362 Truyện
vợ à em mãi mãi là của anh

vợ à em mãi mãi là của anh

252 5 6

Nguyễn Hồng An: 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học loại Ưu ở tỉnh. Tính tình ngây thơ, tinh nghịch. Cao 1m55 khuôn mặt nổi bật nhất là đôi mắt to long lanh.Trần Quốc Bảo : 26 tuổi , việc học thì khỏi phải chê. Anh được mệnh danh là quốc bảo nhà họ Trần giống như cái tên. Anh điều hành công ty từ năm 15 tuổi. Suốt thời gian qua anh luôn làm cho công ty phát triển đứng hàng đầu thế giới. Tính tình vui vẻ, tốt bụng nhưng đôi khi lại lạnh lùng, quyết đoán. Cao 1m8Trần Đình Thiên 10 tuổi là em trai Bảo. Học siêu giỏi và siêu đẹp trai ở trường mê hoặc luôn cả cô giáo. Tính tình dễ thương nhưng rất độc mồm độc miệng. Cao thì chưa xác định được. Sở thích tán gái. Điểm mạnh nấu ăn (cậu này mà nấu ăn thì y như cháy nhà)Tựa truyện teen Vợ À Em Mãi Mãi Là Của Anh hứa hẹn sẽ mang lại những phút giây hài hước, đầy thú vị về những cung bậc trình tự trong tình yêu. Mời bạn đọc chiêm nghiệm tựa truyện. …

Mark!...

Mark!...

487 33 1

Chap 1: Đội trưởng tóc bạch kimMark chuẩn bị chuyển lên cấp 3. Từ nhỏ cậu đã đam mê bóng rổ. Cậu vào trường ba mẹ sắp đặt, chẳng lí do gì cả chỉ đơn giản là nghe lời thôi. Cậu cứ một mình đi học rồi một mình về nhà, ngày qua ngày trôi qua như thế, nhàm chán như thế. Nhưng cuộc sống của cậu thay đổi. Từ khi phát hiện trường có sân bóng rổ. Khi trên lớp cậu luôn chọn ngồi sát cửa sổ nó là nơi lí tưởng để nhìn thấy "các senpai" chơi. Senpai gồm 5 thành viên hợp lại thành đội, họ chơi không phải siêu phàm gì nhưng được cái trong sân luôn ngập tràn tiếng cười. -Có gì vui mà mấy anh cười lăm thế?!- Cậu lẩm bẩm.Rồi một ngày không biết ai khiến Mark cầm bé heo thủ thỉ rồi cho em ấy ra đi, cầm hết chỗ mới lấy được của bé heo long tong chạy đi mua trái bóng rổ- loại đắt nhất luôn mới hay chứ. Cậu nâng niu, chăm sóc trái bóng như báu vật.Trong thời gian dài quan sát cậu biết Senpai chỉ hoạt động vào chiều mát. Nên cậu chỉ dám chơi vào buổi tối, lúc mọi người đã rời đi. Cậu tìm hiểu và cố gắng tập một mình chỉ mong có một ngày cậu được trong team của các senpai. Từ khi nào nó đã trở thành động lực cho cậu cố gắng không ngừng nghỉ. -Cố lên! Cố lên nào Mark ơi! Mày làm được mà.Nhưng mọi thứ không dễ dàng như vậy. Từ khi sinh ra sức khỏe cậu rất yếu lại hay bệnh nên muốn làm gì cũng khó huốn chi là chơi thể thao. Đó như hòn đá bự chản đang đè nặng lên vai cậu vậy. Điều đó không làm cản trở đam mê to lớn đối với Basketball.Mỗi buổi chiều cậu đều lên sân núp vào một góc chắc rằng không ai c…