Chương 3
Đào mơ màng tình dậy trên bàn mổ. Cô giật mình sờ xem mình có mất bộ phận nào trên cơ thể không.
Tuấn từ đằng xa đi đến và nói "Cô tự nhiên ngất đi nên tôi đưa cô vào đây để khám bịnh". Thì ra Tuấn là một bác sĩ lạnh lùng vui vẻ.
Cầm bịch mủ chôm trên tay Đào ăn ngon lành mặc kệ nước dãi của Tuấn chảy ướt hết áo blue trắng làm lộ ra chiếc áo anh đang mặc.
Bỗng nhiên Đào tát Tuấn một cát bốp. "Sao cô tát tui" Tuấn vui vẻ nói.
Đào lạnh lùng trả lời "Quần áo tui đâu rồi. Sao tui mặc đồ bệnh nhân. Đồ bệnh hoạn"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top