Chương 287-288
Chương 287: Tổ năm đầu sói
Tần Vũ đi qua, khí thế hắn cường thịnh, ánh mắt âm trầm, khuôn mặt lãnh khốc, thoạt nhìn như là tới gây sự, thật không dễ chọc, chủ tiệm lập tức căng thẳng cảnh giác.
"Thịt này, bán thế nào."
Người đàn ông trung niên chỉ bày một khối thịt dã thú, thoạt nhìn chỉ mấy chục cân.
Tuy kém hơn nguyên con hoàn chỉnh, nhưng một cân thịt có thể bán mấy chục vạn tinh tệ, mấy chục cân là phải ba bốn ngàn vạn tinh tệ.
Thịt dã thú đắt như vậy, lần đầu tiên trong đời Lộ Lê nhìn thấy, tuy nhiên nó cũng khó có được, trừ hành tinh Chiago có bán, địa phương khác tuyệt đối không có khả năng nhìn thấy.
"Nơi này tôi chỉ nhận lấy vật đổi vật." Người trung niên thấy hắn không giống như là tới gây sự, tuy nhiên vẫn không dám thả lỏng cảnh giác.
"Ông muốn thứ gì?" Lộ Lê đi tới.
"Một bộ cơ giáp cấp B." Người trung niên nói.
Lộ Lê nhướng mày, "Một bộ cơ giáp cấp B giá trị không chỉ 4000 vạn tinh tệ, ít nhất cũng phải hơn trăm triệu, nơi này ông mới có hơn 50 cân thịt, nhiều nhất bán hơn 4000 vạn, việc lỗ vốn như vậy, không ai sẽ mua, trừ phi ông lại lấy thêm thịt cho đủ một trăm triệu, nếu không thì giảm yêu cầu một chút, ông thấy thế nào?"
"Thịt đã không còn, chỉ có nhiêu đây." Người trung niên nói.
Lộ Lê nhún vai, "Vậy không có biện pháp, ông ra giá một lần nữa đi."
"Một bộ cơ giáp cấp C, không thể quá kém." Đây là thoái nhượng duy nhất người trung niên nhân có khả năng làm, không phải cơ giáp cấp C, cũng không có tác dụng gì với ông ta.
Lộ Lê có cơ giáp cấp C, nhưng số liệu có thể so với cơ giáp cấp B, đưa ra ngoài như vậy, y cũng mệt.
"Tôi có cơ giáp cấp D, nhưng số liệu không kém hơn cơ giáp cấp C, muốn hay không?"
Người trung niên nhăn mày lại, "Phải thật sự là số liệu không kém hơn cơ giáp cấp C, nhưng sao tôi biết anh có gạt tôi hay không."
"Tôi có mang máy trắc nghiệm đơn giản, ông có thể tự mình kiểm tra xem, nếu còn chưa tin, chúng ta có thể tìm một chỗ, tự ông thử xem."
"Tìm một chỗ đi, tôi biết một chỗ có thể thí nghiệm." Người trung niên nói rõ không tin dụng cụ của y, ở nơi như khu 2 này, không thể không cẩn thận nhiều hơn.
Lộ Lê không tức giận, đổi lại là mình cũng sẽ làm như vậy.
Người trung niên dọn dẹp quầy hàng, dẫn bọn họ đến một nơi có thể thí nghiệm số liệu cơ giáp, cách quầy không quá xa, đi nửa giờ là đến.
Đó là một cửa hàng cơ giáp, cơ giáp cấp bậc tối cao chỉ có cấp C, giá cả rất đắt, một bộ cơ giáp cấp C phải bán một trăm triệu hai ngàn vạn tinh tệ, tương đương với giá của cơ giáp cấp B.
Ba người nghĩ đến hoàn cảnh sinh tồn của Bạch Ải Tinh Hệ, có thể lý giải ít nhiều, ỷ vào nhu cầu của khách hàng cao, chém người.
Khó trách người trung niên không tới nơi này mua cơ giáp, bởi vì quá lỗ vốn.
Ở chỗ này mua một bộ cơ giáp cấp C, bên ngoài gần như có thể mua hai bộ.
Người trung niên nói ý đồ đến đây, giao phí xong để cho Lộ Lê lấy cơ giáp ra.
Có Tần Vũ và Tần Sương ở đây, Lộ Lê cũng không sợ ông ta sinh ra suy nghĩ tham lam, y lấy bộ cơ giáp cấp D kia ra.
Người trung niên thoạt nhìn không giống cơ giáp chế tạo sư, nhưng lại rất rõ quá trình thí nghiệm số liệu cơ giáp, không đến hai mươi phút đã nhanh nhẹn kiểm tra xong rồi, đôi mắt kích động.
"Xác thật là số liệu cơ giáp cấp C." Không chỉ có như thế, người trung niên còn phát hiện bộ cơ giáp này có lực phòng ngự không kém, sở dĩ ông ta muốn cơ giáp cấp B, không chỉ nhìn trúng lực công kích, còn có lực phòng ngự.
"Vậy giao dịch không?" Lộ Lê biết ông ta sẽ vừa lòng.
"Giao dịch." Người trung niên nào có đạo lý không đáp ứng.
Hai bên quyết đoán làm giao dịch.
Người trung niên lấy được cơ giáp xong gấp không chờ nổi chạy đi dùng thử.
Tổng thể mà nói, Lộ Lê cũng coi như vừa lòng, "Đến lúc đó thịt này cầm đi cho La Quân Y và giáo sư Smith kiểm nghiệm xem, thịt dã thú có thể đề cao tuổi thọ tế bào, lần đầu tiên em nghe nói."
Tần Vũ nhăn mày lại.
Lộ Lê chú ý đến, trước khi Tần Vũ mở miệng, y đã biết nguyên nhân, đơn giản chính là muốn mua cho y ăn, "Chúng ta xem tiếp đi, nói không chừng còn có nữa, người này phí công sức săn một con như vậy, không có khả năng chỉ có hơn 50 cân thịt, hơn nữa La Quân Y nghiên cứu hẳn cũng không cần dùng quá nhiều."
Ba người đi xem tiếp, khi đi dạo đến một cái sạp, Lộ Lê phát hiện phía trên có vài loại kim loại hiếm, trong đó một loại mà động cơ tách hạch yêu cầu.
Đối phương hiển nhiên không biết tác dụng và giá trị của kim loại này, Lộ Lê mua mấy khối kim loại hiếm, sau đó mua thêm khối kia, y rất dứt khoát, quán chủ liền đồng ý.
Đi đi dừng dừng, quả nhiên có rất nhiều thứ, danh sách thầy đưa cũng tìm được vài loại, chỉ là tiêu tiền như nước chảy, đồ nơi này đều rất đắt.
Còn may Lộ Lê cũng không đau lòng lắm, tinh tệ y kiếm, còn có tinh tệ Tần Vũ kiếm, vẫn luôn không biết xài như thế nào. Lúc trước cái kiểu nhìn thấy một trăm triệu tinh tệ đã cảm thấy đặc biệt nhiều, tiêu một ngàn vạn tinh tệ đã đau lòng, bây giờ y đã không còn nữa.
Bởi vì mua quá nhiều đồ, bọn họ vẫn bị một đám người theo dõi, đi đến nơi nào, đều có thể cảm giác được có người ở chỗ tối nhìn chằm chằm bọn họ.
Chờ khi bọn họ lại tiêu tốn một trăm triệu tinh tệ, chuẩn bị chạy lấy người, rốt cuộc có kẻ nhịn không được, trực tiếp đi ra chắn trước mặt họ. Bọn chúng tổng cộng có năm tên, lệ khí và sát khí trên người có thể dễ dàng nhìn ra, loại người này đều là kẻ liếm máu trong nguy hiểm hàng năm, nhưng lại không giống lính đánh thuê, trên mặt bọn chúng còn có cuồng vọng tự đại, tự tin diễu võ dương oai.
Người chung quanh vừa nhìn thấy bọn chúng, những kẻ ban đầu cũng có ' hứng thú ' với nhóm Lộ Lê lập tức ngừng bước chân, vừa vui sướng trên nỗi đau của người khác, vừa tiếc nuối.
"Không ngờ là tổ năm đầu sói, ba tên mới đến này xong đời rồi."
"Tổ năm đầu sói sao trở lại nhanh như vậy, lúc trước không phải nghe nói bọn nó đến Hồng Hạt tinh số 3 sao, về nhanh như vậy?"
"Không phải là quay về trước à, tao thấy trên người bọn nó còn có máu, hẳn là vừa trở về không lâu, đúng lúc gặp bọn họ."
"Nói như vậy, tổ năm đầu sói lần này cũng chẳng thuận lợi ở Hồng Hạt tinh số 3."
"Tao đánh cuộc 99%, nếu thuận lợi thì lệ khí sẽ không nghiêm trọng như vậy, cũng sẽ không chọn người xuống tay nhanh như vậy."
Lộ Lê tai thính mắt tinh, tiếng đối thoại khe khẽ cũng không bỏ sót.
Tổ năm đầu sói là thứ gì, nghe tên hoàn toàn không khí phách.
"Mấy người anh em ra tay thật hào phóng, vừa thấy mấy chú em giao dịch vài trăm triệu tinh tệ không chớp mắt, chuẩn bị rất đầy đủ, nếu mấy chú em tới khu 2, hẳn là biết chút quy củ chứ. Giao phí bảo hộ đi, có thể đảm bảo mấy chú em sẽ không bị người khác theo dõi nữa, thế nào?" Phía sau tên đầu trọc dẫn đầu tổ năm đầu sói có một kẻ cao gầy đi ra, mắt tam giác vừa thấy đã biết không phải người tốt gì.
Lộ Lê nhìn năm người bọn chúng, có vài miệng vết thương còn đang nhỏ máu tí tách, đã thảm như vậy còn dám ra đòi phí bảo hộ, xem ra là rất tự tin với thực lực của mình: "Các anh muốn phí bảo hộ bao nhiêu?"
"Ý tứ một chút, tùy tiện một trăm triệu là được, người anh em ra tay rộng rãi, nói vậy một trăm triệu tinh tệ đối với chú em mà nói chỉ là chút lòng thành nhỉ." Tên cao gầy nhìn chằm chằm bọn họ một cách đáng khinh, ánh mắt sắc bén, chỉ tiếc lực chấn áp không đủ.
Lộ Lê hơi mỉm cười, "Một trăm triệu tinh tệ, chém gió hơi to rồi đấy?"
Tên cao gầy nhếch một bên khóe miệng, cười như có như không trông có chút nham hiểm, "Trừ phi người anh em cho rằng ba cái mạng là gió to thổi tới, một trăm triệu tinh tệ không mua được mạng đâu."
"Cái này thì không có khả năng, một trăm triệu tinh tệ đừng nói mua mạng chú em của tôi, có thêm một trăm lần cũng không đủ, huống chi là ba cái mạng." Lộ Lê cười tủm tỉm.
Tần Sương không hiểu nhìn về phía chị dâu nhà mình, lại nhìn anh cả bảo bọc chị dâu chặt chẽ như vậy, sờ sờ cái mũi, được rồi, xem như cậu đã thấy rõ ràng, cậu chính là tầng dưới chót trong ba người. Tuy nhiên cậu ta không ngờ tới, ở trong mắt chị dâu, giá trị cậu ta vượt quá 10 tỷ tinh tệ, cậu ta thích.
Tên cao gầy hừ một tiếng, "Vậy mấy chú em tính toán ra bao nhiêu tinh tệ mua mạng đây?"
Lộ Lê kiên nhẫn lắc đầu, "Không, ý tôi là, các anh hẳn nên suy xét một chút, ra bao nhiêu tinh tệ có thể mua mạng của mình."
Tên cao gầy sửng sốt một chút, chợt lạnh mặt, nụ cười nơi khóe miệng biến thành cười lạnh, "Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."
Lộ Lê thở dài, "Ngày thường tôi rất ít khi uống rượu."
Cồn sẽ gây tê mỏi thần kinh, do đó ảnh hưởng lớn đến não, quan trọng nhất của cơ giáp chế tạo sư chính là tinh thần ổn định, nếu không dễ dàng gây ra sai lầm.
"Vô nghĩa cái gì, chú ba, dạy dỗ chúng nó đi." Tên đầu trọc mang ánh mắt ác độc lên tiếng.
"Vâng, đại ca." Chú ba tức là tên cao gầy.
Một cánh tay gã có vết thương, nhưng máu đã ngừng chảy, thoạt nhìn không có gì trở ngại.
"Tần Sương, em lên đi, dạy dỗ bọn họ một chút, để bọn họ biết không phải người nào cũng có thể cướp." Lộ Lê lôi kéo Tần Vũ lui về phía sau hai bước.
Tần Sương bất đắc dĩ quay đầu lại, "Chị dâu à, hợp lại em đã là tầng dưới chót, lại còn đảm đương tay đấm luôn?"
"Không phải chính em nhất định phải đi theo sao, nếu anh cả em ra tay, thì không còn cơ hội cho em thể hiện nữa." Lộ Lê nói.
"Lời này của chị dâu thật quá đáng."
"Lên đi, cẩn thận đánh lén." Lộ Lê nhắc nhở.
Tần Sương đã nhận ra, tên cao gầy nhân lúc bọn họ nói chuyện đột nhiên ra tay, lặng yên không một tiếng động xuất hiện phía sau cậu ta, không cần quay đầu lại đã có thể ngửi được mùi hôi trên người gã.
Dao găm sắc bén đâm sượt qua sườn cậu ta.
"Chậc, tốc độ còn khá nhanh, nhưng vẫn quá chậm." Tần Sương ra tay như chớp, bóp chặt cổ tay cầm dao găm của đối phương, dùng sức vứt gã ra.
Tên cao gầy bổ nhào trên không trung, rơi xuống đất, còn chưa đứng thẳng, Tần Sương bỗng nhiên xuất hiện trước mặt gã, một quyền đánh vào bụng, tiếng nôn mửa vang lên, tên cao gầy bay ra, lăn bốn năm vòng trên mặt đất mới dừng lại, trong lúc nhất thời không bò dậy được.
''Chú ba."
Anh em tên cao gầy lập tức có hai người lao tới, liên thủ công kích Tần Sương.
Những người này thời kỳ đỉnh cao cũng không phải là đối thủ của Tần Sương, huống chi là bị thương, một mình cậu ta là đủ hành hết đám này.
Phân thắng bại rất nhanh, năm phút sau, ba người đều bị đánh ngã, bị thương càng nặng thêm, miệng vết thương vốn đã cầm máu nay lại chảy đầy đất.
"Còn hai người, cũng cùng lên đi, để tôi lĩnh giáo một chút sự lợi hại của tổ năm đầu sói nào, bằng không phải xin lỗi cái danh hiệu này mất, các người nói có phải hay không?" Tần Sương bẻ cổ tay đi qua chỗ tên đầu trọc.
"Từ từ đã, là chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn, các anh đi đi." Tên đầu trọc sắc mặt khó coi nhận thua.
Phía mình chỉ dư lại hai người, đối phương lại còn có hai người chưa ra tay, thắng bại đã rõ ràng.
"Chậc, ngữ khí này tôi không thích nghe, cái gì gọi là các anh đi đi, hiện tại là các người buông tha cho chúng tôi sao, các người muốn nguyên vẹn rời đi, còn phải hỏi xem nắm tay tôi có đáp ứng hay không." Tần Sương dẫm một chân lên người tên cao gầy.
Tên đầu trọc trầm mặt xuống, "Người anh em, đừng quá quá mức, sau lưng tổ năm đầu sói chúng tôi có người đấy."
Tần Sương gằn giọng nói, "Tôi sợ quá cơ, anh nói xem tôi giết các anh, người sau lưng có thể cố ý tới tìm chúng tôi gây phiền toái hay không?"
Tên đầu trọc nhíu mày, không trả lời vấn đề này, "Các người muốn thế nào?"
"Lưu lại thứ có thể mua mạng của các người, đến khi làm tôi vừa lòng mới được, nếu không tôi đành phải giết thôi." Tần Sương cười tà ác, tựa như đao phủ.
Tên đầu trọc căng da đầu, trước mắt bao người, nếu cúi đầu lần này, tổ năm đầu sói có thể thành trò cười, nhưng nếu không cúi đầu, gã không nghi ngờ lời đối phương nói, tuy bọn chúng kiêu ngạo ương ngạnh, nhưng đều tiếc mạng, suy nghĩ thật nhanh, để mạng nhỏ lại thì không thể, lưu lại còn có thể báo thù.
Đại ca thỏa hiệp, những người khác cũng không thể không thỏa hiệp, liên tục lấy ra những thứ có thể mua mạng mình.
Bọn họ đến Bạch Ải Tinh số 98 lần này không phải hoàn toàn không có thu hoạch, chỉ là ít hơn so với ngày thường một chút, không thể không lấy ra mua mạng mình.
"Chị dâu ơi, anh nhìn xem mấy thứ này được không?" Tần Sương như hiến vật quý đưa cho Lộ Lê.
Lộ Lê dò xét một chút, không ngờ tài nguyên Bạch Ải Tinh rất phong phú, đều là những thứ tinh cầu tầm thường không sinh trưởng được. "Được rồi."
"Rồi, các người có thể biến." Tần Sương phất tay.
Hai tên còn lại lập tức đỡ ba người rời đi.
Chương 288: Bãi săn thú
Nhóm Lộ Lê không để nhạc đệm nhỏ này ở trong lòng, năm người kia đi rồi, bọn họ tiếp tục đi dạo, thẳng đến khi thái dương xuống núi.
Buổi tối người bày hàng rất ít, bởi vì đêm tối gió to, đúng là thời cơ tốt để gây án, buổi tối trộm cướp đánh nhau phát sinh nhiều hơn ban ngày, đại bộ phận chủ tiệm đều dọn hàng chạy lấy người trước khi mặt trời xuống núi một giờ.
Khu 2 có nơi dừng chân, giá cả không đắt, nhưng không an toàn, chủ nhà trọ không cam đoan đồ sẽ không mất, nhưng cũng tốt hơn so với ăn ngủ ngoài trời.
Ba người đi theo dòng người, chọn một nhà bề ngoài tốt hơn một chút, ở trong đó một đêm.
Buổi tối xác thật có không ít chuột nhắt lui tới, cả đêm, phòng bọn họ đã bị ghé thăm không dưới mười lần.
Tần Sương ở cách vách, có rất nhiều lần tiếng kêu thảm thiết truyền ra từ phòng cậu ta, sau nửa đêm thì không còn có người dám đi thăm phòng cậu ta nữa, đương nhiên, phòng bọn họ cũng có người tới thăm, tuy nhiên sau khi chết mấy kẻ thì an tĩnh như gà.
Ngày hôm sau, ba người tiếp tục dạo quanh khu 2.
Nguyên liệu chủ yếu là số lượng, chế tạo cơ giáp yêu cầu số lượng lớn nguyên liệu để tiến hành thí nghiệm, dùng bao nhiêu thì ít đi bấy nhiêu.
Liên tục đi dạo mấy ngày, có thể mua cơ bản đều đã mua, khu 2 đã không còn giá trị để tiếp tục đi nữa
"Đổi chỗ khác đi, nghe nói một vài khu đều không xem như hội giao dịch chân chính, phải đi vào bên trong mới có đồ tốt hơn, nhưng mà chúng ta không có tình báo phương diện này, phỏng chừng phải mua thông tin trước." Tần Sương nói.
"Cái này thì đến khu 1 nhìn xem." Lộ Lê mơ hồ nhớ tới hình như có nhìn thấy loại này ở khu 1.
"Đi." Tần Vũ dẫn đầu đi về phía trước.
Ba người đều không tính lãng phí thời gian để đi đường, cho nên lại dùng phi hành khí, từ khu 2 quay lại khu 1, sắp tới khu 1 thì cất phi hành khí đi.
Rất ít người ngồi phi hành khí từ khu 2 quay lại khu 1, không khỏi khiến người khác vây xem, còn có người nhận ra bọn họ chính là người đánh bại tổ năm đầu sói, trái lại còn đòi tiền bọn chúng.
Ở hành tinh Chiago kẻ mạnh sinh tồn, kẻ yếu bị đào thải, chỉ cần bạn có thực lực, không có bao nhiêu người dám tìm bạn gây phiền toái.
Ba người không mất bao lâu đã mua được thông tin mình muốn.
"Hóa ra né tránh pháo đài khu 1, lấy vé vào cửa còn có mấy chỗ nữa, tổng cộng có sáu hội giao dịch cỡ lớn, giao dịch gần nhất sẽ bắt đầu vào hai ngày sau. Lúc trước vé vào cửa mà chúng ta lấy được không phải hội giao dịch kia, còn thiếu bốn tấm vé vào cửa nữa."
Lộ Lê cũng thấy được, "Những nơi này đều không ở cùng chỗ đâu."
"Chúng ta chỉ có thể tách ra hành động thôi." Tần Sương nói.
"Như vậy đi, chỗ gần nhất này anh và Tần Vũ đi, Tần Sương, em đi chỗ xa một chút này, nếu lấy được vé vào cửa, nói cho bọn anh biết một tiếng." Lộ Lê nói chỗ gần nhất chính là hội giao dịch hai ngày sau.
Bọn họ không quen biết ai, lại vừa mới đến, muốn vé vào cửa không cần đi vượt ải như bọn họ, nhưng đi vượt ải còn có một chỗ tốt, nghe nói năm ải đều qua là có thể lấy được vé vào cửa của hội giao dịch tối cao trong sáu cái hội giao dịch cỡ lớn.
Cũng chính là tòa tháp cao nhất ở trung tâm hành tinh Chiago, mỗi năm giao dịch trọng đại nhất tổ chức ở trên tháp cao, nhưng vì cấp bậc quá cao, cho nên người tham gia không phú thì quý, người bình thường tuyệt đối không vào được.
Sau khi ba người tách ra thì đi đến nơi cần đến.
Lộ Lê và Tần Vũ đến chỗ tương đối gần, không đến nửa ngày đã tới.
Tấm vé vào cửa này có thể nói là dễ lấy, cũng có thể nói không dễ, bởi vì cần so đấu thắng người khác mới có thể lấy được, cũng là dùng đao thật kiếm thật.
Nơi so đấu là một bãi săn thiên nhiên, phạm vi rất lớn, bên trong vô số dã thú và Trùng thú sinh tồn, theo thực lực mà chia chúng làm nhiều cấp bậc, phân biệt là 1 điểm đến 100 điểm.
Thực lực càng mạnh, càng khó đánh, điểm càng cao. Quy tắc vượt ải chính là tiến vào bãi săn thú, trong hai tiếng định vị càng nhiều dã thú hoặc Trùng thú, điểm chỉ cần vượt qua hai ngàn, là có thể qua cửa.
Định vị nơi này không phải giết chết dã thú hoặc Trùng thú, là dùng khoa học kĩ thuật của hội trường cung cấp, khiến vị trí chúng nó bại lộ ra, đến lúc đó số liệu sẽ trực tiếp biểu hiện ở bên ngoài màn hình, người bên ngoài đều có thể nhìn thấy.
Hai tiếng hai ngàn điểm chính là yêu cầu định vị hai mươi con dã thú hoặc Trùng thú 100 điểm, nghe không nhiều lắm, nhưng không phải khó khăn bình thường, bởi vì dã thú hoặc Trùng thú 100 điểm số lượng rất ít.
Trừ cái này ra, mỗi trận thi đấu số lượng đạt được vé vào cửa cũng có hạn chế, một trận là ba tấm, nói cách khác điểm cần phải vượt qua hai ngàn, sau khi thi đấu kết thúc xếp hạng top 3 mới có thể lấy được vé vào cửa, người xếp sau cho dù đạt tới 2000 điểm cũng không có hiệu quả.
Cạnh tranh rất kịch liệt, mỗi ngày có sáu trận, bãi săn thú mỗi ngày chỉ đưa mười lăm tấm vé vào cửa, nếu mười lăm tấm vé vào cửa bị người ta lấy đi trước, tham gia sau đó, cho dù tiến vào top 3 cũng không có vé vào cửa.
Lộ Lê và Tần Vũ tới đúng lúc, số người báo danh không có hạn chế, hỏi thăm một chút, vé vào cửa còn có chín tấm, lúc phía trước đã bắt đầu ba trận, cũng không phải mỗi trận top 3 đều có thể lấy được 2000 điểm, nghe thì dễ dàng, thật ra rất khó.
"Một tấm vé vào cửa hình như có thể mang hai người, chúng ta cần một tấm như vậy là đủ rồi, để em đi, đây là sân nhà của em." Lộ Lê có chút đắc ý, xạ kích và tìm tòi dã thú hoặc Trùng thú đều là thứ y am hiểu nhất.
"Cùng đi." Tần Vũ không đồng ý, thái độ thực kiên quyết.
Lộ Lê biết hắn quan tâm mình, thật ra không cần thiết, y thật sự không yếu như vậy, nhưng y không cự tuyệt, lấy nhiều thêm một tấm vé vào cửa mà thôi.
Thời gian vừa đến, bọn họ cầm súng định vị hội trường đưa, còn có máy tính điểm tiến vào bãi săn thú.
Hai người còn chưa có động tác, những người khác đã đi lên trước, từng bóng hình bay nhanh vào sâu trong rừng cây.
Thời gian chính là tiền bạc, tay chân chậm một bước, dã thú hoặc Trùng thú điểm cao sẽ bị người khác cướp sạch.
Tuy nhiên cũng có một ít người động tác chậm rì rì, những người này lấm la lấm lét, ánh mắt đổi tới đổi lui nhìn người khác cạnh tranh, giống như đang nhắm vào cái gì đó, những người này không giống như tay mới, giống mấy tên già đời hơn.
Lộ Lê nhìn máy tính điểm còn có bảng xếp hạng rõ ràng là biết nguyên nhân.
Chỉ mới một lát, đã có người săn giết mấy con, tên những người này nhanh chóng xuất hiện ở trên bảng xếp hạng, nếu y đoán không sai, điểm số có thể bị cướp đoạt.
"Chúng ta đi bên phải." Lộ Lê phóng tinh thần lực ra, cảm ứng được phía trước có rất nhiều Trùng thú, giá trị khá thấp, bọn họ chỉ có hai tiếng, muốn định vị 2000 điểm độ khó lúc đầu rất cao, bởi vì số lượng thú điểm thấp cũng hữu hạn.
Có vài người cạnh tranh vì ổn định, sẽ chuyên định vị dã thú hoặc Trùng thú giá trị thấp, cho nên hội trường cố ý hạn chế số lượng giá trị điểm thấp.
Lộ Lê không có hứng thú với dã thú điểm thấp, mục tiêu của y là giá trị điểm cao.
Tốc độ hai người rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã vứt những kẻ theo dõi lại, đối phương đành phải đi tìm con mồi khác.
Ỷ vào tinh thần lực gian lận, mục tiêu bọn họ tìm rất chính xác, ngẫu nhiên gặp được dã thú hoặc Trùng thú, có thể giết thì giết, điểm hai người tăng tương đối chậm, không đến nửa giờ đã bị ném xuống thứ tự hơn một ngàn.
Lộ Lê vừa đi vừa xem xét bảng xếp hạng, vị trí thứ nhất đã định vị hơn bảy trăm điểm, chỉ thiếu hơn 1200 là thành công, nhanh như vậy, chắc chắn sẽ bị người khác theo dõi.
Tắt máy tính điểm đi, Lộ Lê nói: "Hướng tám giờ hơn hai ngàn bảy trăm mét có một đám Trùng thú, đại khái có hơn 50 con, giá trị điểm hẳn là trên dưới hai mươi, có thể lấy một ngàn điểm."
"Đi." Tần Vũ không nói hai lời liền thay đổi tuyến đường.
Nhanh chóng đi đến nơi, hơn 50 con Trùng thú tiến vào tầm nhìn, rất ít, nhưng khó khăn khá cao.
Bởi vì Trùng thú này là bầy ong kén chỉ lớn bằng nắm tay, hơn nữa là tốc độ khá nhanh.
Nó nhỏ đại biểu tỉ lệ ghi bàn thấp, tốc độ nhanh đồng dạng là như thế, cho nên đừng nhìn hơn 50 con ong kén có một ngàn điểm, có thể đánh trúng hay không là mấu chốt, không cẩn thận đến lúc đó lãng phí thời gian, lại không đánh trúng mấy con.
Trừ cái này ra, nơi này còn có một vấn đề quấy nhiễu, đó chính là sau khi định vị Trùng thú chỉ có mười giây cứng đờ, qua mười giây là có thể hoạt động, sẽ quấy nhiễu những người cạnh tranh.
"Chúng ta mỗi người một nửa, em bên phải, anh bên trái." Lộ Lê dứt khoát lưu loát phân công.
Tần Vũ không dị nghị.
Ngay sau đó hai người tách ra, đi đến phương hướng của từng người, bắt đầu xạ kích, ong kén bị bắn trúng sẽ loang loáng trên người, súng định vị khác nhau, màu sắc lập loè không giống nhau, cũng sẽ phát ra âm thanh hấp dẫn ong kén.
Lộ Lê có tinh thần lực khống chế, không sợ ong kén chạy trốn hoặc tới gần, theo mỗi một con Trùng thú bị đánh trúng, điểm y cũng bắt đầu bò lên trên.
Tần Vũ không có tinh thần lực gian lận, nhưng hắn lại có kinh nghiệm và thực lực.
Điểm hai người bắt đầu bay lên, đồng thời hiển nhiên cũng vọt lên trên máy tính điểm và bảng xếp hạng.
Một trước một sau vững bước bay lên, lập tức khiến cho mọi người chú ý.
Không đến mười phút, hơn 50 con ong kén đã bị bọn họ giải quyết.
"Hai người này là ai, không phải tìm được dã thú hoặc Trùng thú quần cư mấy chục con trở lên chứ."
"Phía trước có nhìn thấy bọn họ, hình như là một nhóm."
"Vận may thật tốt, dã thú hoặc Trùng thú điểm giá trị vượt qua 10 nếu kết bè kết đội đều dưới mười con, rất ít khi có mấy chục con, lần này mỗi người bọn họ đều cầm gần 700 điểm."
"Trận hôm nay người có thực lực mạnh mẽ thật là nhiều, mở màn còn chưa đến một giờ, đã có năm sáu cá nhân vọt tới sáu bảy trăm điểm, sớm biết vậy đã chờ trận tiếp theo."
Ong kén bị Lộ Lê và Tần Vũ công kích cũng không vì bọn họ dừng lại thì không công kích bọn họ, ngược lại hùng hổ bay qua, hai người lập tức lui lại, ong kén đuổi theo cũng không khách khí giết hết.
Dã thú và Trùng thú đã định vị bị người giết xong, giá trị điểm sẽ không giảm bớt.
Mười phút sau, bọn họ lại phát hiện sóng thứ hai, lần này là dã thú quần cư, chỉ có mười mấy con, một con là mười tám điểm, bởi vì người chúng nó khá lớn, tương đối dễ định vị, toàn bộ cũng được khoảng 300 điểm, điểm hai người cộng vào, cơ bản đã có thể bảo đảm lấy được một tấm vé vào cửa.
Càng vào sâu hơn, càng dễ gặp dã thú hoặc Trùng thú điểm số cao, sau mỗi lần Lộ Lê nhắc nhở, Tần Vũ đều tùy tay bắn một phát, máy tính điểm nhảy một chút, nhìn thì chậm, thật ra từ từ dâng lên rất ổn định, nhanh chóng chạy đến vị trí thứ ba, mà điểm của Lộ Lê cũng nhanh chóng vượt qua một ngàn năm, lên đến vị trí thứ nhất.
Thời gian vừa mới qua một nửa, người này đã sắp hoàn thành, người trong bãi săn chú ý đến bảng xếp hạng lập tức nảy sinh ý đồ.
Những người này đều điểm thấp, chỉ dư lại một giờ, muốn dựa vào định vị lấy hai ngàn điểm đã không còn khả năng, biện pháp duy nhất của họ chính là đoạt điểm, bởi vậy nhiều góc của bãi săn thú đã bắt đầu xuất hiện cướp đoạt.
Một ít người muốn tìm Lộ Lê và Tần Vũ, đáng tiếc căn bản không tìm thấy, bởi vì nhìn điểm bọn họ tăng thì biết, 99% họ đã chạy đến chỗ sâu trong bãi săn, nơi này không cẩn thận một cái, điểm lấy không được, còn bỏ mạng lại, điều bọn chúng có thể làm là chờ bọn họ đi ra.
Trong lúc này, điểm hai người lại bắt đầu từ từ hướng lên trên.
Lộ Lê tìm được một con Trùng thú 90 điểm, hơn nữa kết bè kết đội, tổng cộng mười sáu con, vận may tốt vô cùng.
Đây là trùng bọ ngựa biến dị, lực công kích rất cao, tốc độ nhanh như tia chớp, khứu giác nhạy bén, khoảng cách định vị hữu hiệu của súng lục là 1000 mét, mà khứu giác trùng bọ ngựa có thể ngửi được hơi thở nhân loại trong vạn mét.
Dường như khi bọn họ vừa mới bước một bước vào phạm vi khứu giác của đối phương, đám trùng bọ ngựa này liền lấy tốc độ cực nhanh bay qua, chi trước một chém là có thể cắt người ta thành hai nửa đang lóe ánh sáng lạnh.
Lộ Lê và Tần Vũ lập tức động thủ khi chúng nó tiến vào tầm bắn.
Tần Vũ đi về phía trước, tốc độ hắn cũng không chậm.
Lộ Lê đứng tại chỗ, mượn Tần Vũ quấy nhiễu tạo ra lỗ hổng xạ kích, mỗi lần nhảy lên 90 điểm, điểm y nhẹ nhàng lướt qua hai ngàn.
Người quan sát bảng xếp hạng cũng nhướn đuôi lông mày theo điểm của y, mỗi lần 90 điểm.
Này chứng tỏ cái gì, Trùng thú bị định vị có thể là một con trùng bọ ngựa 95 điểm.
Trùng bọ ngựa được xưng là Trùng thú sát thủ, nhiều người cạnh tranh thua trên tay trùng bọ ngựa, đừng nói điểm, cả mạng cũng không còn.
Trùng bọ ngựa bị định vị vẫn sẽ công kích, cho nên mỗi khi bọn họ định vị một con, dứt khoát giết luôn, thi thể được Lộ Lê thu vào không gian khấu.
Lúc này, thời gian đã qua một tiếng rưỡi.
Lộ Lê nhìn xuống bảng xếp hạng điểm số, điểm y là 2600, xếp hạng nhất, thứ hai là một người không quen biết, 2300 điểm, thứ ba mới là Tần Vũ, vừa vặn hơn 2000, thứ tư cũng không kém nhiều lắm, chỉ kém 60 điểm là có thể đuổi kịp và vượt qua.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top