Chap 65

"Vốn là ba cũng không thích Tea Soo, Tea Soo quá dã, e rằng khó thuần phục. Nàng cho tới bây giờ cũng không biết cố kỵ chuyện gì, cao hứng thì đặc biệt hướng người khác cười, cười đến rực rỡ, nhưng khi tức giận thì lại hướng người khác phát hỏa, trong thời gian hiền lành thì cư xử rất tốt. Vốn ba ba không cho phép ta cưới Tea Soo, nhưng là đại ca thay ta nói chuyện, ba ba luôn luôn nghe lời của đại ca. Chẳng qua là lúc sau ta phát hiện, đại ca nhìn Tea Soo ánh mắt ngày càng sáng ngời, ta cũng biết đại ca ta động tâm, chuyện như vậy là hiển nhiên, dù sao Tea Soo luôn có loại mị lực này, khiến cho những người xung quanh không thể dời tầm mắt, làm cho người khác hết lòng muốn yêu thương chìu chuộng. Chẳng qua là ta không ngờ đại ca cùng nàng phát sinh quan hệ, tuy ban đầu có khó tiếp nhận, nhưng ta không trách đại ca của ta, dù sao chẳng qua là chúng ta cùng yêu chung một nữ nhân, nhưng không ai được đáp lại, như người xưa nói chúng ta là đồng bệnh tương lân. Ta tuy không để ý tới, nhưng không có nghĩa là đại ca ta không quan tâm, đại ca thấy hổ thẹn với ta, cùng ba ba xin rời khỏi nước. Ba ba ta không nỡ, nhưng cũng không có cách nào từ chối, thời khắc đó ba ba ta nhìn Tea Soo liền có vài phần oán hận.

Tình yêu cấm kỵ kia bị đè nén, cơ hồ như thể muốn đem nàng bức điên, rồi nàng bắt đầu có khuynh hướng tự ngược đãi bản thân,có đôi khi nàng cầm dao cắt vỡ mạch máu ngón tay của mình, rồi ngẩn người nhìn những giọt máu từ tay chảy xuống, sau đó tự lẩm bẩm nói: "Nếu chảy hết những giọt máu này, tỷ tỷ sẽ không bài xích nữa, ta liền có dũng cảm nói cho nàng biết . . ."

Càng về sau dần dần biến thành có khuynh hướng tự sát, ngày đó trước ngày đại ca ta đi một ngày, có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Nàng tinh thần hoảng loạn đi về phía đường lộ trung tâm, một chiếc xe rất nhanh chạy tới, nàng hiển nhiên là không muốn tránh, thấy vậy trái tim ta nhanh chóng tê dại, không biết tại sao ngay lúc đó ta lại đứng ngây người, mà đại ca ta lại trong thời gian rất ngắn có thể đem nàng đẩy ra xa, nhưng lúc ấy đại ca ta chết tại chỗ. Ta hận chính mình tại sao lúc ấy không phải là ta đẩy nàng ra, mà lại là đại ca đẩy nàng ra! Đại ca ưu tú như vậy, từ nhỏ đã ưu tú, ba ba thích nhất là con trai lớn cũng là hãnh diện nhất con trai lớn, đại ca năm mười ba tuổi trên thương trường đã bộc lộ tài năng, ba ta nào chấp nhận được chuyện đứa con mình hết mực yêu thương chết. Ba ta hận không giết được Tea Soo, cũng chính là do ta ngăn cản, ta nói cho hắn biết, Tea Soo mang cốt nhục của đại ca, là đứa con duy nhất, nên ba ba ta mới khắc chế nhưng vẫn là hắn rất hận Tea Soo, cũng liên quan đến ta, nếu không phải ta mang Tea Soo về, đại ca nhất định sẽ không chết."

"Jeon Tea Soo chết như thế nào? Jiyeon thật sự là con của đại ca ngươi?" Ham Eunjung hỏi.

"Tea Soo là do sử dụng quá nhiều thuốc phiện mà chết, Yeonie thật sự là con của người nào, ta cũng không rõ lắm, nhưng này là có quan hệ gì đây?" Park Yoo Shin giọng ảo não nói, hắn rất thất bại, hại chết đại ca mình, ngay cả vợ mình bắt đầu dùng thuốc phiện khi nào cũng không biết.

"Nàng kia cấp trung học đệ nhị cùng nữ nhân dây dưa cũng chỉ là vì dò xét phản ứng của mẹ ta sao?" Ham Eunjung hỏi.

Park Yoo Shin gật đầu,"Ngươi hẳn là hiểu rõ mẹ ngươi, nàng không dễ chấp nhận loại chuyện này, nàng cho Tea Soo hai con đường lựa chọn, một là không nên cùng nữ nhân dây dưa không rõ, còn không thì đoạn tuyệt quan hệ. Cùng Jeon Tea Hee nối lại quan hệ, cũng là do Tea Soo thỏa hiệp, đại khái chặt đứt quan hệ một năm, mẹ ngươi đối với Tea Soo không quan tâm, Tea Soo chịu không được, trở về nhận lỗi. Tea Soo cho dù làm chuyện hết mực sai quấy cũng không nhận lỗi về mình, ủy khuất mình, nàng cũng không bao giờ cảm thấy mình làm sai, nhưng chẳng qua là tỷ tỷ nàng cho là nàng sai lầm, nàng mới chịu đi nhận sai."

Park Yoo Shin, ta thấy ngươi thật đáng thương, mà Jeon Tea Soo kia cũng vừa đáng thương vừa đáng hận." Jeon Tea Soo thống khổ, nàng còn muốn kéo theo mọi người cùng nàng thống khổ, nữ nhân này có chút đáng ghét, nhưng cũng đáng thương, yêu trong vô vọng, Ham Eunjung cười đến có chút trắng bệch, thấy Park Yoo Huk đối với Jeon Tea Soo hận ý, tuyệt đối không cho phép mình và Tiểu công chúa ở chung một chỗ. Còn mẹ? Ham Eunjung tin tưởng đây cũng là một ải vô cùng khó khăn, Jeon Tea Soo so với mình còn vô pháp vô thiên bội lần, cái gì cũng không biết cố kỵ, kết quả là nói cũng không dám nói, chỉ vì nàng biết, tỷ tỷ nàng tuyệt đối sẽ không chấp nhận.

Giờ khắc này, Ham Eunjung biết, nàng cùng với Tiểu công chúa tựa hồ không thể đi tiếp nữa.

"Ta nên buông tay sao?" Ham Eunjung hỏi Park Yoo Shin.

Park Yoo Shin sửng sốt, "Ta không biết, ta chỉ biết cái thế giới này lớn như vậy, nhưng là xoay một vòng, các ngươi cũng gặp nhau."

Phải chăng bởi vì các ngươi cũng không phải là từ đá sinh ra, cho nên có huyết thống liền có dính líu cùng ràng buộc.

"Ngươi có sẵn sàng tổn thương cha mẹ ngươi không?" Park Yoo Shin vấn đáp."Tựa như Tea Soo vô luận hận Ham Hyun Joong rất nhiều, kết quả là muốn hay không cũng phải gọi Ham Hyun Joong một tiếng tỷ phu, đây chính là thực tế, bởi vì để ý, cho nên phải thỏa hiệp."

"Tại sao để cho ta một mình quyết định?" Ham Eunjung có chút thống khổ ngồi chồm hổm xuống.

"Thật ra thì trong lòng ngươi cũng đã có quyết định không phải sao?" Nếu không cũng sẽ không như thế thống khổ, chẳng qua là làm sao để Yeonie tiếp nhận kết quả lựa chọn này đây? Ham Eunjung nếu như yêu phải kiên định một chút, phải ích kỷ một chút, nhưng là ngươi không đủ kiên định, cũng không đủ ích kỷ, đây chính là điểm khác biệt giữa ngươi và Tea Soo, Tea Soo trong lòng chỉ có một tỷ tỷ, những khác cái gì cũng không trọng yếu, nàng là có thể ích kỷ như thế, nàng yêu không toan tính, không quan tâm ai chết ai sống ngoài tỷ tỷ nàng.

"Thật ra thì, có lẽ ngươi hẳn là cùng Yeonie thương lượng một chút, dù sao đây là chuyện tình cảm của hai ngươi, nếu không ta sợ nàng sẽ rất hận ngươi."

"Hận vốn so sánh với không thể làm gì không phải tốt hơn sao!" Ham Eunjung quyết định luôn là quá nhanh, nhưng là quá nhanh quyết định thường thường làm cho nàng hối hận.

------

"Tại sao vừa rồi lại tắt điện thoại ?" Park Jiyeon gọi điện hỏi.

"Vừa mới rời giường không lâu." Ham Eunjung nói dối, đi tới một chỗ yên lặng nghe điện thoại, trong lòng không khỏi dấy lên chua xót.

"Chị heo a, sao có thể ngủ dậy trễ như vậy, đã ăn cơm chưa?" Park Jiyeon trên mặt nở nụ cười, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, đoán chừng tối hôm qua đem Ham Eunjung hành hạ đến hư.

"Đã ăn, Tiểu công chúa . . ." Ham Eunjung muốn nói lại thôi.

"Ừ ?" Park Jiyeon khiêu mi hỏi, hôm nay Ham Eunjung sao lại ngập ngừng như thế.

"Không có chuyện gì, tôi chỉ là đang nghĩ sẽ gọi cho em." Ham Eunjung giả vờ dùng âm điệu ngại ngùng nói.

"Ngốc, tôi biết là chị cũng nghĩ tới tôi." Park Jiyeon cười càng tươi hơn vài phần, Ham Eunjung cũng có lúc như vậy.

"Tiểu công chúa của tôi có vẻ như đang rất hài lòng" Ham Eunjung cười nhẹ, nàng quả thật đang nghĩ tới Tiểu công chúa.

"Chẳng lẽ không được sao?" Đây là câu trả lời Ham Eunjung không mong đợi, làm sao có thể phản bác lại đây.

"Được, Tiểu công chúa nói được là được"

"Thôi, tôi cúp máy. Hiện tại tôi có một cuộc họp, nếu buổi trưa nghĩ tới tôi thì phải gọi cho tôi biết không?" Park Jiyeon nói.

"Tốt, em đi mau lên, tôi cũng đang muốn vẽ tranh." Ham Eunjung cúp điện thoại.

Park Jiyeon nhìn điện thoại, Ham Eunjung nói nàng đang ở nhà vẽ tranh nhưng sao lại nghe thấy tiếng còi xe, hẳn là Ham Eunjung đang đi ngoài đường, một người không lo sợ như nàng, tại sao lại nói dối ?

Lee Jihyun thời điểm ra khỏi quán cà phê thấy Ham Eunjung đang muốn đi qua đường, nàng thoạt nhìn có vẽ lơ đảng, rõ ràng là đèn đỏ, tại sao lại tiếp tục đi tiếp, Lee Jihyun liền kéo Ham Eunjung lại :"Cẩn thận, là đèn đỏ."

Ham Eunjung ngẩng đầu, thì ra là đang qua đường, từ khi nhận điện thoại của Park Jiyeon, nàng luôn ở trong trạng thái này.

"Cảm ơn!" Ham Eunjung hướng Lee Jihyun nói.

"Quan trọng nhất là chị không có chuyện gì, chị thoạt nhìn có vẻ rất nhiều tâm sự, xe em ở bên kia, để em đưa chị về." Lee Jihyun thật sự không yên lòng với trạng thái hiện tại của Ham Eunjung.

"Tốt." Ham Eunjung không cự tuyệt, trên thực tế, nàng cảm giác đầu mình như muốn nổ tung, nàng rõ ràng là lựa chọn buông tay Tiểu công chúa, đáp án đã rõ nhưng nàng không muốn buông tay.

"Tâm sự kia, chị có muốn chia sẻ?" Lee Jihyun đưa Ham Eunjung trở về nhà, Jihyun rót một ly nước cho Eunjung, Ham Eunjung giờ phút này thoạt nhìn rất vô vọng.

Ham Eunjung đưa tay đón lấy ly nước, nhưng lại làm rơi ly xuống mặt đất, theo bản năng Ham Eunjung đưa tay nhặt những miểng thủy tinh ở dưới đất, làm cho Lee Jihyun không kịp ngăn cản.

Ngón tay Ham Eunjung chạm vào miểng thủy tinh, trượt một đường dài sâu làm máu chảy xuống, Ham Eunjung thấy máu trong tay mình chảy xuống sắc mặt liền tái nhợt, đột nhiên chạy vào bồn nước trong bếp nôn khan, nôn đến cảm giác phế liệt.

"Chị ngất máu sao?" Lee Jihyun cảm thấy từ vừa nãy đến bây giờ Ham Eunjung rất bất thường.

"Không ngất máu, nhưng là tôi sợ thấy máu, cảm thấy từ đáy lòng vọng lại cảm giác sợ hãi." Ham Eunjung sau khi hết cảm giác muốn nôn mới trả lời Lee Jihyun.

"Để em giúp chị băng bó vết thương." Lee Jihyun lấy hộp y tế, Ham Eunjung để cho Lee Jihyun giúp mình băng bó, đầu hướng ra nơi khác, không dám nhìn vào vết thương.

"Chị hôm nay nhìn rất tệ, có liên quan đến Park tiểu thư sao?" Lee Jihyun hỏi.

"Làm thế nào trong vòng một tháng, làm cho nàng cảm thấy tôi không còn thích nàng, làm cho nàng rời đi?" Ham Eunjung đột nhiên mở miệng hỏi Lee Jihyun.

"Tại sao? Vì áp lực gia đình?" Lee Jihyun kinh ngạc hỏi, lỗi dùng từ trong từng câu nói của Ham Eunjung rất rõ ràng, nàng không phải là không thích Park Jiyeon, mà là muốn cho Park Jiyeon cảm thấy Ham Eunjung không quan tâm tới mình nữa, kia chỉ có một khả năng, đó chính là áp lực gia đình. Lee Jihyun quả nhiên là một người thông minh, vừa nghe đã đoán ra được.

"Đây là phải lựa chọn một trong hai, vốn cái nào cũng có một nửa xác suất chính xác, nhưng hiện tại vô luận tôi chọn cái nào, cũng đều là sai, bởi vì không có đáp án chính xác."

"Chị có lẽ cùng với Park tiểu thư thương lượng một chút." Lee Jihyun đề nghị nói.

"Em biết không? Kia là một tử kết, không giải được, nếu để nàng biết với tính cách nàng thì chỉ thêm bể đầu chảy máu, đến lúc đó tổn thương còn lớn hơn thôi." Ham Eunjung bất lực nói, nàng hoàn toàn không có lòng tin là các nàng có thể nghĩ ra được biện pháp lưỡng toàn, nàng không thể đánh mất ba mẹ của mình chỉ vì tình yêu mạo hiểm của mình.

"Thật không có biện pháp khác sao?" Nhìn bộ dạng của Ham Eunjung, tựa hồ không đơn giản là chuyện gia đình, phía sau hẳn là còn có nguyên nhân phức tạp hơn.

"Tôi giống như chỉ đem đến cho Tiểu công chúa toàn là thống khổ chứ không có vui vẻ, nàng có thể tìm một người tốt hơn, không làm tổn thương nàng." Lý do chính đáng đến thế, nhưng sao lại lộ ra vẻ dối trá như thế? Ham Eunjungn lần đầu tiên cảm thấy chán ghét chính mình.

"Có thể nàng nguyện vì chị mà thống khổ, cũng không muốn người khác khiến cho mình vui vẻ, chị bỏ nàng thì chị nghĩ nàng sẽ tìm được người làm cho nàng vui sướng sao?" Lee Jihyun chân thật nói.

"Qri, không nên làm dao động quyết định của tôi, việc này chỉ làm cho tôi khổ sở hơn." Ham Eunjung sợ mình bị thuyết phục, đúng vậy, nàng thật sự không muốn người kia xuất hiện, cho nên thà để Tiểu công chúa hận nàng, hận sâu đến nỗi không cho phép bất cứ kẻ nào tiến vào lòng của nàng, nàng thừa nhận nàng ích kỷ.

"Chị cần em hỗ trợ phải không?" Lee Jihyun lần đầu tiên chán ghét lòng tốt của mình.

"Em sẽ giúp tôi sao?" Ham Eunjung hỏi.

"Nếu như chị nhờ, em thật sự khó cự tuyệt."

"Cám ơn em! Bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ hướng nàng nói dối ngày càng nhiều, sau đó để hiện trăm ngàn kẻ hở, để cho chính nàng hoài nghi, so với để tôi rõ ràng dứt khoát nói không thích nàng tốt hơn nhiều. Một người không còn thích người kia, nhất định có nguyên nhân, bởi vì thay lòng đổi dạ, thời gian một tháng có lẽ hơi vội, nhưng cũng không hẳn là không đủ." Ham Eunjung nói, các âm mưu đều cần phải có bố trí rõ ràng.

"Chị không đủ yêu nàng, nếu không chị sẽ không nghĩ ra được biện pháp kín đáo như vậy." Nếu thật sự là yêu sâu sắc, sẽ không lặng lòng phân tích, trong một tháng này đối với Park Jiyeon đây là một việc tra tấn. Lee Jihyun đột nhiên nghĩ mình may mắn là không quá yêu nữ nhân này, tâm nữ nhân này so với mình còn lạnh hơn nhiều.

"Đây là biện pháp duy nhất." Không để Tiểu công chúa nghi ngờ, mặc dù quá trình này thực hiện thật khiến người tôi lo lắng.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: