342 Truyện
Mày Là Bảo Bối Của Tao, Bạn Thân À.

Mày Là Bảo Bối Của Tao, Bạn Thân À.

9 0 3

Nó: Một đại tiểu thư tập đoàn nổi tiếng thế giới. Lạnh lùng, xinh đẹp.Hắn: Đại thiếu gia tập đoàn đứng thứ 2 trên thế giới. Đẹp trai, thông minh.Hai người là bạn thanh mai trúc mã của nhau. Dần dần, từ 'tình bạn' trở thành 'tình yêu'. Vượt qua bao khó khăn, 2 người cuối cùng cũng có thể quay về bên nhau. - Nè, làm vợ tao đi!_ Hắn đưa một chiếc nhẫn cho nó. - Có ai đi hỏi làm vợ mà như m...ưm.Một nụ hôn cuồng nhiệt đáp xuống môi nó. Không kháng cự, nó nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn đó. Ánh hoàng hôn trên biển càng làm tăng lên khung cảnh lãng mạn quanh họ. - Ờ, tao đồng ý.15 năm sau... - Chồng à, tối nay nhà mình đi chơi đi! - Phải đấgy bố ơi, lâu rồi nhà mình không đi chơi, hay là cho con và mẹ đi chơi nha! - Không...Nhìn khuôn mặt đáng yêu của họ, hắn không kìm lòng được mà nói: - Không thể thiếu sự góp mặt của bố được, đi thôi nào! - Hoan hô, chồng / bố là tuyệt nhất.Hắn lắc đầu ngán ngẩm 2 mẹ con. Sao lại có thể đáng yêu được như thế này cơ chứ. Đúng là không thể nào cưỡng lại được mà…

[HQ x ADS][OiSuga] Bình An Kinh, một giấc mộng chưa tàn

[HQ x ADS][OiSuga] Bình An Kinh, một giấc mộng chưa tàn

351 61 2

Author: ortensieFandom: Haikyuu!!Disclaimer: Các nhân vật trong này không phải của tớ, tất cả đều thuộc về Haruichi Furudate sensei, ngoại trừ số phận của nhân vật. Fic viết hoàn toàn vì mục đích phi lợi nhuận.Pairing: Oikawa Tooru x Sugawara Koushi.Rating: TCategory: fluff, angst, shounenai, yokai auSummary: Chuyện một chú cáo trắng ở kinh đô Bình An.Warnings: OOC, shounenaiA/N: Yokai AU, bối cảnh truyện diễn ra ở kinh đô Kyoto [Bình An Kinh] thời Heian. Sugawara Koushi là một onmyoji [âm dương sư], Oikawa Tooru là kitsune [yêu hồ/hồ ly].Tớ luôn muốn triển khai một cái AU như thế này, tiếc là không đủ sức ;A; và fic này khá ngắn, nó giống như một chút trải lòng về cách tớ nghĩ về OTP, cũng như về chút tình cảm tớ dành cho game Âm Dương Sư nữa [và nó sập rồi, tớ nhớ Liên lắm...].Câu từ có thể không được trau chuốt và mạch cảm xúc có thể hơi nghẽn, cho tớ xin lỗi :(…