Vol. 11

Vol. 11

"Để em cõng anh về nào." Vương Tuấn Dũng đi đến trước mặt Hoàng Minh Minh, từ từ khuỵu người xuống.

"Anh tự đi được." Hoàng Minh Minh mới không thèm làm nũng với Vương Tuấn Dũng nhỏ hơn anh vài tuổi.

"Chân trần làm sao mà đi, anh còn không đeo mắt kính, đường cũng không nhìn rõ." Vương Tuấn Dũng xoay đầu lại nhìn anh, "Còn không nghe lời em sẽ vác anh như lần trước đấy."

"Không, bị vác khó chịu lắm!" Hoàng Minh Minh nhớ rất rõ hôm anh uống say bị Vương Tuấn Dũng vác đi sau đó nôn rất nhiều.

"Thật ra bế kiểu công chúa cũng được, tuyệt đối sẽ không khó chịu." Vương Tuấn Dũng đề nghị nói.

"Vậy thôi cõng cũng được."

Hoàng Minh Minh hai tay ôm lấy cổ Vương Tuấn Dũng, đến khi trưởng thành rồi, đây là lần đầu tiên được người khác cõng trên lưng, cảm thấy vô cùng vi diệu. (Dạ là vi diệu, chính xác là vi diệu, tớ ko có dịch bậy đâu 🤣🤣🤣)

"Em cũng từng cõng con gái như vậy sao?" Hoàng Minh Minh hỏi.

"Ừm. Lúc đại hội thể thao ở trường có bạn học nữ bị thương, em cõng cô ấy đến phòng y tế." Vương Tuấn Dũng cõng Hoàng Minh Minh đi vào buồng thang máy.

"Là cô gái trưa nay sao?" Trong lòng Hoàng Minh Minh chua lắm rồi. (Dấm chua Minh Minh hân hạnh tài trợ chương trình này 🌚🌚🌚)

"Đúng... bởi vì vậy nên cô ấy mới thích em, còn tỏ tình nhiều lần, em đương nhiêu đều từ chối tất. Sau đó cô ấy bảo hiểu rằng tình cảm không thể miễn cưỡng, em mới không tránh né cô ấy nữa. Em và cô ấy vẫn duy trì khoảng cách như bạn học bình thường, không ngờ trưa nay lại xảy ra chuyện... biết vậy em sẽ không cho cô ấy vào nhà." Vương Tuấn Dũng bất lực lắc đầu, "Lúc em quay về thì cô ấy đã đi rồi."

"Cô ấy ăn mặc khêu gợi như vậy, em thật sự không hề có phản ứng sao?" Hoàng Minh Minh vô cùng hiếu kỳ.

"Minh Minh, đây là anh đối với bản thân không có tự tin hay là đối với em không có tự tin đây? Em từ nhỏ đã thích Minh Minh rồi, đổi lại, nếu Minh Minh mặc quần tất đen, mới càng dễ khiến em có hứng thú đó." Câu trả lời của Vương Tuấn Dũng khiến gò má của Hoàng Minh Minh đỏ đến độ muốn bốc khói, "Minh Minh có thể vì em mà mặc quần tất đen không? Thật là gợi cảm quá đi." (Đề nghị xem lại Vol. 3 để ôn lại gu tình thú của Su Kem 18 tuổi 🌚🌚🌚)

Hoàng Minh Minh nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, chỉ mạnh tay vỗ lên vai cuả Vương Tuấn Dũng vài cái.

"Em sắp bị Minh Minh đánh đến nội thương rồi nè." Vương Tuấn Dũng nói đùa.

"Người không đàng hoàng, đáng đánh lắm!" Hoàng Minh Minh lại đánh mạnh thêm vài cái.

Vương Tuấn Dũng cõng Hoàng Minh Minh đến trước cửa nhà mới buông anh xuống, Hoàng Minh Minh mở cửa đi vào nhà, Vương Tuấn Dũng lại chỉ lẳng lặng đứng trước cửa không nhúc nhích.

"Không vào sao?" Hoàng Minh Minh nhìn Vương Tuấn Dũng, "Cả người em ướt hết rồi, ít nhất cũng phải thay quần áo, sấy khô tóc rồi hãy về chứ."

Bởi vì Vương Tuấn Dũng không chủ động, Hoàng Minh Minh có chút lo lắng, mãi đến khi Vương Tuấn Dũng ngoan ngoãn đi vào rồi, tâm trạng của anh mới tốt trở lại.

"Ách xì!" Vương Tuấn Dũng hắc xì một cái.

Hoàng Minh Minh không màng đến mái tóc ướt sũng của bản thân, anh nhanh chóng đi lấy khăn lông, đích thân giúp Vương Tuấn Dũng lau khô tóc. Lần đầu tiên hưởng thụ sự chăm sóc như vậy, trong tim Vương Tuấn Dũng vui như thể nở hoa. Cậu rút lấy chiếc khăn đang treo trên cổ Hoàng Minh Minh, "Minh Minh không lau khô tóc, lát nữa sẽ đến lượt anh hắc xì hơi đó" Nói xong, cậu liền giúp anh lau tóc.

"Không có đâu nhé." Hoàng Minh Minh chu miệng nói.

"Quần áo ướt sũng khá là lạnh..." Vương Tuấn Dũng vừa nói vừa cởi áo.

"Em tắm đi rồi hãy về, anh cho em mượn quần áo thay." Hoàng Minh Minh vừa nói vừa đi vào trong phòng.

Vương Tuấn Dũng nhìn theo bóng lưng của Hoàng Minh Minh, toét miệng cười hạnh phúc.

Một lúc sau, Hoàng Minh Minh mang quần áo ra đưa cho Vương Tuấn Dũng, "Mau đi tắm!"

"Cảm ơn! Nhưng mà lúc nào Minh Minh mới tắm?" Vương Tuấn Dũng nhận lấy quần áo rồi hỏi.

"Vừa nãy trong phòng anh có lau người sơ sơ rồi, đợi em tắm xong anh mới tắm." Hoàng Minh Minh đáp.

"Hay là cùng tắm chung đi, chúng ta lúc nhỏ cũng thường tắm chung mà, còn có anh em nữa." Vương Tuấn Dũng kéo tay Hoàng Minh Minh đi vào phòng tắm. (Ủa ủa, khách mà như chủ nhà dị Su Kem 🤣🤣🤣)

Hoàng Minh Minh do dự đi theo sau cậu, "không được... em cũng tự nói là 'lúc nhỏ' cơ mà! bây giờ... không như xưa nữa..."

Nghe thấy lời của Hoàng Minh Minh, Vương Tuấn Dũng liền dừng bước, bàn tay to đang nắm lấy cổ tay anh đột nhiên đổi thành đan chặt mười ngón tay với anh, "Chính xác là không giống hồi xưa nữa! Lúc nhỏ là tắm chung như bạn bè, lúc lớn thì tắm chung như người yêu."

"Người yêu...?" Gò má Hoàng Minh Minh phớt hồng.

"Đúng." Vương Tuấn Dũng áp sát bên tai Hoàng Minh Minh, "Người, yêu." Cậu cố ý nhấn mạnh từng chữ, âm mưu để Hoàng Minh Minh nghe rõ mồn một.

Hoàng Minh Minh đắm chìm trong hai chữ "người yêu", đến lúc phản ứng lại, Vương Tuấn Dũng đã lột sạch quần áo trên người anh, hai người mặt đối mặt. Hoàng Minh Minh gấp rút xoay người lại, bởi vì mắt không biết nên đặt ở đâu, nhìn hướng nào. Dù nói rằng anh cùng Vương Tuấn Dũng cũng từng có tiếp xúc thân mật, nhưng lúc đó tâm trạng cũng không ổn định, so với tình huống hiện tại thật sự không giống nhau...

Vòi sen trên đầu xả ra làn nước ấm rơi trên thân thể hai người, Vương Tuấn Dũng từ phía sau ôm lấy Hoàng Minh Minh đang cứng đơ người, một tay quàng lấy vai anh, một tay còn lại ôm lấy eo anh.

"Sao Minh Minh hồi hộp vậy?" Vương Tuấn Dũng hôn lên bờ vai của Hoàng Minh Minh.

"Chúng ta... không nên làm như vậy đâu." Hoàng Minh Minh mím môi, "Vừa mới xác định mối quan hệ, không phải nên bắt đầu từ đi ăn, xem phim, hoặc là đi đâu đó chơi sao? Chứ không phải là... tắm chung..."

Vương Tuấn Dũng không nghĩ rằng Hoàng Minh Minh sẽ mắc kẹt trong "quy trình hẹn hò" tiêu chuẩn, cậu khẽ cong miệng cười, "thật ra, chúng ta từ trước đó, đã cùng nhau đi ăn, cùng nhau xem phim, cùng nhau đi chơi, và cũng từng nhìn thấy thân thể của nhau rồi, bất kể là lúc nhỏ hay lúc lớn."

"Dù rằng bây giờ mới nói mấy câu này có chút xấu hổ..." Hoàng Minh Minh xoay người về phía Vương Tuấn Dũng, "Anh... thật sự... không phải là người tùy tiện đâu..." Đầu anh cúi thấp, giọng nói mỗi lúc một nhỏ. (Trời ơi Minh Minh cưng xỉu à ☺️☺️☺️)

"Em biết." Vương Tuấn Dũng xoa đầu anh, "Minh Minh mà em thích, trước giờ đều không hề thay đổi."

"Xin lỗi, lúc đó anh không nên lợi dụng em để giải tỏa tâm trạng của mình..." Hoàng Minh Minh ôm Vương Tuấn Dũng, đôi môi mím chặt.

"Để có được anh, em cũng bất chấp lúc anh đau khổ mà chiếm lấy anh... vì vậy, chúng ta hòa nhau." Lời nói của Vương Tuấn Dũng khiến Hoàng Minh Minh an tâm mỉm cười.

Hai người cứ quấn lấy nhau ôm ấp một hồi rất lâu, sau đó thoải mái cùng nhau tắm, cùng ngâm bồn nước ấm.


"Em cuối cùng cũng làm được rồi, có thể đường đường chính chính ôm Minh Minh rồi." Vương Tuấn Dũng ôm lấy Hoàng Minh Minh thật chặt, lại còn rất lớn tiếng mà hôn chụt chụt lên chiếc cổ thiên nga của anh.

"Đừng mà, nhột lắm!" Hoàng Minh Minh cuộn tròn người trong lòng Vương Tuấn Dũng, vui vẻ cười lớn.

"Đêm nay em có thể ở lại không?" Vương Tuấn Dũng hôn mạnh lên mặt của Hoàng Minh Minh, "Em bây giờ không muốn xa Minh Minh, một giây một phút cũng không." (Trời ơi, thínhhhhh 🤣🤣🤣)

"Được chứ, mẹ anh đêm nay ở bên nhà ngoại rồi." Hoàng Minh Minh đưa tay vuốt ve mặt Vương Tuấn Dũng.

"Tốt quá rồi!"

Vương Tuấn Dũng ôm chầm lấy Hoàng Minh Minh, Hoàng Minh Minh xoay đầu, nụ hôn nồng nhiệt miên man vô tận, cứ thế bắt đầu.


Vương Tuấn Dũng nằm dài trên giường ngủ của Hoàng Minh Minh, rất lâu mới chợp mắt được, cũng bởi vì con người đáng yêu đang nằm bên cạnh cậu. Mượn ánh đèn le lói từ bên ngoài cửa sổ, Vương Tuấn Dũng lặng lẽ ngắm nhìn dáng vẻ say ngủ của Hoàng Minh Minh. Con người xinh đẹp trước mặt, trái tim của anh cuối cùng cũng thuộc về cậu rồi. Nghĩ đến đây, Vương Tuấn Dũng lòng cảm động càng thêm sâu, tình cảm ngập tràn trong tim dập dềnh dâng trào trong tích tắc. Lo lắng sẽ làm ồn đánh thức Hoàng Minh Minh, cậu rón rén nhích người đến gần anh, từng chút từng chút một, nhẹ nhàng ấn lên đôi môi của anh một nụ hôn.

Một lúc lâu sau, Vương Tuấn Dũng mới tiếc nuối rời khỏi môi của Hoàng Minh Minh.

"Chỉ vậy thôi sao...?" Giọng nói của Hoàng Minh Minh có chút lười biếng, đôi tay ấm áp của anh đang xoa xoa mặt của Vương Tuấn Dũng. (Từ đây tớ xin phép ko cmt về giá của Minh Minh nữa 🤣🤣🤣)

Vương Tuấn Dũng thuận thế hôn rồi lại hôn lên lòng bàn tay của Hoàng Minh Minh, "Em muốn hôn Minh Minh suốt đời cơ."

"Đến đây nào!" Hoàng Minh Minh nắm lấy cằm của Vương Tuấn Dũng, sau đó dâng đôi môi của mình mà hôn lên.

Vương Tuấn Dũng nắm bắt cơ hội, trở người đè Hoàng Minh Minh xuống, lại là một màn môi lưỡi đuổi bắt. Đôi tay Hoàng Minh Minh bấu chặt lên tấm lưng của Vương Tuấn Dũng, khoan miệng bị chiếc lưỡi linh hoạt của cậu khuấy động liên hồi, tâm tư rối loạn một mảng. Bàn tay to của Vương Tuấn Dũng lần mò vào trong áo ngủ của Hoàng Minh Minh, yêu thương xoa vuốt lên bụng và ngực anh.

"Đợi một chút..." Hoàng Minh Minh đẩy Vương Tuấn Dũng ra, đôi môi đầy đặn khẽ hé mở, nhẹ nhàng thở gấp. (Xỉu đây 😜😜😜)

"Xin lỗi, em không khống chế được..." Vương Tuấn Dũng tự giác quay về nằm xuống bên cạnh Hoàng Minh Minh.

"Không sao..." Hoàng Minh Minh ôm lấy Vương Tuấn Dũng, "Anh chỉ là tạm thời chưa thích ứng được..." Em trai của bạn thân bỗng chốc trở thành bạn trai, anh thật sự phản ứng không kịp.

"Em có thể để lại dấu hôn trên người Minh Minh không?" Vương Tuấn Dũng cười lấy lòng xin xỏ.

"Bây giờ biết hỏi ý kiến rồi à, không giống em chút nào." Hoàng Minh Minh xoa xoa đầu Vương Tuấn Dũng, "Lúc trước anh vừa khóc vừa la, kêu dừng nhưng em vẫn cứ tiếp tục làm bậy đó thôi."

"Lúc đó cho em cảm giác như giấc mơ thành hiện thật vậy, Minh Minh mà em ngày nhớ đêm mong đang bị em đè bên dưới, em thật sự phanh không kịp..." Lời nói của Vương Tuấn Dũng thật sự xuất phát từ tận đáy lòng, "Minh Minh sẽ tha thứ cho em chứ?"

"Hiện tại em mới hỏi, có quá gian xảo không vậy ...." Hoàng Minh Minh quay lưng với Vương Tuấn Dũng.

"Minh Minh..." Vương Tuấn Dũng ôm chặt Hoàng Minh Minh từ phía sau, cọ cọ lên hõm cổ anh mà làm nũng.

"Em là mèo con hay cún con vậy? Tự dưng dính người như vậy." Hoàng Minh Minh cảm nhận thân thể ấm áp của Vương Tuấn Dũng, lần đầu tiên có được cảm giác an tâm thật sự.

"Đều không phải, em là Su Kem của Minh Minh." Nói xong, Vương Tuấn Dũng vừa cắn vừa hít hà hõm cổ của Hoàng Minh Minh.

"Đủ rồi, cứ như vậy trời sắp sáng luôn rồi..." Hoàng Minh Minh lại đẩy Vương Tuấn Dũng ra.

"Vậy thì cho phép em để lại vết tích của em trên người Minh Minh đi." Vương Tuấn Dũng đưa tay xoa vuốt mảng da thịt trắng thơm trước ngực Hoàng Minh Minh.

"Nếu ở vị trí không quá rõ ràng thì..." Tim Hoàng Minh Minh đập nhanh hơn.

Vương Tuấn Dũng vén cao áo ngủ của Hoàng Minh Minh, ôn nhu hôn lên ngực anh. Ánh sáng trong phòng ngủ có hạn, nhưng lại hoàn toàn không ngăn được Vương Tuấn Dũng chuẩn xác ngậm lấy hai hạt đậu hồng mịn của Hoàng Minh Minh.

"Ưm..." Cảm giác ấm nóng ẩm ướt trước ngực khiến Hoàng Minh Minh ngửa cao cổ, cả người run lẩy bẩy.

Vương Tuấn Dũng mang hai đậu của Hoàng Minh Minh yêu thương đến nỗi trở nên no đủ, lại ở phía xung quanh hôn mút để lại chi chit dấu hôn đỏ thẫm. Như vậy vẫn chưa thỏa mãn, Vương Tuấn Dũng tiếp tục gặm cắn lên xương quai xanh của Hoàng Minh Minh, để lại từng vết, từng vết hôn ân ái. Xuyên suốt quá trình, đôi tay Vương Tuấn Dũng vẫn không ngừng xoa nắn hai hạt đậu của Hoàng Minh Minh.

"Mãn nguyện chưa...?" Hoàng Minh Minh giơ tay ngăn lại cánh tay đang giở trò hư hỏng của Vương Tuấn Dũng, may rằng trời đang tối, nếu không, vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa khát khao chưa thỏa mãn của anh, tất cả sẽ lọt hết vào tầm mắt của Vương Tuấn Dũng.

"Tạm thời." Vương Tuấn Dũng giúp Hoàng Minh Minh cài lại áo, tâm mãn ý nguyện mà ôm chặt lấy anh.

"Yêu cầu của em cũng nhiều thật đấy..." Cơn buồn ngủ lại đến, Hoàng Minh Minh từ từ nhắm mắt lại.

"Là 'khát vọng' mới đúng." Vương Tuấn Dũng hôn lên trán Hoàng Minh Minh, "Từ trước tới giờ, những gì em mong muốn, chỉ có Minh Minh mà thôi."

---End Vol. 11---

Chuyện kể rằng sáng nhận được bản truyện full tới nay, tớ vẫn luôn hí ha hí hửng cày lại những chap mình chưa có, để gọi hồn trí nhớ vô song, thật may là có bản full kịp thời, chứ dựa vào trí nhớ của tớ chắc reader cắn lưỡi hết 🤣🤣🤣

Trời ơi ngồi đọc truyện mà tim nó quắn quéo, miệng cười như con dở hơi, sướng gì đâu luôn á 🌚🌚🌚

Thế là hôm nay mở máy sớm cập nhật chuyện tình Su Kem – Minh Minh cho các Mae bớt hóng nè 😘😘😘

Type nãy giờ cả ngàn chữ, mà hết "hôn" tới "ôm", xong "ôm" rồi lại "hôn", thả thính rồi ngại, rồi hôn hôn ôm ôm, ôm qua ôm lại, hôn qua hôn lại, vốn từ vựng nghèo nàn của Mae không đủ để diễn tả chuỗi ôm hôn của hai đứa luôn á, đề nghị tém tém lại cho Mae bớt khổ, bớt tủi thân a 😭😭😭😭😭

Các Mae thấy hình thêm minh hoạ có quắn quéo hông nè? Muốn quắn nữa thì cày lại phim luôn nha 😭😭😭😭 động tác không khớp lắm nên tập trung biểu cảm thôi nha 🌚🌚🌚 muốn chèn nữa mà hết sức lục rồi, mấy ẻm chìm trong thư viện thập cẩm 20k tấm của tớ ấy, không ngờ trẻ vị thành niên như tớ cũng trữ quá trời hình hot luôn á 🤣🤣🤣🤣

Bonus thêm tấm Sonpin cho zui nha 😂😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top