Chap 42

Park Jiyeon đứng dậy mới phát hiện điện thoại di động Ham Eunjung còn ở đầu giường, tảng đá đè nặng ở trong lòng, đột nhiên nhẹ không ít, có thể Ham Eunjung không phải không muốn gọi, chẳng qua là quên đem điện thoại di động, Park Jiyeon trong lòng tự nhiên vì Ham Eunjung tìm lấy cớ, chẳng qua Ham Eunjung không đủ coi trọng mình, rõ ràng đều luôn như vậy, phải làm thế nào đây?


"Yuri, cậu thật là quá đáng." Park Hyomin mặt không chút thay đổi nói.

"Chuyện gì đây?" Kwon Yuri khiêu mi biết rõ còn cố hỏi hỏi, Park Hyomin không thường xen vào việc của người khác, lúc nào như vậy rãnh rỗi quản những thứ này.

"Cậu đối với Sica làm gì, trong lòng cậu biết rõ, Sica đối với Yeon quấn quýt si mê tôi không ủng hộ, tôi mới đem Sica giao cho cậu, để cậu cùng nàng sẽ có chuyển biến tốt, không phải để tổn thương nàng. Cậu dùng gấp ba giá tiền mua mảnh đất đó nhưng thật ra càng làm sự việc thêm khó giải quyết, mảnh đất đó không có lợi gì cho cậu, mình nghĩ cậu bên trong công ty áp lực cũng không ít, dù sao trong thời gian ngắn cậu không thể làm cho mảnh đất này tăng giá, cậu sẽ bị Kwon thúc thúc chỉ trích. Cậu cùng Yeon bất đồng, nàng được Park gia gia sủng ái, lần này nếu là làm hư, nhiều lắm cũng chỉ quở trách. Cậu muốn ca ca cậu tranh thủ được cơ hội chiếm đoạt sao, hơn nữa, Kwon thúc thúc muốn đắc tội Park gia gia sao? Cho nên mảnh đất này cậu nhất định phải sớm bán, trừ Park gia tập đoàn, sẽ không có ai dám mua." Park Hyomin nhìn Kwon Yuri sắc mặt khẽ biến, nàng biết mình đã đoán đúng.

"Park Hyomin, cậu đúng là kim châm gặp máu, cậu không làm thương nhân thật là lãng phí, cậu nếu so với bình hoa Park Jiyeon kia lợi hại hơn nhiều." Kwon Yuri cười nói, Park Hyomin từ nhỏ cái gì cũng không tranh giành, đã muốn sẽ nắm chắc thành công, so với mình cùng Park Jiyeon lợi hại hơn nhiều.

"Mình có thể nghĩ đến, nàng nhất định cũng có thể nghĩ đến, nàng chẳng qua là quá chú ý Ham Eunjung, nàng cũng không phải là bình hoa, chẳng qua là còn chưa đủ thành thục, mình nếu không đoán sai, nàng sẽ không lấy giá gốc hướng cậu mua, đến lúc đó cậu tiền mất tật mang." Park Hyomin lắc lắc ly nước.

"Vậy thì thế nào? Nếu như mình cương quyết, nàng cũng không được lợi." Kwon Yuri xem thường nói, mặc dù nàng biết chỉ cần Park Jiyeon quay ngược lại, có thể cắn ngược lại mình nhưng là nàng biết không thể nào.

"Cậu sẽ không cương quyết mình hiểu rõ cậu." Kwon Yuri không giống Park Jiyeon, Park Jiyeon có thể vì Ham Eunjung cái gì cũng không muốn, nhưng là Kwon Yuri sẽ không, nàng làm sao vì Sica, chính là thỉnh thoảng hành động theo cảm tình, nhưng chắc là nàng biết mình muốn cái gì.

"Đây chẳng qua là cậu cho là thế." Kwon Yuri chán Park Hyomin nhìn thấu mình, bất quá nàng thừa nhận, Park Hyomin quả thật hiểu rõ mình. Mảnh đất kia, cần một kế hoạch tốt để khai phá, việc lớn đòi hỏi kinh phí đầu tư cao nhưng là công ty nàng đầu tư ở hạng mục khác, thúc thúc đã bị tạo áp lực gọi mình nhanh đem đất trả lại, không nên kinh động Park lão gia.

"Chỉ cần cậu không làm gì quá phận đối với nàng, nàng sẽ thuộc về cậu thôi." Park Hyomin cũng không biết mình làm như vậy có đúng hay không, thật ra thì vốn không cần liên lụy Jessica Jung vào, là mình đem Jessica Jung kéo vào. Là nàng đem Jessica bán đi, mặc dù Jessica là bị bán đi trên tay của Park Jiyeon. Park Jiyeon chỉ muốn thoát khỏi Jessica, Kwon Yuri thì muốn nhận được Jessica, mà nếu Jessica tiếp tục yêu Park Jiyeon chỉ nhận được tổn thương nhiều hơn, cho nên nàng hi vọng Kwon Yuri sẽ có chuyển biến tốt hơn. Nhưng là buổi sáng thấy Jessica sắc mặt trắng bệch, Park Hyomin bắt đầu có chút đau lòng, nàng cũng không quá nhiều chuyện, nàng chọn phương pháp tốt nhất, đối với Park Jiyeon tốt, đối với Kwon Yuri cũng khá, nhưng là đối với Jessica Jung chưa chắc đã là tốt.

"Nữ nhân kia quả nhiên là ngu ngốc, nàng vẫn cho rằng cậu là người tốt nhưng là cuộc gặp gỡ hôm nay chính là do Park Hyomin cậu tạo thành, cậu nghĩ nàng sẽ cảm thấy như thế nào đây?" Kwon Yuri giễu cợt nói. Kwon Yuri biết Park Hyomin làm như vậy, mình mới có thể có được cái nữ nhân ngốc kia, nhưng Jessica không biết Park Hyomin bán đứng nàng, cái kia ngu ngốc hoàn toàn tin tưởng cho rằng Park Hyomin là người tốt.

"Đau lòng sao? Nếu biết đau lòng, hảo hảo đối với nàng, khi dễ không phải biểu hiện đối tốt đối với nàng. Bất quá lần này đúng là mình nhiều chuyện." Park Hyomin biết tâm tính Kwon Yuri, Kwon Yuri tự cho mình mình cái quyền khi dễ Sica, cũng không cho phép người khác khi dễ nàng.


"Elsie triển lãm tranh lần này rất thành công, tôi dự cảm toàn bộ cuộctriển lãm sẽ còn vang dội hơn nữa. Triển lãm tranh thành công như vậy nhưng cônhư thế nào cứ như không sợ hãi vinh nhục như thế bình tĩnh" Ann tán thưởngnói, Elsie rất mê người, càng ở chung lâu càng cảm thấy nàng không giống ngườithường, nhưng là cũng cảm thấy nữ nhân này rất khó tới gần, đã một tuần trừcông việc, các nàng ít khi nói chuyện phiếm, không hề tiến triển.

Ham Eunjung khẽ cười một chút, không trả lời.Nàng không có ý niệm sợ hãi vinh nhục, bất quá là lần thứ hai trải qua, so vớilần đầu tiên tâm tình tự nhiên bình tĩnh hơn. Mặc dù giờ phút này đúng là cao hứng,nhưng nàng sợ mình quá mức đắc ý vênh váo, mà giẫm lên vết xe đổ.

Lúc này, di động Ann vang lên, "Xin lỗi, tôinghe điện thoại."

Ann cùng đối phương nói vài câu ngôn ngữ HamEunjung nghe không hiểu, đem điện thoại đưa cho Ham Eunjung.

"Là Park tiên sinh gọi điện thoại cho cô, tiênsinh không biết số điện thoại di động cô."

"Ann nói hôm nay triển lãm tranh rất thành công,mặc dù so với lần triển lãm tranh trước ít phô trương hơn, nhưng đây chỉ là bắtđầu, em dựa vào thực lực của mình cũng từng bước có thể lấy được vinh quang, cólẽ sẽ có thành tựu rất cao." Park Hyo Joon cũng cảm thấy học muội này saunày có thể vượt qua mình, tiềm lực Ham Eunjung là không thể hạn chế, may mắn banăm trước đây là nàng không có chết trẻ. Ba năm trước đây lột xác mà nói, hiệntại chính là Ham Eunjung.

Park Hyo Joon biết tài hoa của mình đã thấy giớihạn, nhưng Ham Eunjung thì không, hắn có cảm giác, Ham Eunjung tựa hồ còn một lầnlột xác, có lẽ vẽ tranh đã là mạng sống của Eunjung, còn chưa đạt tới đỉnh caođã hơn người như thế, nếu là đạt tới đỉnh cao, chính là một ngôi sao sáng. ParkHyo Joon nghĩ tới đây không kìm được hưng phấn, hắn giờ phút này giống như báchọc điên, tìm mọi cách củng cố tiềm lực của Eunjung.

Ham Eunjung trầm mặc, ba năm qua nàng cảm thấymình đã trở nên thông suốt, có thể bỏ xuống rất nhiều thứ, bây giờ nhìn lại cònrất nhiều thứ nàng không bỏ xuống được. Một lần nữa tiến vào giới hội hoạ, chẳnglẽ chỉ là đơn thuần muốn từ chỗ té ngã mà đứng lên thôi sao? Ham Eunjung khókhăn nghĩ, nàng chẳng lẽ chưa từng thu hồi vinh quang trong lòng sao? Nếu nhưcó khác biệt, lúc trước là dựa vào Park Jiyeon dùng tiền tài tạo nên giả dối,còn hiện tại, là hi vọng thật sự dựa vào thực lực của mình, nhận được sự đồng ýcủa mọi người.

Park Hyo Joon hiểu rõ Ham Eunjung trầm mặc, hắnđổi đề tài: "Điện thoại di động của em để ở nhà, em có gọi điện thoại cho Yeoniechưa?" Park Hyo Joon hỏi, hắn biết Ham Eunjung chưa gọi, nếu không Yeonie sẽkhông hướng mình mượn điện thoại.

"Số nàng là bao nhiêu?" Ham Eunjung hỏi, tiểucông chúa sợ là đang tức giận, Ham Eunjung ý thức được mình thất trách khônglàm tròn bổn phận, bất quá mình không gọi điện thoại cho nàng, tiểu công chúacũng có thể thông qua học trưởng tìm được mình mà, bất quá ngẫm lại giống nhưmình đuối lý, tiểu công chúa tức giận cũng là hiển nhiên. 

Park Hyo Joon đọc số xong, yêu cầu đem điện thoại chuyển cho Ann.

Park Hyo Joon giọng nói rất ôn hòa, nhưng là trong lòng mơ hồ không vui, Ham Eunjung không đảm đương làm người yêu tốt nổi, xuất ngoại một tuần nhưng lại chưa bao giờ gọi điện thoại cho Yeonie, thậm chí không nhớ số điện thoại Yeonie, nàng thiếu săn sóc cùng quan tâm. Có người luôn một mực chờ nàng, nàng không nên cho đó là đương nhiên, hiển nhiên là Ham Eunjung phạm vào sai lầm này.

"Ừ." Ham Eunjung đưa điện thoại trả cho Ann, sau đó đem số Park Jiyeon lưu vào điện thoại Ann mới mua cho mình. Ham Eunjung muốn đợi Ann đi sau đó gọi điện thoại cho Park Jiyeon, trong lòng sinh ra chút áy náy, nàng nhìn số điện thoại nhiều lần, đem nhớ vào trong đầu, lần sau, có thể gọi điện thoại cho tiểu công chúa sớm hơn, Ham Eunjung nghĩ thế. 

Ann rất nhanh gọi xong điện thoại, sau đó thấy Ham Eunjung cầm điện thoại di động mặt nhìn chăm chú, Elsie vừa rồi cùng Park Hyo Joon nói chuyện, Ann đoán ra Yeon kia là tình nhân của nàng. Nhưng nếu là tình nhân, làm thế nào không nhớ được số điện thoại tình nhân đây? Xem ra, Elsie đối với người kia cũng không quan tâm lắm, nghĩ tới đây Ann lòng tin tăng nhiều.

"Còn bảy tám đợt triển lãm sẽ rất vất vả, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, có muốn đi dạo một chút hay không? Tôi có thể làm hướng dẫn du lịch." Ann muốn đem hành trình kéo dài, tranh thủ thời gian gần thêm Eunjung.

"Không, tôi còn muốn đem hành trình giảm bớt một nửa có được không." Ham Eunjung hỏi, ba tháng quá dài, nàng muốn sớm trở về, ba tháng không thấy được tiểu công chúa, nàng không dễ chịu, hiện tại có cảm giác nhớ thương.

"Một nửa? Quá gấp gáp." Ann cau mày, nếu như theo lời của nàng, trong thời gian đó làm xong tất cả triển lãm tranh dự định, chính là quá gấp gáp.

."Một tuần mà nói, hành trình quả thật có chút gấp, nhưng cũng không phải là không thể nào, cô thử sắp xếp một chút xem sao." Ham Eunjung mặc dù dùng giọng nói thương lượng nhưng ý nghĩa lời nói cũng rất khẳng định cho biết, đây là quyết định của nàng.

Làm phụ tá theo lý nên nghe theo, Ann trong lòng mặc dù không tình nguyện nhưng cũng không nói gì thêm.

"Được rồi, tôi sẽ cố gắng sắp xếp." Ann thuận theo nói.

"Cô cũng mệt mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi đi." Nàng đúng là phụ tá tốt, chẳng những tinh thông nhiều quốc ngữ, làm việc rất có hiệu quả, hơn nữa không cùng nam, nữ phụ tá trước kia giống nhau, không bị tính cách mình hù dọa bỏ chạy, chính là giống như si mê mình.

Ann trong lòng không muốn đi, lần nào cũng như vậy, công việc xong đều làm cho nàng đi, căn bản là không cách nào nhích tới gần Eunjung, làm cho Ann có chút ảo não, nhưng vì không muốn làm cho Ham Eunjung ghét, nàng cũng không dám ở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: