Ngoại truyện 3: Vài câu chuyện nhỏ
1) Bảy năm sau.
Trong căn biệt thự lớn hướng ra biển, một bóng hình nho nhỏ liên tục đi qua đi lại vẻ sốt ruột.
"Bảo bối, con có thể đứng yên một lúc được không!? Con đi đi lại lại cả chục vòng rồi, ba chóng hết mặt rồi đây này" Vương Tuấn Khải nhìn cậu bé năm tuổi trước mặt, lắc đầu có chút bất đắc dĩ.
"Ba, khi nào mẹ mới về ạ? Con nhớ mẹ!"
"Ba cũng thế!"
"Vậy ba đưa con sang Pháp đi, mẹ quay phim ở đấy đã hơn một tháng rồi tại sao vẫn chưa về?"
"Cái này....không được! Con sang đấy mẹ con sẽ phân tâm, không tập trung làm việc được! Ba không muốn ra sofa ngủ đâu, con đừng có hại ba!"
"Tại sao lại thế?"
Vương Tuấn Khải nhìn gương mặt của cậu, giả vờ làm ra vẻ mặt lạnh như băng, bá đạo nói, "Ba không cần phải nói nguyên nhân cho con biết, tóm lại trong khoảng thời gian ba không có ở đây, con nên đàng hoàng sống ở đây cho ba, nếu chán có thể sang nhà chú Thiên Thiên, Nguyên Nguyên chơi với các em!"
"Hả? Dựa vào cái gì?" Vương Tuấn Kiệt vô cùng bất mãn toan tính nói, "Tại sao ba mẹ có thể ra ngoài tiêu dao sung sướng mà con phải một mình ở đây? Không được, con kháng nghị!"
"Kháng nghị không có hiệu quả!"
"Con phản đối!"
"Phản đối không có hiệu quả!"
Vương Tuấn Kiệt chu môi, "Con muốn tố cáo, các người bắt nạt một đứa bé chưa đầy 18 tuổi, con muốn kiện các người!"
Vương Tuấn Khải đổ mồ hôi! Trở mặt còn nhanh hơn giở sách! Không bao giờ đáng yêu được quá 5 phút!
Vỗ vỗ bả vai nhỏ của cậu, lắc đầu nói, "Con từ chối cũng vô nghĩa, mấy ngày này con chỉ có thể sống ở đây."
Nước mắt Vương Tuấn Kiệt nháy mắt xuất hiện, dụi mắt dụi mũi nói, "Tối thiểu....tối thiểu...cũng phải để con gặp mẹ a, để con sờ mẹ, hôn mẹ, ôm ôm mẹ, ấp ấp mẹ....để mẹ cũng sờ con, hôn con, ôm ôm con một cái, ấp ấp con....Sau đó lại để con sờ mẹ, hôn mẹ, ôm ôm mẹ, ấp ấp mẹ.....Sau đó lại để mẹ....."
"Được rồi, đủ rồi!" Vương Tuấn Khải cắt đứt lời cậu cứ lặp đi lặp lại, không kiên nhẫn nói, "Ba gọi điện thoại cho mẹ, để con nói vài câu với mẹ được chưa?"
"Được a! Ba nên sớm nói như vậy, lãng phí mấy giọt nước mắt của con rồi!" Nước mắt Vương Tuấn Kiệt tức khắc dừng lại, giống như là ảo thuật, lập tức khôi phục bộ dáng vốn có, ngay cả vòng mắt đỏ cũng biến mất.
Cao thủ....Quả nhiên là cao thủ diễn trò....
2) Ba năm tiếp theo.
"Ba bắt nạt trẻ con! Không công bằng chút nào!" Vương Tuấn Kiệt 8 tuổi mặt vểnh cao nhìn chằm chằm người trước mặt.
"Cái này không gọi là bắt nạt! Đây là quyền lợi ba được hưởng, nam tử hán đại trưởng phu, con đã lớp 3 rồi sao còn muốn ngủ với mẹ!?" Vương Tuấn Khải nhíu mày.
"Mẹ mới từ Bắc Kinh về con nhớ mẹ không được sao? Ngược lại là ba, ba cũng là nam tử hán đại trượng phu lớn như vậy rồi sao vẫn còn ngủ với mẹ!?"
Vương Tuấn Khải mặt không đổi sắc nói, "Ba là chồng của mẹ con, không phải đại trượng phu!"
"Ba...." Vương Tuấn Kiệt nghẹn lời.
"Sao nào?"
Bốn mắt nhìn nhau toé lửa điện!
Trong phòng.
Một thiên thần bé nhỏ vươn tay lay lay người trong chăn, "Mẹ, mẹ...mẹ mau dậy đi! Ba ba với anh lại cãi nhau rồi!"
Minh Kiều đưa tay bế Vương Thiên Ái vào lòng, giọng vẫn còn chút ngái ngủ, "Sao thế bảo bối?"
"Anh hai đòi ngủ với mẹ, ba ba không chịu, hai người lại cãi nhau rồi!" Tiểu thiên thần vô cùng nghiêm túc báo cáo lại với mẹ.
Người nằm trong chăn có chút bất đắc dĩ đưa tay đỡ trán, "Hai người họ một ngày không cãi nhau thì trời sẽ sập chắc?"
Minh Kiều vươn người thò đầu ra khỏi chăn, "Tình hình chiến sự thế nào rồi bảo bối?"
Vương Thiên Ái nhòm qua khe cửa quan sát một hồi tường thuật lại, "Phần thắng đang nghiêng về ba ba....anh nói lại được rồi....hai người đang nhìn nhau....ờ....đắm đuối...."
"Khụ!" Minh Kiều tí sặc nước bọt, "Bảo bối, con chắc là họ đang nhìn nhau 'đắm đuối' chứ không phải đang lườm nhau?"
"A! Con nói nhầm, là đang lườm nhau!"
Minh Kiều囧!!!
Ngoài phòng.
"Ba nói lần cuối, không là không! Đừng có lấy nước mắt ra gạt ba, ba không giống mẹ con, suốt ngày bị con gạt!"
"Nha...." Vương Tuấn Kiệt trừng lớn hai mắt, vẻ mặt kiểu đại sự không ổn nói, "Ba, ba lại dám nói mẹ ngốc, ba thảm, ba nhất định còn chưa có hưởng qua thiết quyền của mẹ rồi?"
"Thiết quyền?"
"Đây chính là vũ khí hung hãn nhất thế giới, lần này ba chết chắc rồi, con đi mách mẹ, ba nói mẹ ngốc!"
"Cái gì? Đợi....đợi đã nào..."
~Cạch~
"Mẹ..."
"Bà....xã..."
Minh Kiều khoanh tay dựa vào cửa phòng trừng mắt nhìn hai người một lớn một nhỏ trước mặt, "Hai người đây là đang làm gì?"
"Ha ha ha! Con với ba đang thảo luận tình cảm!"
"Ha ha ha! Anh với con đang thảo luận tình cảm!"
Hai người đang cãi nhau cực kỳ ăn ý trăm miệng một lời nói.
"Ồ~" Minh Kiều cười cười, mắt híp lại nguy hiểm, "Vậy tối nay hai ba con ngủ với nhau đi, tiện cho việc thảo luận TÌNH CẢM, em ngủ với Thiên Ái!"
"Không được!"
"Con cũng muốn ngủ với mẹ!"
"Cái-gì!?" Hai chữ này cơ hồ là cô cắn răng nghiến lợi nói.
"Không không không con không có ý kiến!"
"Anh cũng thế!"
3) Vào một ngày trời không trăng không sao, Vương Tuấn Khải ôm Minh Kiều an an ổn ổn nằm trong lòng chìm vào giấc ngủ.
~Reng~Reng~
"Khải, điện thoại anh kìa!"
"Sao giờ này còn gọi không biết!?"
"A lô?"
[Tiểu Khải....]
"Thiên Thiên, Nguyên Nguyên? Hai người làm cái gì thế? Có biết mấy giờ rồi không hả?"
[Mới có 11 giờ thôi mà]
Vương Tuấn Khải nghiến răng ken két, lại còn 'mới có 11 giờ thôi' cơ đấy!
"Chuyện gì!? Tốt nhất là chuyện quan trọng nếu không ngày mai lão tử thịt hai chú!!!"
Hai người đầu dây bên kia nuốt nước bọt, [Quan trọng! Cực kỳ quan trọng luôn! Đại ca, bọn em bị vợ đuổi rồi!]
"Hả!? Thế làm gì mà bị đuổi!?"
Giọng Thiên Tỉ cực kỳ đau khổ [Lỡ cứu giá con Kuma rơi từ trên bàn xuống!]
"Thế cứu được chưa?"
[Rồi nên mới ra đường đây này!]
"Đáng đời! Thế Nguyên Nguyên lại chuyện gì nữa?"
[Đậu phộng! Chuyện này đâu thể trách em được! Cái cô Kim Linh ấy muốn diễn cảnh hôn thật với em, em không đồng ý nên cô ta nhân lúc em xoay người nhảy xổ đến đè lên người em, đúng lúc ấy Nguyệt Nguyệt đi đến, thế là ra đường!]
Vương Tuấn Khải 囧!!!!
"Toàn trường hợp khó đỡ vãi! Mà....hai người bị đuổi thì liên-quan-gì-đến-anh-đây-hả!?"
[Hì hì, đại ca, bọn em bây giờ không nơi nương thân rồi, bọn em đến nhà anh tá túc đêm nay được không?]
"Cút! Đừng tưởng anh không biết hai đứa đến phá vợ chồng anh! Ra thuê khách sạn mà ngủ!"
[Đùa chứ! Bị chụp phải thì chết tươi à!? Khéo mai lại có tin mới: Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Nguyên dắt nhau vào khách sạn, nghi án hẹn hò đêm khuya, cái này để bà xã em đọc được thì có mà lên thớt! Chỉ béo mấy bà hủ nữ]
[Đại ca~ xem như nể tình anh em bao năm qua cho bọn em ngủ nhờ một hôm đi, bọn em đảm bảo không...phá!]
"Lướt! Về nhà dỗ vợ mà ngủ! Đứa nào bò sang đây ông thả chó đấy!"
[....] Đồ vô nhân tâm!!!!
~HOÀN~
Au: Cuối cùng cũng hoàn, mệt chết Au rồi😂 Mấy hôm nay thi xong mải quẩy nên lười viết quá! ^>^ Cảm ơn tất cả những bạn đã kiên nhẫn đọc đến tận chap cuối cùng này của Vy🙏 Bây giờ Vy đang viết truyện mới theo thể loại xuyên không, hy vọng mọi người đón đọc, tên truyện Vy tạm thời vẫn chưa nghĩ ra nhưng mà lúc đăng thì có lẽ mấy bạn theo dõi Vy sẽ nhận được thông báo từ wattad😊 Arigato mina😘
🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉🎉
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top