BÁC QUÂN NHẤT TIÊU - YÊU EM TỰA YÊU NỖI CÔ ĐƠN
Đơn phương một người tựa như yêu những tia nắng trên bầu trời, rõ ràng vẫn luân cảm nhận được sự ấm áp ấy nhưng mãi mãi vẫn không thể nào nắm bắt được.…
Đơn phương một người tựa như yêu những tia nắng trên bầu trời, rõ ràng vẫn luân cảm nhận được sự ấm áp ấy nhưng mãi mãi vẫn không thể nào nắm bắt được.…
nhất bác và tiêu chiến cãi nhau rồi…
ĐOẢN NGẮN ĐÃ HOÀN…
BJYXSZD !!!!!!Phận làm fan cp này không bao giờ động được vào mái chèo chỉ biết ngồi viết vài dòng truyện cho thoả nỗi lòng 🐒 Fact về người viết: Thực ra mình khá lười viết, chỉ khi nào đường vả vào mặt nhiều quá chịu không nổi mới viết 🤧🌚…
Cả thế giới muốn chạy trốn khỏi chốn phồn hoaChỉ có chúng mìnhNáu thân giữa đô thành náo nhiệtHy vọngĐừng ai nhìn tớiĐừng ai xì xàoĐừng ai tổn thương ...…
Đói nên tự nấu tự ăn tự dọn luôn.…
21/2/2020…
Tâm lí, nếu bạn muốn biết rõ hơn về người mắc chứng trầm càm thì mời bạn…
Nơi này không chào đón những bạn only một trong hai anh một cách nghiêm túc.…
Trên thế giới này ngoài cách phân biệt qua giới tính từ lúc mới sinh ra còn có một giới tính phụ khác, người ta gọi đó là Dom và Sub...Truyện mang yếu tố bl, n/v ooc với nguyên tác, không theo dòng thời gian trong truyện tranh, mọi mạch truyện trong đây đều là tự nghĩ ( có tham khảo một chút )…
Đọc đi rồi biết…
Khi bắt đầu."Tôi quen hắn ta nhờ một cây kẹo tại sân bay...Hắn là một vị Thiếu Gia thích chơi nổi.Hắn ngạo mạn và tự cao lắm. Hắn chuyên ăn ké nhà tôi, mặc dù là Thiếu gia nhưng sở thích thì cực kì kỳ quặc.Hắn thích ăn mì tôm tôi nấu,Hắn thích tôi sấy tóc cho hắn rồi gối đầu mình lên đùi tôi...Hắn thích nghe tôi hát dù luôn miệng chê bai này nọ,Hắn thích quần áo tôi giặt vì nó có hương thơm đặc biệt, dù tôi chẳng thấy gì.Hắn thích, hắn thích, và hắn thích.Những sở thích tôi cho là lãng xẹt với hắn lại vô cùng ý nghĩa.Vì hắn yêu tôi và đơn giản tôi cũng vậy."Kết thúc.Tôi gặp lại hắn dưới màn mưa xối xả...Hắn gầy và tiều tụy đi nhiều lắm. Đến nỗi hai gò má hóp lại, quầng mắt hõm sâu không một chút sức sống.Tim tôi cơ hồ như bị ai bóp nghẹn, đau đến nghẹt thở. Tiếng nấc cũng kẹt lại ở cổ, hai mắt ráo hoảnh nước.Anh, hàng nghìn lần nữa tôi muốn gọi anh, tôi nhớ cái gọi ấy da diết. Lâu lắm rồi tôi đã không sử dụng nó trong từ điển của mình.Nếu lúc đó tôi nói hắn nghe tình cảm của tôi thì bây giờ tôi đã thấy một tên sao chổi quả tạ kêu ngạo luôn chọc tôi phát điên.Hắn đi rồi, như hạt bụi nhỏ nhạt nhòa trong làn gió. Tôi yêu hắn, yêu hắn mất rồi..."…
Izuku chạy sâu vào khu rừng ngút ngàn, sương mù quấn lấy bước chân anh, buốt giá và lạnh lẽo. Nhưng Izuku vẫn không dừng lại, anh mải miết chạy theo ánh sao leng keng, tiếng gào rít của loài rồng và mũi tên đỏ nhuốm máu lấp loáng trong bụi rậm gai...…
Tác giả: Mộc Hề NươngNguồn: kho tàng đam mỹEditor: Mây (Rainco) Tống Khanh rơi xuống biển sâu không chết, lại trở thành tuyệt sắc giao nhân. Cậu ở trong ảo ảnh nhìn thấy nửa đời trước của Từ Tông Chương ôn hòa lương thiện, dễ gần, yếu đuối, là một người tốt. Ngủ một giấc tỉnh dậy, Tống Khanh trở lại ba mươi năm trước, gặp được Từ Tông Chương thời còn niên thiếu. Từ Tông Chương khoác lớp da người, giả dạng thành con người cũng không giấu nổi nội tâm đen tối nhơ bẩn, ai ai cũng nghi kị. Chỉ có Tống Khanh, dù thế nào cũng tin hắn là người tốt. Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả.Editor có não cá vàng, chỗ nào đọc thấy không hợp lý mọi người bảo mình nhé!…
Midoriya luôn thắc mắc rằng Kacchan đã tán được Shoto chưa mà trông cậu bạn lúc nào cũng ôm mấy đoạn chat ngơ ra rồi cười tủm tỉm như thế?-WARING: VỪA CÓ TEXT VỪA CÓ VĂN XUÔI…
Em là tội phạm? Đừng lo, sẽ không ai xử em ngoài tôi đâu.…