42 Truyện
Nói cho bọn tôi biết cậu đang ở đâu?

Nói cho bọn tôi biết cậu đang ở đâu?

252 30 1

Sau khi trốn thoát khỏi tên Giám đốc điều hành của công ty dược phẩm mất nhân tính trong gang tấc, đặc vụ Choi được giao nhiệm vụ đi thu thập thông tin của một Thảm họa có tuổi đời rất lâu cùng với đội Huyền Vũ 1. Một thảm họa bắt tất cả nạn nhân của nó phải chơi một trò chơi kinh khủng, có khả năng ảnh hưởng tiêu cực đến mối quan hệ của những người tham gia. Đồng thời, cũng khiến cho Cục phải đau đầu giải quyết biết bao hồ sơ mất tích bởi độ khó của nó.Bị buộc phải tham gia vào một trò chơi sinh tử chết tiệt, hai đặc vụ kì cựu dần dần khám phá về tân binh bí ẩn trong khi phải chạy đua với cái giá treo cổ đang chờ từng giây từng phút để rơi trên đầu họ. Liệu họ có thể kết thúc thảm họa này? hay, liệu những bí mật và góc nhìn mới mà họ khám phá được trong các ký ức bị vùi chặt của Kim Soleum sẽ khiến quyết tâm của họ bị lung lay?Hoặc, Bộ ba Huyền vũ 1 bị cuốn vào một Thảm họa và phải tìm cách để thoát ra. Một trong những phương án khả dĩ nhất, giết Kim Soleum!----------Tác giả:HAPPYbunn1Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác…

[Tùy bút] Lá thư gửi người tôi yêu

[Tùy bút] Lá thư gửi người tôi yêu

2 0 2

Đây ko phải tiểu thuyết, mà là nổi đau của 1 kiếp ngườiChẳng giấu gì, quá khứ của tôi không tốt, phải nói tôi bị thiếu tình thương bị lạnh nhạt, hằng ngày phải chịu đựng từng lời nói chửi rủa, xúc phạm, độ tuổi 12-13 ấy rất dễ bị kích động, đến giờ tôi vẫn nhớ như in cái ngày mẹ chửi rủa tôi, nói tôi lớn lên chỉ có đứng đường mà kiếm sống, bà ấy là mẹ của tôi đấy bà ấy có nghĩ đến cảm xúc của tôi khi nghe đc những lời đó không, tôi phải sống trong thời gian dài tự nhốt bản thân tách biệt với gia đình và mọi người xung quanh, tôi dần sợ tiếp xúc với mọi người, bởi lẽ thời ấy tôi là con gái mà nặng 85cân vừa xấu và béo, và tôi đc đem ra làm đề tài để trêu chọc, chỉ cần tôi ik ngang qua thì sao lưng đã tràn đầy những nụ cười rôm rả. Để r khi lớn hơn chút, tôi cố hòa nhập hơn nhưng khó lắm, đến cái năm tôi đòi tự tử thì gia đình mới nhẹ nhàng với tôi hơn, mấy năm nay tôi sống cũng tốt hơn nhưng nhưng ám ảnh tâm lí vẫn còn, r em gặp đc bé **, quen qua game thôi, rồi tui làm quen đòi làm người yêu, nhưng thật sự vốn dĩ chỉ tính chs đùa r buôn thoi, sao này tui mới bt, em ấy cũng quen tui để trap cho vui r đá, nhưng mà dần dần chúng tôi có tình cảm, lần đầu tiên có người yêu tôi, là lần đầu tiên có người không lợi dụng, ko chê bai tôi sẵn sàng yêu tôi, em ấy bấy giờ chả khác gì tia sáng cuối đường hầm, bt đc hoàn cảnh của em ấy, em thương em ấy hơn bao giờ hết, Thật ra từ lúc bắt đầu t đã nghĩ đến kết quả r, dùng chút tình thương che chở cho em ấy, còn bản thân tôi sao cũng đc, tôi ko có ư…