Chương 185-186

  Chương 185: Cái gọi là tư dục*

*Tư dục: Lòng ham muốn riêng.  Là làm những việc lợi mình hại người, làm những việc mà người khác không biết, đem những điều tốt đẹp của bản thân khoe ra còn những điều xấu xa thì che đậy đi.

  Không chờ công tước Clemens nghĩ ra biện pháp tẩy trắng Gerol, trên Tinh Võng đã xuất hiện một đống nghị luận bất lợi với hắn. Có người tra được bồi cảnh của Gerol, phát hiện hắn chỉ là một người bình thường, nhưng ra mắt mười mấy năm, một đường lại quá thuận buồm xuôi gió, rõ ràng có nhiều tài liệu đen như vậy, đều không bị lộ ra cái nào, hoặc đã tuôn ra, nếu không phải bị người áp xuống, thì là xuất hiện việc trái chiều, ngược lại người bị hại lại bị công kích.

  Thế này nếu nói Gerol không có chỗ dựa, hẳn là không có ai tin.

  Chỗ dựa của Gerol là ai, hoặc đổi cách nói kim chủ sau lưng hắn là ai, càng ngày càng nhiều người nghi vấn.

  Ngày hôm sau, một danh sách bày ra rất nhiều cái tên xuất hiện trên Tinh Võng, không đến một giờ, lượng chia sẻ đã đạt tới mấy chục vạn.

  Danh sách rõ ràng là đối tượng mà công tước Clemens đã giúp đỡ trong mấy chục năm qua, nhân số cao tới hơn một ngàn người, nếu không phải tùy ý giúp đỡ một chút thì thôi, đại đa số đều giúp đỡ đến khi bọn họ có năng lực tự lập.

  Phần danh sách này có vài người được đưa ra từ trước, vì muốn tăng thêm thanh danh tốt đẹp cho công tước Clemens.

  Dư lại đều chưa được công bố, nếu chỉ có vậy, danh sách này còn có thể có lợi thế tăng thêm thanh danh tốt cho công tước Clemens, nhưng người đăng tin nóng không muốn nói đến điều này, hắn chỉ ra, tên Gerol gần đây bị mắng chửi thối nát từ trong xương cốt cũng ở trong danh sách giúp đỡ của công tước Clemens.

  Cái này chưa tính, người đăng tin nóng còn đăng danh sách những lần trợ giúp kế tiếp của công tước Clemens, phát hiện trong ngàn người, công tước Clemens công tước vẫn tiếp tục giúp đỡ Gerol.

  Đến lúc này còn có thể nói công tước Clemens đang bồi dưỡng nhân tài, nhưng người đăng tin nóng nói tiếp khiến mọi người mở to mắt.

  Người đăng tin nóng nói, công tước Clemens chính là kim chủ sau lưng Gerol, những năm gần đây dựa vào danh nghĩa giúp đỡ, thật ra giúp Gerol dọn dẹp rất nhiều cục diện rối rắm, sau lưng mỗi phần tài liệu đen của Gerol đều có bút tích của công tước Clemens.

  Có người không tin, công tước Clemens là người tốt như vậy, sao có thể là kim chủ của kẻ thối nát như Gerol.

  Vì thế người đăng tin nóng so sánh những người khác được công tước Clemens giúp đỡ với Gerol, so sánh xong lập tức có thể thấy ngay được, hai bên khác nhau như trời với đất.

  Những người khác sau khi thành niên đều tự giác báo ân công tước Clemens, duy nhất mình Gerol, không chỉ ích kỷ, không coi ai ra gì, mà còn hành sự kiêu ngạo hơn.

  Có người tự xưng từng là một trong những đối tượng được công tước Clemens giúp đỡ, sau khi thành niên bắt đầu giúp lão công tước làm việc, nhưng vì đắc tội Gerol, bị lão công tước ghét bỏ, đuổi khỏi xí nghiệp gia tộc, khi đó anh ta đã cảm thấy kỳ quái, lão công tước tốt như vậy, vì cái sao lại che giấu cho Gerol, bây giờ anh ta cảm thấy mình đã minh bạch.

  Cho dù vẫn có một số người không tin công tước Clemens là người như vậy, nhưng vẫn không ngăn cản được mọi người suy đoán lão công tước là kim chủ của Gerol, vì thế xuất hiện ngôn luận cho rằng Gerol được lão công tước bao dưỡng.

  Người đại diện của Gerol không dám nói chuyện này cho công tước Clemens, tuy nhiên ông ta vẫn đã biết, chất vấn hắn đã xảy ra chuyện gì. Người đại diện nói cho ông ta việc về danh sách, lão công tước lên Tinh Võng nhìn một chút, tức khắc tức giận thiếu chút nữa không thở nổi, tắt liên lạc xoay người đi tìm con trai.

  Louis cùng công chúa Lasta đang ở hoa viên uống trà nói chuyện phiếm, hôm nay Louis nghỉ, ở nhà với phu nhân, đột nhiên thấy lão công tước nổi giận đùng đùng chạy vào.

  "Phụ thân, ngài đây là làm sao vậy?" Louis đứng lên nhìn về phía lão công tước không giảm tốc độ, ông ta đi đến trước mặt anh ta, giơ tay lên muốn tát xuống, bị anh ta bắt được.

  "Buông tay!" Lão công tước nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta chằm chằm, đôi mắt ánh lên vẻ phẫn nộ.

  Người hầu lần đầu tiên nhìn thấy hình ảnh hai vị chủ nhân ầm mĩ, tò mò nhìn xung quanh, Lasta bảo bọn họ đi ra ngoài.

  Louis không buông tay ông ta ra, nghe vậy cười, "Phụ thân à, có chuyện gì từ từ nói, con nhớ ngài nói với con, đàn ông không thể động tay chân trước mặt phụ nữ, như vậy cực kì không có phong độ, sao ngài lại quên."

  "Được, con giải thích cho ta, danh sách trên Tinh Võng là chuyện như thế nào, lúc trước giao cho con, vì sao bị tiết lộ ra ngoài." Lão công tước lạnh giọng chất vấn. Lasta kinh ngạc nhìn lão công tước, ánh mắt như không quen biết ông như bây giờ.

  "Hóa ra phụ thân muốn nói cái này," Louis buông cổ tay ông ra, "Con không cảm thấy có vấn đề gì, phụ thân thiện tâm, giúp đỡ nhiều người như vậy, cho dù truyền ra cũng là chuyện tốt."

  "Chuyện tốt?" Lão công tước cười lạnh, "Vậy việc của Gerol là chuyện như thế nào, vì sao trên Tinh Võng có những thứ kia."

  "Việc này phải hỏi phụ thân rồi, nếu không phải tin nóng từ người khác, con cũng không biết, hóa ra mười mấy năm qua phụ thân vẫn luôn ở sau lưng giúp Gerol chùi đít, phụ thân, con không rõ, ngài có thể nói cho con không, ngài thường nói với con một người quan trọng nhất là nhân phẩm, không nên lui tới cùng những kẻ không có nhân phẩm, Gerol là kẻ mục nát từ trong xương cốt, hắn hại nhiều người tan cửa nát nhà như vậy, lại không cần trả giá chút nào, tiêu dao tự tại, ngài để tay lên ngực tự hỏi, lúc ngài giúp hắn chạy tội, có một chút áy náy trong thâm tâm với những người bị hại đó hay không?" Ánh mắt Louis lạnh băng nhìn chằm chằm ông ta.

  Lão công tước bị nhìn không dễ chịu, chột dạ, âm lượng không tự giác tăng cao, "Những thứ đó đều là giả, bọn họ bôi nhọ Gerol, con còn không biết cách phụ thân làm người sao, nếu Gerol là loại này người, ta sao có thể giúp cậu ta!"

  "Nhưng con thấy thế nào cũng là sự thật, phụ thân, con thấy người nên tỉnh táo lại, có lẽ ngài chỉ bị Gerol che mắt." Louis mỉm cười.

  "Không có khả năng, Gerol không che dấu ta." Lão công tước lớn tiếng phản bác.

  Louis dùng ánh mắt không quen biết nhìn ông ta, "Phụ thân, ngài không cảm thấy ngài bỏ quá nhiều chú ý và công sức cho một người ngoài sao?"

  "Gerol là con nuôi của ta, sao có thể tính người ngoài." Lão công tước nói, "Tóm lại, con tra xét cho ta, rốt cuộc là ai tiết lộ danh sách, người đứng sau hết thảy mọi chuyện là ai."

  Khóe miệng Louis trầm xuống, "Phụ thân cũng chưa từng để bụng như vậy với con trai ruột của mình, thật xin lỗi, con không thể giúp ngài, Gerol làm nhiều chuyện xấu như vậy, đây là thứ hắn đáng bị, con khuyên phụ thân đừng nhúng tay vào việc của Gerol nữa, cẩn thận dẫn lửa thiêu thân, đến lúc đó ngay cả vương thất cũng không cứu được ngài đâu."

  "Con thật sự không giúp?" Đôi mắt lão công tước đỏ đậm nhìn anh ta chằm chằm.

  "Đây là báo ứng không phải sao."

  Lão công tước đối diện với ánh mắt châm chọc của con trai, đột nhiên có ảo giác đối phương đang nói về mình, giơ tay lên muốn tát anh ta.

  "Phụ thân!" Thanh âm Lasta lạnh nhạt ngầm có ý cảnh cáo lạnh lùng truyền tới tai lão công tước, bàn tay giữa không trung cứng lại.

  Lão công tước oán hận mà liếc con trai, phất tay chạy lấy người.

  "Chân ái, chuyện gì thế này?" Lasta quan tâm mà lo lắng nhìn gương mặt chồng mình mang vẻ uất ức, có chút đau lòng cho anh ta.

  Louis cầm tay nàng, khóe miệng nhếch lên trào phúng, "Ta kể cho em một câu chuyện xưa, trước đây có một kẻ tự xưng là gã đàn ông si tình, nhớ mãi không quên mối tình đầu, nhưng người nhà phản đối bọn họ ở bên nhau, nói nếu bọn họ kiên trì ở bên nhau, thì không cần trở về nữa, gã đàn ông mang mối tình đầu chạy đi. Buồn cười chính là, không kiên trì được một năm, hắn đã chịu không nổi bần cùng cùng khốn khổ mà trở lại, nghe theo cha mẹ an bài cưới một tiểu thư quý tộc, lại bởi vì không quên được mối tình đầu, vì thế giấu tiểu thư quý tộc để lui tới với mối tình đầu. Sau đó sự việc bại lộ, tiểu thư quý tộc muốn ly hôn với hắn, tình hình ngay lúc đó, nếu hai nhà ly hôn, sẽ ảnh hưởng lớn đến thanh danh cũng như sự nghiệp của nhà trai, gã đàn ông thỏa hiệp, đoạn tuyệt quan hệ với mối tình đầu, từ đây mang lên mặt nạ đàn ông tốt, trở thành đàn ông tốt trong miệng mọi công dân của đế quốc. Sau lưng thì vẫn luôn lui tới với mối tình đầu, còn sinh một đứa con trai với bà ta, hắn cực kì thích đứa con trai này, dung túng cho nó nhiều hơn, đối xử với con trai nguyên phối càng ngày càng khắc nghiệt."

  "Đừng nói nữa." Lasta che miệng anh ta, chưa bao giờ biết thời thơ ấu của chồng mình là như vậy, nàng giống những người bị lão công tước che dấu, vẫn luôn cho rằng ông ta là người đàn ông si tình nhất đế quốc, là người chồng tốt nhất, cũng là người cha chồng tốt nhất.

  Không sai, đối với mối tình đầu mà nói, lão công tước xác thật xem như là đàn ông tốt người chồng tốt, nhưng với nguyên phối và con trai lại cực kỳ tàn nhẫn.

  "Chân ái, anh có ta, ta vĩnh viễn cũng sẽ không phản bội anh, rời khỏi anh." Lasta thâm tình bày tỏ với chồng mình. Louis cúi đầu, thành kính hôn lên tay nàng, "Ta cũng vậy."

  Công tước Clemens vì cứu vớt thanh danh, bảo người đại diện của Gerol mời lượng lớn thuỷ quân, nhưng không chờ thuỷ quân phát huy tác dụng, trên Tinh Võng lại xuất hiện rất nhiều ảnh chụp.

  Vai chính trong ảnh chụp là lão công tước và Gerol, hai người xuất hiện ở rất nhiều hoàn cảnh, nhưng có một nơi cố định bọn họ thường xuyên gặp mặt, từ ảnh chụp có thể thấy được, ánh mắt lão công tước nhìn về phía Gerol rõ ràng là chiều chuộng. Lúc này còn chưa có người đoán được Gerol chính là con trai lão công tước, cho nên tin đồn về bao dưỡng càng ngày càng nóng.

  Người đại diện vội vàng thả ra tin tức Gerol là con nuôi lão công tước.

  Nhưng vô dụng, lực chú ý của mọi người lại đặt lên nhân phẩm của Gerol, nói lão công tước dung túng loại u ác tính như Gerol làm hại người vô tội, ông ta cũng không phải người tốt gì, mọi thứ một khi đã phát sinh thì không thể vãn hồi.

  Thanh danh công tước Clemens xây dựng trong vài chục năm hủy trong một sớm, mọi người càng phỏng đoán không kiêng nể gì quan hệ giữa ông ta và Gerol, có vài người tích cực điều tra ra mười tám đời tổ tông của Gerol, mẫu thân của Gerol cũng không thể che giấu.

  Có người nói bà ta là kẻ thứ ba, chen chân vào nhà của người khác, chửi bới bà rất nhiều, lão công tước rốt cuộc không nhịn được, lúc phóng viên phỏng vấn ông, nói một câu không được bôi nhọ mẫu thân của Gerol, biểu hiện muốn bảo vệ kia, không chút nào che dấu.

  Lộ Lê đúng lúc bảo người vứt ra kết quả xét nghiệm ADN của công tước Clemens và Gerol, trở thành kíp nổ khắp Vinh Diệu tinh và Tinh Võng.

  Mọi người so sánh mới phát hiện, lão công tước kỳ thật đã sớm ngoại tình, toàn bộ hình tượng đàn ông tốt của ông ta đều là giả vờ.

  Khi công tước phu nhân qua đời, mối tình đầu của lão công tước cũng qua đời một tháng sau, lúc ấy ông ta cực kỳ bi thương, mọi người đều cho là vì duyên cớ công tước phu nhân qua đời, bây giờ mới phát hiện, bi thống của ông ta là vì mối tình đầu qua đời, thâm tình của ông ta cũng chỉ cho mối tình đầu.

  Trong một đêm, công tước Clemens trở thành tồn tại mà mỗi người đều phỉ nhổ, ngay cả quốc vương và vương hậu cũng kinh động, dò hỏi Lasta có phải sự thật hay không.

  Lasta chỉ để ý có mỗi chồng mình là bá tước Louis, cách làm của lão công tước khiến nàng phỉ nhổ, đương nhiên sẽ không nói giúp ông ta lời hay ý đẹp nào.

  Quốc vương và vương hậu chấn kinh không thôi, hồi tưởng công tước Clemens đã từng ngụy trang gương mặt người chồng người cha tốt trước mặt bọn họ, một lần cải trang là vài chục năm.

  Lộ Lê cho rằng chuyện này đến đây là dừng lại, công tước Clemens đã xong rồi, không ngờ vẫn còn chuyện phía sau.

  Y đã thu tay lại, người ra tay lại là con trai lão công tước, bá tước Louis.

  Khi phóng viên tin tức phỏng vấn hắn, bá tước Louis tỏ vẻ không ngờ phụ thân lại là dạng người này, thật ra sau khi mẫu thân qua đời, anh ta đã có điều hoài nghi, thân thể mẫu thân vẫn luôn khỏe mạnh, đang êm đẹp đột nhiên bị bệnh mất, điều này không phù hợp với lẽ thường.

  Một lời này đẩy lão công tước xuống vực sâu, những người ban đầu còn đứng ra cãi giúp lão công tước hoàn toàn biến mất trong tầm mắt mọi người.

  Sau đó vương thất lại tuyên bố Louis kế thừa tước vị của lão công tước, chính thức kế thừa gia tộc Clemens.

  Ban đầu gia tộc Clemens vẫn luôn do lão công tước nắm giữ, Louis đã 30 tuổi, ông ta vẫn luôn tìm cớ, chậm chạp không uỷ quyền.

  "Hào môn vĩnh viễn phức tạp hơn trong tưởng tượng." Lúc Lộ Lê biết được toàn bộ mọi việc, cảm khái một câu khi liên lạc với Tần Vũ.

  "Chỉ là một gã đàn ông yếu đuối và ích kỷ." Tần Vũ máu lạnh vô tình mà nói, trong mắt hắn, hết thảy đều do lão công tước vô năng mà thành.

  Tình yêu đối với mối tình đầu của ông ta thật ra không thuần túy như vậy, không thể chỉ cần tình yêu, mà không cần tiền tài, cái gọi là si tình, chỉ là thỏa mãn tư dục của mình, với tiền đề không cần trả giá đắt.

  Chương 186: Xếp hàng

  Công tước Louis kế thừa trở thành chủ nhân chân chính của gia tộc Clemens, mà lão công tước không còn tin tức, không người nào hỏi chuyện của ông ta, dường như đã quên người này tồn tại.

  Vì chúc mừng chồng mình kế thừa tước vị công tước nên Lasta đã tổ chức yến hội long trọng, yến hội ở biệt thự tổ chức ba ngày ba đêm, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

  Louis đi qua những người đến chúc mừng không dứt, nhờ vợ mình giúp ứng phó một chút, một mình một người rời khỏi đại sảnh yến hội, đi vào trong không gian bí mật dưới lòng đất, lão công tước không người hỏi đến bị cầm tù ở chỗ này.

  Tiếng bước chân quanh quẩn dưới tầng hầm trong lòng đất, đôi mắt như tro tàn của lão công tước xuất hiện chút ánh sáng, vội vàng đứng lên nhào về phía lồng sắt, hợp kim dưới chân va chạm ra âm thanh kim loại "Thả ta ra ngoài, tên nghịch tử nhà ngươi, dám giam ta lại, ngươi không sợ tin tức lộ ra, ngươi sẽ thân bại danh liệt sao?" Lão công tước khuôn mặt ghét bỏ nhìn chằm chằm con trai.

  Louis mỉm cười, "Phụ thân ạ, ông cảm thấy lấy thanh danh bây giờ của ông, cho dù tin tức tôi cầm tù ông truyền ra, người khác còn đồng tình với ông hay sao? Không, không ai đồng tình với ông, bọn họ sẽ chỉ nói tôi làm tốt lắm, rốt cuộc thì ông cũng là hung thủ là giết hại mẫu thân."

  "Đây là bôi nhọ, ta căn bản không giết mẫu thân ngươi, mẫu thân ngươi tự mình bệnh chết." Lão công tước rống giận.

  Khuôn mặt mỉm cười của Louis bỗng nhiên lạnh lẽo, biểu tình dữ tợn giận dữ chỉ vào mặt ông ta, "Ông cho rằng cái gì tôi cũng không biết sao, ông dám nói ông chưa từng có ý định giết chết mẫu thân? Mẫu thân đúng là bệnh chết, nhưng đó cũng là do ông làm hại, vốn dĩ chỉ là một lần mắc bệnh nhẹ, ông lại sai bảo kẻ dưới động chân động tay vào thuốc của mẫu thân, chỉ vì tiện nhân kia sắp chết rồi, ông không cam lòng mối tình đầu phải chết, mẫu thân lại còn sống tốt, cho nên ông muốn mẫu thân đi xuống trước cùng bà ta, đúng hay không!"

  Đồng tử lão công tước co lại, "Sao ngươi...... Không đúng, không đúng, mẫu thân ngươi không phải ta hại chết, lúc ấy xác thật ta có ý nghĩ này, nhưng sau đó ta lại từ bỏ, nhất định là ngươi hiểu lầm."

  "Không có hiểu lầm, cái lúc mà ông có suy nghĩ muốn giết chết mẫu thân, thì hết thảy đã không còn là hiểu lầm nữa." Louis nói xong, thu hồi gương mặt dữ tợn khủng bố, đi lên rồi quay đầu lại từ trên cao nhìn xuống ông ta, "Ông phải vượt qua quãng đời còn lại ở chỗ này, khi nào tôi vừa lòng, nói không chừng tôi sẽ thả ông ra."

  Đây là một lời nói dối, lão công tước lại vì lời nói dối này mà ôm một tia hy vọng, giống như vô số lần ông ta đã từng nói dối, cho người khác vô số lần hy vọng.

  Qua mấy tháng sau, việc của lão công tước không còn ai nhắc tới, Tần Vũ đã trở lại. Bụng Lộ Lê càng lúc càng lớn, tuy mới bảy tháng, đã giống hoài thai mười tháng.

  Lúc này đây Tần Vũ trở về còn mang theo tin tức tốt, hắn đã tra được Thiên Long đã xử lý những đứa trẻ bị bắt cóc lúc trước như thế nào. Lộ Lê bị đưa tới La Tử tinh đã cảm thấy kỳ quái, đám hải tặc kia giống như đặc biệt coi trọng đám trẻ con bị bắt cóc, tuy nói đám trẻ con này còn bé, thời gian dài có khả năng không nhớ rõ những việc trước kia, nhưng lại coi trọng quá mức.

  Chân tướng Tần Vũ tra được giống như y phỏng đoán, bên trong xác thật có vấn đề.

  "Bề ngoài Thiên Long sẽ bán mấy đứa trẻ bị bắt cóc đi, thực chất sẽ đưa những đứa mới sinh mấy tháng đến mười tuổi đến căn cứ huấn luyện bí mật, huấn luyện bọn nó thành một đám thủ hạ trung thành, còn ký ức sẽ tẩy sạch, an bài cho bọn nó một thân thế bi thảm cha mẹ đều mất." Tần Vũ nói cho y tình huống đã tra được.

  "Nhưng thế thì không đúng, Thiên Long không phải là thế lực buôn người sao, làm sao lại có căn cứ huấn luyện, thấy thế nào cũng có cảm giác như là phải làm việc lớn."

  Tần Vũ gật đầu, "Ừ, anh hoài nghi phương diện này còn có bí mật lớn hơn nữa, có khả năng Thiên Long chỉ khoác các mác buôn người, đang tiến hành hoạt động bí mật khác."

  Lộ Lê lại hỏi: "Hiện tại điều tra đến đâu rồi?"

  "Thế lực Thiên Long đã hoàn toàn co đầu rút cổ lại."

  Lực sát thương của Tần Vũ mấy tháng nay quá lớn, Thiên Long không đối chọi được, trả thù cũng không trả thù được, lần trước việc của lão công tước, Lộ Lê hoài nghi sau lưng có khả năng có bóng dáng Thiên Long, vì thế nói chuyện này cho Tần Vũ, sau khi Tần Vũ điều tra phát hiện xác thật có bóng dáng bọn chúng hoạt động.

  Mấy tháng trước, Tần Vũ điên cuồng trả đũa Thiên Long, hủy diệt vài cứ điểm trên vài viên tinh cầu của bọn chúng, khiến Thiên Long tổn thất thảm trọng, sau đó chúng co đầu rút cổ , vẫn không ngăn cản được hắn, vì thế quyết định trả thù lại, việc của Lộ Lê chính là chuyện bọn chúng thử tính trả thù, không ngờ sau đó lại đưa tới động tác lớn hơn từ phía Tần Vũ, Thiên Long sợ, bây giờ hoàn toàn không thấy tung tích bọn chúng nữa.

  "Như vậy chẳng phải manh mối bị chặt đứt rồi sao?" Lộ Lê lo lắng hỏi.

  "Không, Thiên Long muốn bồi dưỡng những đứa trẻ đó, cần lượng lớn sức người sức của và tài lực, quan trọng nhất chính là tài lực, anh tra được Thiên Long có một nữ thủ lĩnh, cô ta chuyên phụ trách tài chính cho Thiên Long, anh đã an bài người tiếp cận cô ta, tuy nhiên người này rất cảnh giác, cần tốn không ít thời gian." Tính Tần Vũ dữ dằn, nhưng cũng có kiên nhẫn.

  Lộ Lê vừa nghe đã biết hắn lại bận rộn, có chút đau lòng, "Lần này anh trở về, sẽ ở lại mấy ngày?"

  "Ba ngày, ngày mai anh đưa em đến quân y viện kiểm tra." Tần Vũ kéo y vào trong lòng.

  Ba ngày sao, đã vậy là đủ rồi, Lộ Lê vuốt bụng.

  Soái Soái cũng rất vui vì phụ thân đã trở lại, tuy nhiên trước mặt phụ thân, và trước mặt cha vĩnh viễn là hai dạng khác nhau.

  Ở trước mặt cha, nó là Soái Soái hiếu động, ở trước mặt phụ thân, nó là Soái Soái ngoan ngoãn, muốn phụ thân nâng lên cao, cũng hỏi thật lịch sự văn nhã.

  "Ngoan, tự mình qua một bên chơi." Tần Vũ không chớp mắt xem báo, làm lơ ánh mắt chờ mong của con trai.

  Soái Soái không dám quấn lấy phụ thân như chú hai với chú ba, thất hồn lạc phách ngồi xuống.

  Lộ Lê ho nhẹ một tiếng, không đành lòng nhìn con trai biểu hiện mất mát, "Khó có lúc về nhà một chuyến, anh không thể thỏa mãn một chút nguyện vọng nho nhỏ của con trai sao? Từ nhỏ đến lớn, anh cũng chưa ôm nó vài lần."

  Tần Vũ đối diện với ánh mắt oán giận của phu nhân, buông báo, "Anh biết."

  Soái Soái dựng lỗ tai nghe lén lập tức sáng mắt đứng lên, vươn đôi tay với phụ thân.

  Một bàn tay Tần Vũ đã lớn gấp đôi đầu nó, đôi tay kẹp cánh tay nó nhấc lên, giống bắt lấy một con búp bê phương tây, thân hình hắn cao lớn, vừa đứng lên, giương lên cao hơn bất cứ người nào khác.

  Soái Soái vui thích kinh hô, so với lúc được chú hai chú ba nâng lên còn hưng phấn hơn, hóa ra đây là cảm giác được phụ thân nâng lên, nó chờ phụ thân tung lên hạ xuống, đợi một lúc cũng không thấy phản ứng, cúi đầu nhìn phụ thân mặt không biểu cảm nhìn nó chằm chằm.

  "Phụ thân, ngài phải tung con lên trên, rồi tiếp lúc rơi xuống." Soái Soái nhỏ giọng chỉ thị.

  Tần Vũ nhăn mày lại.

  Soái Soái bĩu môi xin giúp đỡ nhìn về phía cha.

  "Tần Vũ." Lộ Lê nhắc nhở hắn.

  Tần Vũ chỉ có thể làm theo, lực tay hắn lớn, lúc tung lên không khống chế tốt, nhìn tựa như đụng vào trần nhà, may mắn trần nhà Tần gia đủ cao.

  Soái Soái oa một tiếng, Lộ Lê hoảng sợ, còn tưởng đã dọa nó rồi, chờ Tần Vũ an ổn tiếp được, đứa nhỏ hưng phấn, ồn ào bảo phụ thân tung một lần nữa.

  "Tung cái gì mà tung, không biết vừa rồi rất nguy hiểm sao, nếu ngã xuống thì làm sao bây giờ?" Lộ Lê xụ mặt giáo huấn nó, quay đầu nhìn về phía Tần Vũ, "Còn anh nữa, tung cao như vậy làm cái gì, không biết Soái Soái còn nhỏ sao?"

  "Sẽ không ngã."

  "Không ngã đâu."
 
  Hai cha con trăm miệng một lời.

  Lộ Lê đương nhiên biết Tần Vũ không có khả năng để con trai ngã xuống, nhưng hình ảnh kia vẫn rất dọa người, "Tóm lại không làm lại nữa."

  "Cha." Soái Soái bĩu môi.

  "Gọi ông tổ cũng vô dụng." Lộ Lê ý chí sắt đá.

  Tần Vũ nghe phu nhân, đặt con trai lên sô pha, tiếp tục xem báo.

  "Chờ lát nữa cha và phụ thân phải đến bệnh viện kiểm tra tình huống của các em con, con ngoan ngoãn ở nhà, đừng gây phiền toái cho Tần gia gia, biết không?" Lộ Lê nghiêm túc mà dặn dò con trai.

  Giận thì giận, Soái Soái vẫn rất ngoan gật đầu, "Biết rồi ạ."

  Một lát sau, Lộ Lê cùng Tần Vũ ra cửa đến quân y viện, La Quân Y đã chuẩn bị xong, song bào thai nguy hiểm hơn mang thai đơn một chút, mỗi tháng phải kiểm tra định kỳ, một giờ sau, có kết quả.

  "Nhị thiếu gia và tiểu thư nhỏ đều rất khỏe mạnh, phu nhân chỉ cần tiếp tục bảo trì trạng thái hiện tại là được." La Uẩn Hòa đưa kết quả kiểm tra cho thượng tướng.

  Tần Vũ nhìn lướt qua thì thu hồi.

  Kiểm tra xong, hai người rời khỏi quân y viện.

  Thời gian ba ngày chớp mắt qua, lại đến lúc Tần Vũ rời đi, Lộ Lê luyến tiếc lúc ở bên nhau, cho dù một câu cũng không nói, y cũng thích cái cảm giác yên lặng ấm áp, chỉ tiếc thời khắc tốt đẹp luôn ngắn ngủi, chờ việc của cha được giải quyết, y nhất định không thể lại để Tần Vũ vì chuyện của mình mà bôn ba khắp nơi.

  Sau khi Tần Vũ rời đi, Soái Soái bắt đầu tìm phụ thân, nó cũng hoài niệm lúc phụ thân nâng lên cao, biết việc phụ thân bận rộn phải đi, có chút mất mát.

  "Chú hai con ngày thường không phải thường chơi với con sao, nâng lên cao còn chơi chưa ngán?" Lộ Lê bế con trai lên.

  Mới một tuổi, cái đầu lại lớn lên không chậm, bây giờ đã gần 30 cân, ôm một hồi lâu, y không kiên trì được, thả nó bên người.

  "Con thích phụ thân." Soái Soái thành thật nói.

  Lộ Lê sờ sờ đầu nó, cười đến không thấy đôi mắt, "Cha cũng thích phụ thân con."

  "Cha ơi, hai em khi nào ra đây, con đợi không kịp." Soái Soái nằm nhoài bên người y, nhìn chằm chằm cái bụng tròn tròn.

  "Thuận lợi mà nói, còn ba tháng nữa, cha còn không vội, con sốt ruột cái gì." Lộ Lê bật cười.

  Soái Soái tò mò ngẩng đầu, "Vậy không thuận lợi thì sao?"

  Lộ Lê nói: "Không thuận lợi thì sẽ sớm hơn."

  "Con hy vọng các em ra sớm hơn, như vậy là có thể chơi với con." Soái Soái khờ dại nói.

  Kết quả thật sự như nguyện vọng của con trai lớn, hai đứa nhỏ gấp không chờ nổi ra sớm hơn.

  Vào hai tháng sau một ngày sau, bụng Lộ Lê đã được chín tháng.

  Ngày thường không có việc gì sẽ không ra cửa, tuy nhiên gần đây có một mẫu người máy vừa đưa ra thị trường, kỹ thuật rất cao, nghe nói còn có thể biến hình, giá cả rất đắt, nhưng không ngăn được nhiệt tình của đám trẻ con.

  Tù lúc bắt đầu tuyên truyền con trai đã muốn này người máy này, hôm nay đưa ra thị trường, nghe nói rất nhiều trẻ con đều thích, sợ đến chậm mua không được, buổi sáng đã năn nỉ y nhanh lên, Lộ Lê không có biện pháp nào khác, cũng không lay chuyển được nó, đành phải đi cùng nó.

  Tới trung tâm thương mại, quả nhiên người không ít, đều là các bạn nhỏ xin cha mẹ đến đây, mẫu người máy kia còn chưa lên giá, bên ngoài đã đứng thành hàng, không khỏi may mắn ra cửa sớm, bằng không không đến lượt, tuy con trai sẽ không khóc nháo, nhưng y nhìn cũng đau lòng.

  Số lượng người máy hữu hạn, cũng không nhận đặt trước, cho nên có tiền, cũng chỉ có thể tới nơi này xếp hàng.

  "Con đi xếp hàng, cha ở một bên, chờ con được không?" Lộ Lê nhìn thời gian, phát hiện cách lúc bán ra còn nửa giờ.

  "Được, cha nghỉ ngơi đi, con tự mình xếp hàng." Soái Soái quyết đoán gật đầu, tranh thủ để cha nghỉ ngơi một lát. Vì thế, ở giữa đám người lớn có chiều cao trung bình 1 mét 8 xuất hiện một hiện tượng quái dị, có một tiểu đậu đinh cao không đến một mét, kẹp ở bên trong, so với tuổi thực tế nó còn lớn hơn, người lớn xung quanh còn tưởng nó đã hai tuổi "Người lớn bây giờ làm sao vậy, thả trẻ nhỏ như vậy ra cửa, thật là không có trách nhiệm."

  "Nhưng mà, tốt xấu gì cũng cùng con tới."

  "Nó muốn xếp hàng mua người máy ET biến hình hôm nay đưa ra thị trường sao, trẻ con hai tuổi đâu có chơi được loại này."

  "Đừng nói chơi hay không chơi được,  người lớn chưa tới, đến lúc đó không có tinh tệ trả, nó ở chỗ này xếp hàng cũng vô dụng."

  "Tôi nghe nói người máy hôm nay chỉ bán một trăm con, cũng không biết có phải sự thật hay không."

  "Ai nha, vậy thì không xong, phía trước thật nhiều người xếp hàng, còn một đám tiếp tục nữa, hôm nay còn mua được sao, vị tổ tông kia ở nhà tôi lúc tôi ra cửa đã dặn dò mấy trăm lần, nhất định phải mua được, nếu không mua được, nó sẽ dỗi."

  Có mấy vị phụ huynh chạy lên phía trước đếm, bởi vì người thật sự là quá nhiều, bọn họ đến trước 10-20 phút đều không tính là sớm, bên ngoài cửa đã có rất nhiều người xếp hàng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top