Chương 257-258
Chương 257: Nếu tôi là hắn
Lộ Lê không đi tới chỗ trống kia, chỉ là tò mò đối phương làm như thế nào được, muốn dụ dỗ y mắc mưu, lại phải kịp thời chạy tới. Không tự hỏi quá lâu, Lộ Lê đợi tại chỗ một lát, sau khi cân nhắc quyết định không phá vòng vây, vì cho dù y phá vây rồi, y cũng chỉ có thể đảo quanh ở hai quần thể kiến trúc, bọn họ nhất định phái không ít người canh giữ ở chỗ phi thuyền, đi cũng uổng công.
Vì thế y xoay người, khi bọn chúng còn cách hơn một ngàn mét, nhanh chóng vọt vào rừng rậm.
Nếu là trước khi tiến hóa gen, y nhất định sẽ không dám tùy tiện ra quyết định này, y không có bản lĩnh một lần đối mặt với hơn trăm con Trùng thú.
Ngay một giây trước khi bóng dáng y biến mất, một kẻ gầy gò tốc độ rất nhanh lao đến đây, đúng lúc nhìn thấy bóng y biến mất.
Kẻ này là Bobby, một đồng bọn của Nicola, am hiểu tốc độ.
Vì tính toán đến tình huống xấu nhất, Nicola sai gã dùng toàn lực trực tiếp nhằm về phía cửa vào rừng rậm, Lộ Lê phát hiện ra, cho nên mới ra quyết định.
Bobby không dừng lại, một bên đuổi theo, một bên gửi tin cho Nicola, Nicola hơi nhăn mặt lại.
"Làm sao vậy, có phải có tin tức về Lộ Lê hay không?" Trương tướng quân nhìn thấy vẻ mặt hắn thay đổi.
"Hắn đã trốn vào rừng rậm rồi." Nicola không hề giấu giếm.
Trương tướng quân biến sắc, "Rừng rậm chỗ nào cũng là Trùng thú, hắn muốn đi vào chỗ chết sao?"
Nicola cười, "Không, hoàn toàn tương phản, hắn rất thông minh, hiện tại chỉ có trốn trong rừng mới không bị chúng ta bắt được, nếu tiếp tục lưu lại nơi này, cho dù gen hắn được tiến hóa, cũng tuyệt đối không trốn thoát được."
Huống chi đối phương còn có dò xét bằng tinh thần lực, có thể thấy trước nguy hiểm, nên có thể tránh đi, hơn nữa vì bọn họ là mục tiêu quá lớn, sẽ dễ bị Trùng thú công kích, cho nên trốn vào rừng rậm là lựa chọn chính xác nhất.
"Trương tướng quân không cần lo lắng, người của tôi đang theo hắn, chỉ cần không bị bỏ lại, sẽ biết đại khái phương hướng, chúng ta sẽ có thể tìm được hắn." Nicola đã định liệu trước mà nói.
Cùng lúc đó, trên không trung của hành tinh 03 số 21 đột nhiên lại xuất hiện một chiến hạm khổng lồ, sau khi chiến hạm tới gần, một cái bóng thật lớn bao phủ phi thuyền và đám người bên dưới.
Hai đám người lưu lại trông coi lập tức giơ súng trong tay lên, nhắm vào chiến hạm trong không trung, một điểm đen đột nhiên từ trên trời cao hơn trăm mét rơi xuống.
Tập trung nhìn, bọn chúng mới phát hiện ra đó là một người.
Mặt đất nơi hắn rơi xuống, trong nháy mắt lún xuống như cái ao, biến thành một cái hố to, cùng với vết nứt như mạng nhện tràn ra bốn phía, người nọ lại hoàn hảo không tổn hao gì đứng giữa.
Đồng bọn của Nicola phản ứng lại đầu tiên bắt đầu nổ súng, không chờ bắn trúng người từ trên trời giáng xuống này, thân ảnh người nọ đã biến mất, sau đó xuất hiện ở bên người kẻ gần nhất, khóa yết hầu gã, vặn gãy rồi vứt xác đi, đập vào họng súng những người khác.
Người đàn ông giống như dã thú xông vào đám động vật nuôi trong nhà, bọn chúng hoàn toàn không có lực đánh trả, nhanh chóng bị giết tan tác.
Từ chiến hạm trong không trung lại có thêm mười mấy bộ cơ giáp nhảy xuống, lại khiến mặt đất lõm thêm hơn mười cái hố to.
Thấy như vậy, người của Trương tướng quân và Nicola cũng không dám cứng đối cứng, đặc biệt là đám người sau, ngay khi Tần Vũ xuất hiện, bọn chúng đã biết có phiền toái, lập tức bắt đầu có ý định rút lui.
Tần Vũ cũng không cho cho bọn chúng cơ hội, giết hết những kẻ này trước, chờ khi lính cơ giáp xuống, càng trốn không thoát.
Thủ hạ mà Trương tướng quân lưu lại đều đã chết hết, người của tổ chức Phản Tinh Hệ thì chưa, Tần Vũ cố ý lưu lại một ả đàn bà.
"Người đâu?" Tần Vũ từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt dữ tợn vặn vẹo tràn đầy sát khí.
Ả đàn bà nhếch miệng, liếm môi cười rộ lên, "Anh lớn lên cũng đẹp đấy, là hình mẫu lý tưởng của em, nói cho anh cũng được, tới một phát với em thế nào?"
Trên mặt Tần Vũ đều là lệ khí, dưới chân dùng sức một cái, chỉ nghe thấy tiếng xương cốt đứt gãy.
Ả đàn bà kêu thảm thiết.
"Nghiền nát tứ chi cô ta, các cậu ở chỗ này trông, có người tới, giết chết bất luận tội." Tần Vũ ném xuống những lời này, thân ảnh đã hoàn toàn đi vào mấy tòa kiến trúc.
"Vâng, thưa thượng tướng." Đội trưởng đội cơ giáp đáp.
Sắc mặt ả đàn bà thay đổi, thượng tướng? Người đàn ông này chẳng lẽ chính là Tần Vũ của đế quốc Vinh Diệu, sao nhanh như vậy hắn đã đến tinh cầu 03 số 21 rồi!
Chỉ tiếc đội trưởng đội cơ giáp không cho cô ta thời gian tự hỏi, lập tức dựa theo thượng tướng phân phó nghiền nát tứ chi, không phải chém, mà là trực tiếp áp thành mảnh vụn, tiếng cô ta đau đớn đến cực điểm kêu thảm thiết dẫn tới đám Trùng thú gần đó, nhưng cũng nhanh chóng bị giải quyết sạch.
"Báo cáo đội trưởng, nơi này có một cái máy truyền tin." Một binh lính từ trên người một cái xác tìm được một cái máy truyền tin, lập tức lấy lại đây.
Hồ Uy Phàm click mở danh sách số điện thoại, thấy được vài người, trên cùng thình lình có chữ Trương tướng quân, mượn tình báo mà bọn họ có được từ trước, tướng quân này hẳn chính là Trương tướng quân của Liên Bang.
Còn những người khác, hẳn là đồng bọn của Trương tướng quân, trợ giúp lão ta bắt cóc thượng tướng phu nhân, dấu chân của một đám người khác, chỉ nhìn một cách đơn thuần thì cách ăn mặc của bọn chúng cùng thái độ không sợ hãi, kinh thường trời đất, không coi ai ra gì, thái độ ăn nói ngông cuồng, làm anh ta nghĩ tới tổ chức Phản Tinh Hệ.
Những kẻ trong tổ chức Phản Tinh Hệ đều có đặc điểm này, là người đã đối mặt với bọn chúng vài lần, Hồ Uy Phàm cảm thấy mình không đoán sai, đáng tiếc trên người những kẻ này dường như không có thiết bị gì như máy truyền tin.
Hồ Uy Phàm suy tư một lát, từ danh sách lôi ra một cái tên xếp sau cùng, nhắn một tin qua.
"Đại Tráng, khi nào các anh trở về, hiện tại ở chỗ nào rồi, chúng tôi đang lọt vào công kích của lượng lớn Trùng thú."
Bên kia không hoài nghi, nhanh chóng đáp lại, "Chúng tôi còn chưa bắt được hắn, hiện tại đã vọt vào rừng rậm phía tây, các anh cố kiên trì giữ vững."
Hồ Uy Phàm sợ thượng tướng không xem tin nhắn, lập tức gọi thẳng vào máy truyền tin, trong nháy mắt nhận cuộc gọi nói luôn: "Thưa thượng tướng, phu nhân ở rừng rậm phía tây, nơi đó có rất nhiều Trùng thú."
Hình ảnh trên không trung cắt đứt trong nháy mắt, Hồ Uy Phàm thậm chí chưa kịp nhìn thấy chân dung thượng tướng, nhưng anh ta biết thượng tướng chắc chắn đã nghe được rồi.
Nếu có người nhìn thấy, nhất định sẽ khiếp sợ không khép miệng được.
Tốc độ của Tần Vũ dường như vượt qua cả cực hạn của nhân loại, một cái chớp mắt, đã không thấy bóng đâu.
Lại nói đến Lộ Lê bị buộc tiến vào rừng rậm, vì Trùng thú gây trở ngại, tốc độ của y chậm lại, kết quả kẻ gầy gò phía sau lại nhân cơ hội đuổi theo.
Rừng rậm có một điểm không tốt, đó chính là địa hình tương đối phẳng, vật che giấu cũng không nhiều.
Lộ Lê nhanh chóng suy nghĩ biện pháp giải quyết đối phương, y phóng thích tinh thần lực đến cực hạn, nhanh chóng phát hiện đám Trương tướng quân tồn tại, kỳ quái là không nhìn thấy sóng người khác, ánh mắt xoay chuyển, phát hiện bọn chúng ở một phương hướng khác, cách xa hơn một chút, nhưng một khi đuổi theo, có thể hình thành thế bao vây.
Bọn chúng đổi hướng, Lộ Lê cũng đổi hướng ngược lại với bọn chúng, hơn nữa còn chạy tới hướng có Trùng thú.
Kẻ gầy nọ cho rằng Lộ Lê phát hiện mục đích của bọn chúng, lập tức đuổi theo, ước chừng sau mười phút.
Mười mấy con Trùng thú phát hiện bọn họ tồn tại, giương nanh múa vuốt xông tới.
Tốc độ Lộ Lê không giảm mà còn tăng, kẻ đuổi theo cũng không do dự, đại khái là cảm thấy dù sao người xung phong cũng không phải gã.
Không ngờ, Lộ Lê đột nhiên nhảy lên, độ cung nhảy lên rất lớn, giống như bay lên phía trên Trùng thú, mượn đại thụ xung quanh cắt ngang qua, súng hạt nhân trong tay đồng thời bắn chết mấy con Trùng thú phía sau.
Rơi xuống đất, y không chút do dự, cất bước bỏ chạy, không hề có ý ham chiến, đây cũng là ưu thế sau khi tiến hóa gen, bằng không y đã sớm bị bọn chúng bắt được.
Kẻ gầy gò đuổi theo y không may mắn như vậy, gã không thể giống Lộ Lê nhảy lên độ cao đó, thẳng tắp đụng vào đám Trùng thú, tư duy Trùng thú tương đối thẳng, ai cách chúng nó gần nhất, chính là đối tượng công kích đầu tiên của chúng nó.
Lộ Lê quay đầu lại nhìn thấy gã bị cuốn lấy, trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi tầm nhìn của đối phương, một lần nữa điều chỉnh phương hướng, lại vọt về phía sau một nhánh đội ngũ của Trương tướng quân.
Cũng không phải y muốn mạo hiểm, mà là nếu tiếp tục đi sâu vào bên trong, Trùng thú rậm rạp, y có thể trốn, nhưng như vậy sẽ chỉ bị bọn chúng càng ép càng sâu, vạn nhất Tần Vũ còn chưa tới, y có khả năng đã ngỏm trước rồi.
Sau khi Lộ Lê biến mất không bao lâu, Trương tướng quân mang người dẫn đầu đuổi tới chỗ kẻ gầy kia, trợ giúp gã giết Trùng thú, biết được Lộ Lê đã chạy thoát, lập tức đuổi theo.
Gã gầy nhắn tin cho Nicola là người chạy rồi.
"Như vậy còn có thể chạy, thật là bội phục, cơ giáp chế tạo sư đúng là không tầm thường, tinh thần lực cường đại chính là vũ khí gian lận sắc bén của bọn họ." Phản ứng đầu tiên của Nicola không phải tức giận, mà là kinh ngạc cảm thán.
"Nicola này, đừng chỉ lo ca ngợi kẻ địch, hắn lại chạy thoát, bây giờ phải làm gì?"
Nicola đẩy mắt kính, kính mắt phản quang, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, "Chúng ta quay trở lại."
"Vì sao, chẳng lẽ lại từ bỏ?" Đồng lõa không rõ nguyên do.
"Sao có thể, tôi chỉ suy nghĩ, nếu tôi là hắn, tôi sẽ không tiếp tục thâm nhập sâu vào bên trong, nơi đó dù sao tính nguy hiểm cũng quá lớn, Trùng thú nhiều, trở ngại càng rõ ràng, đến lúc đó còn chưa thoát khỏi Trùng thú, đã bị chúng ta đuổi theo, nếu tôi là hắn, có tinh thần lực gian lận, tôi sẽ lựa chọn vòng đến phía sau phục kích, chúng ta khoảng cách khá xa, phương hướng lại không đúng, cho nên hiện tại hẳn là hắn ở phía Trương tướng quân bên kia, khả năng cao nhất là một đội ngũ khác, chúng ta chỉ cần tìm được đội ngũ kia, hẳn là có thể tìm được hắn."
"Vậy còn không mau đi, nếu thật sự như anh nói, lần này nói không chừng chúng ta có thể tới bắt ba ba trong rọ."
"Tôi hỏi Trương tướng quân nhánh đội ngũ khác hiện tại ở chỗ nào đã." Nicola vừa chạy, vừa gọi điện.
Trương tướng quân mở máy truyền tin, Nicola trực tiếp nói hoài nghi của mình cho lão ta.
Trương tướng quân cảm thấy hắn nói có lý, lão cũng không hoài nghi Nicola có phải đang lừa bọn họ hay không, rốt cuộc gã gầy còn đang ở chỗ bọn họ bên này, nhưng người này lại gửi tin tức qua chỗ bọn chúng.
Vì thế hai đội ngũ lập tức chạy tới chỗ đội thứ ba.
Lúc này Lộ Lê đã tiếp cận với đội thứ ba, y không biết Trương tướng quân đã gửi tin nhắn cho Thẩm Nguyên Kiệt đang dẫn đội.
Thẩm Nguyên Kiệt quyết định tương kế tựu kế, làm bộ như không biết, sau đó lại vây y lại.
Gã cố ý chia đại đội làm ba tiểu đội, để tránh y nhìn thấy phía mình quá nhiều người, lại lùi bước, bỏ qua lần này, sẽ rất khó tìm.
Khi Lộ Lê nhìn thấy bọn chúng, đúng lúc nhìn thấy ba tiểu đội của Thẩm Nguyên Kiệt, mỗi tiểu đội có sáu bảy người, cách nhau khoảng trăm mét, tiểu đội đang cách gần nhất có bảy người, di chuyển tương đối phân tán, y quan sát một chút, lấy dao găm ra.
Chương 258: Hắn tới rồi
Người đi ở cuối cùng của tiểu đội đột nhiên có cảm giác sởn tóc gáy, nghĩ đến nhắc nhở lúc trước của thiếu tá Thẩm, hoài nghi mình có phải bị theo dõi rồi hay không, phía sau lưng thoáng chốc cứng còng, tư thế đi đường giống tang thi, càng ngày càng mất tự nhiên.
Lộ Lê đang muốn động thủ đột nhiên dừng lại, không đúng, người này sao di chuyển đột nhiên quái dị vậy, chẳng lẽ hắn nhận thấy mình tồn tại?
Như đồng loạt bị nhiễm bệnh, người nọ tới gần người phía trước, tư thế đi đường của đối phương cũng bắt đầu cứng đờ.
Thân thể Lộ Lê quay về nấp sau một gốc cây, quá bất thường, y quyết định từ bỏ hạ độc thủ sau lưng.
"Hắn ở chỗ đó, mau đuổi theo!" Thẩm Nguyên Kiệt phát hiện y thu tay lại, có ý định chuẩn bị chạy trốn, lập tức nhảy ra.
Gã rống lên, nhánh tiểu đội vẫn luôn đề phòng kia xoay người lao qua chỗ y.
Bọn họ cách Lộ Lê gần nhất, cũng phản ứng rất mau, nhưng tốc độ không thể nhanh bằng Lộ Lê, khoảng cách nhanh chóng bị kéo ra.
Phía sau truyền đến tiếng nổ súng, Lộ Lê có tinh thần lực, nên cũng không sợ, vừa chạy vừa trốn.
Chỉ trong chốc lát, y đột nhiên phát hiện tình thế của mình không ổn, không biết từ khi nào, những người khác cũng mang theo người xông tới, có một đám người tốc độ rất nhanh, khoảng cách giữa họ đang không ngừng kéo gần.
Lộ Lê phát hiện ba hướng xung quanh đều hỏng, trái phải phía sau đều có người, chỉ còn lại đường phía trước, bi kịch là, chỗ đó cố tình có một đám Trùng thú, ít nhất mấy chục con.
Lộ Lê không có biện pháp khác, chỉ có thể căng da đầu lao về hướng Trùng thú, cũng may tốc độ y tăng lên, nếu không đối kháng chính diện, cũng có thể vòng qua, chỉ là Trương tướng quân và Nicola hai đám người cách y càng lúc càng gần, phía sau còn một đám Trùng thú đuổi theo, số lượng lớn hơn nữa.
Dứt khoát bất chấp tất cả, y trực tiếp mang theo đám Trùng thú này hướng tới chỗ một đám Trùng thú khác, khiến đại quân mấy chục con Trùng thú tăng lên hơn một trăm con, đám người kia đuổi theo nhìn thấy đại quân Trùng thú đang đuổi theo y.
"Hắn thật thông minh, biết lợi dụng Trùng thú kiềm chế chúng ta như vậy." Nicola cười ca ngợi.
"Có tinh thần lực 3S sao có thể ngu được." Trương tướng quân hừ lạnh một tiếng.
Điều mà lão ta hối hận nhất chính là không xử trí Lộ Lê trước khi y tạo thành uy hiếp.
Nicola không ngạc nhiên nói: "Tinh thần lực của hắn quả nhiên rất cao, tinh thần lực cấp 3S, toàn bộ tinh hệ cộng vào, chỉ sợ không vượt quá một trăm người."
Trương tướng quân nói, "Lợi hại hơn nữa thì như thế nào, hôm nay bất luận mất bao lâu cũng phải bắt hắn lại."
Lộ Lê mang cho lão ta uy hiếp thực sự, khi bắt cóc y, lão ta đã không nghĩ tới việc để y sống sót rời đi.
Nicola không nói nữa, đôi mắt qua cặp kính lại vô cùng nham hiểm, thực đáng tiếc, chờ tới khi bắt được người, bọn họ sẽ không chia sẻ cho lão ta, kẻ địch của kẻ địch có thể là bạn, nhưng một khi không còn kẻ địch nữa, vậy thì cũng chả còn bạn bè gì nữa.
Lộ Lê bị đuổi theo, nhưng đại quân Trùng thú cũng đã lớn mạnh đến hơn hai trăm con.
Động tĩnh phía sau khiến cho một phần Trùng thú chú ý, lập tức có Trùng thú thoát đội đi giết bọn chúng, Lộ Lê lại thay đổi phương hướng, phát hiện Trùng thú càng ngày càng nhiều, Trương tướng quân bị Trùng thú ngăn cản, nhưng Lộ Lê cũng bị mấy con Trùng thú cuốn lấy.
Phí chút công sức mới giải quyết xong mấy con Trùng thú, một tia sáng lạnh bỗng nhiên lóe lên từ phía sau người.
Lộ Lê lăn về phía trước, tránh đi vũ khí của đối phương, đó là một cây đao.
Không phải thủ hạ của Trương tướng quân, mà là một đám người khác, không biết khi nào vòng đến phía sau y, Lộ Lê vội vàng đối phó với những kẻ khác và Trùng thú, nhất thời sơ sẩy không phát hiện ra.
Y lấy ra một khẩu súng hạt nhân, đối phương lập tức tấn công, phả hỏng động tác nổ súng của y.
Lộ Lê dứt khoát đổi thành dao găm, đinh một tiếng, dao găm va chạm với đao, cảm nhận được sức mạnh tế bào ẩn chứa bạo phát, thân ảnh nhoáng lên xuất hiện ở bên cạnh kẻ nọ, đầu tiên là một chân đá về phía đao trong tay đối phương, khi đao bay ra đồng thời đánh khuỷu tay vào ngực đối phương, tiếp theo dao găm đưa vào trong thân thể đối phương.
Trọn bộ động tác không dây dưa dài dòng, vô cùng lưu loát liền mạch, khiến người mở rộng tầm mắt, tuyệt đối không có người hoài nghi y là người Doraki, bởi vì người Doraki căn bản không có khả năng có tốc độ cùng sức mạnh như vậy.
Ánh mắt Trương tướng quân nhìn chằm chằm Lộ Lê càng thêm cuồng nhiệt, dung dịch cải tạo gen trăm phần trăm đã chế tạo ra rồi, lão nhất định phải có được nó, lập tức sai thủ hạ kiềm chế Trùng thú, tự mình tiến đến chỗ Lộ Lê.
Động tác tương tự còn có Nicola, chẳng qua hắn không tự thân ra trận, người của bọn chúng có thực lực lợi hại hơn so với người của Trương tướng quân nhiều, chỉ vài kẻ đã kiềm chế được mấy chục con Trùng thú, những kẻ còn lại đều nhào về phía Lộ Lê, muốn cướp được người trước Trương tướng quân một bước.
Lộ Lê đá thi thể hai con Trùng thú ra, xoay người chạy, dùng hết sức lực từ bé đến giờ.
Hai bên bị ngăn cản một chút, khoảng cách kéo ra một ít, càng lúc càng lớn.
Nicola bên kia có người nhắm súng năng lượng vào Lộ Lê.
"Mày điên rồi à, nếu là không cẩn thận giết hắn, thì sao báo cáo kết quả công tác được." Đồng lõa đập tay hắn.
"Mày thì biết cái gì, tao chỉ nhắm chân hắn, chỉ cần bắn bị thương chân hắn, không chỉ hạn chế tốc độ, còn không nguy hiểm tính mạng."
"Vậy mày phải nhắm chuẩn một chút."
Người nọ lập tức trợn trắng mắt, "Danh tiếng xạ vương của tao chẳng lẽ là giả, chút việc nhỏ này sao có thể không làm được."
Hai tiếng súng vang lên.
Lộ Lê vẫn luôn chú ý, nhưng y không ngờ đối phương bắn lén hai lần, y tránh thoát một phát, không tránh được phát thứ hai, viên đạn bắn thủng cẳng chân, thân thể lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Tuy rằng không bị ngã, nhưng tốc độ rõ ràng chậm lại, chỉ trong chốc lát đã bị đuổi theo.
"Bắt hắn lại." Tiếng Trương tướng quân từ phía sau truyền đến.
Lộ Lê bỗng quay đầu lại, hai tiếng súng vang lên, cách nhau không đến một giây, hai thủ hạ của Trương tướng quân lập tức ngã xuống, bọn chúng sợ tới mức trốn ra sau mấy gốc cây.
Một khẩu súng trên tay khác nhắm ngay sóng người khác đang đuổi qua đây.
"Cẩn thận."
Súng hạt nhân xuyên qua bả vai đối phương, nhắc nhở hơi muộn, nhưng cuối cùng cũng tránh khỏi nơi yếu hại.
"Mẹ nó, thằng này còn có thể đồng thời dùng hai tay hai súng, xạ kích quá chuẩn, đột nhiên tao hiểu La Nhã chết thế nào rồi."
"Xạ vương này, địa vị của mày bị dao động rồi, thằng này chắc chắn nhắm còn chuẩn hơn mày."
Sắc mặt xạ vương u ám, người bị bắn trúng bả vai đúng là hắn ta, đối với kẻ thân là xạ vương mà nói, đây là sỉ nhục.
Rõ ràng bọn chúng đông người, đối phương chỉ có một người, nhưng tất cả lại bị một mình y bức cho không thể tới gần.
Tìm người yểm hộ, đối phương còn có một khẩu súng khác, cả thời gian nhắm cũng không có đã trực tiếp nổ súng, chậm một bước, thân thể đã thêm một cái lỗ.
Những kẻ này kiêng kị khả năng dùng súng Lộ Lê, nhất thời không dám tiến lên, nhưng bọn chúng hoàn toàn không nóng nảy, cẳng chân Lộ Lê trúng phát súng, giờ phút này đổ máu không ngừng, bọn chúng có rất nhiều thời gian, y lại không có quá nhiều.
Hai bên giằng co gần nửa tiếng, bên kia, Nicola và Thẩm Nguyên Kiệt đã giải quyết Trùng thú sạch sẽ.
Lộ Lê dựa lưng vào đại thụ, sắc mặt tái nhợt, tinh thần lực giám thị nhất cử nhất động của đối phương, mỗi khi có kẻ định tiến đến, y lập tức không chút do dự bắn một phắt, không nhìn, lại như có mắt ở sau gáy.
Nicola chạy tới, sai người vòng qua, cho dù y có thể sử dụng tinh thần lực dò xét, đến lúc đó bốn phương tám hướng đều là người, y cũng chỉ là cá chậu chim lồng, có thể kiên trì được bao lâu.
Trương tướng quân cũng nghĩ như vậy, lập tức sai Thẩm Nguyên Kiệt dẫn người bao vây qua.
Lộ Lê không phải không biết ý đồ của bọn chúng, dường như ngay lúc bọn chúng bắt đầu hành động, y đã biết, nhưng chân bị thương, chạy cũng không chạy xa được.
Không bao lâu sau, đám người bao gồm tổ chức Phản Tinh Hệ cùng Thẩm Nguyên Kiệt đã vây quanh, cùng bọc đánh qua chỗ này.
Bởi vì mất máu quá nhiều, đầu y bắt đầu choáng váng, trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ.
Nhìn tinh thần lực dò xét, bọn chúng cách mình càng ngày càng gần, 300 mét, 200 mét, 150 mét... Lộ Lê quay đầu lại đã nhìn thấy bọn chúng, súng trong tay giơ lên.
Tiếng kêu thảm thiết đột ngột vang lên, không phải Trương tướng quân bên kia, mà là đám người vòng qua phía sau y.
Tiếng kêu của bọn chúng cũng đồng thời khiến Trương tướng quân và Nicola chú ý, còn tưởng là Lộ Lê nổ súng, đang chuẩn bị động thủ, đột nhiên phát hiện không đúng.
Cho dù bị Lộ Lê bắn trúng cũng không có khả năng kêu lớn như vậy, hơn nữa lập tức lại có tiếng kêu thảm thiết bén nhọn truyền đến.
"Thưa tướng quân, có người! Có người tới cứu Lộ Lê!" Tiếng Thẩm Nguyên Kiệt kinh hoàng thất thố truyền tới.
Đầu óc Lộ Lê đột nhiên khôi phục thanh minh, một bóng hình tốc độ cực nhanh xuyên qua giữa đám người đại sát tứ phương, đa số những kẻ đó thậm chí còn chưa phản ứng được, đầu thân đã đổi chỗ ở.
Tiếng kêu thảm thiết không phải những kẻ chết đi vọng lại, mà là đồng bọn của chúng.
Hình bóng quen thuộc dường như đã thành tàn ảnh, dù hóa thành tro Lộ Lê cũng nhận ra, Tần Vũ, hắn thật sự đã tới rồi.
Trương tướng quân và Nicola biến sắc nghiêm trọng, tuy đã dự đoán được có khả năng sẽ có người tới cứu Lộ Lê, nhưng bọn chúng không ngờ đối phương đến nhanh như vậy, trong nháy mắt, người của bọn chúng đã bị giết mất bảy tám tên.
"Kẻ nào tới?" Sắc mặt Nicola rất khó coi, mơ hồ có suy đoán, nhưng hắn không thể tin được người kia nhanh như vậy đã đến nơi này, hắn cảm thấy nhất định đã bỏ qua tin tức gì.
Trương tướng quân bên cạnh sắc mặt cũng âm trầm thật sự khó coi, lão ta đã nhìn ra, "Là Tần Vũ, sao hắn tới nhanh như vậy!"
"Các ông đã biết hắn sẽ đến?" Ánh mắt sắc bén của Nicola bắn về phía Trương tướng quân.
Trương tướng quân không trả lời chính diện, "Lúc này nói những lời này có ích lợi gì, còn không bằng ngẫm lại xem đối phó với Tần Vũ như thế nào đi."
Nicola đã có được đáp án, cười lạnh, "Tin tức quan trọng như vậy, vậy mà các người không nói sớm, bây giờ chỉ sợ phi thuyền bên kia đã bị người của hắn khống chế rồi."
"Nói trước chẳng lẽ có thể thay đổi kết quả sao?" Trương tướng quân trầm mặt, lão ta không thích người khác chỉ trích mình.
"Ít nhất có thể tốc chiến tốc thắng." Ánh mắt Nicola âm trầm nhìn lão ta, sát khí tỏa ra.
Trương tướng quân như không phát giác, lạnh mặt nói: "Hiện tại nói mấy thứ này đã vô dụng, chúng ta hẳn nên nghĩ cách giải quyết Tần Vũ, hắn chỉ có một người, nếu có thể lưu hắn lại viên tinh cầu này, đối với cậu hay ta đều có lợi."
Nicola không đáp, trực tiếp nói với kẻ bên người, "Bacc, pháo năng lượng mở đường."
Pháo năng lượng lập tức oanh ra.
Lộ Lê phát hiện nguy hiểm, mặc kệ cái chân bị thương nhắm phía Tần Vũ, pháo năng lượng nổ mạnh phía sau lưng y, uy lực hóa thành luồng gió khuếch tán bốn phía, Lộ Lê lảo đảo, cả người té sấp về phía trước, trước khi rơi xuống đất, y đã nhào vào lồng ngực Tần Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top