Chương 5
5.
Xế chiều đội bóng kết thúc tập luyện, bởi vì bị thương không thể nói, Trình Lạc đã thiếu vài lần huấn luyện, thật vất vả thân thể khôi phục được không sai biệt lắm, có thể vận động tự nhiên, Trình Lạc không nhịn được nghĩ muốn luyện tập nhiều một chút, cho nên lúc tất cả cầu thủ kể cả Kiều Hiên cùng Mộc Hàn đi, hắn còn đang ở sân chơi bóng.
Chỉ có một mình, hắn khó được có một chút cuộc sống nhàn nhã, cái người kia mọi cách lăng nhục hắn không sẽ tìm hắn nữa, Trình Lạc không khỏi kỳ vọng, người kia từ nay về sau nhàm chán trò chơi trả thù loại ác liệt này, không bao giờ tìm đến hắn nữa , nhưng còn ảnh chụp...
Bởi vì không tập trung, Trình Lạc người luôn luôn ném trúng vào rổ lại liên tục mấy lần bóng đều lệch khỏi rổ, hắn cũng không để ý, bởi vì tâm tư hoàn toàn không có ở bóng, mà chỉ nghĩ làm thế nào mới có thể hoàn toàn thoát khỏi cái bóng ma này, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, Trình Lạc liền gọi điện thoại...
Khoảng 15 phút sau, "Như thế cấp bách tìm ta đến, bản thân ta thật không biết ngươi lại muốn tìm bất mãn như thế!" Một người mang theo thanh âm trầm thấp trào phúng từ phía sau tới Trình Lạc.
Trình Lạc ngăn chặn cơn tức, đi thẳng vào vấn đề nói ra ý đồ của bản thân, "Ta gọi là ngươi tới là muốn tỷ thí với ngươi một trận!"
"Tỷ thí?" Lam Úc khoanh tay dựa vào tường!"Ngươi bằng cái gì cho rằng ta sẽ đấu với ngươi?"
"Nói như vậy, là ngươi không dám rồi! Thật không nghĩ tới lá gan ngươi nhỏ như thế!" Trình Lạc dùng lời nói khiêu khích hắn.
"Ngươi dùng cái gì so với ta?" Hắn thật muốn nhìn cậu có thể chơi đùa ra cái dạng gì!
Trình Lạc cũng không theo hắn nói nhảm, "Ta với ngươi 1on1!" Hắn lắc lắc bóng rổ trong tay, "Ta thắng, ngươi phải đem ảnh chụp trả lại cho ta, từ nay về sau biến mất trước mắt ta!"
"Ta còn tưởng rằng ngươi có thể có cao chiêu gì! Vậy nếu là ta thắng thì sao?"
"Ngươi căn bản là không cơ hội thắng!" Đánh nhau đánh không lại hắn, nhưng là đánh bóng rổ hắn cũng không phải đối thủ của cậu.
"Ngươi liền nắm chắc như thế?" Thật đúng là thiếu gia nhà giàu không biết trời cao đất rộng, Lam Úc hắn xem thường nhất chính là người như thế, tuy nhiên Trình Lạc tựa hồ lại có chút khác.
"Ngươi ở đâu nói nhảm nhiều như thế!" Trình Lạc không nhịn được lên tiếng, "Rốt cuộc có dám so hay không?"
"Ngươi đã không thể chờ đợi được như thế, ta tự nhiên phụng bồi!" Lần trước chơi bóng, không biết là lúc nào, hắn nhân tiện bồi cậu chơi đùa .
Trình Lạc không nghĩ tới Lam Úc dễ dàng đáp ứng như thế, tất cả hưng phấn đều viết ở trên mặt, hắn rất nhanh mà nói một chút quy tắc đấu, trận đấu chia làm hai ván, mỗi ván năm bóng, một bên tấn công, một bên phòng thủ, ai được sáu điểm trước là người thắng.
"Không cần được sáu điểm trước, ngươi có thể đánh hòa với ta, cho ngươi thắng!"
"Lam Úc, ngươi thật ngông cuồng rồi!" Nói như vậy chính là xem thường cậu.
"Ta xem ngươi như thế cân nhắc chuẩn bị kỹ muốn thoát khỏi ta! Cho ngươi nhiều một cơ hội! Ngươi không muốn?"
Kẻ ngu mới có thể không muốn, ở lúc quan trọng này, có nhiều cơ hội là cậu cầu còn không được.
Ván thứ nhất bắt đầu, Lam Úc tấn công, Trình Lạc phòng thủ, Trình Lạc vạn lần không ngờ tới, Lam Úc thân hình cao lớn di động tốc độ cực nhanh, tựa như lúc hắn đánh nhau như vậy, thường thường vốn là còn kém một chút, Lam Úc bóng đã quăng vào rổ rồi, rất nhanh Lam Úc đã 5: 0 dẫn đầu, Trình Lạc không khỏi nổi giận, cho dù... Cho dù cậu trong khoảng thời gian này ít luyện tập, phong độ khó tránh khỏi giảm xuống, hắn tự nhận cũng đủ để cùng người kia chống lại, dĩ nhiên làm cho hắn như thế dễ dàng địa đột phá, cư nhiên ngay cả hắn một người một bóng cũng không phòng ngự được, không! Cậu tuyệt không có thể thua!
"Đến lượt ngươi rồi!" Lam Úc đem bóng ném cho hắn."Chỉ là trình độ loại này, cũng lấy ra đấu không thấy mất mặt?"
Trình Lạc hung tợn trừng hắn, cậu nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này, chờ cậu thắng, thoát ly hắn rồi, cậu cũng không tin không có cơ hội báo thù.
Nhồi bóng, tìm đúng thời cơ, Trình Lạc rất nhanh đột phá lên rổ, vững vàng đem bóng quăng vào, còn không quên khiêu khích liếc nhìn Lam Úc một cái. Người kia mặt không chút thay đổi, không nhanh không chậm trở về vị trí phòng thủ, tiếp theo thứ hai, thứ ba, thứ tư bóng, Trình Lạc cũng dễ dàng đột phá Lam Úc phòng tuyến, Trình Lạc tìm lại tự tin, xem ra hắn bất quá cũng chính là một tên mọi rợ chỉ biết tấn công. Còn kém một bóng rồi, hòa chính là thắng, cậu có thể vĩnh viễn địa thoát khỏi người này, Trình Lạc cậu sẽ không thua, nghĩ đến hy vọng ngay ở trước mắt, Trình Lạc tay cầm bóng khẩn trương đến phát run, thuần thục di chuyển bóng, xảo quyệt đột phá, Trình Lạc tưởng rằng chính mình lại có thể dễ dàng qua cửa, không nghĩ tới cái người vẫn chưa từng phát uy kia cư nhiên ở trong nháy mắt liền đem hy vọng của hắn đánh nát rồi, chờ hắn từ trong thật lớn khiếp sợ tỉnh lại, bóng đã ở trong tay Lam Úc rồi.
Trình Lạc không cách nào tiếp nhận sự thực tàn khốc này, cậu thua, thua cơ hội duy nhất rồi, không!"Không... Không..." Hắn không chú ý tới chính mình đã hô lên thành tiếng.
Lam Úc đem bóng văng ra xa, "Ngươi thua! Đánh cuộc chịu thua đạo lý này ngươi hẳn là hiểu đi!"
Trình Lạc nhìn cái bóng kia bay ra ngoài thật xa, mà cái người vẻ mặt lãnh khốc này lại càng chạy càng gần, Trình Lạc nghĩ muốn từ nơi này chạy đi, nhưng chân tựa như rễ cây, dĩ nhiên không thể di động nửa phần.
Giây tiếp theo, cậu đã bị Lam Úc đẩy dựa vào cột bóng rổ, "Ta xem ngươi có thể chạy có thể nhảy, vết thương hẳn là tốt lắm rồi!"
Nghe nói như thế, Trình Lạc đang một mực giãy dụa đình chỉ động tác, hắn cư nhiên sẽ hỏi vết thương của cậu, chẳng lẽ trong khoảng thời gian này hắn là bởi vì cậu có thương tích mới đình chỉ hành hạ cậu? Nhưng lập tức, Trình Lạc lại lật đổ rồi cái ý nghĩ này, loại người như hắn làm sao có thể sẽ quan tâm sống chết của người khác, "Ngươi muốn làm cái gì?"
Lam Úc khóe miệng giương lên một độ cong, "Ngươi đã đưa lên tận cửa, ta sao có thể không nhận được chứ!"
Nghĩ đến sự kinh khủng của hắn, Trình Lạc thật là thấy sợ, "Ngươi... Ngươi làm như thế sẽ gặp báo ứng!"
"Báo ứng?" Lam Úc ánh mắt trở nên càng thêm quỷ dị, "Ta Lam Úc sẽ không sợ thứ này! Nhưng thật ra ngươi, chuẩn bị tâm lý thật tốt đi! Ngươi lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích ta, không để cho ngươi điểm giáo huấn, ngươi có phải là sẽ không nhớ!" Hắn cởi xuống dây lưng bằng da.
Lam Úc làm một động tác, làm cho Trình Lạc nhất thời lâm vào vô tận tuyệt vọng, hắn cơ hồ là ngay cả phản kháng đường sống cũng không có, tay đã được Lam Úc dùng dây lưng vững vàng cột vào trên cột bóng rổ, bây giờ ngoại trừ dùng ánh mắt thâm ác trừng người kia, hắn thật sự là cái gì cũng làm không được, nhưng rõ ràng là, một cái ánh mắt căn bản là không có cái tác dụng uy hiếp gì.
"Ngươi mở miệng cầu ta, nói không chừng ta sẽ đối với ngươi tốt một chút!" Ánh mắt của cậu rõ ràng đã lộ rõ hoảng sợ, nhưng vì cái gì cậu chính là không chịu cầu hắn.
"Ngươi nằm mơ! Muốn ta Trình Lạc hướng ngươi cầu xin tha thứ, ngươi chờ kiếp sau đi!" Muốn cậu ở dưới thân một người nam nhân xin tha, cậu thà rằng chết!
Lam Úc hai mắt trong nháy mắt chuyển thành hung tàn, "Có cốt khí! Là ta thích ngươi điểm này!"
Xoát xoát hai tiếng, Trình Lạc quần áo huấn luyện hóa thành mảnh nhỏ, rơi trên mặt đất.
Lam Úc gặp cậu không phản ứng, căm tức nhéo đầu tóc của cậu, "Cầu ta! Ta ra lệnh ngươi!"
Trình Lạc ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm hắn, chính là cắn chặt răng, một chữ cầu xin tha thứ cũng không chịu nói. Nói cũng là chết, không nói cũng là chết, khác nhau chính là một cái là chết thoải mái, một cái là chết thống khổ, kết quả cũng giống nhau, hắn thà rằng bảo trụ chút tôn nghiêm cuối cùng.
Lam Úc nhìn hắn quật cường, lửa giận ngập đầu không chỗ phát tiết, lập tức chuyển thành dục hỏa hừng hực thiêu đốt, làm cho hắn muốn tại nơi một lửa nóng trong thân thể rong ruổi, làm cho cậu thần phục dưới thân hắn, cho dù chỉ là thân thể. Cơ hồ là đang có ý nghĩ như vậy đồng thời, Lam Úc đem Trình Lạc quần đùi vận động rộng thùng thình kéo xuống mắt cá chân của cậu, bây giờ Trình Lạc toàn thân trên dưới chỉ còn lại có một cái nội khố che đậy thân thể, bởi vì hai tay bị giơ cao cột vào trên cột bóng, khiến cho thân hình hoàn mỹ của cậu càng thêm hiện rõ ra, không quá cường tráng, nhưng các múi cơ lại rõ ràng, bởi vì vừa mới vận động qua, trên người chảy mồ hôi tinh tế, chảy theo cơ ngực khỏe đẹp, chảy qua cơ bụng rắn chắc, ẩn vào mép nội khố, nội khố màu tối bởi vì bị mồ hôi tẩm ẩm ướt, làm cho hắn nửa người dưới thể mao như ẩn như hiện, như là đang câu dẫn, Lam Úc ánh mắt trở nên khàn khàn, hắn có chút không chịu nổi hôn lên đôi môi lãnh đạm trước mắt, cố gắng mở ra đôi môi theo tiềm thức đang đóng chặt, tức giận vì Trình Lạc cố ý phản kháng, Lam Úc đơn giản vươn một tay bóp cằm cậu, bắt buộc cậu hé miệng, sau đó chính mình đầu lưỡi cứ như vậy mạnh mẽ tiến vào.
Trình Lạc làm sao dễ dàng không chống cự, một khi có cơ hội liền chuẩn bị một cái hung hăng mà cắn xuống, nhưng mỗi lần cậu vừa muốn cắn, Lam Úc sẽ giảo hoạt rời khỏi, lặp đi lặp lại mấy lần cậu cũng không thực hiện được, có lẽ là do huấn luyện buổi chiều cùng mới vừa rồi chơi bóng đã hao phí thể lực của cậu nhiều lắm, chỉ chốc lát sau, cậu sẽ không có khí lực tiếp tục kháng cự .
Lam Úc đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, giữ chặt đầu của cậu, đầu lưỡi lúc ban đầu thiển nếm, bắt đầu rồi tàn phá cướp đoạt bừa bãi. Tại đối phương muốn né ra trước, thô bạo quấn quanh hút cắn, thẳng đến nếm được mùi máu tươi.
Lâu như là một thế kỷ, Lam Úc mới buông ra Trình Lạc đã khí tức mong manh, không đề phòng mà duỗi tay hướng hạ thân Trình Lạc, cách một tầng vải, bắt đầu miêu tả hình dáng nơi đó của cậu, đầu lưỡi cũng tập trung vào ngực của cậu.
Trình Lạc trong nháy mắt thanh tỉnh, "Ngươi... làm cái gì?" Hắn cư nhiên sờ nơi đó của cậu...
"Làm cái gì?" Lam Úc cũng không có ngừng động tác dưới tay."Ngươi không biết? Chẳng lẽ chính ngươi chưa làm qua?"
"Bỏ cái tay bẩn của ngươi ra!" Hạ thân bị một người nam nhân đụng chạm tục tĩu như vậy, làm cho cảm giác khuất nhục của cậu càng cao.
Lam Úc năm ngón tay nắm chặt nơi yếu hại của Trình Lạc, nhất thời làm cho Trình Lạc hít một hơi, toàn thân run rẩy một chút."Chạm một chút liền chịu không được rồi?"
"Ngươi cái tên hạ lưu đê tiện ... Chết! Ta sẽ không bỏ qua ngươi!" Trình Lạc cố gắng bỏ qua từng trận tê dại cảm giác nổi lên từ hạ thể!
"Loại nói này ngươi thường xuyên nói! Ta sẽ đợi ngày này!" Lam Úc không hề để ý tới bất cứ điều gì trong lời nói cùng động tác phản kháng của Trình Lạc, bắt đầu nghiêm túc muốn khơi mào dục vọng của cậu. Bàn tay đang vuốt ve dục vọng cậu càng thêm giảo hoạt, mỗi một lần đều đánh trúng điểm mẫn cảm của cậu, môi càng lại không ngừng di chuyển trên ngực củaTrình Lạc, có chút vị mồ hôi, lại càng có một loại ngang bướng mùi, kích thích dục vọng của hắn, hận không thể nuốt vào người trước mắt này. Chỉ bất quá thời gian vài ngày, hắn đã rất tưởng niệm khối thân thể hoàn mỹ của nam nhân này. Hắn vẫn không có chạm cậu, quả thật là lo lắng vết thương của cậu, hắn chỉ là muốn cho cậu khuất phục, cũng không phải muốn mạng của cậu! Chinh phục một người có rất nhiều phương pháp!
"Bỏ ra... Buông tay... Ngươi tên hỗn đản này!" Trình Lạc cho dù không muốn, nhưng là dưới kỹ xảo thuần thục của Lam Úc, dục vọng của cậu cũng bị khơi mào.
Lam Úc cởi một tầng che lấp cuối cùng của Trình Lạc, chứng kiến dục vọng của cậu đã nửa cương, "Ngươi nơi này không có nói như vậy!" Lam Úc tay cầm theo Trình Lạc lửa nóng, tiếp tục làm cho cậu cảm giác kích thích, thẳng đến dục vọng của cậu hoàn toàn ngẩng đầu.
"Hả... Ngươi... Buông ra!" Trình Lạc không nhịn được mà hừ kêu một tiếng, chỉ là đơn thuần thống khổ khi bị người xâm phạm, cậu chỉ cần cắn chặt răng là có thể nhẫn nại được, thế nhưng lúc chính mình dục vọng bị Lam Úc đùa bỡn, cái loại mãnh liệt khuất nhục cảm giác này, càng kích thích giác quan của cậu, khoái cảm như sóng biển đánh sâu vào mà đến, làm cho cậu hoàn toàn không khống chế được mà rên rỉ lên tiếng.
"Rất thoải mái đi!" Lam Úc hấp cắn lên vành tai đỏ ửng của Trình Lạc, tay càng lại không ngừng xoa nắn phân thân run rẩy của cậu.
"Đừng..." Trình Lạc kêu rên, đúng là một câu nói cũng nói không nên lời.
Dấu vết trên ngực bằng phẳng rắn chắc đã nhạt đi, nhưng trong nháy mắt lại bị thêm hơn sắc thái xanh tím tiên diễm, khi nặng khi nhẹ gặm cắn kích thích tới thần kinh đang buộc chặt của Trình Lạc, mập mờ sắc thái phiến di chuyển theo Lam Úc tình dục, động tác trên tay hắn nhanh hơn, nghe thấy người nọ thở dốc càng ngày càng nặng, dục vọng nơi hạ phúc lại càng bộc phát.
Trình Lạc biết chính mình nhẫn nại đã tới cực hạn rồi, cho dù làm sao hận người này, nhưng là cảm giác kích thích làm cho lý trí đã sớm bị tiêu tan chừa lại không còn bao nhiêu, được người như vậy đụng chạm, cậu là không thể không có cảm giác, càng huống chi Lam Úc phương diện này là cao thủ.
"Hả..." Một cái ác ý vuốt ve, Trình Lạc khó có thể tự kiềm chế rên lên tiếng.
Ngay lúc Trình Lạc cảm giác được chính mình sắp lên đỉnh núi thì trong tích tắc lại cảm thấy dục vọng bị người vững vàng bóp trụ, hắn mở hai mắt mê ly, "Ngươi... Buông tay..." Tựa hồ ngay cả một câu đầy đủ cũng không có khí lực nói ra.
"Buông ra có thể!" Lam Úc ranh mãnh cười, "Ngươi cầu ta! Nói ngươi muốn bắn... Muốn bắn vô cùng... !"
Trình Lạc không nói, chỉ là trừng mắt nhìn hắn.
Nhìn hai mắt nọ bị tình dục dày vò tới đỏ bừng, đôi môi bị cắn tới trắng bệch, Lam Úc tay càng thêm dùng sức bóp dục vọng, ngón tay thô ráp vuốt nhẹ trên đỉnh đầu không ngừng toát ra chất lỏng trong suốt.
"Không nói?" Lam Úc ghé sát bên tai cậu, nhìn cậu còn có thể nhẫn nại bao lâu.
Trình Lạc khó chịu nhắm lại hai mắt, thống khổ chịu đựng dục vọng khó giải thoát, cho dù thân thể không thể kháng cự hắn đụng chạm, cậu cũng quyết không cầu hắn.
Lam Úc nhìn Trình Lạc như vậy, trừ ra khiếp sợ phẫn nộ, còn có chút bất đắc dĩ, cậu là quyết tâm không chịu hướng hắn khuất phục. Tới cuối cùng, cư nhiên chính mình kiên trì lại buông tha trước, Lam Úc buông tay ra, thô lỗ vuốt ve vài cái làm cho Trình Lạc lập tức liền đạt tới cao trào.
"Hả..."
Khó nhịn áp lực rên rỉ, thoáng qua chút thất thần, đôi mắt đen xấu hổ tức giận trừng hắn, cấu thành một loại thuốc kích dục cực mạnh, làm cho Lam Úc hạ phúc một trận hơn mãnh liệt tao động, "Đừng có vẻ mặt một bức muốn giết t! Ngươi không phải mới vừa rồi rất hưởng thụ!"
Tình dục bột phát dần dần thối lui, "Là nam nhân đều đã có phản ứng! Ta cũng không phải tính lãnh đạm!"
Loại tình huống này cậu còn có thể phản bác, Lam Úc có điểm ngoài ý muốn, hắn thật sự là xem thường cậu rồi, xem ra không tốn hao một phen khí lực thì đừng muốn thu phục cậu, bất quá càng kích thích, rất dễ dàng liền khuất phục! Trò chơi liền mất đi tính khiêu chiến!
"Không nghĩ tới ngươi mồm mép công phu tốt như thế!" Ngón tay dính đầy nhiệt dịch của Trình Lạc hướng phía sau đi vòng quanh, tại lối vào ấm áp khẽ vuốt, đột nhiên bất ngờ không phòng ngự đâm vào, một ngón tay chui vào trong cơ thể cậu, Trình Lạc bị kích thích nhảy một chút, "Ngươi..."
Nội bích khô ráo buộc chặt gắt gao bao vây theo ngón tay của Lam Úc, xúc cảm mềm mại, hoàn toàn không giống người khác như vậy cả người mang đâm. Nhiệt độ cao khỏa phúc, cơ hồ muốn hòa tan ngón tay hắn. Quá khứ chỉ nghĩ chinh phục hắn, một mặt tiến công, nhưng thật ra làm cho hắn bỏ lỡ loại thể nghiệm tuyệt diệu này.
Ngón tay tại trong cơ thể nhẹ nhàng di chuyển, kỹ xảo tính chất tao quát theo nội bích, lúc trước chảy tới trên tay hắn chính mình tinh dịch chậm lại rồi tiến vào khi địa đau đớn, trận trận tê dại mép theo sống lưng đoạn đường lủi lên chức, Trình Lạc không thể không thừa nhận, Lam Úc thủ đoạn rất cao cán, chính mình dục vọng đang ở một chút mà bị kích thích, sao vậy? Hắn là cảm giác được nguyên lai như vậy bạo ngược không thể làm cho cậu khuất phục, cho nên liền đổi lại một loại thủ đoạn, thân thể không thể khống chế run rẩy, cậu không biết chính mình còn có thể chống giữ bao lâu...
Lam Úc nhìn cặp mắt kia thêm vài phần tình dục sắc thái, biết chính mình nhẫn nại cũng đã tới cực hạn rồi. Hắn rút ra ngón tay, đột nhiên cảm giác trống rỗng xông tới làm cho Trình Lạc mãnh liệt run rẩy một chút, lý trí đã càng tung bay càng xa.
Không thể chờ đợi được cỡi quần, Lam Úc móc ra dục vọng sớm đã là một trụ giơ lên trời, đỉnh tại nơi một lối vào mê người, cơ hồ là một khắc cũng không có thể đợi nữa, hắn mãnh liệt động thân, liền như thế xông vào. Nhìn Trình Lạc trong mắt chợt lóe qua sợ hãi, trong nháy mắt mặt tái nhợt, Lam Úc không chút nghĩ ngợi liền hôn lên đôi môi thất sắc của cậu, liên tục biến hóa góc độ.
Kịch liệt đau đớn làm cho Trình Lạc phản xạ tính chất căng thẳng thân thể, đại não trống rỗng.
Lam Úc cũng bị hắn kẹp sinh đau, trên mặt chảy đầy mồ hôi, hắn ghé vào lỗ tai cậu, "Buông lỏng! Nếu không ngươi sẽi càng đau đớn!" Nói chuyện đồng thời, hai tay lặp đi lặp lại vân vê theo Trình Lạc mông cánh hoa, lúc từ từ tiến vào mang đến thống khổ. Có lẽ là thật rất đau đớn, có lẽ là lý trí tại giờ khắc này đã không còn sót lại chút gì, Trình Lạc theo bản năng thân thể dần dần buông lỏng xuống. Lam Úc nhìn mặt hắn khôi phục rồi chút huyết sắc, tốc độ từ từ tiến công nhanh hơn.
Đột nhiên một chỗ bị người đỉnh vào, làm cho Trình Lạc phần eo mạnh hướng lên, cả thân thể cơ hồ muốn nhảy dựng lên. Lam Úc hung hãn duy trì liên tục đánh một điểm nọ, Trình Lạc rối loạn hô hấp càng ngày càng cấp bách, Lam Úc một tay đặt trên dục vọng của cậu, không ngừng xoa nắn, một tay mở dây lưng.
Trình Lạc hai tay đạt được tự do, bị ép đặt trên người Lam Úc, che chắn con ngươi đen đã không có dĩ vãng ánh sáng, quật cường, thay thế chính là đặc hơn tình dục cùng thật sâu mê mang, cái kia tại chính mình trước ngực không ngừng chớp lên được đầu đã càng ngày càng mơ hồ rồi, trong cơ thể mẫn cảm một điểm không lưu tình chút nào bị đánh, Trình Lạc đã phân không rõ là đau đớn nhiều một chút hay là khoái cảm nhiều một chút, áp lực theo thanh âm thấp hô đi ra, "Hả... Ngươi... Chậm..."
"Còn chưa đủ nhanh?" Lam Úc thưởng thức theo Trình Lạc bộ dáng trầm mê tại tình dục trung, càng thêm nhanh tốc độ di chuyển, cường hãn thắt lưng can lực mạnh quất tống theo.
Hai người nặng nề hô hấp hòa hợp toàn thể, không ngừng được gầm nhẹ phân không rõ là của ai, tình cảm mãnh liệt càng diễn càng mạnh, Trình Lạc đã thần chí không rõ rồi, lúc tới cao trào, mãnh liệt ngất huyễn cùng cảm giác thỏa mãn làm cho cậu muốn bất tỉnh, nóng rực thể dịch phun vãi ra, tất cả đều rơi vào trên tiểu phúc kiện tráng của Lam Úc, Trình Lạc như bị tháo tất cả khí lực, uể oải tựa vào trên người Lam Úc.
Lam Úc hung mãnh chạy nước rút, cũng gầm nhẹ tại Trình Lạc trong cơ thể phóng xuất ra nhiệt tình.
Song trọng kích thích, làm cho Trình Lạc mất đi bất cứ năng lực phản ứng, chỉ là thất thần mà tựa vào Lam Úc trên người, chờ hô hấp dần dần vững vàng, cũng khôi phục chút ý thức, hắn mới phát hiện chính mình tư thế bây giờ thật đáng xấu hổ, hai tay ôm lấy Lam Úc, hai cái đùi lại càng gắt gao quấn trên eo hắn. Trình Lạc phẫn nộ nhưng càng nhiều chính là nhục nhã đẩy ra Lam Úc, nhưng là hai chân mới thả xuống, thân thể lập tức mất đi trọng tâm hướng trên mặt đất co quắp tê liệt, Lam Úc tiến lên đỡ lấy cậu, lần này chớp lên, làm cho Trình Lạc cảm thấy lúc trước bị rót vào trong cơ thể nhiệt dịch chậm rãi thuận theo bắp đùi chảy ra, hắn nhìn hai tay trước mắt, không cần suy nghĩ liền hướng mặt hắn đánh đi, Lam Úc dễ dàng thấy được, Trình Lạc lại không cam lòng, vừa lại chém ra một quyền, Lam Úc vững vàng được tiếp được.
"Ngươi còn có khí lực đánh người? Là ta không thỏa mãn ngươi?" Lam Úc làm bộ lại muốn ôm chầm hắn.
"Ngươi buông tay!" Trình Lạc xuất toàn lực đẩy ra hắn, Lam Úc cũng không có tái làm khó hắn.
Trình Lạc nhặt về quần đùi rơi trên mặt đất, chứng kiến tinh dịch trên mặt đất chợt hiện theo ánh sáng, nghĩ tới đây có chính mình cũng có của Lam Úc, mặt hắn nháy mắt trở nên đỏ bừng, cho dù Lam Úc khiêu tình kỹ xảo quả thật rất cao siêu, không có phản ứng trừ phi thân thể có chuyện, nhưng là chính mình tại cừu nhân dưới thân rên rỉ cậu là không cách nào tha thứ.
Trình Lạc nhặt lên áo, phát hiện quần áo đã bị hỏng căn bản là không có cách nào mặc, đang chuẩn bị đi phòng nghỉ ngơi lấy quần áo,một cái áo rộng thùng thình gắn vào trên người, Trình Lạc kinh ngạc quay đầu lại, mùi thuốc lá thản nhiên khí tức kéo tới, đôi môi vốn đã hồng không chịu nổi được người ngậm trong miệng, đầu tiên là môi trên bị khẽ liếm qua, tiếp theo là môi dưới, Trình Lạc trừng mắt to nhìn khuôn mặt anh tuấn gần ngay trước mắt, không đợi cậu phản kháng, Lam Úc đã trước một bước buông cậu ra, đi nhanh rời đi sân bóng.
Trình Lạc kinh ngạc đứng tại chỗ, hắn không phải là nhục nhã cậu? Này không phải là mục đích hắn làm việc này đi? Hành vi hôm nay của cậu rõ ràng chính là cơ hội tốt nhất cho hắn công kích cậu, nhưng là hắn một câu nhục nhã cậu cũng chưa từng nói, Trình Lạc kéo chặt áo khoác có chút rộng, người này... Hắn đang suy nghĩ cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top