Chương 3

Khâu Miêu: "Rất tốt, nam nhân này thành công hấp dẫn bản miêu hứng thú XD"

Nghe thấy thiên ngoại âm thanh nhắc nhở cửa hàng tinh tế công đức khai trương, Khâu Diên Bình mở bàn tay tối hôm qua công đức ánh sao đi vào — chính là vuốt mèo, nhìn chằm chằm tâm màu đen ở giữa móng vuốt:

"... Tiểu công đức?"

"Tiểu công đức vì khách quan phục vụ!" 

Trong lòng bàn tay xuất hiện hình ảnh 3D của một người nho nhỏ, mang bím tóc trùng thiên và nụ cười đáng yêu hướng về phía Khâu Diên Bình khom người lại, giòn tan mà nói rằng:

"Khách quan công đức ánh sao 30, tích lũy công đức ánh sao nợ -1284, thiên lôi hình phạt chống đối giá trị 3, có 300 công đức ánh sao xa trướng để đổi đồ, khách quan muốn mua gì?"

"Nợ???" Khâu Diên Bình trợn tròn cặp mắt, sáu cái râu mèo run lên một cái. Đời trước hắn làm nhiều chuyện như vậy, công đức hết sạch thì hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn, nhưng dựa vào cái gì vẫn là nợ???

"Thiên đạo cửu cửu, khách quan tiết lộ thiên cơ, tự nhiên là có một ít trừng phạt." Trùng thiên bím tóc tiểu nhân rung đùi đắc ý, nhìn rất giống dáng dấp Khâu gia trưởng lão lúc lừa gạt Khâu Diên Bình thời còn nhỏ.

Khâu Diên Bình: "..."

Sốt ruột xoa một phen ở giữa móng vuốt, Khâu Diên Bình đóng cửa hàng công đức lại, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình cư nhiên lưu lạc thành người bị nợ, khoản nợ còn là đại công đức mà khi xưa hắn không hiếm lạ nhất.

Qua hồi lâu, Khâu Diên Bình liền mở cửa hàng công đức ra, gọi tiểu nhân lên, hỏi:  "Ta hỏi ngươi, nợ công đức ánh sao thì sẽ thế nào? Thiên lôi hình phạt vẫn đi theo ta là thế nào?"

Trùng thiên bím tóc tiểu nhân trả lời: "Khách quan, công đức ánh sao nếu là trước sau gánh lấy, cực hình thiên lôi trên thân thể khách quan sẽ vẫn luôn kéo dài, đợi đến khi hết nợ trở thành công đức ánh sao chính, thiên lôi hình phạt sẽ kết thúc."

Khâu Diên Bình hiểu rõ mà gật đầu một cái, trên mặt mèo hiện ra dáng dấp suy nghĩ đàng hoàng trịnh trọng: "Nguyên lai là như vậy..."

"Tuy nhiên công đức ánh sao sẽ giảm bớt theo thời gian, không phải hữu hiệu mãi nha, khách quan nhớ chú ý." Trùng thiên bím tóc tiểu nhân lại nói, "Khách quan hỏi nhiều như vậy, có muốn mua vài món đồ không?"

Khâu Diên Bình cảm thấy tiểu nhân mang bím tóc dài tận trời này  tựa hồ có hơi oán khí, hắn nghiêng nghiêng đầu, hỏi: "Có thứ gì?"

Trùng thiên bím tóc tiểu nhân biến mất, thay vào đó là một quang bản, bên trên có ba, bốn trang đồ vật, đều là đồ vật Khâu Diên Bình quen biết, ngày xưa hắn chính là dựa vào chúng để đi thiên hạ, từng cái từng cái công khai niêm yết giá. Hắn nhìn lướt qua giá cả, trầm mặc vài giây. 

"Ta có thể xa trướng bao nhiêu công đức ánh sao?"

"300 công đức ánh sao." 

Trùng thiên bím tóc tiểu nhân khích lệ nói: "Chi phí xa trướng  để đổi đồ sẽ tăng lên khi công đức ánh sao của khách quan tăng lên! Khách quan nhất định phải làm nhiều việc thiện, cố gắng làm người tốt a."

Khâu Diên Bình phát hiện ngay cả một cái kiếm gỗ đào cấp thấp nhất cũng không mua nổi, đành phải bỏ qua, mua nến sáp ong và tiền cổ trước. Cây nến và tiền cổ bỗng dưng xuất hiện trước mặt hắn, hắn bỗng cảm thấy chua xót. Cho dù ngày trước hắn mới từ trong nhà  trốn đi, ít ra còn có một thanh kiếm gỗ đào cùng la bàn từ nhỏ của hắn, nào như bây giờ không có gì cả. Đổi đồ vật xong, Khâu Diên Bình nghe thấy tiếng tiểu nhân mang bím tóc dài tận trời kia thông báo giá trị âm công đức ánh sao của hắn tăng lên, ngữ khí vui mừng nhanh hơn rất nhiều, Khâu Diên Bình nghe ngữ khí vui vẻ của tiểu nhân, cảm thấy càng sốt ruột. Hắn lấy móng vuốt bưng kín mặt mèo to như cái bánh mì lớn của chính mình nửa ngày, hắn đột nhiên nhớ tới, liền hỏi tiểu nhân:

 "Ngươi có biết vì sao ban ngày ta biến thành mèo, buổi tối lại biến trở về hình người không?"

"Đợi tiểu công đức quét hình cho khách quan một chút!" Trùng thiên bím tóc tiểu nhân nói, sau đó có ba tia laser màu lam nhạt quét thân mèo tròn vo của Khâu Diên Bình từ trên xuống dưới, trùng thiên bím tóc tiểu nhân đem hình quét được  truyền tới trong màn ảnh, nói rằng: 

"Dữ liệu quét hình cho biết thân thể khách quan đã khỏi rồi, tinh thần lực bị hao tổn nghiêm trọng là do tác dụng thiên lôi hình phạt vẫn còn. Đến khi giá trị chống lại thiên lôi hình phạt của khách quan lớn hơn 10 tình huống sẽ tốt hơn nhiều. Vậy nên khách quan nhất định phải làm nhiều việc thiện, cố gắng làm người tốt a ~!"

Khâu Diên Bình phủi chòm râu gật gật đầu, xem như là thăm dò được hiện nay hệ thống chính là muốn hắn làm nhiều việc tốt, thiên đạo cũng thật khiến người nhìn không thấu, cả đời trước hắn làm nhiều chuyện tốt rồi, thiên đạo lại chê hắn tiết lộ thiên cơ, bị sét đánh, bị lột công đức, đến nơi này một đời, lại buộc hắn làm việc tốt, đây coi như là cái lý gì? Khâu Diên Bình cảm thấy thiên đạo tính nết y như đứa bé ba tuổi, nói cười liền cười, nói khóc liền khóc, nói thay đổi liền thay đổi ngay. Không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi!!!

Khâu Diên Bình nằm nhoài trên giường mềm, há miệng ngáp một cái, hắn nhìn hình của chính mình trong màn ảnh , hơi vẫy vẫy đuôi, hỏi tiểu nhân kia: 

"Góc độ quét hình của ngươi không quét kĩ, khiến trông ta bị biến dạng một chút."

Trùng thiên bím tóc tiểu nhân trợn tròn đôi mắt, dùng ngữ khí chuyên nghiệp không cho nghi vấn, nói rằng:

 "Khách quan, tiểu công đức quét hình laser là kiểu mới nhất, quét hình tuyệt đối chân thực, không sai lệch góc độ nào!"

Khâu Diên Bình nghẹn một chút, thật là nói hươu nói vượn, con mèo mập mạp trong màn ảnh kia sao có thể là hắn! Khâu Diên Bình nhảy một cái khỏi giường mềm, chạy tới chỗ gương toàn thân ở huyền quan, ngồi thẳng nhìn con mèo trong gương, lông màu xám trắng giao nhau, có mội vòng lông màu trắng ở cổ và ngực, trên gáy còn có một đám lông hình chữ M, lỗ tai giương cao, lông đuôi tản ra như lông chim, rõ ràng là cực kỳ anh dũng thần võ! Con mèo lười biếng chết tiệt trong màn ảnh có chỗ trông giống hắn? 

Khâu Diên Bình nhẹ nhàng mà chạy ra cửa, dù là con mèo, hắn cũng là một con mèo đẹp trong những con mèo đẹp! Con mèo đẹp trai như hắn, ra cửa dạo phố có khi lại câu được một tiểu tỷ tỷ đẹp đẽ nha ~

Khâu Diên Bình giương lên miệng cánh hoa, hơi nheo đôi mắt đá mèo tròn vo lại, mặt mèo vốn uy nghiêm lạnh lùng bỗng nhiên miễn cưỡng lộ ra một luồng giảo hoạt.

Khâu Diên Bình vẫn luôn nghĩ đến tiểu tỷ tỷ ôn nhu băng bó giúp mình trong trung tâm chữa bệnh, tuy rằng nàng không mở miệng nói chuyện nhiều, thế nhưng động tác mềm nhẹ ánh mắt ôn nhu, mặc cả người váy công tác màu trắng, quả thực là nữ thần! 

Hướng về mục tiêu này, hắn chạy một mạch hướng đến phương hướng trung tâm chữa bệnh. Khâu Diên Bình biểu thị đây không phải là hắn sắc dục huân tâm, hắn một đường chạy tới, cũng là vì điều tra địa hình, sưu tập tư liệu, chuẩn bị tốt cho hành động buổi tối. Khâu Diên Bình chạy đến trung tâm chữa bệnh, đầu tiên nhìn thấy là chiếc phi thuyền nằm ở trên kho của trung tâm chữa bệnh, hắn nhìn nhìn chiếc phi thuyền quái vật khổng lồ, một chiếc phi thuyền liền chiếm người ba bốn vị trí, hắn nhìn qua hai lần liền trực tiếp chạy vào trong cửa chính. 

Sảnh lớn tầng một vắng vẻ không có sinh ý, hắn ngồi ngay ở chính giữa, khéo léo kêu một tiếng: 

"Miêu ~" Nữ thần tỷ tỷ ơi ~ Không ai để ý đến hắn. 

Khâu Diên Bình nhép hai lần miệng, hắn là con mèo đẹp trai như vậy, cư nhiên không có ai chú ý đến hắn? ? ? Thật là không có nhãn lực. Hắn ngẩng cao đầu, bước chân ưỡn ẹo tản bộ, một bước uốn một cái mà chạy ra. 

"Người kia tới làm gì vậy nhỉ?"

"Ai biết được, hắn vừa đến đã ngồi trong đại sảnh, cũng không đi đăng ký."

Khâu Diên Bình bước chân lảo đảo, toàn bộ  lông trên thân nổ tung, làm sao tất cả mọi người biết hắn là người! Hắn không phải con mèo à?! Ôi chao nhá nét mặt già nua của hắn biết nhét vào đâu bây giờ... Khâu Diên Bình lao ra ngoài thật nhanh, nhìn thấy một gian phòng đang mở cửa liền nhảy vào. Mất mặt quá đi... Hắn cứ tưởng mình là con mèo, nghênh ngang không cần mặt mũi nghĩ muốn dụ dỗ tiểu tỷ tỷ đẹp đẽ, may mắn người thật không bị ai phát hiện... 

Khâu Diên Bình nằm trên mặt đất, có chút đau lòng mà gãi gãi lông bụng. Vô ý thức quay đầu nhìn chung quanh một chút, cả kinh suýt nữa nhảy dựng lên, nữ thần tỷ tỷ đang đứng ở góc tường!

Khâu Diên Bình hơi ngượng ngùng, chân mèo chầm chậm bước tới, "miêu miêu" hai tiếng nhưng nữ thần không hề chú ý, hắn nghi hoặc chạy quanh nữ thần một vòng, sau đó trợn mắt há mồm mà phát hiện dây kéo sau lưng của váy công tác của nữ thần đang kéo xuống, phích cắm nạp đện hình tròn nạp điện lộ ra, cùng dây điện ở góc tường nối liền với nhau. Nữ thần nhà hắn đang nạp điện. Nạp điện? Nạp điện! ! ! Khâu Diên Bình cảm thấy ác ý tràn đầy của thế giới này đối với chính mình, nữ thần nhà hắn lại là người máy... 

Khâu Diên Bình liền lao ra ngoài, một hơi chạy đến vườn hoa quen thuộc mới dừng lại, ngày hôm nay liên tục bạo kích hai lần đã vượt quá phạm vi chịu đựng của hắn. Hắn cúi đầu xem chân bẩn đen của mình do chạy một vòng lớn, cảm thấy rất ủy khuất, nữ thần biến thành người máy không nói, còn bị người ta chê cười, đều là chuyện gì chứ.

Ghế dài bên trong vườn hoa vốn là địa phương mà Khâu Diên Bình hay chiếm để tắm nắng, bây giờ có một nam nhân đang ngồi bênh cạnh. Nam nhân ngồi trên xe lăn, nhắm mắt chợp mắt. Khâu Diên Bình đánh giá nam nhân đang ngồi cạnh ghế, chắn hơn nửa ánh nắng. Lông mi của anh ta rất dài, khuôn mặt tuy rằng tái nhợt không có huyết sắc, thế nhưng cũng không ngăn được quý khí tinh xảo cùng trang nghiêm nghiêm túc. Trên người anh ta quấn lấy một luồng tử khí, cùng với khí chất của nam nhân, trở nên rất đặc biệt. 

Khâu Diên Bình vô tâm đánh giá, xác thực, khí chất vốn có của nam nhân rất tốt, chỉ là không có mấy phần khí tức người sống, tính chất kỳ lạ đặc biệt hỗn hợp lại cùng nhau. Khâu Diên Bình nhận ra người nọ là sĩ quan từ trên phi thuyền xuống lúc trước, khí chất đặc biệt xung quanh nam nhân, cảm giác trong trầm tĩnh liền ẩn chứa mưa gió bão, đưa tới hứng thú của hắn. Hắn cảm thấy có vài phần mùi vị của quý tộc cũ kỹ từ nam nhân, cứng nhắc không qua loa, có mục tiêu rõ rệt, phong thái tinh anh, đại khái là loại hình con cháu quý tộc hắn không yêu thích khi xưa, bởi vì hắn cảm thấy những người này sống quá quy củ, sống quá khuôn mẫu, thế nhưng những sự tình nam nhân trước mắt từng trải qua khiến cho nam nhân trở nên cùng những người kia không giống nhau lắm. Khâu Diên Bình cảm thấy đây đại khái là do sự tò mò của Miêu tinh nhân lây cho hắn.

Trong lúc Khâu Diên Bình rũ mắt suy nghĩ xem mình có nên đi theo sự tò mò hay không, nam nhân cũng đang quan sát hắn. Lúc Khâu Diên Bình đi tới hắn đã sớm phát hiện, tuy rằng hóa thành nguyên hình có thể khiến động tĩnh yếu bớt không ít, thế nhưng thường xuyên ra vào chiến trường, nam nhân cảnh giác trình độ đã vượt qua giới hạn bình thường, hắn bất động thanh sắc xem đối phương định làm gì, nhưng mà đợi nửa ngày đối phương lại từ đầu đến cuối không có động tĩnh, hắn rốt cục có chút không kiên nhẫn mở mắt ra. 

"Một con mèo Maine rất đẹp." Nam nhân mặt không thay đổi nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top