Chap 12: Ám ảnh
[
- Happy Birthday to you. Happy Birthday to you. Mừng ngày con sinh ra đời. Happy Birthday to you. Chúc con gái yêu của ba mẹ sinh nhật vui vẻ.
- Cám ơn ba mẹ nhiều lắm.
Gia đình tôi đang hạnh phúc thì cô ta xông vào
- Vui vẻ quá ha?
- Minh Lý, cô đến đây làm gì? Giờ này đáng lẽ cô đang vui vẻ với Tiểu Nam bên Mĩ chứ.
- Diệt cỏ phải diệt tận gốc. Tao mà còn để mày còn sống ngày nào thì ngày đó tao không thể hạnh phúc bên Nicole.
Đoàng...Đoàng... Cô ta nhắm hai phát súng về phía tôi nhưng người nhận phát súng đó không phải là tôi mà là ba tôi. Vừa lúc đó thì cảnh sát và Pu tới, cô ta cũng kịp thời chạy thoát.
- Ba ơi...Ba ơi... Ba...Tỉnh lại đi...Đừng có bỏ con với MAMA mà.- Tôi vừa nói vừa ôm ba tôi vào lòng, nước mắt chảy ra liên tục
- Thanh Thanh.... Con...ráng chăm...sóc MAMA....thay ba...Pu...giúp bác thực hiện nguyện vọng cuối cùng.
- Chuyện gì vậy bác?
- Xin...con hãy chăm....sóc...hai mẹ con...Thanh Thanh...giùm...bác.
- Con hứa. Bác cố gắng lên xe cấp cứu sắp đến rồi.
- Không...kịp đâu...Em à...đừng khóc...em khóc trong xấu lắm...Ráng chăm...sóc tốt để chăm sóc con nha em...-Ông cố dùng chút sức lực của mình để lau nước mắt trên khuôn mặt của mẹ tôi, sau đó thì ông ra đi mãi mãi
- BA... Đừng bỏ con mà...Con...xin lỗi...ba ....ba
Những ngày sau đó mà những ngày đau buồn nhất của gia đình tôi. Tất cả những bạn bè làm ăn với ba tôi và cả cánh truyền thông đều đến dự đám tang của ba tôi và an ủi mẹ tôi. Chỉ sau đó 1 tuần lại đến cái chết của mẹ tôi
- Chú định làm gì?- Tôi đang ngủ trên phòng thì nghe tiếng mẹ tôi hét lớn.
- Đưa chị xuống đoàn tụ với chồng chị. Không phải chị rất nhớ anh ấy sao? Tôi đến đây để giúp chị.
- KHông...Đùng...đùng...đùng- Hàng loạt tiếng súng nổ ra và những viên đạn nhắm thẳng vào ngực mẹ tôi.
- Chị yên tâm. Tôi sẽ chôn cất chị đàng hoàng, chăm sóc cho đứa con quý quá của chị và KRJ sẽ thuộc về tôi HAHAHA
-MAMA...MAMA...chú làm gì MAMA của tôi zậy?
- Chú chỉ giúp MAMA con đoàn tụ với ba con thôi
Nói rồi ông ta đi mất để lại tôi ngồi ôm xác mẹ tôi khóc nức nở. Sáng hôm sau, ông ta cho người đem xác mẹ tôi đi và đẩy tôi vào cái nơi mang tiếng là cô nhi viện nhưng lại chính là địa ngục trần gian không hơn không kém. Ở đây tôi bị đánh đập dã man, không cho ăn uống, bắt tôi lao động khổ sai cho đến khi gia đình Pu tìm thấy được tôi ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Từ đó tôi trở nên lạnh lùng, tàn bạo không còn là cô bé hồn nhiên vô tư nữa. Lúc nào cũng khoát lên mình một bộ mặt giả tạo.]
Những hồi ức ùa về như thước phim chiếu chậm. Tôi ngồi gục xuống và khóc nức nở. MAMA ơi!Ba ơi! Con phải làm sao đây?. một lúc sau thì Pu và Tiểu Vũ chạy tới đưa tôi vào phòng y tế để sát trùng vết thương.
- Thanh Thanh, cậu có sao không?
- Không sao.
- Đã có chuyện gì vậy? Cậu gặp anh ta hả?
- Không có chuyện gì đâu
- Anh ta?- Tiểu Vũ thắc mắc
- Là cái tên Vũ Đình Nam đã làm cho Thanh Thanh đau khổ suốt thời gian qua đó.
- Thì ra là tên đó. Để tớ đi xử anh ta
- ĐỨNG LẠI- Tôi hét lên
- Tại sao?
- Dù sao chúng ta cũng là 1 nhóm hãy giữ hòa khí. Với lại chưa phải thời cơ để xử anh ta.
-Thời cơ?
- Đúng. Cậu tưởng tớ sẽ để yên cho kẻ làm tớ ra nông nỗi này sao.
Cùng lúc đó...
Tin nhắn của máy Tiểu Nam hiện lên
Thông tin về Nguyễn Gia.
Đứng đầu là ông Tùng nhưng đã mất cách đây 5 năm vì đỡ đạn cho con gái của mình chính là cô tiểu thư Thanh Thanh. Nguyên nhân chính là do công tử của Vũ Gia đã hủy hôn ước đã làm cho Minh Lý, cô tiểu thư tập đoàn đá quý Hưng Thịnh nổi giận. Nhưng vì có người chống lưng nên cô ta được cho là vô tội. Thời gian sau đó thì Thanh Thanh cùng mẹ cô ở ẩn tại 1 vùng ngoại ô từ đó không ai có tung tích gì. Tập đoàn KRJ cũng được bàn giao cho chú của cô chính là Nguyễn Long. Từ đó, tập đoàn ngày càng đi xuống và trở thành tập đoàn tệ nhất Việt Nam. Theo thông tin mật thì mẹ của cô cũng đã mất cách đó không lâu.
- Rốt cuộc mọi chuyện là vì anh sao? Vì anh mà em đã thành ra như zậy? Zậy mà anh còn trách em. Anh xin lỗi.
Anh nhấc điện thoại lên và gọi cho 1 người
- Đặt cho tôi 1 cái hẹn với Nguyễn Long.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top