Chap 8
🐨 bế 🐰 ra xe rồi trở về hoàng cung
🐨 đặt 🐰 lên giường, kêu người làm chuẩn bị một thau nước ấm đem vào phòng, nhẹ nhàng lau đôi mắt sưng húp
Nhẹ nhàng rờ lên khuôn mặt của 🐰 rồi thì nói thầm trong bụng
🐨: em đã từng rất sợ phải không Neil
🐨: nhìn em đau lòng vì người khác, sao anh cảm thấy không vui chút nào
🐨 thở dài rồi lặn lẽ trở về phòng làm việc
.
.
Đợi 🐨 rời đi, 🐰 lại vùi đầu vào chăn, khóc nấc nghẹn ngào
Bao nhiêu kỷ niệm đẹp khi xưa ùa về, ⚫ là người mà 🐰 đã dành trọn vẹn trái tim mình mà không bao giờ nghĩ đến một ngày cả hai phải chia xa
Roy xuất hiện như đốm lửa đã sắp lụi tàn, nhưng lại bất thình lình bùng cháy lên.
🐰 cứ nghĩ mình đã vượt qua được cảm giác đau đớn, nhớ nhung, và không còn chút tình cảm nào với ⚫
🐰 đã từng rất sợ khi nghe ai đó vô tình nhắc đến tên ⚫. Hàng trăm ngàn lần tự nhủ với lòng, rồi sẽ qua thôi, rồi sẽ quên được anh ấy thôi, nhưng khi trở về nơi thuộc về hai người, nước mắt vẫn chực trào khi kỷ niệm xưa bất chợt quay về.
Cho đến hiện tại, khi 🐰 đã có thể quen dần với cuộc sống không có ⚫, miễn cưỡng chấp nhận làm một thái tử phi nhất nhất vì sự nghiệp liên hôn thì.....
⚫ lại đứng trước mặt 🐰 nói tất cả chỉ là một sự tình cờ, tình cờ đến đau thương đẩy hai người đến kết cục ngày hôm nay
một ngày trái tim đang lặng yên như một ngày biển đẹp, bỗng nhiên ⚫ xuất hiện như một cơn sóng thần dữ dội.
Ngay giờ phút này đây, là còn thương hay không? 🐰 cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng, cảm giác đau đã lành lặn tự bao giờ tự nhiên quặng lên đau buốc, rát đến quặng thắt tâm can.
.
.
🐰 đã từng nhớ ⚫ thật nhiều, nhớ đến muốn bản thân mình muốn dừng cuộc sống này lại, nhưng không thể, 🐰 còn người thân, 🐰 là niềm hi vọng, là nụ cười của mẫu thân
Nghe tin ⚫ có gia đình, đau xót nghĩ đến người mình thương hạnh phúc bên người xa lạ, 🐰 cố gắng gượng cười giả vờ như không có gì để những người yêu thương mình không lo lắng
🐰 chỉ có thể nằm vùi vào giường, úp mặt vào chăn mà khóc nấc nghẹn ngào
Từng giây, từng phút trôi qua, 🐰 tự nhủ với lòng là hãy xem như là 1 giấc mơ, giấc mơ mà bản thân đã từng được yêu rất nhìu.
🐰 biết bản thân không thể làm gì, cũng không thể níu giữ hạnh phúc khi người ta đã hết yêu.
Cố nén nước mắt, cỗ vũ bản thân phải trở nên mạnh mẽ mà típ tục quen với những ngày tháng không có ⚫
.
.
Nhưng
.
.
Đùng 1 cái, như tiếng boom nổ giữa trời đông giá rét
Làm sao 🐰 có thể quên được ⚫ khi biết ⚫ chưa bao giờ hết yêu mình
Làm sao cho con tim 🐰thôi đau nhói khi mỗi lần nghĩ đến ⚫ khi vừa nghe được nguyên do thật sự của nỗi đau chính là sự trớ trêu của định mệnh, nghĩ đến lúc ⚫ chắc cũng đau như 🐰 khi biết anh ấy có gia đình
🐰 đau đớn nắm chặt lấy cái chăn trong tay, kêu gào không thành tiếng trong không trung: anh Finn, anh có thể bên em lúc này được không
Nhưng phải làm sao nếu 🐨 hỏi 🐰 vì sao em khóc
🐰 bấu chặt cái điện thoại trong tay, trên màn hình là số điện thoại của 🐨, tay để sẵn vào nút gọi, nhưng không thể bấm, dù chỉ cần chạm nhẹ vào, là có thể gọi được cho 🐨
.
.
.
.
Tại phòng làm việc, 🐨 nắm chặt những hạt trân châu trong hộp mạnh đến mức những hạt châu hằn hết vào lòng bàn tay của 🐨
🐨: Neil, em có yêu anh không
🐨: sao em lại ấp úng, không trả lời khi ai đó hỏi em rằng em có yêu anh không
🐨: giờ phút này đây, em có cần anh bên cạnh không
🐨: em yêu anh nhìu hơn hay là em yêu anh ta nhìu hơn
🐨: toàn bộ trân châu trong hộp này, từng viên, từng viên em vì anh mà khóc
🐨: toàn bộ trân châu trong bình này là sau khi em từ biển trở về, em vì hắn ta mà khóc
🐨: trân châu em khóc vì anh màu sắc không hề giống màu trân châu em khóc vì hắn
🐨: anh đã đọc rất nhìu sách, cổ xưa cách mấy anh cũng tìm
🐨: trân châu em khóc vì anh là màu nước mắt của sự uất ức, hờn tủi, đau thương, căm ghét và sợ hãi
🐨: trân châu em khóc vì hắn là màu của sự nhớ nhung, thương xót, pha lẫn niềm hạnh phúc của một ký ức tươi đẹp
🐨: em yêu hắn nhìu như vậy sao Neil
🐨: anh đã nhìu lần tự hỏi chính mình
🐨: em có từng yêu anh không, em có hạnh phúc khi bên anh không
🐨: và anh có yêu em hay không
🐨: nhưng khi thấy em đau đớn đến ngất xĩu vì hắn ta
🐨: không hiểu sao trong anh có một cảm giác đau xót xen lẫn tuyệt vọng
.
.
Từng giọt nước mắt bất giác rơi rỉ rả trên khuôn mặt 🐨
🐨: Neil, anh muốn mình có thể bên em mỗi khi em đau nhất, khi em tuyệt vọng nhất
🐨: anh muốn em dựa vào vai anh khóc thật to như đứa trẻ vừa bị giựt mất cây kẹo của mình
🐨: nhưng em nằm đó, em đang khóc vì đau xót, anh biết em đang khóc rất nhìu, nhưng tại sao, tại sao anh lại không thể ôm em vào lòng
🐨 ném vỡ nát cái bình thủy tinh, những hạt trân châu trong bình văng khắp nơi, hòa lẫn vào những mảnh thủy tinh vỡ nát, lấp lánh dạ lên màu hồng ánh bạc, làm 🐨 đau xót không nói nên lời
🐨: Neil, anh phải làm sao với em đây
Trái tim 🐨 đập dữ dội, tay run run cầm cái điện thoại lên xem
🐨: Neil, chỉ cần em gọi anh, anh sẽ bỏ hết tất cả những giận hờn khó hiểu trong anh, rồi chạy đến ôm em thật chặt
Không một cuộc gọi nhỡ, thời gian cứ thế trôi qua, và điện thoại cả hai không có bất cứ cuộc gọi nào
🐨 thờ thẫn từ phòng làm việc trở về phòng ngủ
🐰 nằm co ro trên giường, một tay nắm chặt lấy chăn, một tay cầm điện thoại, ngủ say sưa với đôi mắt sưng húp ửng đỏ
🐨 đưa tay, lấy tay 🐰 quét vân tay để mở khóa điện thoại
Trên màn hình là số điện thoại của 🐨, những hạt trân châu vương vãi khắp giường, nhưng gần 🐰 nhất nằm trên lớp trên cùng là trân châu màu xanh ngọc
Trân châu màu xanh ngọc, đây là lần đầu tiên 🐰 khóc ra trân châu màu này
🐨 mở hình trong điện thoại ra coi, vì không thể lúc nào cũng ôm theo cuốn sách
Trân châu xanh ngọc: màu nước mắt chơi vơi, cần người đó bên cạnh nhưng không dám nói thành lời, uất nghẹn, nên tạo thành
🐨: Neil, sao em lại không dám gọi cho anh
🐨 nhìn đống trân châu vươn vãi khắp giường, thở dài, có lẽ 🐨 hiểu được vì sao 🐰 không gọi cho mình
🐨 vắt cái khăn ướt, lau mặt cho 🐰, nhẹ nhàng lau xung quanh đôi mắt sợ làm 🐰 thức giấc
Sau khi thu dọn tất cả trân châu trên giường, 🐨 leo lên, nằm bên cạnh 🐰, một mùi hương quen thuộc xộc vào mũi 🐰, 🐰 mân mê mò mẫn cơ thể săn chắc, vòng tay qua ôm lấy cơ thể 🐨, rồi vùi đầu vào ngực 🐨, cảm giác trong lòng thật bình yên
🐨: Neil, nếu em gọi, anh có thể về đây với em sớm hơn.
🐨 xoa đầu 🐰 rồi ôm chặt vào người, từ từ chìm vào giấc ngủ
.
.
Sáng hôm sau, cả hai cùng đến trường, 🐰 vẫn im lặng không nói lời nào, tập trung thưởng thức cái bánh trên tay
Vào lớp, 🐰 vẫn chăm chỉ học bài, như chưa có chuyện gì xảy ra
👩: Neil, nãy có người gửi bánh cho cậu
🐰: cảm ơn cậu
🐨: ai vậy
👩: em không biết, bạn ấy lạ lắm
🐰: chắc fan tặng
🐰 tiện tay lấy một cái trong gói bánh vừa được nhận ăn thử
🐰: 🥺 là mùi vị này, mình .... anh ấy vẫn....
🐰 cố gắng kìm nén cảm xúc, từ từ nhai hết cái bánh rồi cất nó vào hộc bàn
Giờ giải lao, 🐨 có việc phải vào thư viện trả sách, 🐰 đi lượn qua phòng giáo viên, trên tay cầm theo gói bánh
⚫ thấy 🐰 đi ngang, bèn vội vả đi ra, đi thẳng lên trên chút gặp 🐰
⚫: Neil anh..
🐰đặt gói bánh lên tay ⚫, lạnh lùng nói: cảm ơn anh, nhưng em không nhận
🐰 quay lưng bước đi nhưng trong lòng đang dâng lên niềm đau xót và tiết nuối tột cùng
⚫ nhìn vào gói bánh một hồi mỉm cười: em vừa ăn đã biết là bánh anh làm
⚫: em vẫn không quên hương vị đặc trưng mà anh làm riêng cho em
🐨 đi trả sách về, từ xa thấy 🐰 đưa ⚫ gói bánh khi nãy 🐨 thấy trong hộc bàn, gương mặt có chút khó chịu
🐨: sáng không phải có người tặng em ấy sao
🐨: sao em ấy biết là của hắn mà đem trả
🐨: không lẽ.....
🐨: em ấy.....
🐨 trên đường trở về lớp, đi ngang căn tin nên ghé mua cho 🐰 một ly soda chanh
🐨: em uống đi
🐰: em cảm ơn anh
🐨: bánh khi nãy ngon không, sao không thấy em ăn nữa
🐰: em trả rồi
🐨: không ngon hả
🐰: không hợp khẩu vị, không muốn ăn
🐨: ừm
🐨: mà sao em biết ai mà trả
🐰: em..............
🐨 lấy tay xoa đầu 🐰: anh đùa thôi, lát anh chở em đi mua thêm mấy món ăn vặt em thích, khi nào đói em có thể ăn được không
🐰: em cảm ơn anh
.
.
🐨 giơ điện thoại, chụp lấy gương mặt chăm chú đang học bài của 🐰 rồi đưa lên, xem tỉ mỉ từng chút một
🐨: em ấy không hề quên đi kỷ niệm của em ấy với Roy
🐨: nhưng em ấy vẫn im lặng tiếp tục bên cạnh mình
🐨: từ khi gặp lại hắn, không còn thấy nụ cười trên môi em ấy nữa
.
.
⚫✉🐰: bánh không hợp khẩu vị em, anh có thể làm lại
🐰✉⚫: sao anh có số điện thoại em
⚫✉🐰: không khó để anh có số điện thoại em
🐰✉⚫: em đang bận
⚫✉🐰: em thích vị như thế nào, anh làm đến khi nào vừa miệng em thôi
🐰✉⚫: vị vẫn như cũ, nhưng em không muốn ăn
⚫✉🐰: em vẫn còn trách anh
🐰✉⚫: không có
⚫✉🐰: anh thật sự không biết em còn sống, hôm anh cứu em ở biển, là do anh coi đoạn clip trên mạng, thấy em gặp nguy hiểm, nên đã chạy đến đó tìm em
⚫✉🐰: anh nghe được tần sóng em phát ra từ vực thẳm
⚫✉🐰: nên anh mới có thể kéo em lên
🐰✉⚫: khi nào có dịp em sẽ tặng quà cảm ơn anh
⚫✉🐰: là anh, tất cả tại anh, anh không nên trốn tránh, em đừng như vậy nữa được không
🐰 cầm cái điện thoại trên tay, bàn tay run run bấm từng chữ trả lời tin nhắn của ⚫, 🐰 phải lấy hết chút lý trí cuối cùng để cự tuyệt ⚫, nhưng trong lòng thì đau như cắt.
Tuy nhiên cả hai không hề biết rằng tin nhắn trong điện thoại 🐰 sẽ được gửi đến điện thoại 🐨, những gì ⚫🐰 nhắn cho nhau, 🐨 đều đọc được hết.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top