Tìm về hạnh phúc♥ Author : Thỏ con Sunny chương 43

Chương 43. Ngôi nhà mới.

 Về đến phòng mình, Phong nhẹ nhàng lôi mảnh giấy nhỏ ra. Mảnh giấy đã ố vàng trải qua nhiều chặng đường thời gian. Và thật kì lạ, nó vừa khít với khoảng trống trên trang sách cần tìm. Hơn ai hết, Phong thừa biết người xé trang sách ấy là ai. Anh cẩn thận dán mảnh giấy vào chỗ cũ. Dù rất cẩn thận, nhưng dấu vết của việc bị rách là không tránh khỏi. Phong thở dài một hơn. Tiêu đời anh rồi, ai mà không biết tiến sĩ Ichinovi Hichihiro vốn khó tính chứ. Một món đồ bình thường thôi phá hỏng là đã có chuyện rồi, huống chi lại là sách quý. Lần trước anh lỡ tay đổ coffe lên bìa sách, không nể ngài Victor đang ở đấy chắc tiến sĩ đã rượt anh chạy vài vòng rồi. Lần này biết được sách mình bị tổn hại, chắc tiến sĩ… Phong rùng mình. 

Một trang sách hoàn chỉnh, đầy đủ mọi nội dung. 

“Thất hải băng liên chỉ có công dụng  khi được tắm bằng máu của tuyết tinh linh.”

 Vân và Huy đi bộ về nhà. Từ tiệm coffe đến nhà cô không xa lắm. Cảnh đêm hiền hòa bao trùm lên toàn bộ không gian. Trái ngược với buổi sáng hối hả tấp nập, thành phố về đêm toát lên mình vẻ đẹp dịu dàng kì bí. Ánh trăng nhẹ nhàng thay thế cho ánh nắng chói chang. Những cơn gió đêm mát lạnh cho ta cảm giác sảng khoái lạ kì.

- Chán quá đi. Vậy là sắp phải lên Trung Quốc một chuyến rồi.

 Huy hua tay trước mặt Vân. Nói chuyện nãy giờ mà cô bé không có phản ứng gì. Anh đã làm gì để cô bé giận sao. Anh vò đầu bứt tóc suy nghĩ mãi mà không tìm ra nguyên nhân. Hình như là khi nãy anh có.. không lẽ vì chuyện này mà giận sao.

 - Nè, nè. Anh đang nói chuyện với em đó.

 Vân ngước mắt lên nhìn bầu trời đầy sao. Cô bâng quơ nói:

 - Hình như có con gì đang kêu thì phải. Chắc là nghe lầm rồi.

 - Thiệt tình đó. Rốt cuộc em giận anh chuyện gì. Chuyện vừa nãy anh chê em xấu hả. Đúng là con gái.

 - Không rảnh mà giận người dưng. 

- Sao em lỡ lạnh lùng như thế chứ. Chúng ta đã sống chung một nhà rồi còn gì.

 Huy trưng ra bộ mặt đáng thương.

 - Thôi cho anh xin lỗi, em đáng yêu, em xinh xắn nhất trần đời. Được chưa.

 - Không thèm. Chả ai ép anh nói vậy đâu. Không có chút thành ý nào cả.

- Anh nói thật lòng mà. Tin anh đi. Em dễ thương mà.

 - Bây giờ thì không cần nữa rồi.

 - Cái này thì không được, cái kia cũng không xong. Bây giờ chỉ còn cách này thôi..

 Huy xoay người lại đồi diện với Vân. Anh cúi đầu xuống và.. CỐP. Một cái cốc đầu nhanh gọn lẹ trên trán Vân. Trán cô đỏ lên. Nó nhanh đến độ mà cô không kịp phản ứng gì. Dây thần kinh cũng bị chậm lại thì phải. Tầm 30 giây sau, cô mới khôi phục lại trạng thái của mình.

 - Trần Quốc Huy, anh đứng lại đó. Dám đánh em hả.

 Huy chạy. Chân anh vốn dài nên hai bước của cô mới bằng một bước của anh. Huy cố gắng duy trì khoảng cách giữa hai người. Anh chạy thật chậm. Chả hiểu sao khi nãy anh lại đánh cô nữa. Vừa nãy anh đã có suy nghĩ thật điên rồ. Khi nhìn thấy mái tóc dài của Vân, thấy đôi mắt to tròn của Vân, đặc biệt khi nhìn thấy đôi môi xinh của Vân, anh bỗng dưng có ý định chạm nhẹ vào nó. Đó chỉ là suy nghĩ nhất thời bùng phát. Cũng may là lý trí đã kịp thời ngăn lại. Anh không ngờ mình lại hạ lưu đến thế. Dù gì thì người ta cũng  là một cô gái trong sáng ngây thơ. Anh sao nỡ cướp đi nụ hôn đầu của một cô gái thuần khiết như vậy chứ. Anh tự cốc đầu mình loại bỏ đi cái ý nghĩ đó trong đầu. Anh đúng là thiên tài từ bé mà. Cái đầu vừa mới nghĩ xong thì cái tay đã hoạt động từ trước rồi. Nhưng khổ nỗi nó không tự đánh anh mà nó lại đi đánh lên trán của Vân. Và hậu quả là bây giờ đây.

Đi bộ từ từ thấy xa nhưng chạy bộ một tý là về đến trước cửa nhà. Anh nhìn thấy một người đã đứng đợi ở đó. Dáng người cao cao đang nghe nhạc. Chàng trai đó đứng dựa vào bức tường bên cạnh chiếc Suzuki Hayabusa. Một tay đua xe như anh, chỉ cần nhìn qua là biết xe xịn rồi. Một cảm xúc lạ từ đâu xuất hiện. Cái con bé này làm gì lại có trai đến kiếm thế này, lại là con nhà giàu nữa. Tiến lại gần thằng nhóc. Gương mặt lãng tử pha chút gì đó quậy phá này. Sống mũi cao này. Chẳng phải là thằng nhóc hôm bữa quát to khi anh đến trường đây mà. Hóa ra là bạn cùng lớp. Thiên Vũ, em Thiên Phong sao. Anh vốn không ưa gì thằng nhóc này, chỉ vì nó mà anh Phong bị biết bao là tổn thương. Bây giờ lại thêm bội phần ghét nó nữa.

  Cuối cùng nhân vật chính cũng xuất hiện.

 - Mệt quá. Vân thở dốc. – Em mà đuổi kịp thì. Vân hướng mắt về phía trước. Nhưng trước mắt cô không phải là gương mặt của con gấu mà là Thiên Vũ.

- Ủa Vũ, sao cậu lại ở đây.

 Vũ lướt mắt nhìn cô từ trên xuống dưới. Vừa nãy anh đã gặp Diễm Phương. Cô ta kể anh nghe về chuyện thay đổi của Vân. Trong đầu anh đã tưởng tượng lại gương mặt của cô khi thay đổi sẽ như thế nào rồi. Không ngờ nó lại hơn cả mong đợi của anh. Nó khiến trái tim anh bỗng lạc đi một nhịp, khiến anh đứng hình trong vài phút. Nhìn cô dịu dàng đáng yêu như một cô công chúa nhỏ vậy. Khuôn mặt đẹp trai ấy bỗng dưng hơi đỏ. Vũ ho khan vài tiếng che giấu sự ngượng ngùng. Anh lấy lại sự lạnh lùng vốn có.

- Cô bị điên hả. Đêm hôm lại chạy như một con dở hơi về nhà. Lại còn nói cái gì đó khó hiểu nữa. Hay là bị tự kỉ. Cũng nghi lắm đấy.

 - Mặc kệ mình. Chạy về cho nhanh. Mà bạn đến đây có việc gì vậy.

 - Đợi cô. Hôm bữa không phải nói là dọn đồ cô sang nhà tôi sao. Bây giờ dọn đồ hết rồi, tôi đưa cô về nhà tôi.   

 - Vậy hả. Vậy là tối nay mình ở nhà bạn hả.

 - Ừ. Không ngờ cô lại đi chơi làm tôi đợi cả tiếng đồng hồ. Về rồi thì đi thôi. Tôi buồn ngủ.

 Vậy là từ giờ Vân đã được ở nhà của Vũ. Được ở với anh Phong. Vậy là có thể bàn cũng như nói chuyện với hai người được rồi.

 Vũ kéo Vân lên xe.

 - Ngồi chắc chưa. Tôi đi đây. Bám chặt vào.

 - Khoan đã. Còn……….

Chiếc xe lao vút trong màn đêm như một cơn gió. Bỏ lại một con người “ đau khổ” ở phía sau. Chuyện gì thế này. Quốc Huy mình bị bỏ lại sao. Biết vậy lúc nãy anh đã lên xe ngồi. Tại cái thằng nhóc này nó nhanh quá. Bây giờ thì phải làm sao. Nhà anh Phong đến  nhà Vân ít nhất cũng phải ba cây số. Anh chính thức đưa cái tên Dương Thiên Vũ vào trong cuốn sổ đen của anh. Anh lại càng ghét nó thêm vài phần. Nhìn lại chặng đường gian nan trước mắt. Huy uể oải than ngắn thở dài. Đúng là số anh khổ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top