Chap 98

Ham Eunjung ngủ vô cùng ngon, tựa hồ thế giới bên ngoài hết thảy đều không liên quan đến nàng, Park Jiyeon nhíu mày nhìn, vì sao nhìn Ham Eunjung như thế này bộ dạng làm cho người ta cảm giác thật không thân quen, này sợ là bộ dạng duy nhất giống Jeon Tea Hee.

" Ham Eunjung, dậy dùng cơm!" Park Jiyeon lay thân thể Eunjung, Eunjung ừ hai tiếng, tiếp tục xoay người ngủ, làm cho Jiyeon có chút buồn bực, Jiyeon nắm cái mũi Eunjung, Eunjung lúc sau hết hơi, mới không tình nguyện mở mắt.

" Tiểu công chúa, để tôi ngủ . . ." Ham Eunjung lao vào trong lòng Park Jiyeon làm nũng nói.

" Rời giường ăn cơm chiều, ăn xong ngủ tiếp, mẹ chị cũng đang chờ, ngoan, dậy nào ..." Park Jiyeon dụ dỗ nói, bữa cơm này không giống như những bữa cơm bình thường, đây là bữa cơm đầu tiên mà mình chính thức trở thành thành viên trong gia đình.

Ham Eunjung bị Park Jiyeon liên tục lắc lắc, nghĩ thầm một bữa cơm thôi mà, Tiểu công chúa sao cứ phải quan tâm như vậy? Nhưng là chợt nhớ, lần này thân phận không giống, chớ trách Tiểu công chúa lại quan tâm, nghĩ đến đây, Ham Eunjung tinh thần cũng tươi tỉnh hẳn.

"Bữa cơm tối nay, rốt cuộc là dùng thân phận muội muội hay thân phận nữ nhân của tôi đây?" Ham Eunjung tò mò hỏi, Park Jiyeon thì lại cầm lược gỗ chải tóc dài loạn của Eunjung sau khi ngủ, Eunjung hưởng thụ Jiyeon hầu hạ, nhìn thấy hình ảnh trong gương trang điểm, nàng cảm thấy tình cảnh này rất giống như những chuyện tình xưa, thật giống như hành động kết tóc của phu thê nhiều năm ân ái, không khỏi thích thú.

Tóc Eunjung suôn thẳng lại, cảm giác như tơ lụa, làm Jiyeon yêu thích không nỡ rời tay, nữ nhân này thật sự bộ dạng rất đẹp, ngay cả tóc cũng không thể xoi xét, mắt Eunjung hơi hơi khép lại, thoạt nhìn đúng là thập phần hưởng thụ cùng thích ý, Jiyeon trong lòng như chút có cảm giác muốn khóc, cuộc sống hạnh phúc có chút không thể tin được, nữ nhân nàng truy đuổi hơn mười năm, nàng cuối cùng cũng dừng lại, cho mình có thể đuổi tới.

Ham Eunjung mở mắt, thấy động tác của Park Jiyeon ngừng lại, xoay người ôm lấy vòng eo Jiyeon.

" Tiểu công chúa đang suy nghĩ gì đấy? "Eunjung đem mặt vùi vào chỗ mềm mại của Jiyeon, nhẹ giọng hỏi.

" Nghĩ tới chị không được sao?" Park Jiyeon nhíu mày nói, trong đầu đều tràn đầy hình ảnh nàng.

Ham Eunjung nở nụ cười, "Tôi đã ở trước mắt em, em còn nhớ đến tôi sao?"

" Được rồi, xuống lầu ăn cơm, kỳ kèo cũng đã lâu như vậy . . ." Park Jiyeon thúc giục nói, để trưởng bối chờ thì không nên.

" Thức ăn hôm nay thực phong phú, ba ba là tốt nhất." Ham Eunjung nhìn thấy trên bàn đều là đồ ăn mình thích, không khỏi bắt đầu thổi phồng ba ba mình.

Ham Hyun Joong nghe xong cười híp cả mắt, Eunjung đứa nhỏ này rốt cuộc biết ba ba mình tốt.

" Tiểu công chúa cũng giúp ta không ít, nàng so với con còn hiểu biết hơn." Ham Hyun Joong lần đầu tiên không thổi phồng nữ nhi của mình, mà lại thổi phồng con dâu.

" Nàng là con cưới về, đương nhiên cũng là công lao của con!" Ham Eunjung mặt dày nói, Park Jiyeon tay dưới bàn liền nhéo nhẹ Eunjung, cái gì nàng lấy về, mình gả cho nàng khi nào ?

" Tea Hee, món ăn này tiểu công chúa làm, ngươi ăn thử xem, Tiểu công chúa trù nghệ thật không tệ . . ." Ham Hyun Joong lập tức gắp đồ ăn bỏ vào trong chén Jeon Tea Hee.

Jeon Tea Hee gật đầu, đem món Ham Hyun Joong vừa gắp lên, bỏ vào miệng, ăn hết mỉm cười nói: "Ăn thật ngon."

Park Jiyeon trong lúc nhìn Jeon Tea Hee ăn có chút có chút khẩn trương, thấy nàng nói xong, mới lộ ra nụ cười.

Jeon Tea Hee cũng gắp một ít đồ ăn đặt vào trong chén Park Jiyeon :" Con cũng ăn nhiều một chút, so với một năm trước gầy đi rất nhiều."

Park Jiyeon có chút được sủng ái mà lo sợ, nhưng cũng gắp đáp lại, mà Ham Eunjung thấy vậy thì bộ mặt đầy vẻ ai oán, vì sao không gấp cho mình ? Mẹ từ nhỏ đến giờ cũng là chưa gấp cho mình, Tiểu công chúa quả nhiên là lấy hết sự chú ý của mẹ rồi, Eunjung không biết là nên cao hứng hay chua xót.

Ham Hyun Joong thấy nữ nhi có chút ai oán biểu tình, có chút buồn cười, cũng gắp đồ ăn Eunjung thích đặt vào trong chén nàng, mới ngưng được Eunjung trong lòng không thăng bằng, vẫn là ba ba tốt nhất, mẹ là của Tiểu công chúa, ba ba thì là của mình.

Trên bàn cơm, Jeon Tea Hee vẫn không nói nhiều, trái lại Ham Hyun Joong vẫn chậm rãi mà nói, không khí phi thường hòa hợp, so với buổi cơm tối hôm qua, quả thật là một trời một vực.

" Ta gọi con là Yeonie được không?" Sau khi ăn cơm tối, Jeon Tea Hee hỏi ý của Park Jiyeon, cái cách gọi Tiểu công chúa, Jeon Tea Hee cảm thấy hơi không được tự nhiên.

" Không còn gì tốt hơn, trưởng bối trong nhà đều kêu như vậy." Park Jiyeon đúng mực trả lời.

" Nói về trong nhà, ông nội cùng ba ba con cho phép ?" Tuy rằng không gặp Park Yoo Huk cùng Park Yoo Soon nhiều, nhưng Jeon Tea Hee biết Park Yoo Soon thoạt nhìn là dễ thương lượng, còn Park Yoo Huk tựa hồ rất khó để thương lượng, nếu như thế thì làm sao đã rất nhiều năm đều không biết Tea Soo có nữ nhi, xem ra là Park gia là cố ý giấu diếm. Nàng cũng đại khái biết, Park Yoo Huk không thích Tea Soo, thật không biết đối với Yeonie như thế nào?

" Nói về ông nội, thì một năm trước đây, tuy rằng có chút phản đối, nhưng không còn phản đối kịch liệt như trước." Park Jiyeon nghiêm túc hồi đáp.

" Con hẳn là so với Eunjung là có thể giải quyết tốt được vấn đề, ta cũng yên lòng."

...

" Em nói chuyện gì với mẹ tôi mà lâu như vậy? Mẹ tôi đối với tôi cũng chưa từng thân thiết như đối với em . . .". Ham Eunjung chua xót nói.

" Nói chuyện với mẹ chị, thần kinh em đều căng cả lên, chị ngược lại còn chua xót, mà chị không phải là mệt sao, sao lại còn chưa ngủ ?" Vừa tắm xong liền chạy lên lầu, còn tưởng nàng mệt, nên mới bỏ mình một mình với Jeon Tea Hee, chẳng biết tại sao, đối với Jeon Tea Hee, lúc nào cũng cảm giác thần kinh khẩn trương, lên lầu mới thư thái được.

" Mẹ tôi muốn cùng nữ nhi của muội muội ôn chuyện, mới không muốn tôi ở một bên chướng mắt." Ham Eunjung cười nói, ngược lại chủ động thay Park Jiyeon xoa xoa vai, nàng biết Tiểu công chúa thế nào cũng là thần kinh khẩn trương, mẹ thật dễ dàng tạo cho người khác cảm giác bất an, tuy rằng mẹ chủ động dịu dàng, nhưng không phải ai cũng có thể chịu nổi, nói lâu như vậy, Tiểu công chúa hiển nhiên là mệt mỏi.

" Chị biết rõ như thế, còn để em một mình với mẹ chị, chị đúng là quỷ đáng ghét!" Park Jiyeon ngữ khí mềm mại, ngược lại còn làm nũng.

" Mẹ của tôi tám phần cảm giác mắc nợ em, em hãy cho nàng làm hết trách nhiệm của một trưởng bối. Mà trước kia tôi cũng từng đùa em là muội muội, không nghĩ tới, em thật sự là muội muội của tôi, tôi vừa nghĩ tới chúng ta có điểm loạn luân, nhưng là tôi lại thấy hưng phấn." Ham Eunjung hưng phấn nói. 

Có cái gì mà hưng phấn đây? Chị đúng là biến thái a!" Park Jiyeon nhíu mày, chứng kiến Ham Eunjung biểu tình đã cảm thấy vô cùng tà ác!

" Tiểu công chúa, kêu một tiếng tỷ tỷ đi . . ." Ham Eunjung ý xấu dụ dỗ nói.

" Không muốn!" Park Jiyeon kiên quyết không chịu.

" Kêu đi mà . . ."

" Không!"

" Kêu đi . . ."

" Không!"

" Kêu đi . . ."

" Ham Eunjung, chị yên nào!" Park Jiyeon hướng Ham Eunjung quát.

Ham Eunjung hiện tại trái lại không còn mệt nữa, đêm nay nhất định sẽ làm cho Tiểu công chúa kêu một tiếng tỷ tỷ, vừa nghĩ tới nàng cùng Tiểu công chúa có một chút dòng máu giống nhau, nàng liền càng hưng phấn. ((@_@)

Ham Eunjung dùng lực đem Park Jiyeon kéo lên trên giường, xoay người áp lên người Jiyeon, ánh mắt nóng rực tà ác, Jiyeon ớn lạnh, nàng biết Eunjung trong đầu có ý niệm tà ác.

" Kêu tỷ tỷ . . ." Ham Eunjung ngón tay dừng ở trong cơ thể Park Jiyeon, không di chuyển, làm nữ nhân bên dưới bị trêu chọc toàn thân nóng như lửa không vừa lòng.

" Ham Eunjung!" Park Jiyeon nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ nói, nữ nhân chết tiệt này!

" Không gọi tỷ tỷ, tôi sẽ bất động, nếu không muội muội tự mình . . ." Ham Eunjung ngữ khí vài phần ngả ngớn, vài phần nồng thắm, đặc biệt kêu hai từ "Muội muội" muôn phần thân thiết, giống như muốn đem xương cốt người ta làm mềm ra, làm Park Jiyeon da đầu tê rần, lại có vài phần cảm giác cấm kỵ, kết quả là càng nhiều luồng nhiệt phóng mạnh về phía dưới bụng, chết tiệt, thân thể như thế nào lại bị ý niệm tà ác trong đầu Ham Eunjung đồng hoá rồi sao?

" Không muốn!" Park Jiyeon cãi bướng không chịu kêu, nàng mới không muốn Ham Eunjung thành ác thú.

" Kêu tỷ tỷ, bằng không tỷ tỷ giáo huấn muội muội . . ." Ham Eunjung đột nhiên đè vào chỗ mẫn cảm nhất của Jiyeon, làm Jiyeon kích động hít một hơi sau, nhưng là Ham Eunjung lập tức buông lỏng ra, "Ham Eunjung, chị biến thái!" Park Jiyeon tức giận gầm nhẹ!

P/s: chưa định post mà fb thị phi k chán quá lỡ lếch qua đây nên post luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: