Chap 30
Park Jiyeon bước đi loạng choạng, Park Hyomin lo lắng chính nàng lái xe sẽ không an toàn, Hyomin đột nhiên phát hiện ra mình thường giúp Jiyeon chỉnh đốn cục diện rối rắm. Ngay cả Kwon Yuri cũng là do nàng giúp đỡ giải quyết cục điện hỗn loạn, Park Hyomin thở dài lắc đầu.
"Được rồi, mình đưa cậu về nhà." Park Hyomin nhíu mày nói.
"Không về nhà, đi đến nhà Ham Eunjung." Park Jiyeon ý thức vẫn còn rất tỉnh táo, chỉ là đi đứng bắt đầu không nghe theo sai bảo.
Ra cửa, Ham Eunjung tức giận vẫn không tiêu tan, Park Jiyeon đáng ghét chiếm phòng của mình để mình có nhà không thể về, nghĩ đến Park Jiyeon thì lại tức điên lên. Ham Eunjung không muốn thấy Park Jiyeon, chí ít là trong khoảng thời gian ngắn cũng không muốn thấy Park Jiyeon, thế nhưng Ham Eunjung lại không biết là nên đi nơi nào.
Ham Eunjung suy nghĩ một lần những người quen biết với nàng, tựa hồ như không có người nào để nương nhờ ngoại trừ Lee Qri, Ham Eunjung đành phải đi gõ cánh cửa nhà đối diện.
"Chị có thể tá túc vài ngày không?" Ham Eunjung hỏi.
"Đương nhiên có thể." Lee Jihyun mặc dù có chút ngạc nhiên nhưng vẫn là lập tức gật đầu đồng ý.
"Tâm tình không tốt lắm, sao thế ? Có thể nói không?" Lee Jihyun hỏi.
"Không có gì, chỉ là mới cùng nữ nhân điên kia cãi nhau."
"Là Park tiểu thư sao, chị cùng nàng ở chung xem ra rất thú vị." Lee Jihyun mỉm cười nói.
Ham Eunjung lơ đãng trò chuyện cùng Lee Qri, trong lòng lại đang suy nghĩ về chuyện hôm nay, thật không hiểu nổi dựa vào cái gì nàng chiếm phòng mình, mình lại phải lưu lạc bên ngoài, Ham Eunjung càng nghĩ càng không cam tâm, cũng không phải là mình làm chuyện gì sai trái, rõ ràng là nàng tự nhiên nổi điên.
"Không được, rõ ràng là nhà của tôi, tôi vì sao lại trốn nàng chứ? Chị muốn quay về cướp lại địa bàn của chị." Ham Eunjung làm ra vẻ quyết tâm, quay trở về đem Park Jiyeon đuổi ra mới là con đường đúng đắn xác định chủ quyền.
Người thì ở đây, tâm tư lại hoàn toàn không ở nơi này, Eunjung mới nhìn đã thấy rất để ý đến Park tiểu thư kia, Lee Jihyun trong lòng có chút buồn bã các nàng ấy hiện tại, đã rất khó có người khác có thể xen vào.
"Chị có thể ở nhà của em vài ngày, dù sao em cũng ở một mình cũng buồn a..." Lee Jihyun mở miệng giữ lại, tuy rằng nàng biết Ham Eunjung sẽ không lưu lại.
Lee Jihyun vừa mở cửa thì thấy Park Hyomin đỡ Park Jiyeon vừa mới lên đến cầu thang đang tìm cái chìa khóa mở cửa. Ham Eunjung thì lạnh lùng nhìn Park Jiyeon đang ở trên người Park Hyomin, uống đến cùng con ma men như nhau, xụi lơ trên người người khác khó coi chết đi được, Ham Eunjung hà khắc nghĩ đến. Kỳ thực tiểu công chúa cho dù có say vẫn là như thế thiên kiều bá mị, Ham Eunjung trợn tròn mắt nói lời thật lòng.
Park Hyomin nhìn thấy bên trong nhà đối diện Ham Eunjung cùng Lee Jihyun có chút thất thần, đây là lần gặp đầu tiên 5 năm qua Park Hyomin cùng Lee Jihyun gặp mặt lại, Park Hyomin đột nhiên có hơi khẩn trương, cảm thấy đầu lưỡi như líu lại không nói được một câu nên lời.
Lee Jihyun một mực chú ý tới Ham Eunjung, nàng phát hiện Ham Eunjung vừa nhìn Park Jiyeon thì khuôn mặt lạnh lùng xuống, mang theo một chút tức giận còn có một chút lo lắng khó mà phát hiện, Eunjung quả nhiên rất lưu ý đến nàng ta.
Park Jiyeon thân thể mềm nhũn thế nhưng đại não vô cùng thanh tỉnh, nhìn thấy Ham Eunjung xuất hiện từ nhà Lee Jihyun ngực lại bắt đầu phát hỏa, Ham Eunjung tính chất như dương hoa dưới nước, câu dẫn 1 người còn chưa đủ còn trêu đùa thêm một người, Park Jiyeon trong lòng lại trách mắng Ham Eunjung là người có lỗi.
4 người, mỗi người một tâm tình khác nhau, nhìn nhau thật lâu vậy mà không ai chủ động nói chuyện.
"Cô là Park Hyomin?" Lee Jihyun trước nhất phá vỡ sự trầm mặc, Park Hyomin dung mạo ân cần cùng lãnh tĩnh như trước, Lee Jihyun có chút bất ngờ khi thấy bạn học cùng trường của mình.
"Lee ..." Park Hyomin ngoại trừ chỉ kêu được họ của Lee Jihyun thì đầu lưỡi lại bắt đầu cứng đờ, dù sao nàng cũng từng hướng Lee Jihyun thổ lộ nhưng lại bị cự tuyệt, Park Hyomin cũng có chút xấu hổ.
"Thật là cô, đã nhiều năm không gặp, cô nhìn như không thay đổi lắm." Lee Jihyun hướng đến Park Hyomin nở nụ cười, dáng tươi cười tao nhã lịch sự, làm cho Park Hyomin thấy vài phần si ngốc.
Nàng đương nhiên sẽ không thấy xấu hổ dù sao nàng ta cũng không có để ý chuyện đó, còn mình có cái gì mà xấu hổ đây tự mình để ý, rồi tự mình xấu hổ, nói đến vẫn là bản thân tự đa tình.
"Cô cũng không thay đổi..." Park Hyomin ngôn ngữ có phần nói lắp, Park Jiyeon vẫn phát hiện được, Park Hyomin luôn luôn chu đáo khi ở trước mặt Lee Jihyun lại có biểu hiện ngại ngùng.
"Park tiểu thư uống say sao?"Lee Jihyun hỏi.
"Ân, uống hơi nhiều." Park Hyomin đem Park Jiyeon mềm nhũn dựa trên người mình đẩy ra một khoảng cách hơi nhỏ, nàng không muốn để cho Lee Jihyun nghĩ nàng cùng Park Jiyeon là có cái gì, mặc dù nàng biết có lẽ Lee Jihyun không hề để ý đến.
"Các người tiếp tục trò chuyện, tôi đi về trước." Ham Eunjung bước ra hướng đến cửa nhà mình, muốn mở cửa đi vào, sờ túi áo, mới phát hiện bản thân mình căn bản không hề mang theo chìa khóa nhà.
"Park Jiyeon, chìa khóa ở đâu?" Ham Eunjung ngữ khí một chút cũng không ôn nhu, mùi rượu nồn nặc muốn chết người, hôi chết đi được.
Park Jiyeon vừa định nói thì cảm giác bản thân mình bị đẩy mạnh về phía trước lòng ngực của Eunjung, động tác phi thường đột nhiên làm cho Park Jiyeon cùng Ham Eunjung không kịp phản ứng.
"Nàng giao cho cô, tôi có việc xin phép đi trước." Park Hyomin đem Park Jiyeon đẩy mạnh đến trong lòng Ham Eunjung, sau đó hướng đến Lee Jihyun nở nụ cười một chút, tiếp đó nhanh chóng ly khai.
Lee Jihyun nhìn một màn trước mắt, đột nhiên cảm thấy mình rất giống người ngoài cuộc, Park Hyomin động tác là muốn tác hợp cho Park Jiyeon cùng Ham Eunjung. Ham Eunjung sợ Park Jiyeon ngã xuống cũng không đẩy ra, trái lại êm dịu ôm lấy eo của Park Jiyeon, Park Jiyeon yếu ớt dựa trên người Eunjung, con mắt lại len lén nhìn Lee Jihyun thị uy, nhãn thần hết sức thanh tỉnh thế nhưng Ham Eunjung không hề chú ý đến.
"Qri, chị đi vào trước, cái nữ nhân thật là phiền phức." Ham Eunjung từ trong túi xách Park Jiyeon kiếm được chìa khóa, sau khi mở cửa xong thì hướng về phía Lee Jihyun oán giận nói thế nhưng tay vẫn là ôm lấy eo Jiyeon, như thế tự nhiên mà thân mật.
"Được." Lee Jihyun ôn nhu cười, cái nụ cười này lập tức biến mất sau khi cánh cửa kia đóng lại, nàng mơ hồ có chút đau lòng.
Ham Eunjung ôm Park Jiyeon, Park Jiyeon mềm yếu như không có xương dựa sát vào Ham Eunjung, mùi rượu nồng nặc khiến Ham Eunjung đến giờ vẫn còn nhíu mày.
"Làm gì dựa sát như thế, tôi còn không dự định giải hòa đâu à." Ham Eunjung nói thầm, nàng mới không thèm để ý đến Park Jiyeon, nếu không tại nàng hôm nay tự nhiên có lòng hảo tâm thì đừng có mơ. Quỷ hẹp hòi Ham Eunjung, tầm mắt lúc nào mới có thể lớn lên một chút, Jiyeon thầm nói. Thế nhưng thân thể hướng đến Ham Eunjung càng thêm chặt hơn, nàng yêu thích cảm giác Ham Eunjung ôm lấy mình.
"Uống đến muốn nhão ra như bùn lầy hôi chết, khó coi chết đi được, chỉ biết gây phiền toái cho tôi, lần sau không được phép uống rượu, còn tái uống say, tôi sẽ đem cô ném ra đường..." Ham Eunjung oán hận nói, tiểu công chúa từ lúc về nước cấp cho mình biết bao nhiêu phiền phức, ức hiếp mình đến mức trở nên cáu giận mới hài lòng sao? Ham Eunjung không phát hiện trong lời nói của mình, ngoại trừ oán giận vẫn còn mang theo một tia quan tâm.
Jiyeon nhìn Ham Eunjung mở miệng nói, thực sự giống y như một bà bác lải nhải thế nhưng vô cùng đáng yêu, mẹ nàng nếu không phải mất sớm, có thể sẽ là như thế lải nhải cảm giác được quan tâm thật giống như một cái vòi của con ốc sên mềm mại, nhưng lại có thể duỗi ra chạm đến chỗ sâu nhất trong linh hồn.
"Ham Eunjung, tôi đột nhiên phát hiện, cô rất là dễ thương..." Park Jiyeon thình lình ôm lấy thắt lưng của Ham Eunjung cười đến mức vẻ mặt mị hoặc, gương mặt vì rượu mà đỏ ửng, hơn nữa vốn lúc trước đã rất xinh đẹp kinh diễm không gì sánh được, làm cho Ham Eunjung thấy có chút đui mù.
Cười đến mức lẳng lơ như vậy lại muốn câu dẫn mình sao, phóng đãng nữ nhân ai biết nàng dùng dáng tươi cười như vậy câu dẫn bao nhiêu người rồi, mình mới không dễ dàng mắc câu như vậy, Ham Eunjung thu hồi tầm mắt của mình.
"Tôi không tiếp nhận từ dễ thương, cô có thể nói tôi trưởng thành mỹ lệ, gợi cảm mê người." Dễ thương thỉnh thoảng đặt trên người tiểu công chúa còn được, mình không thể nào dùng từ dễ thương được.
"Cô rất dễ thương...." Park Jiyeon tựa như một tiểu nữ sinh hét lên dường như lại vừa làm nũng, Ham Eunjung đại não lúc này cảm giác rất quỷ dị, hơn nữa đây là cái tình huống gì nàng cảm thấy Park Jiyeon càng ngày càng không an phận, dùng thân thể mềm mại của nàng ta ma chầm chậm ma sát lấy thân thể mình, loại cảm giác này làm cho Ham Eunjung có chút khô nóng.
"Cô đi tắm sạch mùi rượu cho tôi, không thì không cho cô lên giường ngủ." Ham Eunjung đem Park Jiyeon dỡ đến phòng tắm, mở nước ra cho Park Jiyeon rồi muốn nhanh chóng thoát hỏi hiện trường, tiểu công chúa ngoại trừ cùng mình cãi nhau vẫn là luôn nghĩ đến biện pháp câu dẫn mình, tiểu công chúa thật là yêu nghiệt !
"Tay chân tôi không có lực, không thoát y phục được, cô giúp tôi một chút a..." Park Jiyeon kéo kéo tay áo Ham Eunjung nũng nịu nói, ánh mắt rất khẩn thiết, Ham Eunjung híp mắt nhìn Park Jiyeon hoài nghi sự thành thật trong lời nói của nàng.
Lúc này Park Jiyeon bước vào bồn tắm, động tác lung lay sắp ngã "Pặc!" một tiếng, khuôn mặt Park Jiyeon dán đến trên tường. "Đau quá..." Jiyeon đại não đúng là thanh tỉnh, thế nhưng tay chân lại xác thực không nghe theo sai bảo.
"Đáng đời, ngày nào đó dung nhan bị hủy, lúc đó có mà khóc chết đi!" Ham Eunjung châm chọc nói, thế nhưng vẫn đưa tay đỡ lấy ngón tay bắt đầu tiến hành thóat hạ y phục của Park Jiyeon.
"Ghét nhất Ham Eunjung !" Park Jiyeon cúi đầu nói, đồ nữ nhân giậu đổ bìm leo.
"Đáng ghét sao còn ở lại không đi?" Ham Eunjung thuận miệng nói.
Park Jiyeon không nói gì, ngoan ngoãn để Ham Eunjung thay mình thoát y phục, Ham Eunjung bàn tay lạnh lẽo chạm lấy da thịt mềm mại của Park Jiyeon. Park Jiyeon thình lình cảm thấy một luồng nhiệt độ thấp, làm cho nàng thân thể có chút co rút lại, thân thể lại muốn hướng về Ham Eunjung, bản năng muốn được sưởi ấm.
Ham Eunjung đã bị thị giác cùng xúc giác song song trùng kích, trong lòng vẫn còn một vật thể mềm mại như cây bông, cái loại cảm giác quỷ dị lại bắt đầu lan toả, nàng tăng tốc động tác trên tay mở lấy cái nút thắt của áo ngực, ngón tay lại kéo lấy dây kéo váy của Jiyeon, kéo xuống, váy cùng áo ngực đồng thời rơi xuống, dáng người nóng bỏng của Park Jiyeon lộ ra không sót cái gì.
"Cái kia... cô tự giải quyết đi !" Ham Eunjung có phần nói lắp, đợi ở nơi này làm nàng cảm thấy vô cùng quỷ dị.
"Ân." Park Jiyeon gật đầu, khuôn mặt càng thêm ửng đỏ, dĩ nhiên lại như thế ngây thơ ngượng ngùng, Ham Eunjung nhìn Park Jiyeon hôm nay thật sự rất quái lạ, không hiểu làm sao tự nhiên lại cùng mình cãi nhau, sau đó là nũng nịu, cuối cùng là câu dẫn bản thân mình, lại còn có vẻ mặt ngây thơ thẹn thùng, Park Jiyeon hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy chứ?
Bất quá Ham Eunjung vẫn là hấp tấp đi ra khỏi phòng tắm, cái nữ nhân này rất có bản chất câu dẫn người khác, đôi mắt quyến rũ như tơ, vóc người nóng bỏng, nếu bản thân mình không phải là nữ nhân, thật là có thể đã bị nàng câu dẫn. Vô cùng may mắn, lão mụ đem mình biến thành nữ nhân, không đúng, tiểu công chúa chính là yêu thích nữ nhân, Ham Eunjung cảm thấy đầu óc mình bắt đầu có chút hồ đồ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top