Thanh xuân quả thực là một trong những thứ chúng ta luôn nhớ mãi vì khoảng thời gian đó, ta được trải nghiệm những thứ đẹp nhất của cuộc đời. Có tất cả vàng bạc, đá quý trên thế giới này vẫn không thể nào mua được một tấm vé trở về với thanh xuân. Có những sai lầm, có những vấp ngã, có những nụ cười cũng như nước mắt, có những giây phút ta ước sẽ không bao giờ xảy ra và có những điều ta mong được gặp lại chúng một lần nữa. Đời người chỉ có một thanh xuân, chỉ có cơ hội được trải qua nó một lần - không bao giờ có lần thứ hai. Thời gian luôn trôi đi, không bao giờ cho phép chúng ta ở đó mãi và không bao giờ quay ngược trở lại cho ta hưởng thanh xuân một lần nữa. Quả thực, thật khó tìm được nó khi nó đã xảy ra - chúng ta đã bước qua nó để tiến vào một giai đoạn khác. Vậy nên khi còn thanh xuân, hãy tận hưởng nó. Và thanh xuân của tôi đã trôi qua nhưng tôi không có gì để nuối tiếc. Tôi đã mất rất nhiều trước đó nhưng tôi đã được nhận lại nhiều hơn từ những năm tháng đẹp đẽ của đời người.
Nguồn: https://daumoe.wordpress.com/ho-da-lap-v/nam-bao-mau-den-tu-thanh-pho/NAM BẢO MẪU ĐẾN TỪ THÀNH PHỐTác giả: Gia NgữThể loại: hiện đại, điền văn, chủ trại cá công x nam bảo mẫu thụ, ngốc công x dụ thụ, 1x1, HE. Số chương: 51 chươngTình trạng bản gốc: HoànTình trạng bản edit: HoànEditor: ĐậuVăn ánGì vậy? Một giáo viên có cuộc sống ở thành phố lại từng du học lại tình nguyện tới nông thôn làm bảo mẫu?Thật không thể ngờ sức cạnh tranh ở thủ đô lại dã man đến vậy?*Vì tìm truyện trên Wattpad mà chưa thấy ai post cả, nên tôi mạn phép post truyện lên, một phần là để lưu lại bộ truyện tôi thích, một phần là vì thích đọc ở Wattpad. Do đó nếu nhà edit có ý kiến gì về truyện thì tôi sẽ gỡ bỏ. Nếu được mọi người có thể trực tiếp vào link trên để đọc. VUI LÒNG KHÔNG REUP HAY CHUYỂN VER VÌ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
Có 1 con bé rất ngố, nó bị yêu bởi hai thằng con trai, 1 thằng là bạn từ thuở đóng khố, tè bô1 thằng từ ngày lên lớp 11...(Tóm tắt dài gấp ba tên truyện :v)Tác giả: ZuzuLinhCác bạn dùng máy tính click vào video bên cạnh để vừa nghe nhạc vừa đọc truyện nhé ^___^, list nhạc mình tổng hợp sao cho phù hợp với truyện ^___^My Page: https://www.facebook.com/zuzulinh3110…
Tác giả: Bệ Hạ Bất Thượng TriềuTình trạng cv : 324 chương + 11 phiên ngoạiEdit: Dã MiêuTình trạng dịch: đang tiến hành---> Chương 1 đến 90 lấy từ @khanh1112 (mình có chỉnh một số lỗi sai ngữ pháp cùng chính tả)----> Chương 91 đến 335 sẽ do mình làmP/S: Là một editor mới nên không có nhiều kinh nghiệm nên mong mọi người thông cảm và đóng góp ý kiến nhẹ nhàng.Nếu bạn nào thấy lỗi chính tả thì cứ để lại bình luận nha. Khi nào mình edit full bộ này sẽ lần theo dấu vết để sửa cho hoàn chỉnh.Không có lịch cụ thể nhưng mình sẽ không để các bạn chờ chương quá lâu.Văn ánSố phận của Diệp Sở sống ở thời dân quốc vô cùng bi thảm.Xuất thân của nàng là danh viện nổi tiếng nhất Bến Thượng Hải, đáng tiếc rằng sự tồn tại của nàng chỉ vì phụ trợ nữ chính bạch liên hoa.Sau khi trọng sinh, Diệp Sở muốn dỡ xuống ánh sáng của nữ chính tiểu bạch hoa, làm mặt của nàng đều bị đánh sưng lên, nàng lại chỉ có thể mang ơn đội nghĩa với Diệp Sở.Nàng là vai ác lớn nhất trong câu chuyện, là đóa hoa cao lãnh mà mọi người cầu cũng không được.Lục Tam thiếu trong lời đồn thanh tâm quả dục, sau khi gặp được Diệp Sở, hàng đêm xao động bất an.Hắn thích nhất bộ dáng được dung túng làm càn của Diệp Sở.Đây là một câu chuyện xưa kể về đại boss vai ác ăn sạch sẽ thiên kim kiều tiếu.Văn án 2:Hắn vốn không gần nữ sắc, lại vì nàng khom lưng.Diệp Sở muốn báo thù, rời xa nhân vật phản diện, không nghĩ tới...Hắn đem nàng áp ở trên tường, thanh âm trầm thấp, hơi thở nguy hiểm:"Nàng đang trốn ta? Ân?"Hai châ…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưaTác giả: Phân Phân Hoà QuangThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình hầu tước, thanh thủy văn, HE.Lạnh lùng ngang ngược Nhiếp chính vương công × Nhóc đáng thương tham ăn thụEdit: Huyên, Gạo, Liễu 13 | Beta: AndyĐộ dài: 69 chính văn + 3 ngoại truyệnTình trạng: HoànBìa: Trạch nữ giá đáoEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - KHÔNG ĐĂNG LẠI BẤT CỨ ĐÂU.⚠️ ĐỌC KỸ DÒNG NÀY TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN ⚠- Bản edit sử dụng các xưng hô như cha, mẹ, anh, em, chú, bác,...- Bản edit không tốt, nhiều lỗi, hoan nghênh các bạn góp ý. - Vừa edit vừa beta, hoàn rồi cũng còn beta, sẽ có vài chỗ không đồng nhất do chưa beta xong.- Cần liên hệ với mình vui lòng tìm page "Fan não tàn của ba Thiệu", mình không có thời gian check cmt, có thể sẽ sót mấy câu hỏi của các bạn.- Đọc trên WP sẽ ít lỗi hơn, vì bản wattpad mình chưa kịp sửa.- Không KY, không KY, không KY.…