Chương 101-104

  Chương 101: Sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh

  "Phu nhân muốn đeo mặt nạ tới đó sao?" Nhạc Hiểu thấy tay y cầm mặt nạ trở lại, khó hiểu hỏi.

  "Bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, lo trước khỏi hoạ." Quan trọng nhất chính là vì người tên Leo đó, y còn chưa quên ánh mắt đáng ghét Leo nhìn mình.

  Nhạc Hiểu không biết chuyện này, cảm thấy rất có lý nên không hỏi nữa.

  Sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh tọa lạc ở một nơi tương đối hẻo lánh, có khá nhiều bảo vệ trông coi, kiểm tra tương đối nghiêm ngặt.

  Nhạc Hiểu không thể đi vào, Lộ Lê bảo cậu ta đỗ xe ở bên ngoài chờ, còn y thì dùng con dấu trên giấy báo địa điểm để được đi vào.

  Sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh có một nửa nằm ở dưới mặt đất, diện tích rất lớn, Lộ Lê được sáu nhân viên dẫn đi gần mười phút mới đến một căn phòng nghỉ. Y không tới đầu tiên, bên trong đã có năm, sáu người, tất cả đều không đeo mặt nạ.

  Nghe có tiếng bước chân, mấy người đều nhìn lại, biết y chính là một trong những đối thủ của họ.

  Họ muốn nhìn xem đối thủ này trông như thế nào, có sức uy hiếp không, người ta lại đeo mặt nạ, giống như không muốn để lộ diện mạo. Không biết nghĩ thế nào, một đám ngay sau đó thu hồi ánh mắt.

  Lộ Lê tự tìm một chỗ ngồi đợi.

  Tầm hơn mười phút trước giờ thi, lại có hai người nữa tới, đều do nhân viên dẫn tới.

  Còn một người cuối cùng nữa chưa tới.

  Thời gian vừa đến, một nhân viên tiến vào nêu quy tắc, chính là không thể chạy loạn, nếu không sẽ bị hủy bỏ tư cách. Tất cả trở nên nghiêm túc, hủy bỏ tư cách có nghĩa nỗ lực của họ sẽ uổng phí, ngu gì mà cố tình vi phạm.

  Còn người cuối cùng chưa tới, mọi người cho rằng hắn đến muộn, bị Lan Linh hủy bỏ tư cách, trong lòng vui mừng trước đau khổ của kẻ khác.

  Đã vào tới vòng này thì thực lực đều sẽ không kém, giảm bớt một đối thủ, cơ hội của họ sẽ nhiều hơn một chút. Ở trên Tinh Võng không có khả năng biết thân phận của nhau, nếu không thì hẳn cũng có người dùng thủ đoạn bì ổi loại bỏ đối thủ.

  Lộ Lê đi cùng mọi người, nhìn quanh đánh giá, trong lòng suy đoán, người cuối cũng còn chưa xuất hiện rất có thể chính là Leo Herrick.

  Với tính cách của người này, cùng với biểu hiện ở những vòng trước, Leo hẳn sẽ không bỏ cuộc ở thời điểm mấu chốt. Phán đoán từ ngữ khí của Leo, tạm thời cho rằng lời hắn nói là thật, là hắn có người quen ở đây, thì có thể Leo đi vào từ cửa khác, không cần tập trung cùng họ, bằng không thì là hắn đã được chọn, không cần tới tham gia kiểm tra.

  Nếu là như vậy, Lộ Lê cảm thấy mình đến lúc đó cần phải nỗ lực hơn.

  Chín người đi vào một đại sảnh lớn, bên trong đã có người. Leo Herrick cũng đứng đó, bên cạnh một người đàn ông trung niên, thái độ có vài phần cung khiêm, không hề kiêu ngạo.

  Hỏi tại sao mọi người lại biết hắn chính là Leo Herrick à, bởi vì người này khá giống với Leo ở trên Tinh Võng. Ở trên Tinh Võng, mọi người tìm đủ mọi cách để nhân vật của mình trông khác hẳn với mình, để tránh bại lộ thân phận. Leo Herrick hiển nhiên không hề cố kỵ, hắn thậm chí ước gì tất cả mọi người đều biết đến hắn.

  Nhìn mọi người sắc mặt khó coi, Leo Herrick rất đắc ý.

  "Nếu đã đông đủ, vậy bắt đầu đi, cậu cũng qua đi." Đàn ông tên Lý Nhĩ, câu cuối cùng là nói với Leo Herrick.

  Lý Nhĩ bắt đầu giảng quy tắc. Lần này hiển nhiên là thực chiến, yêu cầu rất đơn giản, họ sẽ được xem một đoạn video, xem xong video thì bắt đầu chế tạo theo yêu cầu, thời gian chỉ có ba tiếng.

  Lý Nhĩ bắt đầu bật video. Video chỉ dài mười phút, về hai chiếc cơ giáp đang đối chiến.

  Cơ giáp màu bạc hiển nhiên khỏe hơn cơ giáp màu lam, toàn bộ trận đấu áp đảo cơ giáp màu lam. Xem đến đây, rất nhiều người sẽ khẳng định cơ giáp màu lam thua chắc rồi. Nhưng ở phút cuối cùng, tình hình chiến đấu thay đổi 180o, cơ giáp màu lam thắng.

  "Có hai yêu cầu như sau, một là phân tích nguyên nhân cơ giáp màu lam thắng, hai là gia tăng thực lực của cơ giáp màu bạc."

  Tất cả mọi người bất ngờ, yêu cầu thứ nhất rất dễ dàng, nhưng yêu cầu thứ hai thì có điểm khó khăn.

  "Mỗi người có hai lần xem lại video. Mọi người có thể vào phòng, bài thi bắt đầu tính giờ."

  Tất cả nhanh chóng chọn cho mình một căn phòng, Lộ Lê đi chậm, chỉ có thể vào căn phóng cuối cùng. Căn phòng sơn tường màu trắng, chính giữa là bàn làm việc, bày biện không ít vật liệu. Phía trước bàn có hai chiếc cơ giáp, thoạt nhìn như là mô hình, chỉ cao một mét.

  Lộ Lê không mở video, mà nhớ lại lúc hai chiếc cơ giáp đối chiến.

  Cơ giáp màu bạc hiển nhiên thuộc loại sức mạnh, nhưng không thể kéo dài lâu, đặc biệt là khi đối thủ là cơ giáp màu lam thuộc loại phòng ngự, nếu không thể nhanh chóng kết thúc, cuối cùng sẽ bởi vì nguồn năng lượng hao hết mà thua.

  Cơ giáp màu lam có phòng ngự cao, công kích bình thường, nhưng lại có tốc độ. Cơ giáp màu bạc lấy tốc chiến tốc thắng là chủ, gặp phải cơ giáp màu lam thì cơ bản là rất khó thắng.

  Lộ Lê không sốt ruột viết kết quả phân tích ra, bởi vì y cảm thấy rất thú vị.

  Nếu y không đoán sai, cơ giáp màu bạc đó vô cùng có khả năng chính là cơ giáp kiểu mới mà Lan Linh đang nghiên cứu chế tạo, là dòng cơ giáp mới mà tập đoàn Tây Huy chuẩn bị cho ra mắt thị trường, nhưng nếu không giải quyết được vấn đề này, khẳng định không thể đẩy mạnh tiêu thụ, cũng không cần mang đi bán luôn.

  Sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh rất thông minh, không những có thể dùng vấn đề này để kiểm tra sức sáng tạo, năng lực suy luận và khả năng thực hành của thí sinh, còn có thể giải quyết luôn vấn đề.

  Một mũi tên trúng hai đích, quả thực hoàn mỹ.

  Xác định được phương hướng, Lộ Lê đứng trước cơ giáp màu bạc, phóng xuất tinh thần lực để kiểm tra bên trong cơ giáp. Đây chính là cơ hội tốt được trực quan tìm hiểu cấu trúc bên trong cơ giáp, tuy là mô hình, nhưng kết cấu lại không khác gì cơ giáp thật.

  Chính cái gọi là có được tất có mất, cơ giáp màu bạc có sức tấn công cao, cho nên khả năng phòng ngự không mấy được chú ý, cách giải quyết đương nhiên sẽ nhắm vào khả năng phòng ngự.

  Lộ Lê lại không tính toán làm như vậy, y có ba cách cải tạo, một là giảm sự hao phí năng lượng, hai là gia tăng lực phòng ngự, ba là tăng độ nhanh nhạy của cơ giáp.

  Phương án đầu tiên thì y không có đủ kiến thức, không có nhiều thời gian nghiên cứu, cho nên loại bỏ. Khẳng định có rất nhiều người chọn cách thứ hai, vật liệu mà Lan Linh cung cấp có vẻ cũng để phục vụ cho phương án này, hắn cũng bỏ qua. Nếu muốn được chú ý thì phải khác người, chỉ còn cách thứ ba.

  Phần chân cơ giáp quyết định khá nhiều tới độ nhanh nhạy, hệ cân bằng và bộ điều khiển cũng có phần không nhỏ, ba thứ này nếu có thể kết hợp hoàn hảo thì có thể vấn đề.

  Quyết định rồi, y bắt đầu tiến hành cải tạo.

  Đầu tiên chính là chân, Lộ Lê dùng tinh thần lực xem xét ghi nhớ kết cấu bên trong một lần. Cơ giáp cấp D, nằm trong phạm vi năng lực của y.

  Lộ Lê không lãng phí hai lần xem lại video, xem kĩ để xác định chắc chắn các số liệu mới bắt đầu.

  Kết cấu linh kiện cấp D phức tạp, Lộ Lê bình thường chế tạo một cái cũng mất hơn hai mươi phút. Y chế tạo hai bộ linh kiện xong đã hết gần một giờ, còn hai giờ nữa.

  Trong mỗi căn phòng đều có gắn camera, Lộ Lê không biết, có hai người đang chú ý đến y.

  "Không biết tự lượng sức, muốn thay đổi độ nhạy đã đành, lại còn muốn tự mình chế tạo phần chân, hắn cảm thấy linh kiện mà Lan Linh chúng ta chế tạo ra kém hơn linh kiện của hắn phải không?"

  Người này là Thịnh Quốc Lợi, lão ta là bằng hữu của phụ thân Leo Herrick, giữ chức Phó sở trưởng sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh, có tiếng nói không nhỏ.

  Lão ta vừa mở miệng, mấy người xung quanh lập tức biết Thịnh Quốc Lợi không thích người này, trong lòng lập tức loại bỏ người này.

  Chính như Lộ Lê sở liệu, họ ra đề thi như vậy là muốn kiểm tra năng lực thí sinh. Sức sáng tạo có thể không quá trội, nhưng cần thiết phải có năng lực thực hành. Hơn nữa vấn đề này họ cũng đang trong giai đoạn khắc phục, dứt khoát lấy ra làm đề thi.

  Mặt ngoài nhìn thì công bằng, trên thực tế vẫn là dựa vào yêu thích của một số người. Nếu có người không hợp mắt thí sinh nào đó, như vậy dù thí sinh đó làm tốt, sức phán đoán của giám khảo ít nhiều cũng đã bị ảnh hưởng.

  Thịnh Quốc Lợi đã đáp ứng phụ thân của Leo, bảo đảm Leo sẽ được làm việc ở Lan Linh. Nếu Leo lần này làm không tốt, lão ta lại lợi dụng chức quyền để chọn Leo thì sẽ tạo thành điều tiếng, cho nên lão ta cần phải trợ giúp Leo, trước làm giảm ấn tượng của ban giám khảo về những thí sinh khác.

  Lựa chọn Lộ Lê là bởi vì Leo nói với lão ta có một người tên Ly Lục rất đáng ghét, thực lực của y không cao, loại bỏ rất dễ dàng, nên lão ta cũng tương kế tựu kế.

  Cũng trách Lộ Lê xui xẻo, khi Thịnh Quốc Lợi còn chưa biết y là Ly Lục, màn hình theo dõi trong phòng y đã ở trước mặt Thịnh Quốc Lợi, lơ đãng cũng có thể nhìn thấy.

  Tốt xấu cũng làm việc ở Lan Linh vài thập niên, lão có thể nhìn ra thủ pháp chế tạo linh kiện của Ly Lục này có chút hoàn mỹ. Leo nói không sai, người này xác thật có uy hiếp, nếu thật sự y thành công, phỏng chừng sẽ vững chắc đứng trong top 3.

  Đương nhiên, người có thực lực không chỉ có Lộ Lê, còn có hai người nữa cũng hơn hẳn Leo, lão mới quyết định nhân lúc còn sớm nói xấu Lộ Lê.

  "Tôi không đồng ý với ý kiến của ông."

Chương 102: Phán xét

  Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Nhậm Sinh, có chút bất ngờ ngày thường anh ta tính tình hiền lành lại vào lúc này mở miệng phản bác Thịnh Quốc Lợi. Thịnh Quốc Lợi không đứng đầu Lan Linh, nhưng quyền lợi của lão chỉ đứng sau sở trưởng cùng vị chế tạo sư cao cấp đó.

  Vị chế tạo sư cao cấp kia không quản sự đời, sở trưởng cũng không thường xuyên có mặt, cho nên hết thảy sự vụ ở Lan Linh đa phần đều do Thịnh Quốc Lợi xử lý. Nghe nói Thịnh Quốc Lợi là em của một thành phần cấp cao nào đó trong tập đoàn Tây Huy, bởi vậy dù có người trong lòng chửi thầm lão, vẫn có cả đống người muốn lấy lòng lão.

  "Nhậm tiên sinh không đồng ý điểm nào, không bằng nói thử?" Thịnh Quốc Lợi cười lạnh ra tiếng, khuôn mặt vốn bất thiện càng thêm lạnh lẽo.

  Nhậm Sinh nói, "Ông Thịnh tuy tiếp xúc với cơ giáp nhiều hơn tôi, nhưng lại không phải chế tạo sư, khẳng định không hiểu biết về cơ giáp bằng tôi. Ông nói người này không coi ai ra gì tự mình chế tạo phần chân cơ giáp, nhưng theo như tôi quan sát, thủ pháp của cậu ta rất ổn, kết quả sẽ không kém. Tôi nhớ kết quả của cậu ta ở đợt kiểm tra trên Tinh Võng là 95.9%, hơn nữa nghe nói chỉ một lần đã thành công, chứng minh bây giờ cậu ta cũng có thể làm điều tương tự. Chỉ cần kết quả cùng phương pháp chế tạo phần chân của cậu ta, mục đích nâng cấp cơ giáp của chúng ta cũng được hoàn thành."

  "Đó hết thảy chỉ là suy đoán của Nhậm tiên sinh, hơn nữa ở vòng thi trên Tinh Võng cậu ta chế tạo linh kiện cấp E." Thịnh Quốc Lợi nghĩ nghĩ lại nói, "Lại nói, nội dung khảo hạch lần này ngoài giải quyết khuyết tật của cơ giáp, thì năng lực quan sát và sáng tạo cũng rất quan trọng, người này chỉ cải tạo phần chân cơ giáp, còn xa lắm mới đạt được yêu cầu của chúng ta. Dù cậu ta thật sự làm được, nhưng ai biết được có phải là do cậu ta vận may tốt, chế tạo ra linh kiện có số liệu cao."

  "Ông đang cưỡng từ đoạt lí." Nhậm Sinh nhăn mặt. Anh ta là chế tạo sư trung cấp, ở Lan Linh vẫn khá có tiếng nói, chỉ là ngày thường anh ta đều vùi đầu nghiên cứu và chế tạo, rất ít giao lưu quan hệ với ai, tài ăn nói không giỏi bằng Thịnh Quốc Lợi.

  "Nhậm tiên sinh cảm thấy tôi cưỡng từ đoạt lí, tôi đây có phải cũng có thể cho rằng anh nói sai sự thật?" Thịnh Quốc Lợi nhếch khóe miệng, vẻ mặt trào phúng châm biếm.

  Nhậm Sinh trầm mặt không nói lời nào.

  "Đúng rồi, tôi còn nghe được một chuyện." Thịnh Quốc Lợi bỗng nhiên cười âm hiểm, "Nhậm tiên sinh rất ít khi đề cử ai đó, lần này có vẻ đã phá lệ đề cử một người tham gia khảo hạch. Đứng nói với tôi người này chính là Ly Lục, Nhậm tiên sinh tâng bốc người này như vậy, không phải là..."

  Lão ta không nói thẳng, nhưng thái độ lại tỏ rõ lão cho rằng Nhậm Sinh đã ăn đút lót.

  Nhậm Sinh hơi sửng sốt, anh ta thật sự không biết người này chính là Ly Lục, nếu đúng thì xác thật là anh ta đề cử không sai.

  Nhưng con người anh ta luôn luôn công tư phân minh. Anh ta đề cử người này, nhưng sẽ không châm chước cho đối phương, có thể vượt qua kỳ thi hay không thì hoàn toàn phải dựa vào bản lĩnh, cho nên từ khi khảo hạch bắt đầu, anh ta cũng không tham dự, hôm nay mới đến xem.

  Anh ta không phản bác, Thịnh Quốc Lợi liền biết mình đoán đúng rồi. Trời giúp lão ta, người này trùng hợp lại là Nhậm Sinh đề cử.

  "Xem ra xác thật là Nhậm tiên sinh đề cử." Thịnh Quốc Lợi cố ý kéo dài ngữ khí nói.

  "Ý của ông Thịnh chẳng lẽ là tôi nhận hối lộ?" Nhậm Sinh phản ứng lại, nhăn mặt nói.

  "Tôi đâu có nói như vậy, Nhậm tiên sinh nếu chẳng làm gì cả, sao có thể nghĩ như vậy." Thịnh Quốc Lợi đắc ý cười rộ.
 
  Nhậm Sinh không biết nên phản bác thế nào, anh ta chỉ biết là mình không thẹn với lương tâm.

  Bộ cơ giáp này hoàn toàn giống với bộ trong video, nhưng kết cấu bên trong đã có sự thay đổi.

  Lộ Lê còn điều chỉnh lại hệ cân bằng và bộ điều khiển cử động, lại nối lại phần chân. Cuối cùng, sau một loạt các điều chỉnh khác, một cơ giáp màu bạc hoàn toàn mới ra đời.

  Y ngẩng đầu nhìn thời gian, chỉ một phút nữa là hết giờ, lại kiểm tra một lượt xong.

  Y ra khỏi phòng, những người khác cũng đều đi ra. Nhân viên đưa họ tới một gian phòng nghỉ, để họ ở đây chờ kết quả công bố.

  Có nhân viên vào phòng của mỗi người, thu lại thành phẩm rồi đưa tới phòng chấm thi.

  Cách xếp hạng dựa vào số phiếu bầu từ ban giám khảo. Ba bài thi được nhiều phiếu nhất sẽ được chọn.

  Phần lớn thí sinh đều tập trung gia tăng lực phòng ngự. Điều này làm gia tăng trọng lượng của cơ giáp, khiến cơ giáp trở nên cồng kềnh. Phương pháp này cơ bản không sai cũng không thay đổi được nhiều.

  Có một thí sinh làm ra giáp năng lượng. Cơ giáp bởi vì hao tổn năng lượng cho vũ khí nên đã không thể đánh được lâu, thí sinh này còn làm ra giáp năng lượng, chỉ càng đẩy nhanh tốc độ thua cuộc.

  Thí sinh xếp hạng cao nhất trong vòng thi ở Tinh Võng lựa chọn giải pháp áp súc năng lượng, làm giảm sự hao tổn năng lượng, qua đó khiến cơ giáp đánh thêm được hai, ba phút.

  Trong những trận đánh, một phút cũng có thể mang tính chất quyết định, bởi vậy có thể nhìn ra tiềm lực của người này. Nếu cho cậu ta thời gian, nói không chừng có thể làm được tốt hơn.

  Tới thành phẩm của Leo Herrick, Thịnh Quốc Lợi lập tức hết lời khen ngợi. Hắn cũng chọn cách làm giảm sự hao phí năng lượng, nhưng còn gia cố cả lực phòng ngự.

  "Ole này thật là thiên tài, cơ giáp của cậu ta không chỉ đánh được lâu hơn, lực phòng ngự cũng tăng không ít. Chỉ ba giờ đã làm được như vậy, chắc chắn cậu ta sẽ có mặt trong top 3."

  Ole, Leo, như chính hắn ở Tinh Võng chỉ muốn ai ai cũng biết đến hắn.

  Thịnh Quốc Lợi tuy ngoài miệng khen ngợi, trong lòng lại có chút không mừng. Lúc trước rõ ràng đã nói chỉ cần vào top 3 là được rồi, bây giờ lại muốn đứng đầu sao.

  Những người khác vừa nghe là biết Thịnh Quốc Lợi nhìn trúng người này, sôi nổi khen ngợi vài câu. Chỉ mình Nhậm Sinh nhíu mày trầm mặt, một câu cũng không nói.

  Thịnh Quốc Lợi cũng không để ý tới anh ta. Nhậm Sinh chỉ có một mình, không thể thay đổi kết quả cuối cùng.

  Thịnh Quốc Lợi vừa lòng hơn vì cũng có một người làm giống Leo, nhưng người này làm tốt hơn Leo vì đã điều chỉnh cả độ nhạy của cơ giáp, hơn nữa hiệu quả cũng không tệ lắm. Cứ như vậy, Leo sẽ không quá nổi bật. Chỉnh thể mà nói, hắn chỉ vì muốn gây ấn tượng, chứ chỉ qua loa gia tăng lực phòng ngự, không thu được nhiều hiệu quả.

  Cuối cùng là tác phẩm của Lộ Lê, nhưng mọi người trong lòng đã có đáp án.

  Thịnh Quốc Lợi đợi nhân viên thí nghiệm, cố ý nói với Nhậm Sinh: "Tôi thấy người mà Nhậm tiên sinh xem trọng xem chừng không có cơ hội, nhưng đừng nản lòng, về sau sẽ có nhiều cơ hội hơn."

  Nhậm Sinh liếc lão ta một cái, sắc mặt xác thật có chút khó coi. Anh ta không nghĩ Thịnh Quốc Lợi cũng dám làm như vậy.

  Đúng lúc này, nhân viên kiểm tra đột nhiên bụm miệng lại.

  "Làm sao vậy?"

  Một giám khảo đi tới, vừa thấy kết quả trên màn hình, không cấm trừng lớn đôi mắt, vội vàng gọi mọi người xem, "Mấy người mau xem, phần chân của cơ giáp này đạt tới trên 95%."

  Linh kiện cấp D đạt trên 95% tới thời điểm hiện tại đều do cơ giáp chế tạo sư cao cấp làm ra. Nhưng cơ giáp chế tạo sư cao cấp không phải rau cải trắng, có thể mời được một người đã rất tốn công sức, cho nên cơ giáp phổ thông trên thị trường không đạt được con số này, mà dao động ở mức trên dưới 88%.

  Bộ cơ giáp bạc ban đầu có thể đạt tới vận tốc là 25m/s, bộ cơ giáp màu lam là 26m/s, nhưng bộ cơ giáp của Ly Lục có vận tốc đạt tới 32m/s. Đây là kết quả đạt được khi cơ giáp ở trạng thái tốt nhất, nhưng còn phải kể đến cả những yếu tố khác, cho nên kết quả thật sẽ kém hơn, nhưng cũng đã tiến bộ rất nhiều.

  Không ai nghĩ Lộ Lê có thể chế tạo ra linh kiện có thể so với chế tạo sư cao cấp. Trên màn hình giả thiết, cơ giáp màu bạc di chuyển dường như không thể thấy rõ thân ảnh.

  "Này, người này... Không phải là chế tạo sư cao cấp chứ." Một giám khảo ngập ngừng nói.

  "Sao có thể!" Thịnh Quốc Lợi sắc mặt xanh mét phản bác, "Đã là cao cấp, còn phải tới tham gia khảo hạch để gia nhập Lan Linh sao? Đừng nói giỡn."

  Người nọ cũng biết không có khả năng, chỉ có thể nói Ly Lục thiên phú rất cao.

  "Người này tư chất quả nhiên rất tốt." Nhậm Sinh nhìn màn hình với đôi mắt tỏa sáng. Người kia nói không sai, không uổng công anh ta phá lệ một lần.

  Thịnh Quốc Lợi đột nhiên cười lạnh một tiếng.

  Chương 103: Tranh luận

  "Kết quả tốt thì thế nào, chế tạo sư của Lan Linh cũng có thể chế tạo ra, chúng ta thật sự cần cậu ta sao. Tôi thừa nhận năng lực của cậu ta thật sự làm người kinh diễm, nhưng đừng quên, chúng ta muốn loại cơ giáp có thể sản xuất hàng loạt."

  Điểm này rất thực tế, cũng rất quan trọng, nhưng Nhậm Sinh không tán đồng, anh ta cảm thấy không đơn giản như vậy, hẳn vẫn còn chân tướng gì đó mà mọi người không nhận ra. Chỉ là không chờ anh ta mở miệng, Thịnh Quốc Lợi đã nói.

  "Mọi người đã xem cả mười bài thi, cũng nên bắt đầu đầu phiếu."

  Thịnh Quốc Lợi nói vậy, mọi người bị chuyển sự chú ý, không để ý tới Nhậm Sinh.

  Chế tạo sư trung cấp có kinh nghiệm tương đối thưa thớt, nhưng Nhậm Sinh gia nhập vào Lan Linh mới hai năm, ngày thường lại ít nói chuyện với ai, nên không mấy được chú ý và coi trọng.
 
  Ở đây tổng cộng có bảy người, mỗi người có ba lá phiếu.

  Kết quả đã được thảo luận từ trước. Thí sinh cải thiện lớp phòng ngự và độ nhanh nhạy được chín phiếu, thí sinh tiết kiệm nguồn năng lượng được bảy phiếu, Leo Herrick được sáu phiếu, Lộ Lê bốn phiếu.

  Vốn số phiếu của Leo Herrick có thể nhiều hơn, nhưng Thịnh Quốc Lợi cảm thấy ưu thế của hắn không tốt, không mấy ấn tượng, chỉ có thể xếp thứ 3.
 
  Lão ta chỉ cần bảo đảm Leo Herrick có thể vào Lan Linh, còn thứ hạng, Leo thực sự không thể so được với hai người còn lại. Lão ta không muốn tự chuốc lấy phiền toái, nếu sau này Leo không thể chứng tỏ bản lĩnh thì chính lão sẽ bị liên lụy.

  Còn Lộ Lê, y nhận được hai phiếu từ Nhậm Sinh, còn lại là của hai giám khảo thực sự bị thuyết phục bởi bài làm của y.

  "Đã có kết quả, nếu không ai có dị nghị, chúng ta sẽ ra ngoài công bố." Thịnh Quốc Lợi vừa lòng nhìn quanh.

  "Thịnh Phó sở trưởng, tôi tin tưởng mọi người ở đây đều biết kết quả thực sự, ông làm vậy không sợ bị Sở trưởng cùng đại sư Bùi biết sao?" Nhậm Sinh trơ mắt nhìn một nhân tài từ trước mắt bay đi, vẫn không nhịn được. Trước kia mơ hồ nghe nói Thịnh Quốc Lợi cầm quyền to, khi đó anh ta không mấy hứng thú nên không để trong lòng, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy làm anh ta tức giận không thôi.

  "Tôi làm thế nào cơ?" Thịnh Quốc Lợi cười lạnh, ánh mắt âm trầm nhìn Nhậm Sinh, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Nhậm tiên sinh, nhìn về lâu dài, bài làm của Ole rõ ràng thích hợp hơn của Ly Lục. Thí sinh mà Nhậm tiên sinh nhìn trúng không được lựa chọn, tiên sinh liền cảm thấy quyết định của mọi người sai, tiên sinh như vậy mới làm họ thương tâm."

  Nhậm Sinh sắc mặt trầm xuống: "Ông Thịnh, thành phẩm của người đó, tôi tin ông rõ ràng hơn ai hết."

  Câu nói đầy ám chỉ lập tức làm Thịnh Quốc Lợi biến sắc, ngữ khí âm dương quái khí: "Nhậm tiên sinh cũng thật lợi hại, loại lời này cũng nói ra được, tôi còn tưởng rằng tiên sinh một lòng chỉ có nghiên cứu. Nhưng xin khuyên tiên sinh, không có chứng cứ thì tốt nhất đừng tùy tiện nói ra, hậu quả chỉ sợ tiên sinh gánh vác không được."

  "Tôi còn chưa nói gì đâu, ông Thịnh đã nghĩ tới cái gì rồi. Nếu trong lòng không có quỷ, sao sẽ biết tôi đang nói cái gì." Nhậm Sinh vốn không muốn nói, nhưng cách làm của Thịnh Quốc Lợi thật sự làm anh ta ngứa mắt.

  Thịnh Quốc Lợi hiển nhiên không nghĩ Nhậm Sinh đột nhiên lại biết ăn nói như vậy, đôi mắt từ từ nheo lại, lộ vẻ âm hiểm.

  Năm người đang đứng quanh không nghĩ họ lại cãi cọ, nghe tới tựa hồ có miêu nị, nhưng đều lựa chọn làm lơ. Chuyện liên quan đến Thịnh Quốc Lợi, tìm hiểu quá sâu sẽ không tốt cho họ, có khi còn sẽ bị Thịnh Quốc Lợi nhớ thương.

  "Tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, hòa khí mới có thể phát tài, chuyện hôm nay cho nó qua đi. Thịnh Phó sở trưởng cũng đừng so đo với Nhậm tiên sinh, anh ta một lòng chỉ có cơ giáp, không hiểu tình huống, khó tránh khỏi sẽ nói bậy." Một người vội vàng đứng ra hòa giải, thuận tiện nói mát Thịnh Quốc Lợi.

  Nhậm Sinh không thích cách nói này, rõ ràng là nói anh ta không đúng. Anh ta không cho rằng mình nói sai cái gì, anh ta muốn tiếp tục tranh luận, lại bị một người khác kéo lại.

  Thịnh Quốc Lợi tươi cười, khinh miệt liếc nhìn Nhậm Sinh, một bộ nhân từ đại lượng dối trá, "Bỏ đi, chuyện này tôi liền không so đo với Nhậm tiên sinh so đo, Nhậm tiên sinh không phải muốn Ly Lục được vào Lan Linh sao, cũng không phải không thể, như vậy đi, Lan Linh còn thiếu một chân chạy việc, nếu cậu ta đồng ý, thì cho cậu ta vào vị trí này đi."

  Ba người được tuyển đều có cơ hội tiếp xúc đến cơ cấu trung tâm của Lan Linh, thậm chí có thể được đại sư Bùi tự mình chỉ điểm dạy dỗ. Nhưng chân chạy việc lại là nhân viên bên ngoài, không có khả năng tiếp xúc đến cơ giáp, một nhân tài lại đi làm chân chạy việc mới gọi là lãng phí.

  Thịnh Quốc Lợi nói vậy để nhục nhã Nhậm Sinh, Ly Lục vào Lan Linh lại chỉ có thể làm việc vặt, Nhậm Sinh không có nhiều ít quyền lực có thể thế nào, đến lúc đó lão muốn cho Nhậm Sinh tận mắt nhìn thấy đắc tội lão sẽ là kết cục gì.

  Nhậm Sinh không biết ý đồ âm hiểm của Thịnh Quốc Lợi. Anh ta cảm thấy Lộ Lê thiên phú rất cao, người như vậy tiến vào Lan Linh, tuy tạm thời không thể tiếp xúc với cơ giáp, nhưng anh ta có thể trợ giúp đối phương, sớm muộn gì có thể tỏa sáng rực rỡ.

  Các thí sinh trong phòng nghỉ vẫn đang nôn nóng chờ kết quả, nhưng cũng có thí sinh bình tĩnh giống như đã sớm biết. Người này chính là Leo Herrick, hắn biết mình khẳng định sẽ được chọn vào Lan Linh, vì biết trước nội dung bài thi, lại còn có quan hệ, trừ phi Mặt trời mọc ở phía tây.

  Hắn đắc ý dào dạt làm mọi người xung quanh có hâm mộ, có chán ghét.

  Lộ Lê ôm tay dựa lưng vào góc vách tường, làm như nhìn không thấy, bình tĩnh mặc kệ kết quả có thế nào.

  "Anh giống như không lo lắng chút nào."

  Lộ Lê nghiêng đầu nhìn sang. Người nói là một thanh niên mái tóc màu sợi đay, ngũ quan tuấn tú, đôi mắt lại là màu đen. Người này lại bắt chuyện với y, nếu y không đoán sai, hẳn là thí sinh đứng đầu trong kỳ thi ở Tinh Võng.

  "Vì sao phải lo lắng?" Lộ Lê cười hỏi lại.

  "Anh tham gia khảo hạch không phải vì muốn được chọn vào Lan Linh sao?"

  Cho dù cách mặt nạ, thanh niên cũng có thể cảm nhận được khí chất ôn hòa làm người thoải mái. Trong chín người, chỉ có duy nhất người này từ đầu tới cuối đều không phát ra địch ý.

  "Nói cũng đúng, nhưng sở nghiên cứu phát minh cơ giáp lại không chỉ có Lan Linh." Trước khi tham gia khảo hạch, y xác thật rất muốn, nhưng gặp phải Leo Herrick, y liền cảm thấy Lan Linh có lẽ không tốt đẹp như y tưởng tượng.

  "Lời này tôi thích nghe, là cách nghĩ của người có thực lực. Tôi là Ninh Giản Khinh, rất vui được làm quen."

  Lộ Lê kinh ngạc, "Tiết lộ tên thật cho tôi sao?"

  Ninh Giản Khinh nhẹ thổi lọn tóc trên trán, tự tin cười, "Có cái gì không tốt, dù sao về sau sẽ rất nhiều người biết đến."

  "Anh thực tự tin."

  "Đương nhiên, bởi vì tôi có năng lực." Ninh Giản Khinh thấy những người khác không để ý bên này, lại hỏi, "Anh không muốn nói tên của mình sao?"

  "Nếu chúng ta có thể trở thành đồng nghiệp, tôi sẽ nói." Lộ Lê nói.

  "Thần bí như vậy à, như với thành tích của anh ở Tinh Võng, tôi nghĩ anh sẽ được chọn." Ninh Giản Khinh không chút do dự nói.

  Lộ Lê cũng không bất ngờ, chính như y đoán được thanh niên này là người đứng đầu, bật cười: "Không thể nói trước được điều gì, có thực lực không có nghĩa là có vận may."

  Ninh Giản Khinh biết y để ý cái gì, nhíu mày, "Đây là cái gọi là một con sâu làm rầu nồi canh, đúng không?"

  Lộ Lê sửng sốt, cười, "Nói như vậy cũng đúng."

  "Ai là Ly Lục, tôi chính là Ole, có bản lĩnh thì đứng ra." Leo Herrick rốt cuộc nhịn không được, hắn muốn biết ai là Ly Lục, để đến lúc công bố kết quả thì nhục nhã hắn một phen.

  Đáng tiếc không ai đứng ra, Leo Herrick hiển nhiên đã quên nơi này không có hai cái chân chó sẽ lấy lòng hắn.

  Lộ Lê căn bản không để ý tới loại não tàn này. Ninh Giản Khinh lại cười lạnh, "Người như vậy, nếu Lan Linh thật sự chọn hắn, không khỏi quá làm người thất vọng."

  "Lan Linh từ lúc thành lập đến nay, bên trong có lẽ có sâu mọt, nhưng tất nhiên cũng có chỗ đáng khen. Một con sâu làm rầu nồi canh, vậy nấu lại một nồi là được." Lộ Lê đã trải qua sinh tử hai đời, loại người này căn bản không thể làm y tức giận.

  "Anh nghĩ thật thoáng, mặc dù chúng ta tuổi tác có vẻ không chênh lệch là bao." Ninh Giản Khinh than một tiếng.

  Lộ Lê cười cười không nói lời nào.

  Bị ăn trái 'bơ', Leo Herrick thẹn quá thành giận, chuẩn bị phát hỏa thì cánh cửa mở ra, Thịnh Quốc Lợi cùng Nhậm Sinh đi vào. Vừa thấy là biết có kết quả, mọi người không khỏi khẩn trương.

  Lộ Lê nhìn Thịnh Quốc Lợi cười tủm tỉm, có dự cảm không tốt lắm. Ngay sau đó, dự cảm của y trở thành sự thật.

  "Cảm ơn tất cả các thí sinh đã ngàn dặm xa xôi tới tham gia khảo hạch. Đã có kết quả, sau đây tôi sẽ công bố." Thịnh Quốc Lợi chắp tay sau lưng, tươi cười cho người ta bình dị gần gũi, hòa ái dễ gần, Lộ Lê lại cảm thấy tính tình của người này không hề giống vẻ bề ngoài.

  "Đứng đầu là Grover, xếp thứ 2 là Ninh Khinh Bất Tòng, thứ 3 là Ole."

  Chương 104: Lộ Lê phản kích

  Thịnh Quốc Lợi vừa dứt lời, Leo Herrick tưởng rằng mình sẽ đứng đầu thiếu chút nữa nhảy ra chất vấn, nhưng hắn ngay lập tức bị Thịnh Quốc Lợi dùng ánh mắt cảnh cáo.

  Bản thân Leo Herrick cũng dần nghĩ thông, tuy không đứng đầu, nhưng hắn đã được chọn, thành công cười vào mặt Ly Lục, vẻ bất mãn liền biến thành đắc ý dào dạt.

  Lộ Lê không đặc biệt để ý kết quả, nhưng cũng cảm thấy ngoài dự kiến. Y không bỏ qua ánh mắt cảnh cáo của Thịnh Quốc Lợi, trong lòng biết cuối cùng vẫn không tránh khỏi loại tình huống này.

  Y vì ngày này mà bận bịu hai tháng, hẳn là rất mất mát mới đúng, nhưng y lại chẳng cảm thấy gì cả, cũng có chút thất vọng, nhưng cũng không mấy chờ mong.

  Những thí sinh không được chọn cũng đặc biệt tiếc nuối, nhưng ba người đứng đầu xác thật có thực lực, họ cũng coi như tâm phục khẩu phục. Chỉ bất ngờ là Ly Lục không thể đứng vào top 3, người này ở Tinh Võng thành tích không tồi. Có người không nghĩ quá sâu, chỉ cho rằng năng lực ngoài đời của y không tốt.

  "Tên ngốc kia đứng thứ 3? Tôi tuyệt đối không tin." Ninh Giản Khinh vẫn luôn cho rằng Lan Linh là nơi công chính công bằng, không nghĩ thật sự có người có thể bị thu mua. Cậu ta đứng thứ 2, lại không thấy vui chút nào.

  Phản ứng của cậu ta làm Lộ Lê bất ngờ, y còn tưởng rằng đối phương là người vững vàng bình tĩnh, nên nhỏ giọng nhắc nhở: "Nghĩ trong lòng là được, đừng biểu hiện quá rõ ràng. Về sau 2 người chính là đồng nghiệp, vạn nhất bị hắn ghi hận, nói không chừng sẽ làm khó dễ."

  "Tôi sợ hắn sao!" Ninh Giản Khinh lạnh lùng cười.

  "Cậu xác thật không cần sợ, cậu còn trẻ, ưu thế của cậu rõ ràng nhất, nếu có thể trở thành đồ đệ của vị chế tạo sư cao cấp kia, dù đối phương có chỗ dựa cũng tuyệt không dám chọc vào." Lộ Lê nhàn nhạt nói ra tin tức mà mình mất không ít tiền mua từ chỗ Zeus.

  Ninh Giản Khinh quả nhiên cả kinh, "Thật sự?" Cậu ta tới Lan Linh khảo hạch chính là vì mong được đại sư Bùi chỉ điểm, không hề biết đại sư Bùi muốn thu đồ đệ.

  Lộ Lê cảm thấy đáng tiếc vì không có cơ hội, nhưng ấn tượng với Ninh Giản Khinh không tồi nên y mới nói. Y có thể đoán được mục đích của Leo Herrick hẳn cũng là trở thành đồ đệ của đại sư Bùi, chỉ cần Ninh Giản Khinh có ý tưởng thì cơ hội của hắn sẽ rất xa vời.

  "Đương nhiên là thật, nếu không thì tôi cũng không đến đây." Lộ Lê ho nhẹ một tiếng, đột nhiên cảm thấy mình có đôi khi rất xấu xa.

  Ninh Giản Khinh lập tức hai mắt sáng quắc, thiệt tình thành ý nói lời cảm tạ, "Cám ơn đã nói cho tôi tin tức này."

  "Không có gì, dù tôi không nói thì sau này cậu vẫn sẽ biết." Lộ Lê không để bụng.

  "Đó lại không giống." Ninh Giản Khinh lắc đầu, "Leo chắc chắn cũng muốn trở thành đồ đệ của đại sư Bùi. Tôi tin tưởng thực lực của mình cao hơn hắn, nên hắn khẳng định sẽ trăm phương nghìn kế cản trở tôi, thậm chí còn có thể hãm hại tôi, như vậy tôi sẽ rơi vào bị động, bây giờ đã biết thì tôi có thể có phòng bị."

  Lộ Lê không nghĩ cậu ta suy luận nhanh như vậy.

  "Ba người vừa nêu trên có thể tiến vào phòng nghiên cứu của Lan Linh. Những người còn lại cũng đừng nản chí, còn có một cơ hội." Thịnh Quốc Lợi cười ha hả nói.

  Cái gì! Họ còn có cơ hội có thể tiến vào Lan Linh sao?

  Lộ Lê nhạy bén cảm giác được có người nhìn mình, quay đầu lập tức nhìn thẳng vào mắt Thịnh Quốc Lợi, nhìn như thực hòa khí, y lại cảm thấy đối phương làm y rất không thoải mái.

  Thịnh Quốc Lợi vừa lòng với phản ứng của đám đông, duy nhất tiếc nuối chính là không thể thấy vẻ mặt Lộ Lê, nói tiếp: "Chúng tôi cho rằng tác phẩm của người này rất không tồi, bởi vậy quyết định phá lệ một lần. Lan Linh chúng tôi đang thiếu một nhân viên tạp vụ, nếu cậu ta nguyện ý, với tài năng đó, ngày sau nỗ lực một chút, khẳng định có thể phát triển cao hơn."

  "Người này là ai?"

  "Vận ay không khỏi quá tốt rồi, Lan Linh lại vì cậu ta mà nguyện ý phá lệ một lần."

  Không khí trong phòng lập tức náo nhiệt, có người vẻ mặt hâm mộ ghen ghét, nếu sớm biết họ sẽ phá cách thì mình cũng sẽ nỗ lực một phen. Có người cảm thấy mình có hi vọng thì nhìn chằm chằm Thịnh Quốc Lợi.

  Nếu Lộ Lê là thằng nhỏ mới từ quê lên phố, nói không chừng đã bị Thịnh Quốc Lợi lừa gạt. Cái gì mà nhân viên tạp vụ, nói khó nghe thì chính là người mà kẻ nào cũng có thể sai bảo.

  Hoàn toàn không phải ảo giác của y, họ Thịnh này có vẻ rất bất mãn với y, nếu y đáp ứng, đại khái chính là dê vào hang hổ, đối phương muốn làm gì y cũng có thể, nếu không muốn y tiếp xúc với phòng nghiên cứu phát minh, chỉ sợ y cả đời cũng đừng nghĩ.

  Nghĩ vậy, Lộ Lê không khỏi cười lạnh, thật là người thiện bị người khinh, ngày thường có phải y biểu hiện quá thiện lương rồi?

  "Mọi người nhất định muốn biết người này là ai, tôi cũng không giấu diếm thêm. Người này là Ly Lục, thành tích của cậu ta ở Tinh Võng là thứ 3, nói vậy không ai không phục chứ." Thịnh Quốc Lợi nói xong thì quang minh chính đại nhìn về phía Lộ Lê.

  Lời này nghe như khen ngợi, nhưng thực tế lại là trào phúng y chỉ giỏi lý thuyết, năng lực thực hành lại không được.

  "Ly Lục, tôi cảm thấy quái quái." Ninh Giản Khinh cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng, lại không rõ là nơi nào.

  Lộ Lê liếc nhìn cậu ta, sau đó nói với Thịnh Quốc Lợi: "Cảm tạ ý tốt của ông Thịnh, nhưng không cần đâu, tôi không có hứng thú làm tạp vụ, tôi nguyện ý nhường cơ hội này cho người khác."

  Không thể không nói, Thịnh Quốc Lợi xác thật rất bất ngờ. Lão cho rằng người này nhất định sẽ mang ơn đội nghĩa tỏ vẻ cảm tạ, sắc mặt có chút không nhịn được.

  Lão tự cho là rộng lượng bố thí, đối phương còn không coi ra gì, ngữ khí còn lộ vẻ khinh thường. Thịnh Quốc Lợi đương nhiên sẽ không chấp nhặt với trẻ ranh, tươi cười có chút lạnh lẽo, "Cứ nghĩ kỹ rồi nói, cơ hội chỉ có một lần."

  "Dù cơ hội có tới hai, ba hay bảy, tám lần, cũng không thay đổi được bản chất của tạp vụ. Nếu tôi không đoán sai, công việc này hẳn là mỗi ngày quét tước dọn dẹp, bưng trà đổ nước, hoàn toàn không được tiếp xúc với cơ giáp. Làm một chế tạo sư, nếu không thể tiếp xúc với cơ giáp thì còn có ý nghĩa gì nữa. Ông Thịnh không bằng trực tiếp dán giấy tuyển nhân viên cho nhanh." Lộ Lê tự tin phản bác, khinh thường châm chọc.

  Trong phòng an tĩnh như gà, mọi người nhìn sắc mặt Thịnh Quốc Lợi dần dần xanh mét, lại nhìn về phía Lộ Lê, có người giống như ngộ ra, vẻ mặt suy tư cúi đầu.

  Dù gì thì họ cũng coi như là thiên chi kiêu tử, đến với Lan Linh với mong muốn được tiếp xúc với cơ giáp chân chính, mà không phải đi làm chân chạy vặt. Nói là nhân viên tạp vụ cho hay, cũng không thể che dấu được bản chất của nó.

  Cũng có người cảm thấy Lộ Lê nói quá lên, đã làm việc cho Lan Linh thì muốn tiếp xúc với chế tạo cơ giáp sẽ dễ dàng hơn nhiều.

  "Ý cậu là tôi lừa cậu? Người trẻ tuổi, nên nhớ uốn lưỡi bảy lần trước khi nói." Thịnh Quốc Lợi không chút che dấu khí thế, muốn áp bách Lộ Lê.

  Người thường xác thật sẽ có áp lực, nhưng không bao gồm Lộ Lê. Mỗi ngày y đối mặt với Tần Vũ mà còn không sợ, Thịnh Quốc Lợi còn không có tư cách làm y dao động nửa phần.

  Lộ Lê làm bộ kinh ngạc, "Thì ra ông Thịnh không phải muốn một công nhân quét rác châm trà đổ nước, là tôi hiểu sai rồi. Là nhân viên tạp vụ bên ngoài phòng nghiên cứu đúng không, chức vị này không tồi, nhưng tôi đã nói rồi, tôi nguyện ý nhường cơ hội thật tốt này cho người khác."

  Trước mặt công chúng, nếu Thịnh Quốc Lợi dám khẳng định, thì người được chọn sẽ có nhiều cơ hội hơn, và họ sẽ chỉ nói một câu Lộ Lê tốt bụng, cơ hội tốt như vậy đều nhường lại.

  Nhưng mọi người ở đây đều biết Thịnh Quốc Lợi đang nói công nhân quét dọn bên ngoài sở nghiên cứu Lan Linh.

  Thịnh Quốc Lợi không thể phủ nhận, bằng không sẽ chính là thừa nhận hắn đang hố Lộ Lê, Thịnh Quốc Lợi ngoan độc nhìn chằm chằm Lộ Lê.

  "Chú Thịnh chịu tạo cho cơ hội đã không tồi, còn dám chọn nhặt."

  Leo thành công biến thành đồng đội heo.

  Vừa nghe Thịnh Quốc Lợi muốn phá cách cho Ly Lục cơ hội tiến vào Lan Linh, trong lòng hắn đã rất không vui, nhưng vào Lan Linh chỉ để làm công nhân quét dọn, hắn mới hơi chút yên tâm. Nhưng không ngờ Lộ Lê lại ngay trước mặt mọi người làm xấu mặt Thịnh Quốc Lợi, lập tức nhịn không được.

  Hắn cho rằng mình đứng ra có thể có chút tác dụng, lại không biết mình đã làm hỏng hình tượng của Thịnh Quốc Lợi.

  "Thì ra ông Thịnh đây là chú của cậu a." Lộ Lê nhẹ nhàng cười, ngữ khí kéo dài, làm người cảm nghĩ trong đầu hết bài này đến bài khác.

  Mọi người nhìn nhau, sắc mặt cổ quái.

  Thịnh Quốc Lợi tức giận đến sắc mặt xanh mét, trừng mắt nhìn Leo, hít sâu một hơi mới nghiến răng nghiến lợi nói: "Đương nhiên tôi đang nói đến công việc quét dọn ngoài phòng nghiên cứu, không phải bên ngoài toàn bộ Lan Linh, nếu đã không cần, vậy thì để cho người đứng sau đi."

  Thịnh Quốc Lợi nói xong thì phủi tay rời đi, để lại người đứng thứ năm trước khi đi còn cảm kích nhìn Lộ Lê.

  Nhậm Sinh không nói gì cả, đứng nhìn toàn bộ sự việc, có người có thể làm Thịnh Quốc Lợi tức chết, đây là lần đầu tiên anh ta thấy, chỉ tiếc... Ban đầu anh ta còn lo lắng đối phương tính cách mềm mỏng, nhưng như vậy cũng tốt.

  Nhậm Sinh than nhẹ một tiếng, lúc này mới rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top