Tôi là một cô gái được coi là lạnh lùng, nhạy cảm, khó có thể tâm sự được với ai. Bộ nhật kí này là những sự việc, tâm trạng của tôi được lưu lại từ tháng 10/2016, khi tôi bước chân vào năm cuối cấp 3. Đó là quãng thời gian đầy ý nghĩa đối với tôi. Có thể sẽ chẳng ai đọc những dòng tản mạn này bởi đây không phải ngôn tònh hay tiểu thuyết, đơn giản chỉ là tản mạn về cuộc sống, nhưng có lẽ đây chỉ là nơi để tôi trải lòng, sống thực với bản thân, viết ra những suy nghĩ mà mình giấu kín trong lòng.…
Vừa mở bảnh mắt ra đã nhớ lại kiếp trước mây mưa với anh hàng xóm, tình nồng mặn say thì lên tim mà chết. Kiếp này quyết định che dấu bí mật động trời này và để anh hàng xóm tự nhận ra tình cảm, nếu không thì bỏ :)…
FANFIC HẢO ĐA VŨ CP - " SĂN ĐUỔI".Writer : Mèo béo.Thể Loại : Hư cấu, huyền ảo, lãng mạn, hiện đại.CP : Mèo ngạo kiều và Sói đuôi to. ( CP trong fic này mình để Lưu Vũ lớn hơn Santa cả mấy trăm năm nên là niên hạ nhé =))) ).…
"Nếu như có một điều ước anh ước gì chúng ta không phải chị em"hãy đón đọc xem nào 😆lần đầu viết thể loại này đừng ném đá ta nghen 😊Tại Đào thích thể loại độc chiếm có h+ nên thử viết xem sao 😆H+ ,độc chiếm, giả incest....…
Nhân vật chính: Vương Mạnh & Lý NhanTruyện đầu tay, viết ngẫu hứng, không hay xin đừng buông lời cay đắng ==Chưa biết số chương ra sao, tuỳ tình huống phát triển…
•Người tôi yêu năm 18 Quanh người là nắng ban maiÁnh dương tỏa sáng ấm ápLà người thiếu nữ tôi may mắn bắt gặpThế nhưng tuổi trẻ quá phận thiên chânRằng khoảnh khắc nhận ra đã muộn màng Đành lỡ mất. •…
trịnh tại hiền là một kẻ ham quyền lợi,năm 20 tuổi vì nuôi ước mơ thống trị Trung Hoa,thay vì lợi dụng cướp quyền.không may rơi vào lưới tình của đổng tư thành.…
"Em đánh giày cho cậu sạch lắm, cậu dẫn em đi theo cậu được không." ... Tú Bân sau chuyến đi học hỏi dài đằng đẳng ở Mỹ thì quay về VN, vì một số chuyện trong quá khứ mà giấc mơ trở thành một quân nhân không thể trở thành được nữa. Tự cảm thấy bản thân có tài năng về viết lách, nên Tú Bân quyết định từ bỏ ước mơ của mình để hướng sang một trang khác. Không còn sống trong ánh hào quang, mà quyết định trở thành một con người bình thường...liệu anh đã đi đúng hướng hay chưa ? Nhiên Thuân lớn lên trong một khu ổ chuột giữa Sài Gòn, chỉ nghe rõ được một bên tai, và hai ngón tay ở tay phải bị tật. Vốn dĩ nơi đầy màu sắc ấy không chứa nổi em, chỉ có thể hằng ngày xách theo một hộp gỗ lớn, đánh giày cho người qua đường. Cho đến một ngày có ai đó vô tình điểm vào sắc đen trong cuộc đời em một áng mực trắng tinh khôi. Hai con người cùng với hai xuất phát điểm như thế sẽ đi về đâu, liệu cuối con đường họ bước là gai góc hay cành hoa trải dài. ______Bối cảnh: Sài gòn 1930WARNING ❗️❗️❗️Không đề cập đến chiến tranh, không lấy ý tưởng lịch sử, chỉ lấy bối cảnh không lấy hoàn cảnh. Nếu nhạy cảm về lịch sử xin đừng đọc fic của mình, lượng kiến thức hạn hẹp của mình sẽ vô tình khiến bạn khó chịu. Có chi tiết phi logic, xin đừng xoáy sâu vào sạn trong fic. KHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬKHÔNG LẤY Ý TƯỞNG LỊCH SỬCre ảnh bìa: 1209sby, Sbjunit, Yeonbinlab…