến tới đè Mạch Đinh xuống giường, nghiêm giọng:
- Cậu cười cái gì, không phải cậu là người nằng nặc bắt tớ mặc cái quần ngớ ngẩn này sao. Vậy mà tớ mặc rồi, lại không biết điều, còn cười nhạo. Được, tớ phải xử cậu mới được.
Vừa nói, An Tử Yến vừa rút dây áo choàng tắm của Mạch Đinh ra.
– Này, này, cậu làm gì thế hả??
- Phạt cậu.
- Gì..? Tớ làm gì cậu?? Này, này….
- Lão tử đã làm người mẫu cho cậu, vậy mà không những không trả công , lại còn lớn miệng cười. Tội nặng gấp đôi, không xử cậu, sau này có khi sẽ chẳng được coi ra gì.
Mọi sự chống cự lúc này của Mạch Đinh đều trở nên yếu ớt dưới bàn tay An Tử Yến. Cậu còn đang định ú ớ điều gì đó, nhưng đôi môi đã bị An Tử Yến chiếm trọn. Anh hôn cậu nhẹ nhàng, say đắm, rồi từ từ sâu dần, khiến Mạch Đinh cảm thấy vô cùng kích thích, lại ham muốn thêm nữa. Đôi tay cậu ôm ghì lấy bờ vai rắn chắc của An Tử Yến, những nụ hôn ngày càng cháy bỏng, lưỡi anh nghịch ngợm đi khắp khoang miệng cậu, còn đôi bàn tay nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo choàng tắm trên người Mạch Đinh.
Nhìn thấy cơ thể không mảnh vải che thân của Mạch Đinh càng làm An Tử Yến kích thích vô cùng. Anh nhanh chóng cởi bỏ đồ trên người mình, rồi tiến tới gần Mạch Đinh, cảm nhận hương thơm ngọt ngào thoang thoảng từ người cậu. An Tử Yến cắn nhẹ lên vành tai Mạch Đinh, khiến cậu cảm thấy vô cùng thích thú. Hơi thở nóng hổi dồn dập phả liên tục khiến cậu nổi hết da gà, vị tiểu đệ cũng đang biểu tình dữ dội phía dưới. Mạch Đinh chỉ còn nói được những tiếng ngắt quãng:
- A..An…An Tử Yế..n…
An Tử Yến nhìn điệu bộ của Mạch Đinh, biết cậu đang hưng phấn nhưng vẫn có ý định trêu đùa liền tiếp tục di chuyển đôi môi xuống cổ, mơn trớn liên tục. Mạch Đinh giờ đây cảm thấy như một con thuyền nhỏ rơi vào vùng biển bão. Mọi khoái cảm đều di chuyển theo từng tấc da thịt nơi tay và miệng An Tử Yên lướt qua. Dịch chuyển khỏi cổ cậu, An Tử Yến tiếp tục vuốt ve cái cơ thể trắng ngần và gợi cảm dưới thân.
Bị tấn công bất ngờ lên ngực, Mạch Đinh giật nảy người, tay bấu chặt xuống drap giường, cảm giác thân dưới lại càng thêm khó chịu. Miệng và tay vẫn đang mơn trớn hai đầu ngực của Mạch Đinh, bỗng An Tử Yên dừng lại nhìn chằm chằm vào cơ thể chi chít dấu hôn cùng gương mặt đầy sắc tình và ham muốn của bảo bối nhỏ, nhếch mép cười:
- Cậu không biết nhìn cậu lúc này bao nhiêu phần câu dẫn tớ đâu!
Mạch Đinh nghe mà xấu hổ, hai tay che mặt. An Tử Yến vẫn trêu chọc:
- Sao nào ~ Còn tiếp tục chịu đựng được không đây?
Miệng nói tay lại tiếp tục tấn công vào những chỗ mẫn cảm của Mạch Đinh nhưng nhất quyết không giải tỏa cho cậu bé nhỏ đang bốc hỏa kia.
- Cậu! … Ng…Ngừng…
- Bảo bối cứng đầu! NÃY… ai ép tớ ăn nếu ko thì ngủ riêng? … NÃY… ai bắt tớ phải mặc cái quần quái dị kia nếu ko thì đi chơi với tay phải? … NÃY… ai dám cười nhạo tớ??? – Cứ mỗi chữ “nãy” được thốt ra là An Tử Yến lại cắn lên nhũ hoa của Mạch Đinh. Chắc chắn là An Tử Yến đang thử sức chịu đựng của bảo bối nhà mình đây ~
- Cậu… cậu ..là đang trả thù sao? AHHH…
Dường như đã hết chịu đựng nổi, Mạch Đinh theo bản năng luồn tay xuống để giải tỏa cho bản thân. Bỗng, An Tử Yến lấy đầu gối hích nhẹ lên cái vật nóng hổi kia.Mạch Đinh như hít phải ngụm khí lạnh dù là đau nhưng vô cùng khoái cảm.
- Cậu nghĩ tớ để cho cậu tự xử lý vậy sao? Chỗ đấy… chỉ có tớ mới được động vào!!
Dứt lời Mạch Đinh liền cảm thấy trong đầu vang lên một tiếng “BÙM” vì bộ phận nào đó trên cơ thể cậu đang được bao trùm trong một môi trường ấm nóng mà ẩm ướt. Bừng tỉnh mở mắt nhìn xuống, cậu luống cuống:
- An…. An Tử Yến! Cậu … cậu không nhất thiết phải…
- Cậu im lặng cho lão tử!!
Mạch Đinh không dám lên tiếng nữa. Nhưng nói sao nhỉ? Dù gì cũng là lần đầu tiên Mạch Mạch ngốc trải nghiệm cảm giác này. Ngày xưa dù tò mò muốn chết nhưng cậu nào dám mở miệng ra hỏi cái con người mặt lạnh kia. Khoái cảm như những con sóng liên tục kéo đến, thúc ép cơ thể Mạch Đinh. Cậu cảm thấy bản thân không tỉnh táo nữa, tay siết đến độ nhàu nát cả drap giường, môi cắn chặt vào nhau. Ngay khi đã đến cực hạn, cậu để bản thân xuôi theo dòng cảm xúc ….thì… chả có gì xảy ra cả??
“Ơh” Ngơ ngác mở mắt ra, đập vào mắt cậu là nụ cười nhếch môi đặc trưng An Tử Yến. Thì ra để trừng phạt cậu, tên hỗn đản ấy ngay giây phút quan trọng đã nhả ra, lấy tay bóp chặt ngay gốc của cậu bé, ngăn không cho câu giải phóng…
- Mạch Đinh, EM. TỐI NAY. CHÍNH LÀ SẼ NHỚ CẢ ĐỜI
Mạch Đinh còn đang ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu bị An Tử Yến đưa từ bất ngờ này đến bất ngờ khác liên tục, nãy khi cậu chống cự thì bị đè không thương tiếc, giờ đến khi đang thăng hoa thì lại ngừng, An Tử Yến thực muốn chọc cậu tức chết mà ! ~
- Sao? Cậu có điều gì muốn nói à? – An Tử Yến điệu bộ rất ung dung, xem như không có gì xảy ra.
- Cậu….
Mạch Đinh nghiến răng, bật dậy bất ngờ, lao vào An Tử Yến, tính ép anh vào vách tường uy hiếp. Nhưng rõ ràng, về sức vóc, cậu còn thua xa An Tử Yến nhiều, nên An Tử Yến dễ dàng đổi sang thế chủ động, ép ngược Mạch Đinh vào tường, kề sát mặt, phì cười:
- Cậu đang nghĩ gì vậy? Muốn phản công sao? Tiểu Mạch, cậu không có đường đó đâu. Nếu có, chắc hẳn nó phải là một ngày rất xa.
Mạch Đinh nghe xong câu đó, vừa xấu hổ, vừa tức giận:
- Cậu …lúc nào cũng coi tớ như trò đùa !
Nhìn khuôn mặt pha chút hờn dỗi của Mạch Mạch, An Tử Yến khẽ cười , nâng cằm cậu lên, ngữ khí dịu dàng:
- Tớ yêu cậu, bảo bối ~.
Dứt lời, liền hôn Mạch Đinh thật sâu. Hô hấp của Mạch Đinh bị An Tử Yến chiếm lấy, khiến cậu thở dốc, toàn thân lúc này đã thả lỏng, tựa sát vào vách tường. Những nụ hôn cứ như thác đổ rơi trên thân thể cậu, ướt át , đầy khoái cảm.
Mạch Đinh có thể cảm nhận rõ được nhịp tim của mình ngày càng nhanh hơn. Phần hạ thân của cậu ma sát với hạ thân của An Tử Yến khiến cậu bé cương cứng. Không chịu nổi, cậu nhảy lên người An Tử Yến, hai chân quắp ngang hông anh, rên khẽ:
- A..An Tử Yến…tớ không chịu nổi nữa …
An Tử Yến mỉm cười, hôn nhẹ Tiểu Mạch rồi đặt cậu xuống giường, không quên kèm theo những nụ hôn cuồng nhiệt cháy bỏng dọc khắp người cậu.
Mạch Đinh cảm giác hưng phấn tột cùng, miệng không ngừng rên rỉ
- A ..a..~…ư..ưm ….An Tử Yế..n…thích…
Cảm giác cậu bé của Mạch Mạch đang chọc vào bụng mình, An Tử Yến cúi xuống, hôn nhè nhẹ , rồi lại không chính thức ngậm lấy mà vươn đầu lưỡi liếm nhè nhẹ xung quanh , cảm giác hơi nhột nhột nhưng vẫn là không thể chịu đựng nổi. Lúc này, Mạch Đinh thực sự cảm nhận được sự kích thích đến run người, cảm giác ngại ngần khi nãy bỗng tan biến, thay vào đó là sự thèm khát xâm chiếm . Khoái cảm lại tiếp khoái cảm, cậu không chút xấu hổ mà mở miệng cầu xin :
- … Ưm..Yến..An Tử Yến…ưm…ngậm vào…
Nhưng An Tử Yến vẫn thản nhiên như không nghe thấy gì, tiếp tục mơn trớn xung quanh hạ thân Mạch Đinh, nói:
- Tớ phải phạt cậu thật nặng.
Lúc này dường như Mạch Mạch không chịu nổi nữa, cậu cong người lên, miệng không ngừng la:
- ..tớ biết lỗi rồi…mau…mau vào trong tớ…tớ hết chịu nổi rồi… aaa..~
Đến lúc này, An Tử Yến cũng không kiềm chế nữa, anh đưa ngón tay thâm nhập tiểu huyệt xinh đẹp của cậu, không quên liếm xung quanh cự vật đang nóng hổi kia. Quả nhiên, điều này làm Mạch Mạch sướng đến run người, bắt đầu rỉ ra những giọt sữa đục. Khi cảm thấy bắt đầu thích ứng đủ, An Tử Yến khẻ đưa hạ thân của mình vào bên trong Tiểu Mạch, đưa đẩy chầm chậm, rồi nhịp nhàng, nhanh dần, nhanh dần … Cậu cũng phối hợp cùng anh đẩy đưa đẩy đưa…cảm giác như chìm đắm vào mộng mị nhục dục đầy khoái cảm….
Rồi bỗng nhiên như đã chạm được điểm nhạy cảm của Mạch Đinh, cậu bỗng cong người hết sức, An Tử Yến dường như cũng không chịu đựng nổi, nắm chặt lấy hạ thân Tiểu Mạch, một dòng trắng đục bắn lên trên người anh, cùng lúc, anh cũng bắn bên trong cậu.
~~~~~~~~~
Sau cuộc ân ái mặn nồng, An Tử Yến nằm thở dốc, Mạch Đinh kề sát bên, gối đầu lên ngực anh, nghe từng nhịp tim anh đang đập mạnh mẽ. Cậu lấy tay vuốt ve lên khuôn ngực rắn chắc của anh, thỏ thẻ:
- Tớ thực sự yêu cậu. Rất yêu cậu, An Tử Yến…
An Tử Yến ôm chặt Mạch Đinh, hôn khẽ lên đầu cậu:
- Tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu.
Lời nói này, còn hơn những lời yêu thương có cánh bay bổng sến rện. Ở bên An Tử Yến, cảm giác thật an toàn và hạnh phúc biết bao… Mạch Đinh cảm thấy thực mãn nguyện, cũng đã thấm mệt, liền nói khẽ:
- An Tử Yến, muộn rồi, chúng ta ngủ thôi.
An Tử Yến nghe câu ấy xong bỗng bật dậy, trườn lên người Mạch Mạch, cười hạ lưu:
- Làm gì có chuyện đó, hiệp hai tiếp nào bé cưng ! ~
- ….!!!!!
~~~~~~~~~~~~~~
Đêm ấy, cả căn phòng tràn ngập tiếng rên rỉ ái muội đầy nhục dục.
Sau đêm nay, có lẽ ngày mai, một bước xuống giường cũng chẳng xong.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top